[Dịch]Đông Phương Giáo Chủ Đến Dị Giới - Sưu tầm
Chương 35 : Thắng thua
                                            .
                                    
             “Lần này Tư Đồ sư huynh sợ là nguy hiểm, uy lực hàn khí thật sự quá lớn.”
“Nếu là hàn khí này xâm nhập trong cơ thể, không biết sẽ như thế nào ?”
“Chúng  ta đứng ở nơi xa như thế này đều có thể cảm nhận được hàn khí kinh  khủng, huống chi là tiến vào trong cơ thể. Ta sợ khi đó Tư Đồ sư huynh  cũng biến thành người băng rồi!”
. . . . . .
Nghe mọi người đàm luận, Lăng Lạc Trần chỉ là cẩn thận nhìn Tư Đồ Diêu.
Tư  Đồ Diêu tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị đánh bại như vậy, người khác  không biết, nhưng hắn biết đến bây giờ hàn khí cũng chưa từng chân chính  đến gần Tư Đồ Diêu. Bây giờ hắn ta nhất định đang tiến hành công kích  của hắn , đã lâu chưa từng chiến đấu sảng khoái như thế rồi, dù là trong  lòng hắn cũng dâng lên một cỗ cảm giác thống khoái. Vào giờ khắc này,  hắn không cần thắng thua.
Trong lúc hai người đồng dạng thực lực  tiến hành một cuộc chiến đấu tận hết sức lực, đối với bọn họ mà nói cũng  có không ít chỗ tốt. Cao xử bất thắng hàn (*ở trên cao thì cô độc),  những lời này rất đúng. Thực lực càng cao, bằng hữu thực lực ngang nhau  cũng càng ít, trong ngày thường muốn tìm một người có thể tiến hành tỷ  thí cùng cũng khó.
Tư Đồ Diêu cảm thụ từng sợi từng sợi hàn khí  này, động tác trong tay cũng đột nhiên biến hóa. “Đã như vậy, ta đây  liền sử dụng một chiêu hiệu quả giống vậy, xem một chút đến tột cùng là  ngươi lợi hại, hay ta lợi hại!”
Hai tay kết ấn càng lúc càng  nhanh, một đoàn quang cầu trong suốt trong hai tay tản ra năng lượng  mạnh mẻ vô cùng, thời điểm quang cầu càng lúc càng lớn, mi tâm Tư Đồ  Diêu đột nhiên bắn ra một giọt máu, sáp nhập vào trong quang cầu trong  suốt.
Kia vốn là quang cầu trong suốt trong nháy mắt biến thành  huyết sắc, một loại huyết khí quỷ dị cũng truyền ra từ trong đó, trong  nháy mắt tràn ngập cả tỷ võ đài.
“Huyết Khí Trùng Thiên!” Tư Đồ  Diêu hét lớn một tiếng, huyết sắc quang cầu*(quả cầu mang ánh sáng màu  đỏ) cấp tốc xông về phía Lăng Lạc Trần.
Mà trong quá trình đó,  huyết khí nồng nặc trong huyết sắc quang cầu cũng hóa thành tia huyết  khí muốn đi vào trong cơ thể Lăng Lạc Trần, Lăng Lạc Trần liền khởi động  năng lượng hộ tráo để ngăn cản hai cổ năng lượng này tiến vào.
Trong  lúc nhất thời, trong mắt mọi người chỉ còn lại hai cỗ Bạch kén cùng  Huyết kén khổng lồ, nồng nặc hàn khí cùng huyết khí cũng đầy dẫy cả tỷ  võ đài.
BênTư Đồ Diêu lại dẫn đầu truyền ra một tiếng tiếng răng  rắc, nhất thời, đại bạch kén liền biến mất, tia hàn khí không thể khống  chế tiến vào trong cơ thể hắn! Sắc mặt Tư Đồ Diêu nhanh chóng xảy ra  biến hóa, hắn thử chống cự hàn khí nhập vào cơ thể, song hàn khí kia  phảng phất như vô khổng bất nhập căn bản không cách nào ngăn cản, sau  khi hàn khí nhập vào cơ thể, hắn chỉ cảm thấy cả người đều trở nên vô  cùng rét lạnh, động tác cứng ngắc và chậm chạp, thậm chí hắn cảm giác  máu của mình cũng bị đông cứng lại. Đây là một loại hàn khí cực kì khủng  bố, nếu cả người đều bị đóng băng, chỉ cần Lăng Lạc Trần cho hắn thêm  một kích, hắn sợ là phải chết không thể nghi ngờ!
Tình trạng bên  này của Lăng Lạc Trần cũng không dễ chịu, huyết khí quỷ dị mang theo  tính ăn mòn, năng lượng hộ tráo của hắn đang bị không ngừng hủ thực (*ăn  mòn) cũng kiên trì không được bao lâu, mà bây giờ chẳng qua là cầm cự  lâu hơn một giây liền nhiều hơn một phần phần thắng. Cao thủ so chiêu,  thường thường một giây này chính là mấu chốt thắng bại!
“Răng rắc” Lại một tiếng vỡ vụn.
Huyết  khí ngất trời liền bao vây Lăng Lạc Trần, đúng như danh xưng của vũ kỹ  này “Huyết Khí Trùng Thiên”, những huyết khí này thế nhưng trực tiếp tạo  thành một đạo cột sáng vây quanh Lăng Lạc Trần ở trung tâm, chỉ cảm  thấy Lăng Lạc Trần phảng phất biến thành một huyết nhân. Chân mày Lăng  Lạc Trần cau lại, huyết khí quỷ dị này tính ăn mòn rất mạnh, không ngừng  tiến vào trong cơ thể hắn ăm mòn huyết nhục của hắn. Chỉ có thể vận  dụng Thiên Lực loại bỏ huyết khí này trong cơ thể.
Trong lúc nhất  thời, hai người trên đài tỷ võ đều không có động tác, bọn họ đều đang  loại bỏ năng lượng không giải thích được tiến vào trong cơ thể. Trình độ  khó dây dưa của năng lượng quỷ dị này của đối phương vượt quá dự liệu  của bọn hắn, căn bản không rảnh bận tâm những cái  khác.
Trên  khuôn mặt bình tĩnh của song phương trưởng lão cũng không khỏi hiện lên  vẻ khẩn trương, nếu như hai người vẫn không cách nào loại bỏ năng lượng  của đối phương, thì bọn họ phải xuất thủ. Dù sao năng lượng này nếu là  không có Thiên Lực ngăn cản, đối với thân thể bọn họ đều bị ảnh hưởng  rất lớn. Bọn họ là đại biểu tương lai hai môn phái, đương nhiên không  thể để cho bọn họ gặp chuyện không may.
Một hồi lâu sau, chỉ nghe  nghe thấy “Oanh” một tiếng động vang, huyết khí trong cơ thể Lăng Lạc  Trần bị loại trừra ngoài, hóa thành điểm điểm huyết vụ tiêu tán ở trong  không khí.
Một khắc sau, hàn khí trong cơ thể Tư Đồ Diêu cũng là  bị xua tan hết ra ngoài, hóa thành điểm điểm bạch quang tiêu tán ở trong  không khí! Dù sao tại kích trước đó hắn tốn không ít thiên lực huyễn  hóa ra thiên lực còn tên kia lại rất thoải mái đạp sóng a.
“Tư Đồ huynh, nếu không phải do chiêu trước huynh tốn nhiều thiên lực hơn thì ván này chúng ta ngang tay”
Thời  điểm hai người nhìn về phía đối phương lần nữa, trong mắt đều mang theo  một tia thay đổi, đó là một loại cảm giác xem trọng lẫn nhau. Bọn họ  đồng dạng cô độc, gặp phải đối thủ như vậy không thể không thừa nhận đã  cho cuộc sống bọn họ tăng thêm một tia niềm vui thú.
Trưởng lão Dược Tông công bố kết quả: “Tư Đồ Diêu đấu với Lăng Lạc Trần, Lăng Lạc Trần thắng”
..     ....
Mọi  người dường như nhận được hai người bọn họ cổ vũ, tỷ thí kế tiếp cũng  là sử dụng tất cả vốn liếng, bày ra thực lực cường đại nhất của bọn họ.  Chẳng qua là so sánh với tỷ thí giữa hai người Lăng Lạc Trần, tỷ thí kế  tiếp tựu lộ ra vẻ ảm nhiên thất sắc, dù sao không có người có thể bộc  phát ra chiêu thức hay thủ đoạn như vậy nữa. . . . 
...     ...
Lần  trao đổi này diễn ra bảy ngày, 4 ngày đầu tỷ thí trên võ đài, 3 ngày  sau thi đấu luyện đan. Đối với tu luyện giả mà nói, để ý nhất chính là  tỷ thí bốn ngày trước, lực hấp dẫn của cuộc thi luyện đan đối với bọn họ  tương đối nhỏ hơn một chút.  tổng thể mà nói người Luyện Đan Thất cùng  Dược Tông có chênh lệch, giống như thời điểm tỷ võ Thần Quyết Cung cầm  chắc chiến thắng lớn, mà thời điểm tỷ đan Dược Tông khả năng chiến thắng  lại lớn. Qua nhiều năm như vậy phần lớn đều là như thế, cho nên trong  lòng mọi người cũng đều sớm có chuẩn bị. Song lần trao đổi này, Luyện  Đan Thất đã được nở mày nở mặt 3 vị trí đầu thì bọn họ chiếm  2 người:  Mộ Chỉ Ly (đồng hạng nhất với Tư Đồ Diêu) và An Dật Ngự đứng thứ 3.
Thời  điểm kết cục này được tuyên bố ra, các đệ tử Thần Quyết Cung đều hoan  hô, hai ngày trước cuộc thi luyện đan bọn hắn vẫn bị Dược Tông đè ép gắt  gao, chưa từng nghĩ hôm nay trong ba vị trí đứng đầu bọn họ thế mà  chiếm hai danh sách! Đó chính là nói, hôm nay bọn hắn thắng!
Các  đệ tử Dược Tông trên mặt mang theo một tia thất vọng, còn tưởng rằng có  thắng liên tiếp ba ngày đâu, không nghĩ tới ngày cuối cùng này thế mà  lại thất bại, trong lòng có thể nào không buồn bực ư? Qua nhiều năm như  trong các cuộc thi luyện đan, bọn họ Dược Tông đều thắng dễ dàng ! Hôm  nay thế mạnh của chính mình lại bị thua bởi đối phương, làm cho lòng  người không biết là tư vị gì.			 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện