[Dịch]Đừng Bỏ Lỡ Tình Yêu - Sưu tầm

Chương 70 : Chương 47.2

Người đăng: 

.
Hà Dĩ Kiệt vô cùng yêu thích tính tình nghịch ngợm trẻ con kia của cô. Ở trước mặt anh cô càng tùy tiện hồ đồ thì anh càng vui vẻ. Bộ dạng hờn dỗi lúc này của cô cực kỳ giống lúc bọn họ còn ở chung một chỗ với nhau. Bởi vì cô đối với anh mà nói, có vị trí cực kỳ đặc biệt. Bởi vì cô đã coi anh là một người đáng tin cậy nhất để cô dựa vào, cho nên ở trước mặt anh cô mới thoải mái biểu lộ vẻ ngây thơ và tùy hứng, mà chưa bao giờ cô dám thể hiện ở với người nào khác ở bên ngoài. Giống như con người luôn có thói quen vô cùng yêu thương lưu luyến bao dung đối với một người luôn hồ đồ ở trước mặt mình, thì cũng vô cùng dễ dàng bỏ qua những sự việc đã xúc phạm đối với chính mình. Thìa cháo ở trước mặt cô được thu về. Tương Tư thở phào nhẹ nhõm, cô quyết không thể lùi bước khi tranh luận với Hà Dĩ Kiệt được, nếu lùi lại về phía sau một bước, thì sau này cô sẽ bị mất thế thượng phong. Tất nhiên nếu như cô bị anh bức bách phải lùi từng bước về phía sau, dứt khoát không bằng được ăn cả ngã về không bằng bất cứ giá nào, nói không chừng có thể quay ngược lại tình hình bị động này. Mà giờ khắc này xem ra, sự kiên quyết của cô lúc này đã có hiệu quả như vậy. Anh không thể làm gì cô được. Hà Dĩ Kiệt thấy rất rõ biểu cảm có chút thỏa mãn của cô, đáy mắt thoáng qua nụ cười. Cô gái nhỏ này chính là điển hình của kiểu người mạnh miệng yếu lòng. Thoạt nhìn cứ tưởng cô rất hung dữ, nhưng thật ra cô là người nhát gan hơn bất cứ ai khác, rõ ràng cô rất sợ anh, nhưng bộ dáng vẫn giả bộ là người rất can đảm, chẳng qua cô cũng chỉ là một con hổ giấy. Còn việc đối phó với cô nhóc này, hiện tại cũng chỉ có cách cương quyết cứng rắn hơn nữa, nhượng bộ cô một lần, cô sẽ chỉ ngọt ngào lúc đầu, những lần sau tính tình của cô sẽ trở lại ngang ngược. Anh cũng không thể quá cưng chiều cô, cưng chiều quá sẽ tạo thói xấu cho cô. Nếu như về sau này, cô có người đàn ông khác ở bên cạnh chăm sóc, liệu người đó có thể chịu đựng nổi cái tính xấu này của cô hay không? Chính anh là người đã làm hư cô. Hiện tại anh muốn nhổ hết từng cái gai nhỏ kiêu ngạo kia của cô đi, biến cô trở thành một cô gái biết khiêm nhường, dịu dàng, hiền lành. Hà Dĩ Kiệt ăn sạch chỗ cháo trong thìa, bỏ bát xuống, đột nhiên anh giơ bàn tay đang để trống lên nhẹ nhàng nâng cao cằm của Tương Tư lên. Cô thoáng giật mình ngơ ngẩn, môi của anh chợt đè xuống, mớm ngụm cháo còn ấm áp vào trong miệng cô. Tương Tư khiếp sợ hai mắt trợn tròn, cũng không tự chủ được mà nuốt xuống. Đợi đến khi cô phục hồi tinh thần lại thì đã thấy anh đang ưu nhã dùng giấy ăn lau khóe miệng mình. Tròng mắt xinh đẹp chứa đựng nụ cười, bộ dáng đắc ý vì đạt được ý muốn. Tương Tư có cảm giác mình sắp ngạt thở bởi sự ngột ngạt. Anh quá vô sỉ, quá hèn hạ! Giữa lúc này, đột nhiên cô cảm thấy mình cực kỳ mệt mỏi. Hà Dĩ Kiệt giống như một con cáo già thành tinh sống hơn ngàn năm. Văn Tương Tư cô cho dù có tu luyện thêm một ngàn năm nữa cũng không thể vượt qua nổi anh! "Hương vị rất ngon! Em có muốn nếm thử một chút nữa hay không?" Anh nhếch môi khen ngợi, chỉ có điều không biết là anh khen ngợi hương vị của cháo ngon, hay là khen ngợi cái miệng nhỏ nhắn của người nào đó. Tương Tư hung hăng quay mặt qua chỗ khác, cô không muốn nhìn anh nữa! Một chút cũng không muốn nhìn thấy bộ dạng cười như hồ ly của anh. Anh là một kẻ biến thái, cực kỳ biến thái! Cô chỉ biết, mình quyết không thể lùi bước, quyết không thể nương tay. Cô không thể ở chỗ này chờ thêm được nữa. Ai biết được ngày mai trong đầu óc của Hà Dĩ Kiệt sẽ nghĩ thêm ra chuyện gì nữa! "Tôi muốn về nhà!" Đôi tay cô siết thành hai quả đấm nhỏ hung hăng nện ở trên giường. Tương Tư hét to một tiếng, nước mắt lại ào ào rơi xuống tới... Cô cảm thấy quá uất ức quá uất ức. "Anh đã nói rồi, bắt đầu từ hôm nay, tốt nhất em nên quen với việc ở lại chỗ này đi, Tư Tư. Anh sẽ không để em trở về cho đến khi em khỏi hẳn, cho đến khi bác sĩ nói thân thể em đã hoàn toàn bình phục. Nếu không em cũng đừng mong mình có thể trở về." Hà Dĩ Kiệt bưng bát cháo lên đưa tới trước mặt cô, vẻ mặt chuyên chú: "Nếu em muốn tự mình ăn, vậy thì hãy tự xúc cháo ăn đi. Còn nếu em vẫn bướng bỉnh không ngoan, anh lại có biện pháp để khiến em phải nghe lời."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang