[Dịch]Đông Phương Giáo Chủ Đến Dị Giới - Sưu tầm
Chương 32 : Bản lĩnh của Hỏa Nhi
                                            .
                                    
             Nhân loại tu luyện, căn bản là hấp thu thiên lực dung nhập vào đan điền  (mượn ngoại lực), luyện vũ kỹ (ngoài loại dùng để tấn công, còn có vũ kỹ  thân pháp-tốc độ dịch chuyển nhanh, vũ kỹ cường thân thể...), sử dụng  vũ khí ( bảo kiếm, trường tiên....) để hỗ trợ. Vì vậy tài nguyên tu  luyện thường là địa phương có linh khí nồng đậm ( các môn phái thường  tạo trận pháp giúp hội tụ được nhiều linh khí), vũ kỹ, đan dược, tinh  thạch, binh khí.
Còn yêu thú lại có thân thể cường hãn hơn con  người ( da dày, thịt chắc), chúng thường cận chiến dùng chính thân thể  để tác chiến ( tay, móng vuốt...), một số có tốc độ rất nhanh, một số có  khả năng gây ảo giác, tạo mê ảnh; một số loài dùng độc ( rắn).... Chúng  cũng hấp thu thiên lực, sử dụng thảo dược, tinh thạch để tăng tu vi.  Đinh Thục Nghi cũng không keo kiệt chia sẻ một phần tài nguyên tu luyện  với yêu sủng của mình.
...     ....
“Nè, Hỏa Nhi tu vi của ngươi đang ở mức nào?” Đinh Thục Nghi chỉ biết là cao hơn nàng mà thôi.
“Thiên Huyền Ngũ cảnh trung cấp”
“Thế  sao ngươi không hóa thành hình người, giống sói A Vũ, bạch long Thiên  Nhi? Cũng đâu có ai nhìn ra chứ ?”. Một khi yêu thú tu vi lên đến Thiên  Huyền cảnh thì có thể huyễn hóa thành con người, có thể hoc tập vũ kỹ.  Tuy nhiên trong hình dạng con người cũng có hạn chế thực lực của yếu thú  không phát huy được toàn bộ, sự cường hãn của thân thể cũng suy giảm.
“Bởi Hỏa Nhi đã quen với hình dáng hồ ly, không muốn đổi lại.”
Ừm nhiều khi làm thú còn hạnh phúc hơn so với làm người đấy, Đinh Thục Nghi âm thầm bổ sung.
....     ...
“Chủ nhân, cho ta mượn ấn thạch của người được không?”
(dưới  chân núi có bày chướng nhãn pháp, muốn lên núi tiến vào Thần Quyết cung  cần có ấn thạch. Nghe nói các môn phái khác cũng có trận pháp tương tự  như vậy.)
“Hỏa Nhi ngươi lấy ấn thạch làm gì?”
“Ta muốn nghiên cứu trận pháp dưới chân núi”
“????”
“Chủ  nhân người không biết rồi, yêu thú hồng hồ ly chúng ta có ngộ tính cao,  am hiểu trận pháp, cấm chế; ta mới chỉ học được một phần học vấn của  tộc nhân thì không may bị tóm vào chiến trường Thiên Huyền.” Còn nữa,  bình chướng của chiến trường kia, nó đã thử nhiều lần song vẫn không hóa  giải được, nếu không sao cam chịu làm yêu sủng cơ chứ, co điều lời này  nó chỉ nói thầm trong lòng thôi.
“Ta thấy tốc độ ngươi thật  nhanh, móng vuốt cũng thật sắc nhọn, không nghĩ tới còn có bổn sự này.  Đây cầm lấy, nhớ đừng đánh mất là được.”
....     .....
Điện của Cung chủ.
Lăng  Lạc Trần nói lại cho sư phụ về Kiếm Minh Sương, về đặc điểm thiên lực  của Đinh Thục Nghi, xem sư phụ có công pháp, phương pháp thích hợp cho  nàng tu luyện hay không.
Lăng Phong sau một hồi trầm ngâm, lên tiếng:
“Phong  hệ, có lẽ đến đến đảo nhỏ giữa biển, nhiều gió bão, thích hợp để tu  luyện hơn. Trước hết dặn nàng ta tu luyện đồng thời hai hệ Thủy-Hỏa sao  cho cân bằng, nếu như chỉ chuyên chú một bên thì khi tiến vào Thiên  Huyền cảnh sẽ rất khó đột phá.”
“Sư phụ dạy phải.”
“Con xuất kiếm kia cho ta xem xem” Lão giả đầy mong đợi.
Lăng Lạc Trần vừa nghĩ “Ra ngoài”, kiếm đã ở trên tay.
Lão  giả nhìn Minh Sương Kiếm cảm khái “Kiếm không chỉ mỹ lệ, lại còn rất  phù hợp với con, lúc chiến đấu sẽ trợ giúp nhiều”. Tạm dừng một lát, lão  dặn dò đồ đệ: “ Tuy nhiên con cũng không nên quá ỷ lại vào Minh Sương  Kiếm. Nếu đối thủ tu vi thấp hơn thì chỉ dùng bảo kiếm bình thường thôi,  dùng kiếm này quá khoa trương đi.”
“Thưa sư phụ con đã hiểu”. 
--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------
Chương 32: Bản lĩnh của Hỏa Nhi
Nhân  loại tu luyện, căn bản là hấp thu thiên lực dung nhập vào đan điền  (mượn ngoại lực), luyện vũ kỹ (ngoài loại dùng để tấn công, còn có vũ kỹ  thân pháp-tốc độ dịch chuyển nhanh, vũ kỹ cường thân thể...), sử dụng  vũ khí ( bảo kiếm, trường tiên....) để hỗ trợ. Vì vậy tài nguyên tu  luyện thường là địa phương có linh khí nồng đậm ( các môn phái thường  tạo trận pháp giúp hội tụ được nhiều linh khí), vũ kỹ, đan dược, tinh  thạch, binh khí.
Còn yêu thú lại có thân thể cường hãn hơn con  người ( da dày, thịt chắc), chúng thường cận chiến dùng chính thân thể  để tác chiến ( tay, móng vuốt...), một số có tốc độ rất nhanh, một số có  khả năng gây ảo giác, tạo mê ảnh; một số loài dùng độc ( rắn).... Chúng  cũng hấp thu thiên lực, sử dụng thảo dược, tinh thạch để tăng tu vi.  Đinh Thục Nghi cũng không keo kiệt chia sẻ một phần tài nguyên tu luyện  với yêu sủng của mình.
...     ....
“Nè, Hỏa Nhi tu vi của ngươi đang ở mức nào?” Đinh Thục Nghi chỉ biết là cao hơn nàng mà thôi.
“Thiên Huyền Ngũ cảnh trung cấp”
“Thế  sao ngươi không hóa thành hình người, giống sói A Vũ, bạch long Thiên  Nhi? Cũng đâu có ai nhìn ra chứ ?”. Một khi yêu thú tu vi lên đến Thiên  Huyền cảnh thì có thể huyễn hóa thành con người, có thể hoc tập vũ kỹ.  Tuy nhiên trong hình dạng con người cũng có hạn chế thực lực của yếu thú  không phát huy được toàn bộ, sự cường hãn của thân thể cũng suy giảm.
“Bởi Hỏa Nhi đã quen với hình dáng hồ ly, không muốn đổi lại.”
Ừm nhiều khi làm thú còn hạnh phúc hơn so với làm người đấy, Đinh Thục Nghi âm thầm bổ sung.
....     ...
“Chủ nhân, cho ta mượn ấn thạch của người được không?”
(dưới  chân núi có bày chướng nhãn pháp, muốn lên núi tiến vào Thần Quyết cung  cần có ấn thạch. Nghe nói các môn phái khác cũng có trận pháp tương tự  như vậy.)
“Hỏa Nhi ngươi lấy ấn thạch làm gì?”
“Ta muốn nghiên cứu trận pháp dưới chân núi”
“????”
“Chủ  nhân người không biết rồi, yêu thú hồng hồ ly chúng ta có ngộ tính cao,  am hiểu trận pháp, cấm chế; ta mới chỉ học được một phần học vấn của  tộc nhân thì không may bị tóm vào chiến trường Thiên Huyền.” Còn nữa,  bình chướng của chiến trường kia, nó đã thử nhiều lần song vẫn không hóa  giải được, nếu không sao cam chịu làm yêu sủng cơ chứ, co điều lời này  nó chỉ nói thầm trong lòng thôi.
“Ta thấy tốc độ ngươi thật  nhanh, móng vuốt cũng thật sắc nhọn, không nghĩ tới còn có bổn sự này.  Đây cầm lấy, nhớ đừng đánh mất là được.”
....     .....
Điện của Cung chủ.
Lăng  Lạc Trần nói lại cho sư phụ về Kiếm Minh Sương, về đặc điểm thiên lực  của Đinh Thục Nghi, xem sư phụ có công pháp, phương pháp thích hợp cho  nàng tu luyện hay không.
Lăng Phong sau một hồi trầm ngâm, lên tiếng:
“Phong  hệ, có lẽ đến đến đảo nhỏ giữa biển, nhiều gió bão, thích hợp để tu  luyện hơn. Trước hết dặn nàng ta tu luyện đồng thời hai hệ Thủy-Hỏa sao  cho cân bằng, nếu như chỉ chuyên chú một bên thì khi tiến vào Thiên  Huyền cảnh sẽ rất khó đột phá.”
“Sư phụ dạy phải.”
“Con xuất kiếm kia cho ta xem xem” Lão giả đầy mong đợi.
Lăng Lạc Trần vừa nghĩ “Ra ngoài”, kiếm đã ở trên tay.
Lão  giả nhìn Minh Sương Kiếm cảm khái “Kiếm không chỉ mỹ lệ, lại còn rất  phù hợp với con, lúc chiến đấu sẽ trợ giúp nhiều”. Tạm dừng một lát, lão  dặn dò đồ đệ: “ Tuy nhiên con cũng không nên quá ỷ lại vào Minh Sương  Kiếm. Nếu đối thủ tu vi thấp hơn thì chỉ dùng bảo kiếm bình thường thôi,  dùng kiếm này quá khoa trương đi.”
“Thưa sư phụ con đã hiểu”. 			 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện