[Dịch]Dưỡng Thiếu Chủ Đấu Tra Nam - Sưu tầm
Chương 12 : Từ trên trời rơi xuống một nam nhân
.
Lăng Sương lập tức kiểm tra thân thể nam nhân một chút. Thân thể của hắn không có bất kỳ dị thường nào, nhưng sốt cao không lùi tình huống này rõ ràng rất không bình thường. Nhất thời Lăng Sương không tìm được vấn đề nằm ở đâu. Tay của nàng chạy đến trước bụng của nam nhân phát hiện ra phần bụng có một cây xương sườn bị chặt đứt hơn nữa cũng đã khá lâu.
" Buông tay!" Một giọng nói lạnh băng truyền đến.
Lăng Sương sững sờ. Theo bản năng nhìn về phía khuôn mặt của tên nam nhân kia. Hai tay vô ý thức ôm chặt trước ngực, trừng lớn mắt: "Ngươi đã tỉnh?"
Vẻ mặt nam nhân lạnh như băng. Hắn vừa mới luyện công không nghĩ tới lại tẩu hỏa nhập ma. Thân thể của hắn không ngừng sốt cao nếu không có khả năng hạ cơn sốt xuống thì rất có thể một thân võ công của hắn sẽ hủy trong đêm nay!
Nam nhân từ trong ôn tuyền đứng lên tiến vào bờ. Lăng Sương cảm thấy nam nhân này có chút khó hiểu. Nàng một nữ nhân không mặc quần áo đừng ở nơi này thế nào hắn lại một chút cũng không có phản ửng?
Vỹ: chị mới khó hiểu đó. Người ta mà nổi lên thú tính thì chửi ngta là sắc lang là cầm thú. Còn ngta không thèm nhìn đến thì nói ngta khó hiểu. Chị thật là khó chiều quá đê
Thật không khoa học!
Nhưng ở trong Quỷ Cốc, nàng không muốn gây chuyện. Nam nhân này thân phận không rõ, vạn nhất chọc tới người không nên chọc chỉ sợ mạng nhỏ của nàng khó mà giữ được.
" Ngươi!" Nam nhân đột nhiên lên tiếng nhìn chằm chằm vào Lăng Sương.
" Ngươi muốn làm gì? Ta không phải cái loạn người tùy tiện đâu! Ta sẽ la lên đó!" Lăng Sương khẩn trương. Hai người đều không mặc quần áo. Hình tượng này chỉ nhìn cũng làm người ta có ý nghĩ kỳ quái.
" Tới đây." Nửa thân người của nam nhân cong lại ra lệnh.
Ngươi gọi lão nương tới thì lão nương phải tới chắc! Lão nương không tới đấy!
Lăng Sương vẫn không nhúc nhích. Nam nhân lắc mình một cái dùng tốc độ khó có thể nhìn thấy nổi đứng trước mặt Lăng Sương. Tay phải bóp cổ Lăng Sương sức lực rất lớn. Lập tức Lăng Sương cảm thấy không thể hít thở nổi.
Trên người nàng không chút mảnh vải. Đột nhiên nam nhân cử động làm cho toàn bộ người nàng cứng đờ. So với mạng sống, trinh tiết thì tính là cái gì a!
" Ngươi! Ngươi buông tay! Ta muốn kêu! Hỗn đản! Ngươi buông tay!" Lăng Sương phản ứng lại, chửi ầm lên.
" Ngươi lộn xộn nữa là ta lập tức lấy cái mạng nhỏ của ngươi!"
Lăng Sương giật mình một cái. Người trong giang hồ đều ưa thích chém chém giết giết như thế này sao. Tâm nguyện của ta chính là hoà bình thế giới đó!
" Ngươi, ngươi muốn làm cái gì?" Lăng Sương khẩn trương hỏi.
"Dìu ta lên. Làm theo lời ta nói. Nếu không ta giết ngươi."
Tên này bị mù à! Không thấy ta một thân trần truồng hay sao?
" Chúng ta đây nên đặt ra ba điều quy ước. Không cho phép ngươi nhìn lén ta, không cho chép có ý đồ với ta, ta đi lên trước mặc y phục vào trước." Hiện tại thân thể Lăng Sương trần truồng. Theo cục diện này chỉ sợ nam nhân không khống chế nổi.
Nam nhân giữ im lặng. Thân thể nghiêng qua một bên thiếu chút nữa là ngã vào trong ôn tuyền. Phụt một tiếng, phun ra một ngụm máu lớn. Lăng Sương tay chân lanh lẹ, nhanh chóng đỡ lấy hắn, sức nặng của hắn toàn bộ đều đặt lên người Lăng Sương. Một cái tay của hắn như có như không toan tính khoát lên trước ngực của Lăng Sương.
Nam nhân đều một cái đức hạnh! Trong lòng Lăng Sương nhẫn nhịn một ngọn lửa giận không dám phát tác. Nam nhân này võ công không tầm thường, bây giờ, tự nàng đụng đường chết không bằng trước mắt cứ nghe theo lời của hắn sau đó hẵn nghĩ đến biện pháp chạy trốn.
"Dìu ta lên!" Nam nhân lần nữa ra lệnh. Ngữ khí không cho chút phản bác.
Bất cứ giá nào đều là vì mạng sống! Lăng Sương cắn răng một cái. Trước đỡ nam nhân lên bờ, cả người nam nhân nóng như lửa, ánh mắt đỏ như máu. Lăng Sương đặt nam nhân ngang bờ thấy hai mắt hắn không có phản ứng đang chuẩn bị chuồn đi thì lại bị hắn gắt gao níu lại.
" Làm theo lời ta bảo..."Giọng nói nam nhân cực thấp, như đang tận lực áp chế cái gì đó.
Lăng Sương nuốt nước miếng. Đành phải ở bên người hắn. Nam nhân hô hấp hỗn loạn, Lăng Sương hít sâu một cái: "Cái kia, ta là một đại phu, nơi nào của ngươi không thoải mái..."
Lời còn chưa nói hết, đột nhiên nam nhân giận dữ gầm lên. Tiếng rống giận kia không giống như người mà giống như....Dã thú!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện