[Dịch]Duệ Phi Xem Như Ngươi Lợi Hại - Sưu tầm
Chương 45 : Ta cùng hắn không quen
.
Tuy nói rằng, nam nhân đối với nữ nhân cảm thấy mới mẻ cũng chỉ có thể duy trì một đoạn thời gian, hơn nữa Tiêu Hàn Lâm lại là một nam nhân phong lưu như vậy, nhưng, lại đánh trống khua chiêng đi tặng lễ vật cho một nữ tử, đây lại là lần đầu tiên Lâm vương muốn một cô nương lên kiệu hoa của hắn. Chỉ bằng này, đủ để thấy trình độ dụng tâm của Lâm vương đối với Sương Sương.
Hắn tin tưởng, nữ nhi này có danh hiệu Hoàng triều thứ nhất mĩ nhân, nhất định có thể độc chiếm Lâm Vương sủng ái, chỉ cần hắn đứng ở giữa trợ giúp, như vậy, ngày Sương Sương trở thành chính phi Lâm vương cũng liền sắp tới.
Đến lúc đó, hai vị vương gia xuất sắc nhất Bắc Hạ, đều trở thành con rể hắn, như vậy, vô luận người nào làm Hoàng đế, hắn đều trở thành Quốc trượng cao thượng.
Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng Bạch Thượng Thư lại quy hoạch một đống việc tốt lành như vậy, kế hoạch hoàn mĩ như thế, hắn mừng rỡ miệng đều nhịn không được nhếch lên cao.
Cho nên, ở hắn nhìn ra, Sương Sương ném đi lễ vật Lâm Vương tặng là vô cùng không đúng. Lúc này, nàng hẳn là nên đối với Lâm Vương càng tốt mới đúng, đem hết khả năng lấy được niềm vui cho Lâm vương, sau đó hướng Hoàng thượng thỉnh cầu tứ hôn, sớm đi xác minh quan hệ của hai người, như vậy hắn mới có đủ yên tâm.
“Sương Sương, ngươi cũng biết, đây là lần đầu tiên Lâm vương phải hao tốn tâm tư tặng đồ cho nữ hài tử, hắn coi trọng ngươi như thế, ngươi sao có thể lãng phí tâm ý của hắn a?” Bạch Thượng Thư thấm thía khuyên bảo.
Suy nghĩ trong lòng Bạch Thượng Thư, mà Sương Sương lại không có thuật đọc tâm, bất quá, chỉ cần nhìn thấy bộ dáng vụng trộm vui mừng của hắn vừa rồi, trong lòng cũng có thể hiểu được vài phần. Này làm cha, thật đúng là biết lợi dụng tài nguyên, vì vinh hoa phú quý, ngay cả nữ nhi của mình cũng tính kế.
Sương Sương bĩu môi “Cha, ngày hôm qua ta chỉ cùng hắn nói qua vài câu mà thôi, ta cùng hắn không có quan hệ gì” Sương Sương tựa tiếu phi tiếu, thanh âm mang theo vài phần lạnh bạc, vài phần châm chọc “Cho nên, ngươi cũng đừng trông cậy ta với hắn có thể có cái gì. Ngươi nếu muốn chọn hắn làm con rể, vậy đi nói với Bạch Vân Mạt, nàng thích Tiêu Hàn Lâm như vậy, không cần ngươi chỉ điểm, nàng cũng sẽ tự mình thúc giục, theo đuổi Lâm vương”
Bị người nói toạc suy nghĩ trong lòng, Bạch Thượng Thư tươi cười cứng đờ, mặt cũng có chút nóng lên.
Bạch Vân Mạt tâm nghi Tiêu Hàn Lâm, hắn tự nhiên là biết đến. Nhưng, biết là một việc, duy trì lại là một việc khác. Bạch Vân Mạt mặc dù cũng là người tài mạo song toàn, nhưng Lâm Vương cũng là thấy qua nàng rất nhiều, nhưng lại ngay cả liếc mắt nhìn nàng cũng không có, mà Sương Sương cũng tự mình nói, bọn họ mới thấy qua một lần, Lâm vương còn có tỏ vẻ này.
Trong hai nữ nhi, ai có hi vọng là cho Lâm Vương thú làm Chính phi, đó là liếc mắt có thể nhìn ra. Hai chọn một, hắn đương nhiên muốn đứng ở bên Sương Sương.
“Khụ khụ, Sương Sương, cha cũng không có ý tứ bắt buộc ngươi” Bạch Thượng Thư cười giải thích “Tiền đồ Lâm Vương giống như nước, tương lai khẳng định có thể một phen mãnh liệt, cha là thấy, ngươi đi theo hắn, về sau nhất định sẽ vinh hoa phú quý”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện