[Dịch]Dụ Dỗ Đại Thần - Sưu tầm
Chương 22 : Giải thích về ‘Cái Phiến’.
                                            .
                                    
             An Hân là chẳng hiểu thế nào lại bị nhận vai ‘Tiểu Cúc Thỏ’, sau đó  Amoxicillin lại gọi đạo diễn đến, đạo diễn nghe cậu đọc vài câu, cũng  nói cơ bản có thể dùng được, cho nên chuyện này cứ như vậy quyết định.
An Hân còn chưa kịp nghĩ nhiều, đã bị một đám thành viên từ trong group chạy tới kênh vây xung quanh, hay là nói… đùa giỡn?
Ví dụ như [Thuốc cảm mạo] nói, “Không ngờ An Thần Hoàn lại là một fanboy, ây doo~ Fanboy nói một câu xem nào~”
[An thần hoàn]: ‘Chào mọi người, tôi là người mới, mong được chiếu cố nhiều hơn…”
[Thuốc cảm mạo] cười thành tiếng, “Phụt, sao y chang như lúc nói chuyện trong group vậy mèn ơi. Đổi câu khác, đổi câu khác!”
An Hân khó xử, “Ách… Vậy tôi phải nói gì?”
Lúc này đèn xanh của một cái tên An Hân không quá quen thuộc đột nhiên sáng lên.
[Mê hồn tán]: “Không cần đáng yêu lắm đâu, tùy tiện nói mấy câu như ‘Các  vị đại gia ~ iem đang ở đây chờ mọi người đến đùa giỡn nè’ là được!
Mà trên mục bình luận lại là một đóng spam đủ màu đủ sắc.
[Vitamin C]: 罒▽罒 Cầu đùa giỡn!
[Vitamin A]: 罒▽罒 Cùng cầu!
[Vitamin B]: 罒▽罒 Cùng cầu!
[Đại lực hoàn]: 罒▽罒 Ngao~~~
[Vitamin E]: Hư hư hư hư~, Đại Lực Hoàn, cô chen vào đội của tui ~_~
[Đại lực hoàn]: Sờ sờ…
[Bạch gia hắc]: (づ ̄3 ̄)づ~ ? Bấy bì, cậu cứ yên tâm lớn mật nói đi, tôi  cho cậu biết tôi thời khắc chuẩn bị ghi âm chờ đến giờ đầu ngón tay cũng  gần rút gân luôn rồi nè!
Kế tiếp trên mục bình luận lại có một đống tên trước nay An Hần chưa  từng gặp thay nhau spam, thậm chí có người trực tiếp mở mic chạy tới  khuyên cậu, chẳng qua không ai giúp cậu nói chuyện, ngay cả Amoxicillin  cũng không tỏ thái độ.
An Hân 囧 một lát, ấn F2 nói, “Nhưng mà mọi người đều là con gái, muốn nói cũng chỉ có thể nói là ‘Chào các chị em~’ chứ.”
An Hân vừa mới nói xong, trong tai nghe liền vang lên một giọng nam hùng hậu chính trực vô cùng không hòa hợp với tên của anh.
[Tả lạp đình] nói: “Người bạn mới này, bỏ qua cái tên nhu nhược tổng thụ  hay xấu hổi nào đó cũng được đi, bất quá sao cậu có thể xem nhẹ sự tồn  tại một người đàn ông chuẩn men như bổn đại gia đây chứ!”
Tả Lạp Đình: một loại thuốc trị đau bụng tiêu chảy =.=|||||
Đèn xanh trước tên [Cái phiến] lập tức phát sáng: “Phắc, Lạp Đỗ Tử ông  nói ai hả! Ông mới là tổng thụ, từ đầu đến chân ông, ngay cả lông tóc  cũng là tổng thụ!!”
Không thể không nói, thanh âm của Cái Phiến xác thực rất thụ, hữu khí vô  lực đến mức ngay cả lúc xù lông mắng người cũng từ trong ra ngoài lộ ra  một loại mê hoặc khó hiểu.
[Tả lạp đình] nghe tiếng Cái Phiến, càng trở nên dũng cảm nói, “Ây dô, tổng thụ quân, tới một phát nào~”
[Cái phiến] phát hỏa: “Ông, ông, ông cái đồ biến thái!!! Trách không được có cái tên biến thái như vậy!!!”
[Tả lạp đình] cười ha ha, “Tên của tui biến thái? Cũng không biết tên ai kêu là Cái ~ Phiến ~.”
[Cái phiến] vẫn rất tức giận, còn có chút không hiểu vì sao, “Cái Phiến  thì như thế nào?! Cho dù thế nào cũng dễ nghe hơn mấy vạn lần so với tên  của ông! Không! Mấy chục vạn lần!!”
Cái phiến: có hai nghĩa, một nghĩa là thuốc bổ xung canxi, một nghĩa ý  chỉ phim cấp 3 thì phải, cái này không chắc lắm, ai biết giải thích hộ  nhé 
[Vitamin E]: Tạo mao thụ đúng là đáng yêu nhất mà~
[Đại lực hoàn]: Nói chính xác ~ ★罒▽罒★
[Thuốc cảm mạo]: ≧▽≦ Hoàng Qua tổng công và Cúc Trưởng đều ở đây, Cúc Thỏ cậu sao lại không nói tiếng nào vậy ~
[Vitamin C]: Tả thúc cố lên, o(* ̄▽ ̄*)o, Cái Phiến cô nương cố lên!
[Cái phiến] lập tức bùng nổ: “Cô mới cô nương, từ đầu tới chân của cô đều là cô nương.”
[Vitamin C]: Người ta vốn là cô nương mờ ~
[Vitamin A]: Cái Phiến (# ̄▽ ̄#) tỷ tỷ đại diện cho bản thân và nhỏ D cực lực ủng hộ cưng nha~~
[Hắc ngọc đoạn tục cao]: Vừa mới tới, có chuyện gì vậy? Ủng hộ cái gì? Cái Phiến đó đó sao (# ̄▽ ̄#)?
[Cái phiến] nhìn thấy mấy câu spam trên khung tán gẫu, càng không hiểu  mô tê gì: “Còn Cái Phiến đó đó gì nữa, không phải chỉ có tui mới tên là  Cái Phiến sao?”
[Vitamin A]: (# ̄▽ ̄#) Thiệt đáng yêu~
[Vitamin C]: (# ̄▽ ̄#) Quả nhiên đáng yêu~
[Vitamin B]: (# ̄▽ ̄#) Tự nhiên đáng yêu~
[Hắc ngọc đoạn tục cao]: Phụt, tui đã hiểu!!
[Vitamin E]: Hoàng Mã đại nhân, cầu cấp áo hồng cho Cái Phiên cô nương, Cái Phiến yếu ớt phấn hồng nhiều nước của chúng ta.
[Vitamin A]: Cầu Cái Phiến mềm mại phấn hồng!
Amoxicillin thật lâu không lên tiếng đột nhiên nói một câu ‘Chuẩn tấu’,  sau đó con trỏ chuột nhoáng lên, [Cái phiến] liền biền thành hồng nhạt.
Sau đó Cái Phiến đang chẳng hiểu mô tê gì lại xù lông, “Có ý gì hả?! Tình huống gì đây?! Vì sao lại cho tui áo hồng??”
[Penixilin]: Phụt, bởi vì cậu là Cái Phiên mờ~
[Vitamin A]: Là Cái Phiến mờ~
[Vitamin B]: Là Cái Phiến mờ~
[Vitamin C]: Là Cái Phiến mờ~
[Vitamin D (A ngụy trang)]: Là Cái Phiến mờ~
[Vitamin E]: Là Cái Phiến mờ~
[Đại lực hoàn]: Đến tui phải không? Là Cái Phiến mờ~
…
Tại thời điểm mọi người ra sức spam ‘Là Cái Phiến mờ~’, An Hân cũng y như Cái Phiến, càng cảm thấy chẳng hiểu gì cả.
Hơn nữa An Hân từ trong phản ứng mất hứng của Cái Phiến, càng thêm xác  định áo hồng này quả nhiên một chút cũng không tốt! Nhưng may mắn là sau  khi cậu vào phòng của group chính là áo lam, hẳn là ai đó giúp cậu đổi  lại rồi nhỉ? Không hiểu gì về mã giáp trong YY, An Hân chỉ có thể phỏng  đoán như thế.
Bất quá hiện tại khiến An Hân càng để ý chính là…
[An thần hoàn]: Cái Phiến thì sao???
Lời An Hân vừa nói ra, trên màn hình lập tức tạm dừng vài giây, chỉ có  mình Cái Phiến là còn mở mic nhân cơ hội nói, “Đúng vậy, Cái  Phiến thì  sao chứ!!!!”
Sau đó trên mục bình luận, nhóm Vitamin bắt đầu cuồng spam.
[Vitamin B]: Lại một manh vật!! ⊙o⊙!!
[Đại lực hoàn]: Manh vật a~
[Vitamin C]: Hai manh vật a~! 罒▽罒!
[Vitamin A]: Nhanh đi lấy hàng rào! Nhốt lại nuôi! Bảo vệ lại!! Đãi ngộ bảo hộ động vật quý hiếm cấp bậc quốc gia!
…
Kết quả trên màn hình spam nửa ngày, cuối cùng vẫn là chẳng ai thèm nói  rốt cục Cái Phiến có nghĩa là gì. An Hân cảm thấy bản thân có phải nói  lời gì kinh hãi thế tục hay không, nhưng mà lại không rõ, vì thế cậu  buzz Amoxicillin vốn vẫn không nói chuyện hỏi cô có phải cậu nói sai cái  gì rồi hay không, kết quả Amoxicillin lại chỉ trả lại cho cậu sáu chữ  ‘Quả nhiên là manh vật a~’.
Loại cảm giác cả thế giới điều biết chỉ mình mình là ở dưới đáy giếng,  khiến An Hân đột nhiên có cùng loại thể hội như Cái Phiến, có chút táo  bạo.
Cậu nói chuyện với Amoxicillin xong, cô cũng không trả lời cậu. An Hân  chỉ có thể tìm người khác có thể hỏi được, trong group là không thể  trông cậy vào rồi, cũng chỉ có thể tìm bạn bè trên QQ. Bởi vì là chuyện  gặp được trong giới kịch truyền thanh, An Hân cảm thấy nên hỏi người  trong giới này thì tốt hơn, cho nên không chút do dự buzz Liễu Quý Bạch  một cái.
Tin nhắn riêng.
[An Hân]: Học trưởng, Cái Phiến là gì vậy?
Liễu Quý Bạch đang đọc kịch bản nhìn thấy câu hỏi của An Hân, không khỏi nheo mắt lại.
[Liễu Quý Bạch]: …
An Hân thực kinh ngạc.
[An Hân]: Học trưởng cũng không biết?
Liễu Quý Bạch ở phòng bên cạnh không tự giác mà quay đầu nhìn nhìn vách  tường phòng An Hân, không phải là ngây ngốc lọt vào chỗ nào nguy hiểm gì  đó rồi chứ… Liễu Quý Bạch tắt đi microphone đang định ghi âm, từng chữ  từng chữ một trả lời cho An Hân.
[Liễu Quý Bạch]: Nếu cậu tải xuống phim điện ảnh kịch truyền thanh gì  đó, trực tiếp xóa đi.. À, cho dù là phim hoạt hình cũng trực tiếp xóa  luôn, không nên xem.
[An Hân]: Hả? Không phải, là nghe người ta nói.
[Liễu Quý Bạch]: …
[An Hân]: Sao vậy? Quả nhiên là có gì đó không đúng sao?
[Liễu Quý Bạch]: Cậu nghe ai nói?
[An Hân]: Người trong group của tôi, tôi có gia nhập group fan của Bạch Dược đại thần mà.
[Liễu Quý Bạch]: = = Trong group đang thảo luận về Cái Phiến?
[An Hân]: Không phải, là có một thành viên tên Cái Phiến.
[Liễu Quý Bạch]: …
[An Hân]: Lúc chúng tôi ở trên kênh YY của Bạch Dược đại thần, bọn họ  nói chuyện cứ khiến tôi cảm thấy cái tên ‘Cái Phiến’ này hình như có ý  tứ khác, nhưng mà tôi hỏi bọn họ, bọn họ ai cũng không chịu nói cho tôi  biết.
[Liễu Quý Bách]: … Về sau không nên hỏi.
[An Hân]: Quả nhiên là có ý tứ khác phải không?!
[Liễu Quý Bạch]: … Ừ.
[An Hân]: Vậy rốt cục là có ý gì?
[Liễu Quý Bạch]: …
[Liễu Quý Bạch]: Chính là ý so sánh có chút bạo lực.
[An Hân]: ⊙o⊙! Bạo lực? Vì sao?
[Liễu Quý Bạch]: …
Liễu Quý Bạch trước đó chỉ là thuận miệng nói bậy, An Hân vừa truy hỏi anh liền không biết đáp lại thế nào.
Lúc này đây, thời gian Liễu Quý Bạch tạm dừng rất lâu, rốt cục dưới tinh  thần truy hỏi kỹ càng mọi việc của An Hân đã phải giải thích như sau.
[Liễu Quý Bạch]: Cái gọi là Cái Phiến, phiên dịch thành tiếng Anh là Calcium Supplments (bổ sung, cung cấp canxi),  viết tắt là CS. Bạo lực, cũng chính là đánh nhau tàn nhẫn, tiếng Anh là  Cruel Scuffle, viết tắt cũng là CS. Sau khi phát hiện liên hệ này,  trong mạng liền dùng từ Cái Phiến để thay cho từ bạo lực trên internet.
Liễu Quý Bạch giải thích như vậy xong, bản thân cũng không thể không bội  phục năng lực phản ứng trong tình huống nguy cấp của bản thân, nhân  tiện cũng bắt đầu hoài nghi loại giải thích này rốt cục có người tin  tưởng hay không.
Bất quá, đối với lời giải thích này của Liễu Quý Bạch, An Hân tuy rằng  cứ cảm thấy trong đó tựa hồ có chút gì đó là lạ, nhưng mà bởi vì đây là  Liễu học trưởng nói, cậu một chút cũng không hoài nghi liền lập tức tin  tưởng.
[An Hân]: Hóa ra là như vậy, vậy tôi đi nói cho Cái Phiến biết! Tên này có ý nghĩa khác!
Trong lòng Liễu Quý Bạch kinh hãi, loại chuyện bịa này của anh cũng  không phải tất cả mọi người đều tin tưởng, vội vàng gõ chữ nói.
[Liễu Quý Bạch]: Đừng đi!
[An Hân]: Vì sao?
[Liễu Quý Bạch]: Tên của người ta đặt khẳng định là tự suy xét rồi, giờ  cậu chạy tới nói, nếu da mặt người ta mỏng một chút, nói không chừng  khiến họ chạy đi đổi tên.
[An Hân]: À… Cũng phải. Một cái tên đẹp lại phù hợp với nội quy của group cũng không phải dễ đặt.
[Liễu Quý Bạch]: Ừ.
An Hân đột nhiên nhớ tới chuyện trước kia đáp ứng Liễu Quý Bạch sẽ kéo  anh gia nhập nhóm chung, vội vàng gởi số QQ của group sang.
[An Hân]: Đây là số QQ của group fans Bạch Dược đại thần! Anh thêm vào đi, tôi đã nói với trưởng nhóm rồi!
[Liễu Quý Bạch]: …
[An Hân]: Nhóm bọn tôi tên là ‘Chúng ta thích uống thuốc’, chơi rất vui~
[Liễu Quý Bạch]: … Ừ.
[An Hân]: Tốt nhất nên đọc nội quy trước, bởi vì nguyên cớ của Bạch Dược  đại thần, nhóm bọn này yêu cầu thành viên nhóm phải dùng tên dược phẩm ~  (  ̄▽ ̄ ) ~
[Liễu Quý Bạch]: …
[An Hân]: Nói cách khác, nhóm trưởng tên Amoxicillin, quản lí viên tên  Penixilin, một số thành viên bình thường tên Thuốc Cảm Mạo, Vitamin gì  đó, à, đúng rồi, Vitamin có rất nhiều người. Cũng có thể là thuốc cổ đại  hoặc là trong tiểu thuyết, tôi thấy có tên Hoàn Hồn Đan, Đại Lực Hoàn  gì đó.
[Liễu Quý Bạch]: …
[Liễu Quý Bạch]: Cậu tên gì?
[An Hân]: An Thần Hoàn.
[Liễu Quý Bạch]: Rất dễ nghe.
[An Hân]: (*^__^*) Ừ, vậy anh cũng nghĩ thử xem.
[Liễu Quý Bạch]: Được rồi, tôi còn chưa thêm vào mà.
[An Hân]: Vậy nếu không tôi giúp anh nghĩ một cái.
[Liễu Quý Bạch]: Không cần, kỳ thật tôi cũng không quá muốn gia nhập nhóm đâu.
[An Hân]: Tôi giúp anh nghĩ một cái cho.
Tuy rằng Liễu Quý Bạch là thành tâm thành ý không muốn gia nhập, nhưng  An Hân lại nghĩ anh chỉ là ngại phiền toái mà thôi. Mở group ra nhìn  nhìn những tên đã có sẵn, bắt đầu nghiêm túc giúp anh suy nghĩ tên, vì  phù hợp với tên Liễu Quý Bạch, An Hân liền nghĩ thật nhiều tên, rốt cục  tìm được một.
[An Hân]: Anh cảm thấy ‘Trúc Diệp Liễu Bảng Thang’ thế nào?
[Liễu Quý Bạch]: …
[An Hân]: Trên Baidu có nói đó là một loại canh trung y, chủ yếu dùng  điều trị bệnh sởi phát ban, ho khan, suyễn, chứng phiền muộn, cổ họng  sưng đau gì đó.
[Liễu Quý Bạch]: …
Liễu Quý Bạch không biết nên hình dung cảm giác hiện tại như thế nào,  bất quá may mắn có dấu ‘…’ thuyết mình đầy đủ cảm giác của anh.
[An Hân]: Thế nào? Thế nào? Kỳ thật anh cũng không cần quá để ý cách sử  dụng của thuốc này, chủ yếu là cảm thấy có dễ nghe hay không thôi?
[Liễu Quý Bạch]: Nghe không hay.
[An Hân]: Ách…
Lại một lúc sau.
[An Hân]: Tôi tra rồi, mang theo chữ Liễu cũng chỉ có nhiêu đó thôi hà,  không có thuốc có chữ Quý, chữ Bạch cũng chỉ có Bạch Dược… Cùng tên với  đại thần khẳng định sẽ bị bắt…
Nhìn An Hân dạng này nhất định là phải cho anh gia nhập, Liễu Quý Bạch  nghĩ nghĩ, cũng không chối từ nữa, vừa lúc cũng nên vào trong nhóm xem  một chút, không để cho bọn họ dạy An Hân mấy ý tưởng kỳ quái mới được.
[Liễu Quý Bạch]: Tùy tiện đặt là được rồi, không cần mang theo tên của tôi.
Liễu Quý Bạch bỗng nhiên thực buồn bực lúc trước sao lại bởi vì đang  dùng ‘bạch dược’ nên cũng theo đó mà đặt tên Bạch Dược luôn, hiện tại  thật sự không biết nên gọi là gì cho phải. Anh nhớ rõ trong công ty bọn  họ làm group fans chính thức trên mạng cũng đều là tên hiệu thuốc,  phương thuốc, loại thuốc linh tinh, tựa như anh chính là bệnh nhân bị  lao vậy đó, nhưng cũng đâu thấy các CV khác làm như vậy đâu 囧, group  fans gì đó của người ta đều rất quy củ mà.
Bạch Dược: hay còn có tên là Vân Nam Bạch Dược, là một loại thuốc độc  quyền của tập đoàn dược phẩm Vân Nam Bạch Dược, chuyên trị các vết bầm  tím, vết thương hở… rất hiệu quả.
[An Hân]: (*^0^*) Vậy không bằng đặt một cái tên có liên quan tới tôi đi?
[Liễu Quý Bạch]: Được.
[An Hân]: Vị An Hoàn và Điện An Thang, anh thích cái nào?
Vị An Hoàn: Thuốc trị đau bau tử, Điện An Thang: một loại canh thảo  mộc của TQ, trị thể chất yếu, sợ lạnh, cảm lạnh, nôn mửa tiêu chảy…
[Liễu Quý Bạch]: …
 
                
                            
                                .
                            
             
                
Bình luận truyện