[Việt Nam] Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới
Chương 4 : Tìm đường sống trong chỗ chết (1)
Ngày đăng: 18:16 21-07-2018
.
Sau một lúc để ổn định tại tâm tình,hắn bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về thế giới này! Và bản thân và tương lại của mình!
-Thứ nhất: cái thân thể này quá yếu! Không làm gì cứ ở đây. May mắn không bị dã thú ăn thịt thì cũng sẽ chết đói ở đây! Không chết đói thì cũng chết vì vết thương trên người, nếu không chữa trị cũng phải đi bán muối "____"!
-Thứ 2: Mình không phải đoạt xá thân thể để hồi sinh! Mà là mình được đầu thai làm người,nhưng không biết vì một lý do nào đó, mà cái thân thể này không nhớ được ký ức trước khi mình là ai ở địa cầu!
Và chỉ khi rơi vào tình trạng này. Bị người ta ám toán. Não ngừng hoạt động một khoảng thời gian. Nên nhân cách thứ hai là mình được hoạt động trở lại. Nhưng ký ức từ bé của cái thân thể này đều nhớ kỹ từng tí. Nên không thể cho là đoạt xá được!
""Tuy mình là con trai của gia chủ Phượng Gia( Phượng Hoàng Gia Tộc) nhưng từ trước tới giờ mình chưa nhận được cái gì từ họ cả, họ không xem mình là con vì từ khi sinh ra, đã bị bà đỡ được đại trưởng lão chỉ thị hạ thủ khiến cho huyết mạch của mình không trùng với cha và mẹ,với vài thủ đoạn tiểu xảo, trích máu nhận thân. Trộm long tráo phụng. Rồi hắn đưa con của hắn mới sinh với người khác bên ngoài vô,Rồi tạo vài bằng chứng giả,vài kẻ chết thay! Kế của hắn, làm cho ai cũng tin. Mình là kẻ được đánh tráo, để cướp đi những thứ mà con của gia chủ nên có! "Trong Giả Có Thật,Trong Thật Có Giả"!
Kế của hắn thật là cao tay,ngay cả mình hai kiếp làm người cũng phải bội phục!
Nhưng đại trưởng lão lại không biết. Đứa trẻ mà hắn hại lại có hai nhân cách. Một đứa trẻ sơ sinh. Và một tính cách và linh hồn tới từ thế giới khác!
Mọi điều đại trưởng lão làm đều bị hắn nhìn và để ở trong mắt,nhưng hắn lại không thể naò khiến cho nhân cách thứ nhất nhận biết được những gì hắn nghĩ. Chỉ có thể nhìn nhân cách thứ nhất khống chế thân thể và phát triển theo bình thường! Nhờ có bị thiếu chủ Phượng Gia ( Phượng Ân) " Con cuả Đại Trưởng Lão) ám toán nên hai linh hồn,hai nhân cách hợp lại làm một nên giờ mình mới được phục sinh "Hoàn Thiện Nhất"
Nhưng cái giá để có được sự hoàn thiện linh hồn bây giờ là 3 người hầu chiếu cố cho mình từ nhỏ, trong đó có người đã đặt tên cho thân xác của mình ở thế giới này là Long Hạo Vũ. Người mà mình tôn kính nhất day mình cách sinh tồn trong Phượng Gia. Và cho mình cảm giác đâu là.Day mình đừng thù hận cha mẹ mình! Chỉ cần sống tốt là được rồi!
" Phượng Ân và Triệu Lôi" Thù Cướp Gia. Giết Thầy (Long Lão) Thù 12 Năm Sống Trong Tủi Nhục. Thù Ngươi Khiến Mẹ Ta Tự Tay Hủy Đi Mắt Cua Ta.Vi Ta Không Phục (Phượng Ân) Hắn là Con Gia Chủ, Nên Hắn Giả Vờ Bị Ta Đánh Đòi Giết Hắn.
Hẳn liền khóc lóc với mẫu thân của hắn và muốn mẹ hắn dúp hắn báo thù! Thế là hắn bị chính mẹ ruột của mình cùng lũ gia nhân đánh đập một cách dã man,Trong lúc bị hành hạ. Hắn nhìn thấy Phượng Ân đang thích thú nhìn xem hắn bị hành hạ hắn chỉ biết oán độc nhìn Phượng Ân. Nào Ngờ Lại bị mẹ của chính hắn nhìn thấy. Bà liền nói những lời tới hôm nay mà hắn vẫn còn nhớ vang vang bên tai! " Cái Thứ Súc Sinh Cũng Không Bằng Kia. Từ Bé Đã Muốn Cướp Vị Trí Của Con Trai Ta,Ta Không Giết Ngươi Đã Là May Mắn. Giờ Lại Còn Muốn Giết Con Ta.Lại Dám Nhìn Con Ta Bằng Ánh Mắt Đó. Ta Không Tự Tay Móc Mắt Người Ra Không Được " Thế Bà Tư Khiến Đứa Con Mà Bà Sinh Ra Chỉ Một Mắt!
Thứ 3:Thù với hai cha con đại trưởng lão,thì phải tính toán. ( Lãi Mẹ Đẻ Lãi Con+ Cộng Vô Tiền Gốc Luôn Mới Được)
Còn Cha Me của hắn ở Thế Giới này (Phượng Gia)
Không them tính toán. Người không biết,không có tội,người hành hạ móc mắt ta,coi như ta làm con không ngoan bị ngươi trách phạt vậy. Nếu ngươi không phải cha me của ta,thì cả Phựơng gia sẽ bồi táng theo ngươi, nhưng tiếc ngươi lại là cha me ruột của ta, tuy ngươi không tốt với ta, chưa từng cho ta bú mớm,chưa từng nấu cho ta một chén cơm. Chưa từng may cho ta một cái áo. Chưa từng dạy ta điều gì cả. Nhưng ta sẽ không hận ngươi. Không báo thù ngươi. Không dòi hỏi bất cứ thứ gì từ ngươi cả. Ta phải cảm ơn ngươi. Nhờ ngươi mà ta mới có mặt trên thế giới này. Nhờ ngươi mà linh hồn của ta mới hoàn thiện, Và ta sẽ không Bao giờ gọi ngươi là Mẹ. Gọi Trượng phu của ngươi là Cha ( vì sao ư? Vì Ngươi Không Xứng!)
Ta có Một Người Cha,ở cái nơi gọi là địa cầu. Ông không tài giỏi như Trượng Phu của người. Ông là người bình thường. Ông hay uống rượu hay la ta với cái tính cách chẳng giống ai. Khiến ta nhiều khi phải đau đầu.
-Mẹ ta ư một nữ nhân bình thường. Không đẹp bằng ngươi. Giỏi ư. Một phần so với ngươi cũng không bằng, nhưng bà lại có tấm lòng bao dung, Nếu ta có không phải là con của bà thì bà cũng không bao giờ đối xử với ta như ngươi vậy, đó là thứ mà ngươi không bao giờ có!
" Từ khi ngươi hủy đi mắt ta,ta biết ta và Phượng Gia các người đã chấm dứt quan hệ"
Ta Bây Giờ Tên Là: Long Hạo Vũ
Gọi Tắt: Tiểu Long
"Một Điểm Quan Hệ Với Phượng Gia Các Người Cũng Không Có!
Phượng Gia Các Người Sinh Ra Ta!
Ta Sẽ Không Làm Vơí́ Các Người Ba Lần
Thứ Nhất: Không Giệt Tộc Ngươi!!
(Nhưng Ta Sẽ Không Ngăn Cản Kẻ Khác Giệt Tộc Ngươi,Sinh Hay Tử Không Liên Quan Tới Ta,Đều Do Ngươi Tự Chuốc Lấy)
Thứ Hai: Ta Sẽ Không Giết Tộc Nhân Của Ngươi!!
Nếu Tên Nào Muốn Chết, Muốn Tìm Ta Để Thể Hiện! Thì Ta Sẽ Rất Vui Vẻ Cho Hắn Đi Bán Muối!!
Thứ Ba: Ta Sẽ Cứu Mạng Hai Vợ Chồng Các Ngươi Ba Lần! Hoặc Là Ba Điều Kiện. Kể Cả Việc Tha Mạng Cho Con Trai Ngươi (Phượng Ân)"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện