[Dịch]Dưỡng Chồn Thành Hậu Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu - Sưu tầm
Chương 616 : Chương 67 :Hoàng Đế Độc Cô Ngạo Phong Thương Lang Quốc tới
.
Nghe được lời này của Mạc Tiêu Diêu trong lòng biết hắn quan tâm chính mình, Cố Duy Nhất chỉ nhẹ nhàng mấp máy môi đỏ mọng gật đấu
''Mạc Đại ca ,cám ơn ngươi .''
"Được rồi ngươi không cần phải luôn nói cám ơn ngươi còn như vậy ta sẽ tức giận " Thấy Cố Duy Nhất đối với chính mình luôn tỏ ra khách khách khí khí, cho nên trên mặt Mạc Tiêu Diêu không khỏi giả vờ làm bộ dáng tức giận nói ...'
Trong lòng biết Mạc Tiêu Diêu là cố ý nói như vậy Cố Duy Nhất nhẹ nhàng nhếch môi đỏ mọng nói..
''May mà có ngươi ''
Nghe được lời của Cố Duy Nhất trong lòng Mạc Tiêu Diêu không khỏi nhói lên một cái . Ánh mắt nhìn thiếu nữ trước mặt hiện lên vẻ phức tạp. Cũng không biết từ lúc nào chỉ cần địa phương mà nữ nhân này xuất hiện ,sẽ lập tức hấp dẫn sự chú ý của hắn.
Mỗi tiếng cười một cái nhăn mày của nàng đều khắc sâu vào trong lòng hắn. Vào lúc không nhìn thấy nàng thì trong tâm và suy nghĩ đều là bóng dáng của nàng ..
Hiện tại nhìn thấy dáng vẻ nàng thương tâm khổ sở tâm hắn cũng đau nhói hận không thể bắt người làm nàng thương tâm rơi lệ bầm thây vạn đoạn .
Hiện tại nhìn thấy thiếu nữ bộ dạng cô độc hắn thật muốn ôm nàng vào lòng thật tốt bảo vệ nàng thương yêu nàng ....
Trong thời gian Mạc Tiêu Diêu trong lòng suy nghĩ Cố Duy Nhất lại không biết tâm tư của hắn, giờ phút này nàng nhìn mọi người bên ngoài đều bận rộn trong khoảng thời gian ngắn Cố Duy Nhất cũng không biết con đường sau này rốt cuộc phải làm như thế nào .
Nghĩ tới đây trên mặt Cố Duy Nhất không khỏi nhuộm vài phần phiền muộn và cô đơn
Nhìn thấy vẻ mặt phiền muộn của Cố Duy Nhất Mạc Tiêu Diêu như nhận thấy được cái gì môi mòng hé ra mở miệng hỏi
''Duy Nhất ngươi hiện tại có tính toán gì ? vẫn còn phải đi về nơi đó sao !??
Mạc Tiêu Diêu mở miệng mặc dù không nói địa điểm nhưng trong lòng mọi người đều biết rõ ràng .
Nghe vậy Cố Duy Nhất không khỏi hơi cụp mắt xuống trên mặt vẻ càng đậm thêm vẻ cô đơn.
"Mạc Đại ca thành thật mà nói ta hiện tại trong lòng rất khổ sở cũng không muốn trở về càng không muốn lại lần nữa gặp lại người kia ,nhưng mà thiên hạ rộng lớn dĩ nhiên không có chỗ cho ta dung thân......''
Cố Duy Nhất mở miệng nói xong lời cuối cùng chỉ cảm thấy trong long lại bắt đầu chua xót.
Hồi tưởng lại vài năm nay từ sau khi gặp được Độc Cô Ngạo Phong trong thế giới của nàng chỉ có một mình hắn mỗi ngày đều nghĩ về hắn. Nhất cử nhất động một cái liếc mắt tất cả cử chỉ hành động của hắn nàng đều để trong lòng hắn đối với nàng mà nói đó là cả thế giới. Nhưng hiện tại thế giới của nàng hoàn toàn sụp đổ
Giờ phút này thế giới của nàng phảng phất đều cùng nhau sụp đổ mất đi tất cả sắc thái , con đường sau này rốt cuộc đi như thế nào nàng cũng không biết , thiên hạ rộng lớn thật không có chỗ cho nàng dung thân,.
Nghĩ tới đây Cố Duy Nhất cảm thấy thật thê lương đáng buồn vô cùng.
Tuy nhiên lúc Cố Duy Nhất vô cùng đau lòng, Mạc Tiêu Diêu sau khi nghe được những lời nàng nói chân mày không khỏi cau lại cơ hồ không cần suy nghĩ liền mở miệng nói .
''Duy Nhất ai nói thiên hạ không có chỗ cho ngươi dung thân ,ngươi có thể đến chỗ của ta ở, dù ngươi ở đó bao lâu hay cả đời cũng có thể !!''
Mạc Tiêu Diêu mở miệng thần sắc vô cùng kích động , nghe được lời này của Mạc Tiêu Diêu trên mặt Cố Duy Nhất lập tức sửng sốt từ từ ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên, nhìn thấy ánh mắt chân thành của Mạc Tiêu Diêu trong lòng không khỏi dâng lên ấm áp
''Ha hả Mạc Đại ca ngươi thật tốt !'' Chuyện cứ quyết định như vậy ta hiện tại liền mang ngươi trở về !''
Nghe được lời của Cố Duy Nhất biết nàng đã đồng ý cùng mình trở về, tâm tình Mạc Tiêu Diêu vô cùng kích động nhanh chóng thanh toán tiền dược phí , liền cẩn thận đỡ nàng dậy đi ra bên ngoài ..
'Tuy nhiên liền tại lúc Cố Duy Nhất quyết tâm theo Mạc Tiêu Diêu trở về thì chỉ thấy trên phố lớn kinh thành đột nhiên xuất hiện rất nhiều thị vệ của hoàng cung
Thấy vậy chân mày Cố Duy Nhất không khỏi cau lại , như thế nào trên đường cái lại xuất hiện nhiều thị vệ như vậy . Đối với vẻ mặt nghi hoặc của Cố Duy Nhất , chân mày Mạc Tiêu Diêu cũng cau lại một cái , sau một khắc dường như nghĩ đến cái gì môi mỏng hé ra mở miệng nói
''Duy Nhất chúng ta đi tới bên kia thôi!"
Vừa dứt lời Mạc Tiêu Diêu liền cẩn thận đỡ Cố Duy Nhất đi về phía hẻm nhỏ ít người đi lại. Đối với điều này Cố Duy Nhất cũng không có hoài nghi chỉ tùy ý để cho Mạc Tiêu Diêu đỡ chính mình từ từ đi tới hẻm nhỏ bên kia ....
Cũng không biết đi bao nhiêu thời gian chỉ cảm thấy người qua lại càng ngày càng thưa thớt hơn nữa Cố Duy Nhất cũng nhận ra được hướng này là đi tới vùng ngoại ô nhưng đối với điều này nàng cũng không hề mở miệng hỏi Mạc Tiêu Diêu chỗ ở của hắn ở đâu
Trái lại Mạc Tiêu Diêu thấy vậy môi mỏng không khỏi hé ra mở miệng cười hỏi
"Tại sao ngươi không hỏi ta là người như thế nào, ở đâu ?Chẳng lẽ ngươi không sợ ta mang ngươi đi bán hay sao !??"
Nghe được lời này của Mạc Tiêu Diêu ,Cố Duy Nhất không nhịn được bật cười
''Ha hả nếu như Mạc Đại ca là người xấu thì trên đời này liền không có người tốt rồi ""!!
Cố Duy Nhât mở miệng nói.
Nghe thế hắc mâu của Mạc Tiêu Diêu nhẹ nhàng lóe ra trong mắt đều là vẻ kinh ngạc
"Chẳng lẽ ngươi như vậy liền tín nhiệm ta !? Ngươi còn chưa biết thân phận của ta đấy !?"
"Ha hả Mạc Đại ca điểm ấy quan trọng sau !?? Ta mặc kệ ngươi rốt cuộc có thân phận gì trong mắt người khác ,nhưng đối với cảm nhận của Duy Nhất Mạc đại ca là tốt nhất ta chỉ biết rằng Mạc đại ca tuyệt đối sẽ không làm thương tổn Duy Nhất .....!"
Cố Duy Nhất mở miệng ở trong giọng nói đều là đối với Mạc Tiêu Diêu hoàn toàn tín nhiệm ,
Nghe vậy Mạc Tiêu Diêu chỉ cảm thấy trong lòng như có một cái tay vô hình cằm búa hung hăng nện vào. Ánh mắt nhìn Cố Duy Nhất càng là vô cùng kinh ngạc , Vì sau nhiều năm như vậy ,có lẽ đây là lần đầu tiên có người đối với hắn tín nhiệm ...!
Nghĩ tới đây ánh mắt Mạc Tiêu Diêu nhìn về thiếu nữ trong lòng càng thêm vài phần kiên định. Coi như thiếu nữ này là nữ nhân của người kia , nhưng là hiện tại hắn nhất định đoạt lấy tâm của thiếu nữ này.
Nhất Định!
Liền vào lúc Mạc Tiêu Diêu trong lòng kiên định, đột nhiên dường như là nhận thấy cái gì nên dừng bước chân. Ánh mắt vừa ngước lên liền ngây người ra nhìn về hướng người đang đứng phía trước ...
Đối với sự khác thường của Mạc Tiêu Diêu trong lòng Cố Duy Nhất nghi hoặc.
" Mạc Đại ca , tại sao lại không đi tiếp?"
Cố Duy Nhất mở miệng hỏi lập tức từ từ ngẩng đầu lên nhìn chỉ thấy Mạc Tiêu Diêu đứng ngây ra ánh mắt nhìn về phía trước lại hiện lên vẻ cứng đờ. Thấy vậy trong lòng nghi hoặc, nàng không khỏi hướng theo ánh mắt của hắn nhìn lại.
Đương nhiên không biết khi nào phía trước bọn họ cách đó không xa một đạo bóng dáng cao to quen thuộc Duy Nhất chỉ cảm thấy bị sét đánh giữa trời quang trong lòng chấn động đôi mắt mở to ánh mắt đều là không dám tin ..!!
Là Hắn !? Độc Cô Ngạo Phong !
Làm thế nào hắn sẽ xuất hiện ở chỗ này !!!???
Liền tại trong thời gian Cố Duy Nhất kinh ngạc chỉ thấy nam nhân đang đứng phía trước từ từ đi về phía hai người bọn họ, cự ly chỉ cách bọn họ vài bước thì dừng lại đôi môi mấp máy mở miệng nói
''Duy Nhất, cùng trẫm trở về !''
Nam nhân mở miệng giọng nói trầm thấp ánh mắt nhìn Cố Duy Nhất càng là thâm thúy nóng rực .
Thấy vậy tâm của Cố Duy Nhất như có người thắt lại nhói một cái. Cho dù nam nhân này làm thương tổn nàng như thế nào, nhưng mà sau khi nhìn thấy hắn thì trong lòng vẫn không nhịn được đau xót .
Đau đớn trong lòng khiến Cố Duy Nhất âm thầm mắng mình thật sự vô dụng ,
Trong lòng ảo não Cố Duy Nhất cắn chặt răng ngọc kiềm chế rung động trong lòng ánh mắt nàng lần nữa ngước lên nhìn thẳng vào Độc Cô Ngạo Phong trong lòng đã có quyết định
''Độc Cô Ngạo Phong ngươi đi đi ta sẽ không cùng với ngươi trở về !!!!''
Cố Duy Nhất mở miệng giọng nói điều là vẻ kiên định.
Nghe vậy hai hàng lông mày của Độc Cô Ngạo Phong nhẹ nhàng cau lại một cái
"Duy Nhất ngươi đừng hồ đồ nữa. Ngươi trước cùng trẫm trở về, sau khi trở về trẫm sẽ cho ngươi một lời giải thích ''
"Ta không có hồ đồ , hơn nữa sự thật đã vậy ngươi còn có cái gì để giải thích !? "
Nghe được lời nói của Độc Cô Ngạo Phong trong lòng Cố Duy Nhất liền nảy lên một cỗ lửa giận. Vốn lửa giận đã được kiềm chế hiện tại gặp Độc Cô Ngạo Phong liền lập tức lần nữa bùng phát dữ dội.
Dù sao , bởi vì bát kì là ai, sau khi biết được người mình yêu chỉ xem chính mình là kẻ thế thân thì không ai có thể tỉnh táo đi đón nhận tha thứ.
Cố Duy Nhất tự nhận chính mình không phải thánh nhân hoàn toàn không làm được điềm này !
Nghĩ tới đây Cố Duy Nhất lần nữa mở miệng nói
''Độc Cô Ngạo Phong ta chỉ hận trước đây không có sớm nhận ra từ đầu đến cuối trong lòng ngươi chỉ có nữ nhân khác . Chẳng qua là bởi vì đôi mắt của ta cùng nữ nhân kia tương tự , mới có thể bị ngươi xem như kẻ thế thân. Nhưng hiện tại ta đã giác ngộ, người ngươi yêu không phải là ta . Vây sao còn muốn ta theo ngươi trở về lại lần nữa làm kẻ thế thân !? Đầu óc của ta cũng không có bị cửa kẹp ...."
Càng nói Cố Duy Nhất càng tức giận thần sắc càng trở nên kích động .
Nhìn thấy dáng vẻ tức giận tràn đầy kích động của Cố Duy Nhất Mạc Tiêu Diêu sợ nàng lại động thai khí môi mỏng hé ra nhẹ nhàng nói nhỏ
''Duy Nhất bớt giận cẩn thận thân thể .....!''
Mạc Tiêu Diêu mở miệng ánh mắt dịu dàng nhìn Cố Duy Nhất không hề che giấu chút nào .
Nghe lời Cố Duy Nhất đối với mình thì tức giận chỉ trích, còn Mạc Tiêu Diêu đối với nàng quan tâm, người nào không biết còn tưởng bọn họ mới là một đôi ...
Lại thấy Mạc Tiêu Diêu cẩn thận ôm Cố Duy Nhất hành động thân mật như vậy càng xem chân mày Độc Cô Ngạo Phong càng nhíu chặt ..
"Duy Nhất chuyện cũng không phải như vậy ngươi trước cùng trẫm trở về trẫm cam đoan nhất định sẽ giải thích rõ ràng, hơn nữa ngươi không phải là kẻ thay thế ngươi chính là ngươi là Cố Duy Nhất là nữ nhân trẫm thương yêu nhất !"
"Nữ nhân trẫm yêu thương nhất !? Ai tin !? Độc Cô Ngạo Phong ngươi cho ta là kẻ ngốc sao ta mới sẽ không tin tưởng ngươi, ta hiện tại muốn rời khỏi ngươi !""
Vừa nói dứt lời Cố Duy Nhất ngẩng đầu nhìn Mạc Tiêu Diêu nói ''Mạc đại ca chúng ta đi ''
''Ừ hảo ..''
Nghe được lời Cố Duy Nhất khóe môi Mạc Tiêu Diêu nhẹ nhàng cong lên hướng Cố Duy Nhất dịu dàng cười một cái mới lập tức cẩn thận ôm nàng rời đi .
Nhìn thấy Cố Duy Nhất và Mạc Tiêu Diêu hai người xem mình như là người trong suốt Độc Cô Ngạo Phong trong lòng không khỏi ''xoẹt '' một tiếng tức giận trong lòng lập tức vọt thẳng đến đỉnh đầu
Tay dài duổi ra bàn tay liền lôi kéo gắt gao giữ chặt Cố Duy Nhất mở miệng nói
"Duy Nhất ngươi có biết hắn là ai không !?? Hắn chính là Giáo chủ ta giáo giết người vô số, thủ đoạn hung tàn . Hắn chính là tà môn ngoại đạo, ngươi thật sự muốn theo hắn cùng rời đi sao !??"
Độc Cô Ngạo Phong vừa nói vừa đưa tay chỉ Mạc Tiêu Diêu mở miệng quát .
Nghe vậy trên mặt Cố Duy Nhất không khỏi sửng sốt lập tức ngước đôi mắt xinh đẹp lên nhìn người đứng bên cạnh mình nam nhân này đối với nàng đầy đủ dịu dàng trong lòng kinh ngạc.
Nàng cũng biết Mạc Tiêu Diêu là một người xuất sắc lại cực kỳ ưu tú xuất chúng hơn người tuyệt đối không phải là người bình thường lại không nghĩ tới Mạc Tiêu Diêu lại là người mà ai nghe tên cũng phải biến sắc Giáo chủ tà giáo !!
Khó trách lần trước ở khách sạn sau khi nghe được những người đó thảo luận về chuyện tình của tà giáo biểu hiện của hắn lại kỳ quái như vậy , thì ra là thế ...
Liền trong thời gian Cố Duy Nhất suy nghĩ ,Mạc Tiêu Diêu sau khi nghe được Độc Cô Ngạo Phong nói lại chứng kiến Cố Duy Nhất chỉ nhìn mình mà không nói lời nào trong lòng khẽ nhói lên một cái trong mắt càng là hiện lên vẻ căng thẳng ...
''Duy Nhất ''...
"Mạc đại ca ngươi thật sự lá Giáo chủ tà giáo !!??"
Cố Duy Nhất mở miệng hỏi nhỏ.
Nghe được lời này của Cố Duy Nhất lại thấy nàng nhìn mình với ánh mắt tra hỏi Mạc Tiêu Diêu đầu tiên là mấp máy môi sau đó nhẹ nhàng gật đầu
"Phải , ta chính là Giáo chủ tà giáo. Duy Nhất bây giờ ngươi đã biết thân phận của ta, ngươi phải chăng cũng giống như những người đó đều sợ ta chán ghét ta rời xa ta .....???"
Mạc Tiêu Diêu nói xong lời cuối cùng trên mặt không khỏi nhuộm thêm vài phần cô độc .
Hắn biết thiếu nữ trước mắt này có những đặc điểm khác người nhưng mà hắn luôn một mực che giấu thân phận của mình không có nói ra cho nàng biết có lẽ hắn sợ thiếu nữ này biết được thân phận của hắn sẽ sợ hãi hắn rời xa hắn ...
Hắn thật sợ mất đi thiếu nữ này !!!
Trong thời gian Mạc Tiêu Diêu trong lòng lo lắng Cố Duy Nhất đột nhiên nhoẻn miệng cười một tiếng
"Như thế nào hả, ta còn nhớ lúc Mạc đại ca biết được thân phận của ta, ca đã nói với ta cho dù ta có thân phận gì chúng ta đều là bằng hữu. Chúng ta kết giao không phải là không màng thân phận hay sao !??Cho nên dù Mạc đại ca ngươi có thân phận gì ta đều không quan tâm. Ta chỉ biết Mạc đại ca đối ta thật tâm, không giống người nào đó chỉ xem ta như một kẻ thế thân ....!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện