[Dịch]Dưỡng Thiếu Chủ Đấu Tra Nam - Sưu tầm
Chương 1 : Nhận được sách cổ
.
Ninh Thành, trong phòng thí nghiệm của đại học y khoa viện lâm sàn.
Một mỹ nữ vóc người cao gầy lạnh nhạt khoát trên mình chiếc áo blue đang chuyên tâm nghiên cứu giải phẫu cổ thi thể. Người bình thường trông thấy chuyện này tránh xa còn không kịp chứ đâu dám đứng ở khoảng cách gần như vậy để tiếp xúc.
"Thì ra em và anh đều muốn níu lấy may mắn..."
Đột nhiên trong phòng thí nghiệm vang lên một hồi chuông điện thoại. Mỹ nữ gỡ một chiếc bao tay trắng cầm điện thoại lên tiếp nhận cuộc gọi: "Alo, xin chào!"
"Lâm bác sĩ, sách cổ ngài đặt đã chuyển đến. Tôi sẽ đưa đến nhà của ngài." Một giọng nói trầm thấp truyền tới từ đầu điện thoại bên kia.
Lúc này Lâm Sương mới sực nhớ ra, vài ngày trước cô có nhìn trúng một cuốn cổ sách trong quầy hàng mà giá cả lại khá rẻ nên thuận tay mua. Không nghĩ tới nhanh như vậy người ta đã giao hang tới trước cửa rồi.
"Được, cám ơn. Tôi lập tức sẽ tới."
Tắt điện thoại, Lâm Sương nhìn đồng hồ vừa đúng tầm tan trường. Cô thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời khỏi phòng thí nghiệm.
"Lâm Sương chờ chút." Lý giáo sư gọi Lâm Sương. "Ngày mai thầy có một cuộc giải phẫu rất quan trọng em nhất định phải tới giúp thầy đó."
Tuy rằng hiện tại Lâm Sương chỉ là sinh viên trường đại học y khoa nhưng bởi vì thành tích rất xuất sắc, tố chất tâm lý vượt qua được thử thách nên từ rất sớm Lâm Sương đã cùng Lý giáo sư tiến hành cuộc giải phẫu. Biểu hiện của cô có thể nói là hoàn mỹ, Lý giáo sư rất có tâm bồi dưỡng cô, chỉ là...
"Ngày mai là ngày nghỉ mà." Lâm Sương hì hì cười nhìn Lý giáo sư: "Hai ngày nghỉ tiền lương gấp đôi."
"Được." Lý giáo sư thực khóc không ra nước mắt: "Thật là không có chút tôn sư trọng đạo nào hết, xui xẻo gặp phải một thần giữ của rồi!"
"Cảm ơn đã khích lệ! Hôm nay trong nhà còn có việc, em đi về trước nha. Bye bye Lý giáo sư." Ngoài miệng thần giữ của Lâm Sương luôn là nói như vậy nhưng xưa này cô đều không coi đây là hổ thẹn. Lâm Sương vốn là cô nhi từ nhỏ. Ở trước mặt mọi người, ngoài tính cách dịu dàng ngoan ngoãn hoạt bát nhưng trong đầu cô luôn viết ba chữ "kẻ ba phải" thật to. Tận sâu trong xương cốt của Lâm Sương là một người vô cùng nguyên tắc, khôn khéo nhưng lại không hiểu thói đời. Những năm này nếu không phải cô luôn cố gắng keo kiệt keo kiệt giảm bớt tiêu tiền xuống thì sao cô có thể làm việc trong đội quân một thành viên.
Rời khỏi đại học y khoa, Lâm Sương tới trạm xe buýt phụ cận gần trường học để đón xe về cư xá. Cư xá khu này tương đối hẻo lánh nên giá cả khá là rẻ nhưng điều kiện coi như vẫn chấp nhận được, thích hợp cho Lâm Sương một học sinh nghèo thuê ở trọ.
Lâm Sương đến cư xá, bỗng nhiên điện thoại lại vang lên. Lâm Sương mở ra xem là một tin nhắn: Ngài khỏe! Vì không thể gọi điện thoại cho Lâm tiểu thư nên sách cổ của ngài đặt mua đã được đặt trong họm thư ở cư xá. Mong ngài kiểm tra và nhận hàng.
"Kì quái, rõ ràng không có nghe thấy chuông điện thoại nha?"
Lâm Sương lầm bầm nói. Đi đến khu hòm thư trong cư xá mở hòm thư của mình. Quả nhiên đập vào mắt là một cuốn sách mang phong cách cổ xưa được đóng gói tinh tế đặt sẵn trong hòm thư.
Lâm Sương cầm sách cổ. Nhìn thoáng qua rồi mang nó vào phòng. Về đến phòng, Lâm Sương mới mở lớp gói bên ngoài của cuốn sách.
"Quyển sách gì đây? Kim Lăng đế quốc? Trong lịch sử có quốc gia này sao? Rõ ràng mình đặt một cuốn y thư kia mà." Lâm Sương mở cuốn sách ra xem. Xác nhận được một chút nội dung ở bên trong. Nếu không phải là y thư cô nhất định sẽ liên lạc với tên bán hàng rởm này mới được. Bán hàng bây giờ thật không đáng tin.
Sách được mở ra, Lâm Sương phảng phất ngửi thấy một mùi hương thơm kì lạ. Nhiều năm tiếp xúc với dược liệu, khứu giác của Lâm Sương rất mẫn cảm. Nhưng bây giờ cô lại không thể đoán ra được đây mà mùi hương gì.
Lâm Sương tiện tay lật vài trang sách. Lướt qua nội dung, thì ra đây là một cuốn sách cấm. Nhân vật nữ chính trong sách gọi là Lăng Sương là nữ nhi độc nhất của Đại Tướng Quân Lăng Tông Vân của Kim Lăng đế quốc. Lăng Sương trời sinh mị cốt thậm chí nam nhân chỉ cần nhìn vào mắt nàng thì hắn sẽ thầm sinh tình với nàng. Ở những trang đầu, Lăng Sương đã bị nam nhân cưỡng ép giày xéo nhưng dù bị như vậy thì các nam nhân trong sách vẫn tôn sùng nàng như một vị Tiên Nữ, tìm mọi cách nịnh bợ, nịnh bợ...
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện