[Dịch]Du Hành Giả- Sưu tầm
Chương 24 : Trở về kiếm bạch tông
.
- Thiếu chủ, ngài đã tỉnh. Xin hãy nhanh hơn một chút. Nếu trong vòng năm phút nữa ngài không chuẩn bị xong chúng ta sẽ chính thức trễ. Nanami đứng bên giường cậu và nói.
- À, uhm. Không hiểu sao đầu ta hơi đau. Hình như ta quên chuyện gì thì phải. À phải rồi, hôm qua ta khi nào thì ngủ?
- Thưa thiếu chủ là hai mươi ba giờ mười một phút hai mươi sáu giây thì người trở về phòng. Tiểu nữ không cảm thấy tiếng động gì có lẽ đó là lúc mà người nghỉ ngơi.
- Ân, ta biết rồi, ngươi ra ngoài một lát.
- Thiếu chủ, ngài… Nanami khuôn mặt đẹp lo lắng.
- Chỉ hôm nay thôi để ta tự chuẩn bị, ngày hôm sau vẫn như bình thường.
- Vâng, thưa thiếu chủ. Nanami nhẹ nhõm lui ra.
…
- Hai cô đi ra đây. Rito cau mày.
- Ồ chủ nhân, người quên gì sao? Lilith cười tủm tỉm. Zoroa mặt một vẻ không quan tâm.
- Ta nói, đêm qua các cô làm gì ta?
- À thì, tối hôm qua em tưởng tượng rằng ngài sẽ ***** và **** và sau đó là ***** với em. Chính là như thế. Lilith một mặt tự sướng nói.
- Em cũng không sai biệt lắm là như thế. Zoroa một mặt trêu tức.
- Các cô… các cô… tốt, nếu ta phát hiện cái gì đó quái dị… Rito trừng mắt.
Zoroa cười khúc khích, Lilith thì đong đưa đôi chân nhỏ nhắn lên mép giường, một tay chống cằm nhìn ra cửa sổ.
Rito bất lực, trong lúc thay đồ cậu tiện thể kiểm tra xem mình có mất mát gì không. Sau khi phát hiện mọi thứ đều ổn thỏa cậu định đi ra ngoài. Nhưng đột nhiên zoroa từ phía sau ôm lấy cậu, bộ ngực lớn ép vào lưng.
- Chủ nhân, trong khi em còn là family của người, em sẽ để tình yêu của em với người được tự do phóng thích. Nhưng… cẩn thận đừng đánh rơi em, nếu không… cô nở nụ cười yêu dị… ngài sẽ chết.
“Nhất định là có chuyện gì đó quan trọng xảy ra”.
- Ta không biết đêm qua có chuyện gì, nhưng ngươi và Lilith… ta tuyệt đối không buông tay.
Zoroa nhìn vào mắt cậu.
- Nguyện chúng ta mãi mãi bên nhau.
…
Hôm nay rito có công việc quan trọng. Cậu phải trở về tổng đà bạch kiếm tông để nhậm chức tông chủ. Tổng đà cũng không quá xa nhưng vị trí thì cực bí ẩn, ba người (có cả shigure) đi xe sau đó cuốc bộ lòng vòng quanh núi theo một lộ tuyến không ai biết. Nơi cần đến thì nằm sâu trong rừng núi. Cần phải tiếp cận khu vực một trăm mét tông môn mới có thể phát hiện ra nơi này có một tòa kiến trúc lớn. Cổng vào sạch sẽ được lát nền bằng đá có chút xa hoa. Ba người vừa tiến vào thì:
- Mừng thiếu chủ hồi tông!
Một đám người già già trẻ trẻ xem ra là thành viên cao tầng của nơi này. Trước khi đến rito đã được giới thiệu qua tình huống nên đại khái có thể đoán được. Bạch kiếm tông tổng cộng có mười vị trưởng lão, chín vị trong số đó chỉ có một vị là võ thần nhưng tuổi tác đã cao nên cũng không mạnh hơn những vị còn lại bao nhiêu. Dù sao bkt cũng là môn phái lấy rèn kiếm làm chủ, không có khả năng có nhiều võ thần. Sinh ra hai vị không mạnh không yếu đã là vì ánh kiếm trắng là một môn kiếm thuật rất cao thâm. Rito cũng không kinh ngạc, vị võ thần tên là hayate là người cai quản nơi này, ông có dáng người cao lêu khêu nhưng lưng hơi còm vì lẽ đó tầm mắt ngang ngửa rito. Tóc bạc râu bạc đúng kiểu cổ điển. Phía sau rito còn phát hiện ra một ít hầu gái. Shigure trừng mắt nhìn cậu cảnh báo. “Chẳng phải đã nói không phản đối ta sao? Thật là không thể tin lời phụ nữ”. Lão trượng chú ý tới biểu tình hai người thì hơi ho khù khụ nhắc nhở, sau đó cung kính nói:
- Thưa thiếu chủ tôi là hayate kurosaki, là trưởng lão đứng đầu trong mười vị trưởng lão ở đây. Vị này là ***, “xin ra mắt thiếu chủ”, vị này là “xin ra mắt thiếu chủ”….
Cứ thế cậu và tất cả những người ở đây làm quen với nhau. Tư chất của tất cả những người này đều rất không tệ, rito hơi nháy mắt tán thưởng vị quản chủ hậu viện. Ân, đào tạo ra được một cái nanami quả thật không dễ dàng gì. Vị quản chủ như hiểu được ý cậu cũng cười thầm trong bụng. Nhưng rito rất nhanh phát giác được ánh mắt khó chịu của mấy người trẻ tuổi, đặc biệt là một tiểu tử có thiên phú khá tốt.
- Ngươi tên là gì? Rito hỏi.
- Thưa ngài ta là ichigo masuki.
Tuy không thích nhưng người trước mắt là thiếu tông chủ của bkt, hắn không muốn cũng phải trả lời. Ánh mắt hắn khát khao nhìn về nanami. Rito hiểu được. Mấy vị trưởng bối nhìn thấy con cháu mình để rito đọc ra ý nghĩ như thế thì trừng mắt nhìn cậu, hắn cũng đành không cam lòng buông đi.
Yêu không phải là tội, tội là ở vận mệnh bi ai. Rito không giận, thậm chí cậu còn nghĩ xem nên bù đắp cho cậu ta như thế nào. Dù sao cũng là một nhân tài, lại là người của mình, những chuyện như thế này xảy ra hằng ngày ở khắp thế giới. Nhưng nếu yêu một người như nanami, rito cho rằng hắn cả đời này cũng không tài nào quên được. Rito đảo mắt một vòng đánh giá những người ở đây. Điểm chung mà cậu phát hiện ra là kiêu ngạo ở những người trẻ tuổi, trầm lặng ở những người trưởng thành. Đây là điểm giống nhau của tất cả các gia tộc, tổ chức mạnh mẽ. Rito đang có một ý nghĩ to lớn, nhưng cậu chưa xác định được lối đi rõ ràng. Nhưng chắc chắn bạch kiếm tông sẽ là con cờ quan trọng. Cậu không có khả năng sơ sài. Rito vẫn lễ phép với các vị trưởng bối, hòa ái với những thiếu nam thiếu nữ, trong lúc ngẫu nhiên sẽ tỏa ra khí thế võ thần cho họ kính sợ. Rito hơi tò mò với cuộc sống của shigure và nanami khi ở nơi này, vị quản chủ của hậu viện nhìn sắc mặt hai người mà lựa lời kể cho cậu nghe. Tránh né những chỗ không tốt nhưng tuyệt đối là nói thật. Nói chung những người sống ở nơi này đều là kẻ khôn ngoan, thậm chí là thành tinh như đại trưởng lão.
Khoản nhậm chức tông chủ thì rất phiền phức. Nghe nói thậm chí là phải đi vòng quanh mấy ngọn núi bái tế các vị thần cổ, đến thần mộ (mộ võ thần) thắp hương và tảo mộ ở đấy. Sau là ngâm mình ở thánh trì một ngày một đêm, rồi cuối cùng mới là nghi lễ chuyển giao.
Rito chợt nhạy cảm phát hiện ra shigure có điểm biến hóa. Cậu nắm lấy tay cô. Shigure mắt hơi cay cay.
- Mọi thứ vẫn không thay đổi từ khi em rời đi nhưng ông đã… Shigure không nhịn được nữa dán vào lưng cậu.
- Được rồi, ổn rồi, không phải em còn có anh ở đây sao?
- Vâng.
Hai người nắm tay nhau, shigure kéo cậu đi vào thần mộ. Đây là một ngôi mộ không tính là đặc biệt nhưng mới được xây lên. Shigure và cậu quỳ xuống.
- Shigure, ông của em đã sống để bảo vệ em. Ông cũng ra đi vì lí do ấy, hãy để anh thay thế ông làm nốt phần còn lại.
Hai người im lặng ngồi ở đấy cho tới khi hoàng hôn buông xuống.
Tối nay có một bữa tiệc lớn, rito phải tham gia để làm quen với tất cả mọi người.
- Thiếu chủ thiếu chủ, ngài cho em xin chữ kí! Một cô gái có vẻ hoạt bát chạy lại và đưa giấy bút cho cậu. Cô có mái tóc đen dài, gài trâm, ăn mặc như miko.
- Ách, chúng ta đã gặp nhau?
Cô bé hơi lắc lắc đầu.
- Trận đấu của thiếu chủ tất cả chúng em đều đến xem. Cô bé hưng phấn nói và nhìn về phía bạn bè mình. Ân, đều là một đám thiếu nam thiếu nữ.
- Khụ, được rồi, đó là một trận đấu khá vất vả.
- Tại sao thiếu chủ không dùng kiếm? Đôi mắt cô bé long lanh tò mò hỏi. Đó cũng là điều mà tất cả mọi người ở đây đều muốn biết.
- Nhất định là bởi vì thiếu chủ dùng kiếm là bất bại rồi! Một cô bé khác cũng rất xinh xắn chạy tới.
Cô bé nói trúng.
- Ân, thực ra thì đúng là nếu ta dùng kiếm thì sẽ mạnh hơn một chút. Rito gật gù.
- Vậy là nếu đánh trận cuối ngài nhất định là chiến thắng rồi? Cô bé rất vui vẻ.
- À thì ta nghĩ là phần thắng không nhỏ. Rito có chút hạ thấp mình.
- Thiếu chủ có thể dạy em kiếm thuật được không? Một cậu bé lấy dũng khí tiến lên và hỏi. Rito nhìn thấy bóng dáng của keiniichi trong cậu. Hơi nhếch nhếch môi rito nói.
- Sẽ chết đấy.
- Không có một vị võ thần nào mà không đứng ở ranh giới sống và chết. Cậu bé kiên định nói.
- Vậy thì trong lúc ta đang ở đây ngươi hãy chuẩn bị để đến gần cái chết đi.
- Vâng. Tạ thiếu chủ. Cậu bé vui vẻ hét lên. Rito phát hiện ra có một tên thanh niên cảm thấy bực bội.
- Ngươi tên gì? Rito hỏi hắn.
- Đệ tử là kuroko hatake.
- Ngươi sẽ tập luyện chung với cậu ta. Rito ánh mắt sắc bén.
- Đa tạ thiếu chủ quan tâm!
Sau đó hắn cũng vẻ mặt đắc ý với cậu bé kia. Những thiếu nam thiếu nữ có hơi kinh ngạc. Khác với rito, họ sống ở đây từ nhỏ, mối quan hệ không tốt giữa hai người mọi người đều biết. Hibiki nanatsu là tên cậu bé nhỏ hơn, hai người họ đều là hậu duệ của hai vị trưởng lão. Nhưng kuroko gian xảo hơn, có một cô bé ở hậu viện, hibiki thích cô, nhưng kuroko đã đem cô làm vấy bẩn. Đây vốn là nhiệm vụ của nàng, nhưng có một luật lệ ngầm giữa các thành viên trong gia tộc. Kuroko đã vi phạm điều lệ ấy, hai người trở thành thế bất lưỡng lập. Không nghĩ tới vị thiếu chủ này còn quá nhạy cảm. Trong lúc mọi người nói chuyện với nhau, bữa tiệc đã chính thức bắt đầu.
- Thiếu chủ, người nhất định phải lấy lại công đạo cho phó tông chủ quá cố mới được. Một vị trưởng lão có quan hệ rất tốt với hyuuga nói.
- Đó là tất nhiên, nhanh thôi, chỉ cần ta tiến thêm một bước nữa. Rito gằn giọng.
…
- Chúng ta thật may mắn, trong một thế hệ lại có ngài và tiểu thư cùng lúc xuất hiện, xem ra thời điểm chúng ta phục hồi lại vinh quang đời thứ 17 đã không xa.
- Không, là vượt qua.
- Thiếu chủ nói đúng. Nguyện tông môn rực rỡ trong tay ngài.
…
- Tỷ tỷ! Kirito xuất hiện và chạy tới.
Trên khuôn mặt ngàn năm không đổi của nanami rốt cuộc lại xao động.
- Ừ.
- Ca c..
- Kirito! Nanami nhắc nhở.
- à thiếu chủ… Cậu bé lắp bắp.
- Ha ha, xem ra kirito đã được học rất nhiều đây. Rito xoa đầu cậu mỉm cười. Kirito đã cao hơn một chút, trở nên béo và trắng trẻo.
- Vâng.
- Ở đây như thế nào? Nếu cảm thấy buồn chán thì có thể báo quản sự tới chỗ ta?
- Thật? Kirito hai mắt sáng lên.
- Không được kirito, lsb không phải là nơi ai cũng có thể đến, thiếu chủ cũng không có nhiều thời gian…. Nanami nhắc nhở.
- Được mà được mà, không nhất định phải ở tại lsb. Chúng ta có thể đi chơi, ta sẽ dẫn ngươi đi cáp treo…. Nói đến chỗ này rito nhìn nanami cười ranh mãnh, mặt nàng cũng hơi phiếm hồng. Hiển nhiên là rito đã thử nghiệm trò mới nào đó ở đấy.
- Ca ca là tuyệt nhất! Kirito vủi vẻ ôm lấy cậu.
- Ki…
- Không sao, theo một cách nào đó mà nói, ta cũng là anh rể của em trai em mà phải không? Rito xoa má cô nói.
- Không, tiểu nữ chỉ là… Nanami hoảng hốt.
Rito ôm cả hai lại với nhau. Ba người chung thành một đoàn.
- Là gia đình của ta nha.
…
Rito ôm ấp shigure và nanami vào trong lòng. Cậu còn chưa động thủ hai người đã co giật. Rito cười dê hôn lên môi shigure và bóp ngực nanami. Nanami biết cậu thích gì nhất nên khi thấy cậu buông lỏng thì leo xuống dưới và từ phía sau ngậm lấy. Phía trên thì rito dùng các kĩ năng ngón tay và miệng trêu trọc shigure. Một lúc thì cậu cũng thả ra một lần vào miệng nanami xong thì nhét vào shigure. Nanami ngồi bên cạnh đợi đến phiên mình. Cày cấy và xoay đủ kiểu cậu đặt cả hai chồng lên nhau và thay phiên nhét vào. “Ân, sảng khoái”, hai người đã tơi giới hạn và cậu cũng thỏa mãn. Cả ba ôm nhau và chìm vào giấc ngủ.
Trong lúc đó.
- Ha ha ha… ân, tha em chủ nhân…Zoroa và Lilith rên rỉ.
- Phù…
- Chúng ta cứ như vậy chỉ sợ thật là thành hoa bách hợp mất.
- Phải tìm lại cơ hội.
- Chết tiệt.
Bỗng nhiên zoroa đôi mắt sáng lên.
- Có!
Zoroa nhìn vào shigure và nanami trong lòng cười thầm. Lilith nhìn thấy biểu hiện của cô thì hiểu ý, hai người không hẹn mà nở nụ cười ranh mãnh.
…
Ngày hôm sau rito bắt đầu thực hiện những nghi lễ. Tất cả các thành viên đều phải đi theo. Rito mặc bộ trang phục truyền thống của tông, kimono nhưng họa tiết là hai thanh kiếm chéo nhau phía trước và một cây búa. Tông màu đen trắng có điểm ảm đạm. Bạch kiếm tông thờ ba vị thần chính, thần xxx (kiếm bên trái) yyy (kiếm bên phải) zzz (thần rèn). Có một vị cao tuổi sẽ đọc một bài văn dài lê thê làm Rito phát bực, nhận ra sắc mặt rito hắn cũng chủ động bỏ qua một vài đoạn không cần thiết. Sau đó đi tảo mộ, có khoảng ba bốn mươi chiếc mộ ở đây, nếu không ngoài ý muốn sau đó hắn, nanami và shigure đều sẽ nằm chỗ này. Công việc đơn giản, cầm kiếm và tảo mộ. Mỗi mộ khá lớn, to bằng cả căn phòng cấp bốn, có khắc công lao và chiến tích. Một cái mộ khá đặc thù lớn hơn và xa xỉ hơn.
- Tông chủ đời thứ mười bảy, thưa thiếu chủ. Từng làm trọng thương một vị tông sư, nhưng quan trọng hơn thần kiếm orihancon chính là ngài ấy tạo ra. (Thực ra là đánh lén nhưng mà không ai viết vào).
- Ừm. Rito gật gù, không biết ông ta lúc đó so với mình bây giờ thế nào, thật muốn đánh một trận.
Sau đó thì là ngâm thánh trì. Chỉ có vài cô hầu gái đứng trên bờ. Tuy lạnh nhưng đối với rito mà nói có thể bỏ qua, khó chịu là đáng ra lúc này cậu phải ra sức cày cấy trên người shigure và nanami, bỏ một ngày chỉ sợ ngày tiếp theo họ không chịu nổi. Ngâm thánh trì và nghĩ bậy bạ, điểm tương phản này khiến cậu cũng có chút thú vị.
Rồi thì lễ trao quyền cũng đến, thánh vật là thần kiếm orihancon, đồ tốt nhưng không ai sẽ dùng vì sợ nó có ngày hư mất. Thanh kiếm này có cơ hội sinh ra khí linh, nhưng cần điều kiện quá khó khăn, tông môn vẫn không có khả năng tài chính đến chuẩn bị. Đái khái là cấp độ Lương Sơn Bạc quái vật lớn mới dám tiêu hao, coi như là vậy cũng là có điểm thương gân động cốt. Rito nâng thanh kiếm lên ngang người và quỳ trước bàn thờ, cuối cùng là các thành viên quỳ xuống hô to “tông chủ”.
Rito trở thành tông chủ hầu hết các thành viên đều vui mừng. Đẹp trai, mạnh, tính tình được, danh chính ngôn thuận, chỉ còn xem xem trí tuệ vị tông chủ mới này như thế nào. Rito tất nhiên là rất thông minh, nhưng không ai dám để cậu ngay lập tức xử lí các vấn đề. Đây là thứ cần được giáo dục và kinh nghiệm, cậu sẽ có một khóa học về quý tộc-quản lí trong vòng một năm. Sau đó là thực tập từ vị trí thấp trong khoảng ba năm. Tuy nhiên đây là tông môn không phải quốc gia, nếu cậu lười thì có thể bỏ đó sẽ có người thay cậu giải quyết. Quan trọng là cậu phải có sức mạnh, vị trí nơi cậu ở và phương pháp liên lạc để ổn định nhân tâm. Thế nhưng có một việc mà cậu phải làm, đó là thông báo về việc trao đổi kĩ năng. Dự tính là bên cậu sẽ phái ra một nhóm thợ có kinh nghiệm sang đó học tập. Đây không phải phim chưởng, không có chuyện cầm một bản bí tịch ra đọc là có thể thành trùm. Rito có thể là người mạnh nhất ở đây nhưng kĩ thuật rèn cũng không phải tốt nhất. Các trưởng lão cao tay hơn cậu một chút. Cuộc đàm phán chưa bắt đầu nhưng sự thật là mọi thứ đều đã được quyết định bởi huyết ma thủ và Lương Sơn Bạc. Nhưng cũng không có khả năng không thay đổi được gì, dù sao cậu và shigure đều là võ thần, nếu yuusuke trở về nữa là bốn vị võ thần trong tông. Bốn vị võ thần lời nói vẫn rất có trọng lượng. Mặc dù rito thậm chí so với sasaki còn mạnh hơn điểm, nhưng vì lí do tôn sư trọng đạo cậu cũng không thể làm quá căng. Trưởng lão sẽ không keo kiệt, với tính cách của ông thì nếu đàm phán được thêm gì đều sẽ đưa cho rito.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện