[Dịch]Dụ Dỗ Đại Thần - Sưu tầm
Chương 36 : Thư tình.
                                            .
                                    
             Nhớ  lại bản thân học bốn năm đại học cộng thêm đi làm mấy năm, chưa từng có  lịch sử có bạn gái hay người nào yêu thích, Liễu Quý Bạch bắt đầu thật  sâu hoài nghi bản thân rốt cục có phải ngay từ đầu là cong hay không?  Dựa theo cách nói của mọi người, kỳ thật bản thân hẳn là bộ dáng rất  tốt, nhưng mà như thế nào lại không có con gái thích chứ? Hơn nữa sau  khi vào giới CV cũng vậy, rõ ràng nhận kịch đam mỹ so với ngôn tình càng  nhiều hơn, chẳng lẽ… Không phải chứ, anh hẳn là thích nữ sinh mới đúng.  Hơn nữa năm đó đối với An Hân thật sự chưa từng có ý đồ kỳ quái gì… Sao  hiện tại…
Liễu Quý Bạch càng trở nên rối rắm, mà An Hân ngược lại cái gì cũng  không biết, vỗ vỗ cái bụng tròn xoe của mình, hơi hối hận mình ăn quá  nhiều, cư nhiên đi đường cũng có thể thấy mệt, aizzz, hôm nay sao lại ăn  nhiều như vậy chứ…
Liễu Quý Bạch cúi đầu biểu tình phức tạp liếc mắt nhìn An Hân một cái,  đúng lúc An Hân nhớ tới chuyện gì đó cũng vừa vặn ngẩng đầu nói: “Đúng  rồi, học trưởng, Amocixillin nói…”
Tầm mắt hai người đối diện nhau, trái tim Liễu Quý Bạch nhảy dựng lên, chân mày cau lại.
(.0 v 0.)?
Biểu tình Liễu Quý Bạch có chút quỷ dị, An Hân sửng sốt, lời nói bị nghẹn lại một nửa, yếu ớt hỏi: “Hở? Làm, làm sao vậy?”
“Không…” Liễu Quý Bạch khụ một tiếng, nói sang chuyện khác, “Amocixillin làm sao?”
“À, Amocixillin nói chúc phúc và ghi âm của anh còn chưa có giao.”
“Hả? Cái gì ghi âm chúc phúc?” Liễu Quý Bạch có chút không hiểu làm sao,  “Amocixillin? Là cái nhóm ‘Chúng ta thích uống thuốc’ kia hả?”
An Hân gật đầu nói: “Đúng vậy, đúng vậy, Amocixillon là nhóm chủ đại nhân của nhóm chúng ta.”
“À, ghi âm chúc phúc cái gì?”
“Trước đó tôi đã nói với anh một lần rồi, sinh nhật của Bạch Dược đại  thần là trong tháng này, mọi người trong nhóm muốn tự tay viết chúc phúc  hoặc là ghi âm chúc phúc gởi sang để tổng hợp thành một món quà cùng  nhau tặng cho đại thần.” An Hân nói, “Buổi sáng hôm nay thấy Amocixillin  nhắn lại nói anh còn chưa giao, cô ấy nói anh cự tuyệt bất cứ trò  chuyện nào, hơn nữa cô ấy cũng không trả lời đúng đáp án thêm bạn tốt…”
“Ách…” Liễu Quý Bạch thế này mới nhớ tới, hình như thật sự có một người  xa lạ vẫn luôn thêm bạn anh, “Tôi không biết đó là Amocixillin”.
“Haha, tôi nhớ rõ câu hỏi của anh là tên thật của anh, tôi cảm thấy  không được anh đồng ý mà nói cho người khác cũng không tốt, cho nên mới  đáp ứng cô ấy hỏi anh một chút.”
Kỳ thật, người không thèm thảo luận với mọi người trong nhóm, không thêm  bạn tốt, không xuất hiện trên kênh YY lại không tham gia hoạt động nào,  bình thường đã sớm bị Amocixillin đá ra ngoài, nhưng suy xét đến việc  đây là bạn do An Hân kéo vào, mà An hân lại phối âm cho Tiểu Cúc Thỏ hơn  nữa là người rất đáng yêu, cho nên Amocixillin mới có thể nói với An  Hân trước.
“Ừ.” Liễu Quý Bạch mơ hồ nhớ rõ An Hân đã từng nói với anh về việc trong  nhóm muốn cùng nhau tặng quà cho Bạch Dược, nhưng mà anh chính là Bạch  Dược, chẳng lẽ muốn anh tự viết chúc phúc tặng cho mình? = = Quá giả  rồi.
“Vậy học trưởng anh tranh thủ làm xong rồi giao cho Amocixillin đi.”
Liễu Quý Bạch nhìn An Hân, hỏi: “Của cậu có phải giao không?”
“Giao chứ.” An Hân đương nhiên đáp, bất quá gần đây nhiệm vụ chủ yếu của  cậu là nhanh chóng thu xong lời thoại của Tiểu Cúc Thỏ, chỉ còn thiếu  phần kết cục nữa thôi, bất quá điểm này vẫn khiến cậu rối rắm thật lâu…  p(>. 
                
                            
                                .
                            
             
                
Bình luận truyện