[Dịch] Siêu Cấp Đường Tăng Sấm Tây Du
Chương 18 : Nhiệm vụ phụ, siêu độ bọn họ!
Ngày đăng: 18:03 05-07-2018
.
Lão phương trượng căn bản không kịp né tránh, bị hoả cầu đánh trúng.
Bùm!
Một tiếng vang lớn, kèm theo là ánh lửa ngút trời. Lão phương trượng bị nổ cho nát bét, hơi nóng cực độ đốt cho máu tươi của lão hoá thành hơi.
Sóng khí khủng khiếp quét qua, hất bay ba, bốn hoà thượng ở gần ra ngoài.
- Được 30 điểm kinh nghiệm.
Âm thanh hệ thống vang lên trong đầu Đường Tăng.
Bạo Liệt Hoả Cầu này có uy lực rất là lớn, không chỉ làm lão hoà thượng nổ tung thành tro bụi, còn khiến mấy kẻ khác cũng chết vì nổ tung. Những kẻ còn lại thì bị hất bay, bị thương.
Đây là uy lực của Bạo Liệt Hoả Cầu cấp sáu. Uy lực của Bạo Liệt Hoả Cầu sẽ tăng lên theo cấp bậc của - Siêu cấp Đường Tăng" của Đường Tăng.
...
- A....
- Cứu với...
- Phương trượng bị hắn giết rồi!
- Mau chạy đi...
Đám hoà thượng xung quanh sợ quá, chạy tán loạn.
- Khặc khặc khặc khặc...
Đường Tăng cười đầy quái dị. Hắn lại giơ tay, một Bạo Liệt Hoả Cầu lại được ngưng tụ ra, rồi hắn ném quả cầu lửa vào trong đám hoà thượng đang bỏ chạy tứ phía.
Bùm...
Tiếng nổ vang trời. Sóng lửa càn quét. Nổ tung bảy, tám tên hoà thượng ở gần.
Hơi nóng kinh khủng kia khiến hai hoà thượng hoá khí, những kẻ còn lại thì bị đốt trọi. Thương vong thảm trọng.
- Cứu với...
- Đừng mà...
Toàn bộ chùa chiền rơi vào sự hỗn loạn. Đám hoà thượng bỏ chạy hết, cả đằng sau cả đằng trước.
Đường Tằng lại nhanh chóng ngưng tụ Bạo Liệt Hoả Cầu, ném vào những hoà thượng kia.
Bùm!
Hoả cầu nổ, khiến một hoà thượng nát bét.
Bùm!
Lại một quả cầu lửa nữa nổ tung hoà thượng trốn vào gian phòng thiền. Gian phòng thiền ấy cũng bị nổ thành mảnh vụn. Lửa thổi quét đốt cháy căn phòng.
Bùm! Bùm! Bùm!
Những quả cầu lửa bay ra làm nổ chết đám hoà thượng chạy trốn. Sức nổ khủng bố nổ bay các căn phòng, đại hoả dấy lên nhiều chỗ.
- Điểm kinh nghiệm + 10.
- Điểm kinh nghiệm + 10.
- Điểm kinh nghiệm + 20.
- Điểm kinh nghiệm + 30.
- Điểm kinh nghiệm + 10.
...
Trong quá trình giết chóc ấy, những tiếng hệ thống không ngừng vang lên trong đầu. Đường Tăng hưng phấn phát điên, càng giết càng thích thú.
Chỉ cần nhìn thấy hoà thượng, không nói câu nào là ném một Bạo Liệt Hoả Cầu qua.
Trong tiếng nổ vang, hoà thượng kia bị nổ cho nát bét.
...
Chừng mười phút, tất cả hoà thượng đã bị Đường Tăng tàn sát hết. Đồng thời Đường Tăng cũng nhận được 800 điểm kinh nghiệm.
- Sao hết rồi? Một ngôi chùa mà có mỗi tám mươi hoà thượng, ít quá đi mất!
Đường Tăng hãy còn bất mãn, tìm kiếm khắp nơi những hoà thượng còn sống sót.
- Đồ điên, đồ điên này...
Long quy do tiểu bạch long hoá thành nhìn ngôi chùa nơi nơi là lửa, lẩm bẩm như bị thần kinh.
Là Long tộc, coi mạng người như cỏ rác là điều rất bình thường. Nhưng trong cảm nhận của tiểu bạch long, cao tăng Phật gia hẳn là từ bi vi hoài, lấy việc phổ độ chúng sinh làm nhiệm vụ của mình mới đúng chứ.
Nhưng hắn đang thấy cảnh tượng gì đây?
Một cao tăng, hơn nữa còn là cao tăng mà Quan Âm Bồ Tát phái đi Tây Thiên lấy kinh, đang truy đuổi tàn sát các hoà thượng khác, vẻ mặt hưng phấn như lên đỉnh vậy.
Quan Âm Bồ Tát, ngài quả thực không đùa ta đó hả?
Tiểu bạch long bắt đầu nghi ngờ cuộc đời!
...
- Đinh! Thông báo nhiệm vụ phụ, siêu độ cho các hoà thượng đã chết, thưởng 100 điểm kinh nghiệm!
Bỗng nhiên tiếng hệ thống vang lên trong đầu Đường Tăng.
Đường Tăng vốn đang tìm kiếm những hoà thượng còn sống lập tức ngừng lại.
- Siêu độ à? Chuyện này thì bần tăng thạo lắm!
Đường Tăng lập tức nhảy lên đỉnh một gác chuông tuy bị nổ nhưng chưa bị đốt rụi, nhìn tất cả các hoà thượng đã chết, bắt đầu niệm kinh siêu độ.
Víu!!
Lúc này lưu quang mà Tôn Ngộ Không hoá thành đã bay trở lại. Một tay cầm Tử Kim Bát đầy cơm, tay kia thì cầm một cái l-ng kim loại, chính là Tị Hoả Tráo.
Nhưng khi nhìn thấy ngôi chùa hỗn độn bên dưới, lại thấy Đường Tăng đứng trên cao đang niệm kinh, Tôn Ngộ Không ngẩn ra.
Cái tình huống gì thế này?
Víu!!
Tôn Ngộ Không vội vàng bay tới bên người Đường Tăng, gọi:
- Sư phụ...
- Đừng ồn, sư phụ đang siêu độ cho đám hoà thượng này.
Đường Tăng quát một tiếng.
Siêu độ?
Tôn Ngộ Không chớp mắt mấy cái, rồi vội vàng bay xuống đất, hạ xuống bên cạnh long quy, hỏi:
- Sư đệ, có chuyện gì xảy ra ở chỗ này vậy?
- Những hoà thượng kia định phóng hoả thiêu chết bọn ta, hình như là định cướp áo cà sa của hoà thượng kia, kết quả lại bị hắn giết chết hết.
Tiểu bạch long kể sơ qua.
- Ồ?
Tôn Ngộ Không lập tức cười ha ha:
- Giết hay, giết hay lắm!
Long quy tức thì nhăn mày lại.
Bỗng nhiên Đường Tăng nhảy xuống khỏi đỉnh gác chuông, hạ cái rầm xuống đất khiến mặt đất rung lên, sau đó nói với long quy:
- Phải gọi là sư phụ.
Long quy bĩu môi.
- Ngộ Không...
Đường Tăng nhìn Tôn Ngộ Không.
- Sư phụ!
Long quy vội vã gọi, sợ Tôn Ngộ Không sẽ ra tay đánh hắn.
- Thế mới ngoan.
Đường Tăng hài lòng nói, sau đó cầm lấy cơm bố thí mà Tôn Ngộ Không khất thực được, bắt đầu ăn.
Về phần Tôn Ngộ Không và tiểu bạch long, hai vị này không phải phàm thể, không cần ăn cũng chẳng đói bụng, cho nên Đường Tăng mặc kệ.
Tôn Ngộ Không chớp mắt vài cái, nhìn Tị Hoả Tráo trong tay kia, sau đó phóng vụt lên trời, hẳn là đi trả!
Nếu biết sư phụ lợi hại như vậy, còn đi mượn đồ làm gì! Tôn Ngộ Không nghĩ như thế đó.
...
- A Quy, chôn đám hoà thượng kia đi.
Vừa ăn, Đường Tăng vừa nói với long quy.
- Ta là rồng!
Tiểu bạch long bất mãn nói.
- Ừ, A Quy, mau làm đi, chờ đại sư huynh của con về nữa.
Đường Tăng nói.
Tiểu bạch long lập tức hất đầu đi, há to mồm.
Rầm rầm rầm...
Một dòng nước mạnh trào ra từ trong miệng hắn, nhanh chóng dấy lên, tràn ra bốn phương tám hướng.
Tất cả các khu vực xung quanh đều bị lũ lụt bao phủ. Hoả hoạn nhanh chóng tắt. Nơi này biến thành một - đại dương mênh mông-.
- Mợ nó chứ!
Đường Tăng vội vàng bò lên lưng long quy.
Một phút đồng hồ sau, long quy thu nước lại. Mà lúc này, xung quanh đã không còn chút dấu vết nào của chùa miếu, những thi thể kia không biết đã bị cuốn đi nơi nào.
Nhìn mặt đất sạch sẽ, hồi lâu Đường Tăng mới kịp phản ứng.
Long quy thấy mình khiến vị hoà thượng giết người này phải kinh sợ, tức thì tỏ ra đắc chí. Tốt xấu nó cũng là Long tộc, am hiểu hô phong hoán vũ. Mặc dù dùng pháp lực tạo ra nước, nhưng cũng có thể gây nên đại hồng thuỷ.
- Không tệ, rất sạch sẽ!
Đường Tăng bỗng nói:
- Sau này nhiệm vụ rửa bát sẽ giao cho ngươi. Rửa sạch bát đi, làm cho tốt vào!
Đường Tăng đặt chiếc Tử Kim Bát đã trống rỗng tới trước mặt long quy.
Long quy lập tức lảo đảo.
Mẹ nó chứ, bản long có bản lĩnh ngút trời như vậy, mà lại dùng để rửa bát?
Nhưng Đường Tăng đã ra lệnh, long quy không dám chối từ, đành phải phun ra một dòng nước cực lớn như đang trút nỗi căm hờn, tạo nên một bể nước lớn.
Chờ khi nước biến mất, Tử Kim Bát đã sạch sẽ như mới, không hề có chút váng mỡ nào.
Dùng một lượng lớn nước như vậy để rửa bát, phải nói là chưa từng ai làm vậy. Tiểu bạch long hoàn toàn là kẻ đầu tiên và cũng là duy nhất.
- Không tệ, không tệ, rất là sạch. Sau này giặt quần áo cũng giao cho ngươi. Kẻ có năng lực thì bận rộn ấy mà.
Đường Tăng hài lòng cất Tử Kim Bát đi.
Long quy cảm thấy rất muốn giết người ngay bây giờ!
Rắc rắc...
Bỗng nhiên cách đó không xa, tiếng thứ gì đó bị đạp gãy vang lên.
- Ai?
Long quy gầm lên, nhìn về phía đó.
Đường Tăng cũng vội nhìn theo, chỉ thấy một con gấu đen lén lút di chuyển.
Bị phát hiện, con gấu đen kia mở miệng nói tiếng người:
- Nếu đã bị phát hiện, bản vương không ẩn nấp nữa. Áo cà sa kia không tệ. Hoà thượng, giao áo cà sa ra đây!
- Giao cái đầu ngươi!
Long quy nổi giận gầm lên, rồi lao vọt tới. Hắn vốn đã bị Đường Tăng chọc tức tới mức muốn giết người, nay có mục tiêu tự dưng chạy tới, giờ không giết còn chờ lúc nào?
Có thể khiến tiểu bạch long tức giận tới mức ấy, Đường Tăng cảm thấy rất có thành tựu, hệt như mình càng lúc càng giống cao tăng chân chính vậy.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện