[Dịch]Đừng Bỏ Lỡ Tình Yêu - Sưu tầm

Chương 75 : Chương 49.3

Người đăng: 

.
"Anh đồng ý với em, chỉ hai tháng, sau hai tháng, anh sẽ thả cho em đi." Anh không đợi cô nói dứt lời, liền cắt đứt lời nói của cô, sau đó thoáng cái đẩy cửa xe đi ra ngoài. Hơi nóng ở bên ngoài xe lập tức ùa vào, Tương Tư có cảm giác lúc này mặt trời như bị ngọn cây chọc vào làm vỡ vụn thành những tia nắng vàng lóe lên ở trước mắt cô, sau đó cô nhìn thấy bóng lưng có chút cô độc của anh đi xa dần. Trên con đường trống trải, anh bước đi rất nhanh, bả vai rộng lớn của anh sụp xuống một chút, nhưng bóng lưng của anh vẫn mang vẻ cương quyết không chịu khuất phục như cũ. Cô nở nụ cười cứng ngắc. Đây là Hà Dĩ Kiệt, một người cho dù gặp phải tình cảnh khốn cùng hay bị thương tổn như thế nào, cũng không thể nào lay chuyển được gân cốt của anh. Bọn họ thực sự không phải là người sống chung trong một thế giới. Như vậy cũng tốt, cuối cùng cô cũng đã đạt được ước muốn rồi. Hiện giờ anh có như thế nào cũng có liên quan gì đến cô đâu? Từ nay về sau, anh sẽ sống cuộc sống của anh, một cuộc sống rực rỡ với quần là áo lượt, đầu tóc bóng mượt, lên xe xuống ngựa. Cô sẽ trải qua cuộc sống của những người bình thường nhưng đầy yên ổn. Những gì đã từng trải qua giờ đây giống như là cảnh tượng trong giấc mơ mà thôi, cần gì phải để vương vấn ở trong lòng? Bất kể là cây quấn lấy dây, hay là dây quấn quanh cây, tất cả vẫn chỉ là quấn quanh nhau, dựa vào nhau mà sống, mãi mãi không bao giờ được đứng sóng vai bên nhau. Cuối cùng, anh cũng đã không còn là cây đại thụ trong cuộc đời của cô nữa rồi. Tương Tư quay mặt đi, nhẹ nhàng nhắm mắt lại. Vở kịch đã kết thúc, giống như tiếng cồng được gõ lên một tiếng, âm thanh của nó vang vọng vào trong không trung, vẳng xuống, nghe thật nặng nề và thê lương. Cuộc đời này chẳng qua cũng chỉ là một màn kịch, các nhân vật cứ ra ra vào vào, bất quá cũng chỉ thay đổi nhóm người này bằng nhóm người khác, ngây ngây ngô ngô cùng hát về một đề tài xưa cũ, con người ngợp trong vàng son hay vướng vào lưới tình khó gỡ... cũng luôn chỉ có vậy mà thôi...
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang