[Dịch]Dưỡng Long - Sưu tầm
Chương 13 : Đổi thay
                                            .
                                    
             Yến Chỉ Hoài đuổi Tiểu giao về Tê Long Sơn, liền lập tức trở về Lâm Hư  cung. Hắn ở hạ giới mấy trăm năm, mỗi lần đều vội vàng quay về lấy đan  dược rồi đi, ngay cả lời mời của tiên hữu các nơi, nếu có thể thoái thác  liền thoái thác, Bạch Hạc đồng tử trong Lâm Hư cung nghĩ hắn trở về  liền phải rời khỏi, dứt khoát canh giữ ở phòng đan dược chờ hắn. Ai ngờ  Yến Chỉ Hoài nói một câu muốn bế quan tu luyện, nếu có khách đến chơi,  đều từ chối khéo,ngược lại dọa Bạch Hạc đồng tử đến thót tim.
Vị  chân quân này, thường ngày rất lười nhác,nếu không ở chỗ các vị tiên hữu  phẩm trà uống rượu, thì ngồi ngây người trong Lâm Hư cung, nhàn đến mức  vừa ngồi uống trà vừa ngắm sao, chưa từng nói qua muốn tận lực bế quan  tu luyện. Thấy vẻ mặt hắn nghiêm túc, vội vàng hỏi có phải hắn xảy ra  chuyện gì tại hạ giới hay không, gặp phải yêu quái đáng sợ, làm hao tổn  công lực tu vi, phải trở về bế quan tu luyện.
Yến Chỉ Hoài cười  khổ một chút, lắc đầu, bảo Bạch Hạc đồng tử đừng lo lắng. Trong lòng  nghĩ đến yêu quái lại thực sự gặp phải một con, nhớ lại lúc đưa Tiểu  giao trở về, nó còn náo loạn làm đường về không được tự nhiên, trước khi  chia tay tha thiết hỏi mình khi nào trở về Tê Long Sơn, Yến Chỉ Hoài  qua loa an ủi nó, nói là tạm thời về Lâm Hư cung, xong việc sẽ đi tìm  nó, sáng sớm thừa dịp Tiểu giao còn chưa dậy, liền vội vàng ly khai —  chỉ sợ sau khi nó tỉnh lại không thấy mình, sẽ muốn giận dỗi một trận.
Yến  Chỉ Hoài hơi kiểm điểm một chút, quả thật bản thân nuông chiều Tiểu  giao quá nhiều rồi. Huống chi hắn cùng Tiểu giao…… Ngay cả da thịt chi  thân cũng có, tuy rằng khi đó Tiểu giao trúng yểm mị thuật, thần trí  không rõ ràng, cũng là bất đắc dĩ, nhưng mặc kệ nói như thế nào, hai  người đã thực sự giao hợp, chiếu theo tính tình Tiểu giao, chắc chắn sau  này muốn quấn lấy hắn, xa nhau một thời gian, đều tốt cho cả hai.
Định  thần lại, Yến Chỉ Hoài phân phó Bạch Hạc đồng tử trấn giữ Lâm Hư  cung,sau đó lập tức vào nội thất, đóng cửa ngồi xuống, chuyên tâm tu  luyện.
Cái gọi là tu tiên bảy ngày, trên đời đã ngàn năm. Mặc dù  không cần khoa trương như thế, nhưng trên trời một ngày, quả thực là mấy  năm ở nhân gian. Yến Chỉ Hoài bế quan tu luyện cũng không biết qua bao  lâu, khi đi ra tu vi đã lên cảnh giới mới. Khi hắn đang lưỡng lự có nên  về Tê Long Sơn nhìn một chút không, cố tình lại gặp Lăng Hoa tiên quân  mời hắn đi nghe Phật hội, nhiều ngày không nhận lời hảo bằng hữu, nên  không tiện từ chối, liền đi theo, vì thế trì hoãn mấy ngày, đợi đến khi  rảnh rỗi, bấm tay tính toán, chỉ sợ Tiểu giao đã lột da vài lần, bây giờ  cũng nên sáu trăm tuổi rồi.
Giao sáu trăm tuổi, như vậy được coi  là yêu thú trưởng thành. Mặc dù trong cảm nhận của Yến Chỉ Hoài, bộ  dáng Tiểu giao vẫn là thiên chân vô tà, nhưng bây giờ gặp lại, không  biết bộ dáng nó đã lớn lên ra sao. Yến Chỉ Hoài nghĩ, hơi có chút mong  đợi, an bài một số việc vặt vãnh xong, liền rời Lâm Hư cung, lập tức  hướng đến Tê Long Sơn.
Dọc theo đường đi nghĩ khi thấy Tiểu giao,  không tránh được sẽ bị nó oán giận bực bội một phen, trách mình nhiều  năm như vậy cũng không trở về nhìn nó. Bất quá Tiểu giao cũng dễ dỗ, sờ  sờ đầu nó trấn an hai câu, sẽ ổn cả. Yến Chỉ Hoài cũng không lo lắng  nhiều, trước khi đi còn tới chỗ Lăng Hoa tiên quân lấy một bình tiên  nhưỡng tốt nhất, định chờ tới lúc gặp Tiểu giao, dụ nó vui vẻ.
Đến  Tê Long Sơn, Yến Chỉ Hoài xuống khỏi đám mây, dừng trước sơn động quen  thuộc. Ai ngờ vừa hiện thân, liền bị hai tiểu yêu cản đường, hỏi hắn từ  đâu đến, muốn tìm ai.
Yến Chỉ Hoài sửng sốt, trước mặt cách đó  không xa là sơn động Tiểu giao, sao cảm thấy không giống trước kia?  Dường như lớn hơn rất nhiều, ngoài động còn bố trí một cánh cửa, lại  giống như một động phủ có quy củ.
Với lại…… Vài tiểu yêu canh giữ ngoài cửa lại là chuyện gì đây?
“Ta  tới tìm cố nhân, trong động phủ trước mặt, là ai cư ngụ?” Yến Chỉ Hoài  nén nghi hoặc trong lòng, dò hỏi tiểu yêu đang ngăn hắn.
Chẳng lẽ Tiểu giao đã rời khỏi động phủ, không ở đây nữa?
Tiểu  yêu đánh giá hắn từ trên xuống dưới vài lần, nói:“Đây là động phủ Thần  giao Đại vương của chúng ta, người thường không được tuỳ tiện đi vào. Ta  thấy ngươi lạ mặt, mới từ đỉnh núi xuống, muốn tới bái kiến Đại vương  chúng ta sao?”
Thần giao Đại vương?
Yến Chỉ Hoài khóe miệng run rẩy một chút, cười nói:“ Các ngươi Vị…… Thần giao Đại vương này, rất lợi hại sao?”
“Đương  nhiên.” Tiểu yêu vô cùng ngạo mạn, liếc Yến Chỉ Hoài một cái, hừ một  tiếng, nói,“ Thần giao Đại vương chúng ta, chính là yêu quái lợi hại  nhất Tê Long Sơn này, hai trăm năm trước đánh bại đầu lĩnh yêu tộc Hắc  hổ Đại vương, từ đó về sau, liền trở thành Đại vương chúng ta.”
Ngụ ý, gã tựa hồ thập phần sùng bái Thần giao Đại vương này.
Lúc  này Yến Chỉ Hoài đại khái cũng hiểu được Thần giao Đại vương này đến  tột cùng là thần thánh phương nào, cười cười, nói:“Vậy làm phiền ngươi  báo lại một tiếng, chỉ cần nói là có vị cố nhân họ Yến tới chơi, Thần  giao Đại vương các ngươi liền biết là ai.”
Tiểu yêu kia thấy hắn  khí chất bất phàm, cũng là không dám thất lễ, quay đầu nói hai câu với  vài tiểu yêu khác canh giữ ở ngoài động, muốn Yến Chỉ Hoài ở ngoài động  chờ một lát, liền đi vào trước.
Yến Chỉ Hoài đứng tại chỗ cũ, đợi  trong chốc lát, tiểu yêu kia đi ra, nói với hắn:“ Đại vương chúng ta  phân phó mang ngươi vào, đi theo ta.”
Ngữ khí của gã cũng không  có bao nhiêu khách khí, Yến Chỉ Hoài giật mình, cũng không nghĩ nhiều,  liền theo gã đi vào. Cửa động mở ra, Yến Chỉ Hoài bước vào, liền phát  hiện quả nhiên sơn động này hoàn toàn không giống trước kia. Khắp nơi  đều là đường, lớn gấp mấy lần không nói, vừa tiêu sái đi hết một con  đường, lại gặp một cánh cửa, hai yêu quái tay cầm đuốc canh giữ ngoài  cửa, tiểu yêu dẫn đường nói vài câu với bọn họ xong, một yêu quái liền  đẩy cửa ra, cho bọn họ đi vào.
Lúc đầu Yến Chỉ Hoài còn mang theo  ý cười thản nhiên, vừa thấy được tình hình trong động, tươi cười kia  liền thoáng chốc cứng ngắc.
Trước mắt hắn là một tòa động phủ bố  trí hoa lệ, trên vách động còn được khảm minh châu, chiếu sáng cả động,  không biết kiếm từ đâu ra. Giữa trung tâm bày một nhuyễn tháp, được phủ  da thú thuần hắc, một nam tử đang lười biếng nửa nằm, ngọc quan hoa  phục, trường mi kéo dài vô tận tóc mái, mắt phượng lưu chuyển, chu thần  mỉm cười, hơi nhướng mắt nhìn hắn.
Khuôn mặt mơ hồ nhưng quen thuộc kia, lại cảm thấy có chút xa lạ.
Namtử  có diện mạo hoa lệ khoan thai, yêu khí rất mạnh, bên tay trái là một nữ  yêu dung mạo yêu dã, đang quạt cho y, bên chân một nữ yêu khác mặc hồng  y nửa quỳ, đấm chân y.
Mà ở phía trước y, là một nữ yêu nửa  ngồi, vai lộ ra một nửa, mặc sa y, đang nũng nịu cầm bầu rượu, rót một  chén rượu, đưa tới trước mặt nam tử, cười duyên uy đến bên môi y.
Yến  Chỉ Hoài mắt thấy y mỉm cười nắm cổ tay nữ tử, cúi đầu nhấp một ngụm,  rồi mới chuyển tầm mắt hướng về hắn, nói:“Ta nghe có cố nhân tới chơi,  còn tưởng là ai đến — nguyên lai là ngươi. Ai nha, mấy trăm năm không  gặp, ta thiếu chút nữa đã quên ngươi là ai rồi.”
Mấy nữ yêu sau  lưng y đều cười trộm, trong đó có một người vô cùng kiều mỵ, liếc Yến  Chỉ Hoài một cái, tiến đến bên tai nam tử, không biết nàng nói câu gì, ý  cười bên môi nam tử càng sâu, ánh mắt nhìn Yến Chỉ Hoài trở nên ngả  ngớn.
“Hiếm khi ngươi đến thăm ta, vậy lưu lại mấy ngày đi, để ta  làm hết trách nhiệm của chủ nhà.”Namtử lười biếng ngoắc tay,“Tiểu Man,  ngươi dẫn hắn xuống, tìm phòng sạch sẽ cho hắn ở, không được chậm trễ.”  Lại cười cười với Yến Chỉ Hoài, rất tùy ý nói,“Ta còn chút việc, không  tiện thiết yến chiêu đãi ngươi. Ngươi đi xuống nghỉ ngơi trước, ngày  khác sẽ ôn chuyện cùng ngươi, được không?”
Một nữ yêu phía sau  đáp lại, đi tới phía trước, muốn dẫn Yến Chỉ Hoài xuống. Yến Chỉ Hoài  lui từng bước về phía sau, vẻ mặt đã khôi phục bình thường, làn mi khẽ  nhíu, cười nói:“Ta không biết bây giờ Thần giao Đại vương đã oai phong  như thế, lại đột nhiên tới đây. Đại vương công việc bận rộn, ta không  dám quấy rầy, như vậy được rồi, hôm khác rảnh rỗi chuẩn bị hậu lễ thoả  đáng, lại đến bái kiến Đại vương.”
Thần sắc nam tử biến đổi, còn  chưa kịp mở miệng, Yến Chỉ Hoài đã xoay người, thân hình nhoáng lên một  cái, ra khỏi động phủ, bước thẳng lên mây bay đi.
E hèm, bé công này đúng là đùa với lửa rùi, ta iu nhất thụ cá tính như vậy nè, ko thèm ghen,đi kiếm đứa khác lun.
PS: com bầu 1 phiếu đi bà con, ko là giống Chức nữ mỗi tháng chỉ dc đọc DL 1 lần thui đấy. 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện