[Dịch] Dung Binh Thiên Hạ

Chương 18 : Thiên Địa Vô Hạn

Người đăng: giangjc

.
“Chẳng lẽ lại là ông ta?” Vừa mới nghe thấy cái tên này, Đại Thanh Sơn cùng Ngả Mễ đều chẳng kịp phản ứng, nhưng nhìn thấy Lục Nhi đột nhiên từ bỏ trạng thái công kích, cao hứng nhảy tới bên cạnh Đại Thanh Sơn dùng miệng kéo áo hắn chạy ra phía cửa, 2 người đều tỉnh ngộ, bọn họ cùng nhìn ra sự khiếp sợ trong ánh mắt đối phương. Khô lâu long Tiểu Hắc cũng giật cả mình, 2 cánh rung lên thân thể đã bay lên trời, miệng phun ra sương mù màu đen. Ngả Mễ cùng với Đại Thanh Sơn bất chấp tất cả, vội vàng gọi Lôi Cát cùng Trì Hàn Phong: “Long thần đến rồi, chúng ta ra nghênh tiếp một chút.” “Long thần?” Loại tin tức này nếu được nói ra từ miệng Ngả Mễ thì nhất định không thể làm cho người ta tin nổi, nhưng mà Đại Thanh Sơn xưa nay vốn nổi tiếng là thành thực cũng nói như vậy, kết quả chính là làm cho Trì Hàn Phong cùng với Lôi Cát tắc cả họng, bị Ngả Mễ cùng Đại Thanh Sơn kéo ra ngoài, cả Hoắc Ân Tư cũng bị túm đi. Trì Ngạo Thiên đang mải chú ý tới cảnh chiến đấu vừa rồi, thấy Tiểu Hắc muốn đánh nhau với Lục Nhi, hiện tại lại mạc danh kỳ diệu bay lên trời, sẽ không cứ thế mà bay đi mất chứ? Trong lúc khẩn trương căn bản là không để ý tới những người khác. Ngoài cửa, có một người đang đứng. Một người trông khoảng tầm trung niên, tướng mạo bình thường. Sắc mặt hoàng kim, vận áo khoác màu vàng đất, chắp tay mà đứng. Tháng 10 tại Sử Khảm Bố Lôi, cuối thu chuyển sang đông, gió đã rất to rồi, mái tóc màu nâu phất phơ trong gió. Nghe thấy tiếng bước chân từ trong cửa lớn truyền ra, trung niên nhân đầu khẽ ngẩng lên, 2 tròng mắt lập tức bắn ra lưỡng đạo tinh quang. Lục Nhi nhảy ra, đang định chuẩn bị cúi đầu thi lễ tại chỗ, trung niên nhân đã phất tay: “Thái Mục Cách Nhĩ Tái, lúc nào ở nhân gian thì cứ miễn lễ nghi này đi.” Vốn đang nghi hoặc rốt cuộc có phải là Long thần hay không, Ngả Mễ cùng với Đại Thanh Sơn nghe thấy trung niên nhân dễ dàng nói ra cái tên vô cùng khó nghe của Lục Nhi, hơn nữa nhìn biểu hiện của Lục Nhi, lập tức xác nhận thân phận của hắn. “Long thần đại nhân, xin chào.” Đại Thanh Sơn tay phải đặt lên ngực trái, quỳ một gối xuống, hướng tới Long thần trong bộ dạng nhân loại thực hiện lễ nghi tiêu chuẩn cao nhất của long kỵ sĩ, Ngả Mễ mặc dù bình thường chẳng chỗ nào cố kỵ, nhưng đứng ở trước mặt người có cùng địa vị với Sáng Thế Thần, cũng đem tay phải đặt trên ngực trái, cúi đầu thật sâu. Cho dù là nhân vật bại hoại như Trì Hàn Phong, lúc này cũng cùng Lôi Cát đồng dạng thi lễ thật sâu với nhân vật trong truyền thuyết luôn ẩn tàng suốt hàng vạn năm qua. “Mọi người không cần khách khí, chúng ta đi vào nói đi, thuận tiện xem ái kỵ Yếu Ly của Tử thần đại nhân xem.” Quả nhiên là Long thần, trong giọng nói đạm bạc lộ ra khí thế không gì sánh kịp, vừa vừa, vừa đảo khách thành chủ dẫn đầu tiến vào cửa lớn của phủ công tước. Quay lại tường thành. Từ trên không trung, khô lâu long khổng lồ vỗ 2 cánh đã xuất hiện ở trước mặt Long thần. "Grừ ―― ừ, Grào ―― ào." Tiểu Hắc cúi đầu gầm lên 2 tiếng ngắn, sau đó hướng về phía Long thần phun ra một mảng sương mù màu đen vô cùng lớn, vỗ cánh muốn bay. Phái Lạc Đặc sau lưng đột nhiên huyễn hóa ra một cái áo choàng thật lớn, tay phải cầm một góc áo choàng giật 1 cái về phía hắc vụ, dưới đất bằng cuồng phong nổi lên, sương mù chợt biến mất, một đạo kim sắc thiểm điện từ ngón trỏ bên tay trái của Phái Lạc Đặc phát ra, đánh trúng người Tiểu Hắc vừa mới bay lên, trong phút chốc, tia chớp sau khi đánh trúng liền như kim xà chạy dọc toàn thân Tiểu Hắc, phát ra tiếng xẹt xẹt, tiếp đó biến thành một cái dây thừng màu vàng, bó chặt lấy Tiểu Hắc bằng những nút thắt cực kỳ phức tạp, dây thừng từng tấc từng tấc thu lại, buộc chặt lấy 2 cánh của Tiểu Hắc. Mất đi tự do, Tiểu Hắc từ giữa không trung té rầm xuống. Trì Ngạo Thiên chấn động, thấy mọi người kính cẩn như thế đối với người này, chỉ dám dùng ánh mắt lườm Phái Lạc Đặc một cái, rồi chạy tới cúi đầu kiểm tra tình huống của Tiểu Hắc. Long thần cũng không hề để ý, mỉm cười: “Lần này tới, có 2 việc. Việc thứ nhất chính là về đầu Tử linh long này.” Là người phụ trách chủ yếu của Trì gia, Trì Hàn Phong sắc mặt phi thường trịnh trọng: “Đa tạ đại nhân quan tâm, chúng ta cũng vì thế sự mà có chút sầu lo, ngày hôm qua ta đã gửi thư hỏa tốc cho gia phụ, nếu quả con rồng này là một vật không bình thường, vậy…” “Bất kể các người thấy thế nào, Tiểu Hắc sẽ ở cùng với ta, nếu trong nhà có ai nói gì, cùng lắm thì ta sẽ cùng Tiểu Hắc bỏ đi!” Trì Ngạo Thiên mặc dù cúi đầu, nhưng trong lời nói lại lộ ra vẻ bướng bỉnh phản kháng! “Bỏ đi, không có nghiêm trọng như vậy đâu.” Long thần Phái Lạc Đặc đối với người trẻ tuổi đã 2 lần va chạm cùng hắn chỉ nhíu mày, nhưng cũng không có thêm chỉ trích cùng trừng phạt khác, hắn chắp tay nhìn bầu trời xa xa, chậm rãi kể lại một đoạn khiến cho thiên địa phải biến sắc: “Muốn nói đến Tử linh long Yếu Ly thì nhất định phải nói đến chủ nhân của nó: Tử thần…” Tử thần? Không còn nghi ngờ gì nữa, câu nói đầu tiên của Phái Lạc Đặc đã bắt trúng tâm lý của mọi người. Đương nhiên, sau câu nói của Long thần Phái Lạc Đặc, bất luận là Lôi Cát hay là Trì Hàn Phong cùng những người khác đều nghe mà trợn mắt há hốc mồm. Tất cả mọi người đều cho rằng, trên thế giới này, Sáng Thế Thần là thực thần duy nhất của mọi người, đương nhiên, loại lý giải này không thể nói là sai, nhưng cũng tuyệt đối không thể nói là đúng. Toàn bộ thế giới, trên thực tế là từ 3 thế giới hoặc chính xác hơn là 3 cái không gian cấu thành. Sáng Thế Thần, Long Thần, Tử Thần phân biệt thống trị 3 thế giới. Mà trong 3 vị thần này, địa vị của Tử thần là cao nhất. Cứ qua vô số vạn năm, Sáng Thế Thần giới lại phát sinh hiện tượng đột biến trời long đất lở mà ngay cả Sáng Thế Thần cũng không thể thu thập nổi, thiên địa núi sông do Sáng Thế Thần sáng tạo ra chỉ trong nháy mắt sẽ bị ngưng tụ lại thành một khối nhỏ nhất, Sáng Thế Thần dùng toàn bộ sinh mạng của mình cũng chỉ có thể giữ gìn chủng tộc bổn mạng của mình, những chủng tộc khác trong nháy mắt này sẽ hoàn toàn bị phá hủy, sinh linh diệt vong, nền văn minh ngàn năm cũng trong chốc lát tan thành mây khói. Bản mạng chủng tộc được giữ gìn lại khốn thủ trong một khoảng thiên địa nhỏ nhất, người thủ hộ Sáng Thế Thần sinh mệnh ấn ký sẽ chờ đợi Sáng Thế Thần kế tiếp sinh ra, thiên địa này sẽ trở thành sáng thế linh nguyên. Tân Sáng Thế Thần sau khi sinh ra, lại một lần nữa khai thiên lập địa, sáng tạo ra vô hạn sinh mệnh mới, mà cả một thế hệ của Sáng Thế Thần chủng tộc đời trước sẽ cấu thành hắc ám sinh mệnh của thế giới, hắc ám sinh mệnh này đại đa số đều đã tử thủ Sáng Thế Thần sinh mệnh ấn ký suốt cả một thế hệ, chỉ có một số lượng cực kỳ nhỏ nguyện ý rời khỏi sáng thế linh nguyên đi vào thiên địa mới của tân Sáng Thế Thần. Mà sau khi tân Sáng Thế Thần thế giới lại phát sinh đột biến, chủng tộc bản mệnh của Sáng Thế Thần cũ hộ tống sinh mệnh ấn ký của Sáng Thế Thần cũ bị áp lực khổng lồ ngưng tụ trở thành một cái linh phù phiêu động trong sáng thế linh nguyên, ở bên trong sáng thế linh nguyên tích cóp từng chút lực lượng mới, chờ đợi sau khi vô số Sáng Thế Thần biến ảo lại tạo thành một Sáng Thế Thần mới. “Ý của ngài là chúng ta chính là do một trong vô số các Sáng Thế Thần sáng tạo ra?” Trong khi còn đang sởn gai ốc, chỉ có Lôi Cát thân là ma đạo sư mới có thể bảo trì sự bình tĩnh này, hơn nữa còn trình bày vấn đề mà ông ta vẫn vô cùng nghi vấn. Phái Đặc Lặc im lặng gật gật đầu: “Kỳ thực Long thần cũng giống như vậy…” Giống Sáng Thế Thần, Long Thần cũng do loại biến ảo như vậy tạo ra, đương nhiên, mỗi đời Long Thần đều có bổn mạng Long tộc của mình, mà sau mỗi đời long tộc, trải qua 2 đời biến ảo, lại quy về Long linh, tiếp tục chờ đợi sau vô số đời Long thần lại căn cứ theo sinh mệnh ấn ký của mình trở thành tân Long thần. Bản mệnh long tộc của thế hệ Long thần đời trước là hắc ám hệ, mà bản đại Long thần Phái Lạc Đặc bản mệnh long tộc là hoàng kim hệ. Sáng Thế Thần sau khi tạo vật, sẽ tạo ra những không gian khác nhau, Sáng Thế Thần đương đại tạo ra 2 cái không gian chủ yếu: thần giới, nhân giới, trong thường thức của mọi người, thường coi Ác Ma đảo là Ma giới, điều này kỳ thật là không đúng, nơi đó chính là chỗ giao giới do bổn đại Sáng Thế Thần sau khi tạo vật lưu lại cùng với sáng thế linh nguyên thời không, đương nhiên, nơi đó thường xuyên có bản mệnh chủng tộc mà Sáng Thế Thần đời trước lưu lại thường xuyên lui tới, bởi vì nhân loại không biết, cũng bởi vì bản mệnh chủng tộc của Sáng Thế Thần đời trước trải qua 2 đời tích cóp từng chút một lực lượng vô cùng cường đại, mọi nhân loại đối với những kẻ mà bọn họ chưa từng thấy này biến thành một chủng tộc cực kỳ không hữu hảo, gọi là: Ác ma! Mỗi đời Long thần cũng sẽ tạo ra một thế giới, trở thành Long giới, thế giới này ăn khớp với thế giới của Sáng Thế Thần, bởi vậy cự long có thể trực tiếp từ Long giới tiến vào Sáng Thế Thần giới. Đương nhiên, Sáng Thế Thần giới cùng với Long giới tuyệt đối sẽ không đồng thời cùng bị cự lực phá hủy, mà hình thành hiện tượng luân phiên xuất hiện, luân phiên hủy diệt với nhau. “Vậy tại sao Sáng Thế Thần giới lại có rất nhiều chủng loại? Còn Long giới thì phi thường ít?” Ngả Mễ lá gan cũng dần dần to lên. "Không ――" Long thần cười khổ lắc lắc đầu: “Trong toàn bộ vũ trụ, Sáng Thế Thần là động, còn Long Thần là tĩnh, 1 động 1 tĩnh mới có thể hình thành cân bằng. Đương nhiên, cũng có một số Long thần cực kỳ cá biệt hiếu động, nguyện ý sáng tạo ra thế giới thêm phần muôn màu muôn vẻ, tỷ như Long thần trước ta 2 đời là 1 ví dụ, hắn lúc ấy sáng tạo ra các chủng loại rồng cực kỳ phong phú, có dực long biết bay, có kỳ long am hiểu bơi lội, lại còn cả xà cảnh long vô cùng khổng lồ, có bá vương long cực kỳ hung hãn. Lúc ấy được gọi chung là khủng long. Bất quá tuy rằng có rất nhiều giống loài, những cũng khiến cho thế giới của Thần long sớm bị hủy diệt, tất cả các loài rồng đều chỉ trong nháy mắt bị diệt vong, chỉ để lại một loại đời sau gọi là cá sấu bản mệnh long tộc.” “Chuyện này hình như cũng chẳng có quan hệ gì với Tiểu Hắc của ta.” Cho dù biết trước mặt chính là Long thần, Trì Ngạo Thiên cũng vẫn không thể thay đổi được phương thức nói chuyện của hắn. "Đúng, đây chính là thế giới thứ 3 mà ta nói đến ―― Thế giới do Tử thần thống trị." Khác với Sáng Thế Thần cùng với Long Thần, Tử Thần chỉ có một. Mặc dù hắn đã trải qua vô số đời Sáng Thế Thần cùng với Long Thần, hắn vẫn không có tên, hoặc có thể nói, tên của hắn đã bị dòng chảy dài của lịch sử bao phủ, thậm chí cả Long Thần cùng với Sáng Thế Thần cũng không nhớ rõ nữa. Tử thần là bất tử, ở thế giới của hắn, tịnh không tiếp nạp linh hồn của vạn vật sau khi chết, chỉ có sinh mệnh của cá thể cực kỳ cường thịnh thì sau khi chết mới có thể trở thành cư dân của thế giới Tử thần. Do Tử thần không có năng lực sáng tạo ra Thế giới, cho nên, hắn thích nhất là sử dụng các vật chất do Sáng Thế thần giới cùng với Long thần giới hiện hữu tái tạo ra thứ mới mẻ gì đó. Hơn nữa bởi vì sinh mệnh của hắn dài vô hạn, cho nên yêu cầu của hắn đối với chế tạo tài liệu đến từ 2 thế giới này vô cùng nghiêm khắc. Tỷ như, Tử linh long Yếu Ly, con rồng này là một trong số những tọa kỵ được Tử thần ưu ái nhất, nghe nói con rồng này là do hồn phách của một người cực kỳ đặc thù trong số những chủng tộc do Sáng Thế Thần sáng tạo ra ―― tạo thành hồn phách của Yếu Ly. Trong truyền thuyết, kẻ mà Yếu Ly ám sát vô luận là vũ lực, danh khí, thực lực đều mạnh hơn hắn rất nhiều, nhưng kẻ kia lúc trông thấy khí thế phát ra từ 2 mắt Yếu Ly thì lại sợ đến ngây người, bị Yếu Ly 1 đao đâm chết, mà hộ vệ của kẻ kia liên tục chém Yếu Ly 27 đao, sau khi xác nhận kẻ kia đã chết chắc rồi, Yếu Ly mới trong nháy mắt thi cốt vỡ tan mà chết. Tử thần nhận ra tính chất của hồn phách này đã siêu việt vượt qua tất cả hồn phách mà hắn từng thấy, bởi vậy mới đem hồn phách này tạo thành Yếu Ly long. “Còn như tấm chắn Xích Quan này.” Phái Lạc Đặc chậm rãi đi tới bên cạnh Yếu Ly, tay khẽ rung lên một cái, từ trên người Yếu Ly tự động bắn ra tấm chắn có 2 chữ Xích Quan. Tại 12 đời trước, có 1 Sáng Thế Thần tên là: Chuyên Húc. Hắn sau khi tiếp quản Sáng Thế Thần thế giới, chống lại một thế hệ Sáng Thế Thần bản mệnh tộc cực kỳ hà khắc. Mà thế hệ Sáng Thế Thần Viêm Đế đời trước có một thần tướng vô cùng lợi hại, tên là Thủy thần Cộng Công, dẫn dắt tất cả bản mệnh tộc thề sống chết phản kháng. Cuối cùng, bởi vì thực lực quả thật là chênh lệch, Thủy thần Cộng Công bị đánh bại, Cộng Công trong cơn tức giận, hét lớn một tiếng, lấy đầu đánh vào cây cột chống trời ―― núi Bất Chu, đem phạm vi 40 lý xung quanh núi Bất Chu toàn bộ đánh vỡ. Sau này, sau khi Thủy thần chết, Tử thần dùng xương đầu của hắn làm thành chiếc thuẫn bài Xích Quan được xưng là chí kiên chí nhận này, hơn nữa tấm chắn này còn bảo lưu lại lực công kích cường đại của Cộng Công. Càng khiến cho chư vị Sáng Thế Thần cùng với Long Thần thổn thức chính là, sự lợi dụng của Tử Thần đối với hài cốt phế vật này, không chỉ là nhằm vào các chủng tộc do Sáng Thế Thần cùng với Long Thần sáng chế, Tử Thần vẫn cho rằng, chỉ có xương cốt của Sáng Thế Thần cùng với Long Thần mới là thiên hạ cực phẩm, đối với Yếu Ly mà nói, mặc dù hồn phách là Yếu Ly, nhưng xương cốt trên người lại lấy từ vô số Sáng Thế Thần cùng với Long Thần các đời trước. Vào 17 đời trước, có 1 Sáng Thế Thần cực kỳ táo bạo và lợi hại, từng tấn công vào thế giới Tử thần, sau khi hắn chết, để không cho Tử Thần lợi dụng thi cốt của hắn, bèn dốc toàn bộ sức dùng thiên hỏa tự thiêu, nhưng mà… Long Thần lại phất tay lên, trên người Yếu Ly long lại bắn ra một vật phẩm ―― Thốn Duyên thương. Sau khi Sáng Thế Thần kia tự thiêu, gân cốt toàn thân đều cháy hết, nhưng bộ phận cốt tủy thì lại hóa thành xá lợi cốt dài 1 thước 2 tấc, sau khi Tử Thần cẩn thận quan sát, phát hiện ra xá lợi cốt này độ lợi hại và tính co dãn cực kỳ tốt, bèn tự tay mài thành mũi thương màu đỏ của Yếu Ly thương, cơ hồ kiên cố không thể bị hủy. “Cho nên, Yếu Ly long kỳ thực là một con Tử linh long mà Tử thần để vào Sáng Thế Thần giới, với năng lực của Tử thần, các ngươi chẳng cần phải quan tâm xem hắn đã dùng các tiểu xảo như thế nào.” Long thần Phái Lạc Đặc lạnh lùng buông từng chữ. “Lần này, việc thứ 2 tới đây chính là liên quan đến Sáng Thế Thần hiện tại.” Vào khoảng ngàn năm trước, Sáng Thế Thần đương thời đột nhiên biến mất, căn cứ theo hảo hữu Long Thần phán đoán, hắn tựa hồ không chết, nhưng cũng tuyệt đối không tìm ra bất cứ dấu vết nào của hắn. Lúc đó, Long Thần cho rằng hắn lại vân du trong thiên địa, nhưng mà, sau khi vô số năm trôi qua, phát hiện ra rằng dường như không phải là như vậy, mà thân là Long Thần, lại thật sự không tiện tới Sáng Thế Thần giới để tìm kiếm tung tích, cho nên vẫn hy vọng tìm được người thích hợp để đi làm việc này. Trong suốt mấy trăm năm qua, hắn đã từng ủy thác cho Thần tộc, Tinh linh tộc, Ải nhân tộc… đi tuần tra, thậm chí còn phái lục đại thần thánh cự long huyễn hóa thành hình dạng nhân loại đi tuần tra, nhưng đều không có kết quả. Tới khi hắn được biết có 1 nam hài có thể đạt được sự tín nhiệm của Thần thánh lục long, trở thành Thần thánh cự long kỵ sĩ, bắt đầu từ thời khắc đó, liền lặng lẽ lưu ý tới Đại Thanh Sơn, sau đó là Ngả Mễ, hơn nữa kiểm tra toàn bộ quá trình giáo dục của kẻ nào đó với Thần thánh lục long, nói tới ddaaym Phái Lạc Đặc hừ mạnh một tiếng. Sau đó, bỗng nhiên lại phát hiện ra rằng Tử thần cũng thông qua một biện pháp bí mật đặc thù, đem tọa kỵ mà mình yêu mến nhất phái tới Sáng Thế Thần giới, cũng gia nhập vào tiểu đoàn đội này, hắn bèn hạ định quyết tâm, mời mấy người trẻ tuổi giúp hắn tra tìm nguyên nhân Sáng Thế Thần mất tích. "Phù ――" Vừa nghe nói tới việc có liên quan đến sinh ý, Ngả Mễ thở ra một hơi dài, biểu tình lập tức trở nên thoải mái hẳn: “Ồ, thì ra là thế. Long thần đại nhân, ngài hẳn là biết Tiểu dong binh đoàn tín nhiệm nhất là chuyện gì: Không có lợi thì không động đậy. Mời chúng ta làm việc, là vinh hạnh của chúng ta, nhưng mà… Không có lợi ích tốt thì cũng không thể công tác tốt được, công tác lớn như việc tìm kiếm Sáng Thế Thần, ta nghĩ hẳn là phải cho chúng ta thù lao phi thường dày a.” "A ――" Phỏng chừng là Long thần cũng là lần đầu tiên nghe thấy nhân loại nói điều kiện với mình, “Các ngươi nếu tìm được Sáng Thế Thần, phỏng chừng hắn sẽ cho các ngươi vĩnh hưởng phú quý cùng huy chương.” “Ài, thật có lỗi, Long thần đại nhân, Tiểu dong binh đoàn tuyệt đối cự tuyệt ngân phiếu khống, hơn nữa cho dù không thể giao dịch bằng tiền mặt, như vậy hạn độ tối thiểu thì chúng ta cũng phải giao dịch bằng đồ vật, để tránh những phiền toái không cần thiết.” Cho dù là ở trước mặt Long thần, bộ não vàng của Ngả Mễ vẫn vận chuyển nhanh như cũ. “Ta nhớ rõ là đã từng đưa cho Đại Thanh Sơn một cây thương a.” Long Thần mau chóng bị tức giận tới hồ đồ rồi. “Thật có lỗi, chuyện đó đã là quá khứ lịch sử rồi, nếu lúc ấy ngài đưa cây thương này ra đổi lấy công tác này, chúng ta tuyệt đối sẽ không nhận lấy, chênh lệch quá lớn.” Ngả Mễ trên mặt lại lộ ra nụ cười thuần khiết. "Không..." Long thần ngẫm nghĩ, rồi móc ra từ trong ngực một quả trứng 7 màu: “Đây là… Là cái gì thì ta sẽ không nói cho ngươi biết, tóm lại là một thứ đồ vật cực kỳ trân quý. Sáng Thế Thần sau lưng ta tạo ra một món đồ chơi thú vị, hắn cho rằng ta không biết, ha ha. Căn cứ vào lý giải của ta đối với hắn, trong quá trình các ngươi đi tìm hắn, sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ trông thấy thứ đồ vật kia. Nếu đến 1 ngày ngươi thấy thật sự không giải quyết được thứ đồ vật đó, ngươi hãy lấy quả trứng 7 màu này ra, ta nghĩ ngươi sẽ hài lòng với cái giá này.” Ngả Mễ đón lấy, hướng lên ánh mặt trời cẩn thận quan sát, khẽ nói thầm: “Không phải là một quả trứng ngỗng bị nhuộm màu đấy chứ? Có thể ăn vào sẽ trường sinh bất lão chăng?” Hắn lại ngẩng đầu xăm soi biểu tình của Long thần, thử xem có thể phát hiện ra chút sơ hở nào không: “Ừm, ta nghĩ vật mà Long thần đại nhân mang theo bên người chắc sẽ không phải là thứ gì quá kém đâu. Vậy đi, đại nhân, nếu có 1 ngày ta phát hiện món đồ này quá kém, ngài phải cho phép ta, hơn nữa phải cùng ta đi tìm long huyệt của một con thần thánh cự long rồi tùy tiện lấy đi vài thứ, hơn nữa ngài phải cam đoan rằng bọn chúng sẽ không trả thù.” Phỏng chừng loại trường hợp vô cùng mất mặt này, tất cả Long thần trong lịch sử cũng chưa từng có ai gặp phải, cơ bản có thể nói là vô tiền khoáng hậu. Phái Lạc Đặc rốt cuộc bị chọc đến phát buồn cười: “Được, ta dẫn ngươi tới 2 cái long huyệt.” “Hảo, nhất ngôn vi định, bắt đầu từ ngày mai, chúng ta sẽ lập tức khởi hành.” Ngả Mễ thống khoái đáp ứng, hơn nữa âm thầm hạ quyết tâm, nếu như không hoàn thành nhiệm vụ, quả trứng ngỗng này sẽ trở thành phí vất vả để ăn, có lẽ có thể kéo dài tuổi thọ; Nếu hoàn thành, nhất định sẽ không lấy cái quả trứng vớ vẩn này, tới long huyệt thu hoạch thì tốt hơn. “Với thực lực của các ngươi hiện tại căn bản là không thể đi được!” Long thần đột nhiên thu liễm nụ cười của hắn: “Thân là Thần thánh cự long Thái Mục Cách Nhĩ Tái vẻn vẹn chỉ là tam giai, mà trước mắt Yếu Ly long cũng chỉ là tam giai, Ngả Mễ hiện tại mới là 1 ma pháp sư cấp 2, các ngươi thực lực quá kém. Ta hy vọng các ngươi mau chóng gia tăng thực lực của mình, Thái Mục Cách Nhĩ Tái phải đến tứ giai, cũng chính là có được cấm chú ma pháp; mà Yếu Ly long mặc dù tại thế gian của con người không thể đạt tới trạng thái cao nhất của chính mình ―― lục giai, nhưng ít nhất cũng phải đạt tới tứ giai, Ngả Mễ cũng ít nhất cần có được năng lực từ đại ma pháp sư trở lên. Nhiệm vụ này của chúng ta, ước định 10 năm a, hy vọng các ngươi có thể gắng đề cao năng lực của mình, hơn nữa sau khi đạt tới yêu cầu của ta rồi mới đi hoàn thành nhiệm vụ. Nếu không, sẽ chỉ có đâm đầu vào chỗ chết thôi.” Nói xong, Long thần Phái Lạc Đặc vỗ vỗ Lục Nhi, rồi lại vỗ vỗ Yếu Ly long, sau đó từng bước tan vào trong không khí, biến mất trước mắt mọi người. Mùa thu Ma Pháp lịch năm 2, 6 người, 2 con rồng lần đầu tiên nghe được bí mật trung tâm về sự luân chuyển liên tục của thế giới, mà bắt đầu từ thời khắc đó, một nhiệm vụ căn bản không thể hoàn thành được đè nặng trên đôi vai của những con người trẻ tuổi. Để hoàn thành nhiệm vụ của Long thần, mấy người trẻ tuổi thông qua việc không ngừng tiếp nhận một ít nhiệm vụ nhỏ để không ngừng khắc khổ thí luyện, trừ Trì Hàn Phong. A Phong và Lạc Khắc cũng thường thường tới đế đô bái phỏng Trì gia, thuận tiện tăng cường thêm một ít kinh nghiệm thực chiến cho Ngả Mễ bọn họ, đương nhiên, đại bộ phận là kinh nghiệm thất bại. Mà Ngả Mễ lại bỏ ra càng nhiều thời gian ban đêm để cùng Lôi Cát học tập pháp thuật, Lôi Cát cũng thường thường dẫn Ngả Mễ tới Đồ Thư quán của đế quốc Ma Pháp học viện, để tăng cường thêm hiểu biết về ma pháp tri thức. Mùa thu Ma Pháp lịch năm 2, Sa Nhược 16 tuổi rời khỏi đế quốc quay về Thần Thánh giáo đình, tiếp tục hoàn thành nốt 2 năm mục sư học nghiệp của nàng, cũng tương tự Lâm Vũ Thường 16 tuổi do là nữ hài, nên không cần phải làm thị vệ cho Hồng Thạch, lấy thân phận huyễn thú kỵ sĩ tiếp tục hoàn thành ma pháp sư học nghiệp, hơn nữa dưới một nguyên nhân đặc thù nào đó làm ảnh hưởng, nàng thường thường chạy tới hỏi Lôi Cát ma đạo sư một số vấn đề về phương diện ma pháp. Lịch sử lại chuyển sang một trang mới. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang