[Dịch]Độc Y Thế Tử Phi Tuyệt Sắc - Sưu tầm

Chương 41 :  HUNG HĂNG ĐẠP THÊM MỘT CƯỚC NỮA

Người đăng: 

.
Dĩ nhiên Hạ Huyền cũng không hi vọng làm cho mọi chuyện trở nên khó coi như bây giờ, nhưng, Hạ Vân nhiễm lại rất có khả năng sắp trở thành Nhị hoàng tử phi, tương lai địa vị sẽ cao hơn ông, dù ông nói gì thì cũng muốn diễn cho xong màn kịch này, khiến Hạ Vân Nhiễm cho rằng ông là người công chính rõ ràng, nếu không, để cho con bé oán hận mình, tương lai ở trước mặt Nhị hoàng tử không giúp đỡ cho ông, không phải bản thân Hạ Huyền càng tổn thất lớn hơn sao? Hạ Vân Nhiễm lập tức đứng lên nói, “Phụ thân, xin người trách phạt Vân Nhiễm đi!” “Vân Nhiễm, con có sai chỗ nào đâu? Là phụ thân đã để cho con phải chịu uất ức rồi.” “Không, nữ nhi muốn phụ thân tha thứ, là bởi vì còn có một việc nữa, nữ nhi vẫn còn muốn bẩm báo với phụ thân.” Hạ Vân Nhiễm nói. Lời của nàng…, khiến cả người đại phu nhân lại một chấn động, không dám tin nhìn Hạ Vân Nhiễm, chuyện nó muốn bẩm báo nhất định không phải là chuyện tốt, nha đầu này hôm nay là muốn chỉnh chết bà hay sao? Hạ Nguyệt Nhu hung hăng nhìn chằm chằm Hạ Vân Nhiễm, nói giọng khàn khàn, “Thất muội, hôm nay phụ thân đã rất mệt mỏi rồi, ngươi đừng tiếp tục làm phiền người nữa.” “Chuyện này cũng có quan hệ với chuyện sổ sách, Vân Nhiễm biết không nên can thiệp vào những công chuyện trong nhà, nhưng mà, Vân Nhiễm không thể không vì tương lai cả phủ mà lo lắng.” “Vân Nhiễm, con có lời gì cứ nói thẳng đi! Lão gia sẽ nghe !” Lão phu nhân ở một bên dịu dàng nói, âm thanh kia, rõ ràng là đang khích lệ nàng. Hạ Vân Nhiễm cảm kích nhìn bà một cái gật gật đầu nói, “Bởi vì nửa tháng trước, đại phu nhân nói Trang Tử phía dưới Tướng phủ thu hoạch không được tốt, mới có thể khiến cho ngân lượng trong phủ thiếu sót, Vân Nhiễm hết sức lo lắng, liền nhờ mẹ thuận đường đi xem một chút, nào biết sau khi nghe ngóng xong mới biết, trong trang đều nói, năm nay thu hoạch rất tốt, thậm chí có phần hơn so với năm trước, cho nên, Vân Nhiễm không biết, theo lời đại phu nhân thì thu hoạch không tốt, là từ đâu mà đến .” Sắc mặt của đại phu nhân trở nên tái nhợt, trắng như tờ giấy, bà trừng lớn mắt, không dám tin tay của Hạ Vân Nhiễm đã duỗi dài đến như vậy, lại tra được tới sổ sách của bà, cái này không khỏi làm bà nghĩ đến chuyện đánh mất sổ sách thu chi kia, bà có phần nhất thời tê liệt ngã xuống. Hạ Huyền biết Hạ Vân Nhiễm vẫn còn có lời muốn nói, ánh mắt của ông bực tức trừng trừng nhìn đại phu nhân, rồi quay sang Vân Nhiễm nói: “Con mau nói đi.” Âm thanh của Hạ Vân Nhiễm như châu như ngọc, thanh thúy dễ nghe, “Chuyện là, Vân Nhiễm đã nhờ mẫu thân đi thăm dò chuyện sổ sách, ai ngờ, quản sự trướng phòng không cho phép kiểm tra, nói rằng mẫu thân không có tư cách. Khiến cho Vân Nhiễm cũng có chút tức giận, liền cho người đi trộm sổ sách.” Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ở đây đột nhiên im lặng, đều cảm thán Hạ Vân Nhiễm gan lớn, lại dám tự ý trộm sổ sách, cho dù là Hạ Huyền, cũng cảm thấy kinh hãi, không ngờ thất nữ nhi lại có can đảm như vậy, bình thường ông hoàn toàn không nhìn ra. “Sau đó thì sao?” Âm thanh Hạ Huyền nghe không rõ vui hay giận. “Chung chung lại, con nghĩ căn cứ vào chuyện trong phủ, nhất định là có liên quan đến chuyện đại phu nhân quản lý sổ sách, với lại, con lặng lẽ đi lấy quyển sách trong phòng đại phu nhân. . . . . .” Trong sảnh lần nữa truyền đến âm thanh hít khí lạnh, vào thời khắc này bọn họ quả thật, lần nữa thưởng thức vị Thất Tiểu Thư này, ngay cả mấy vị di nương bình thường bị áp chế đến sít sao, cũng đều muốn khen nàng một tiếng hay rồi. Hạ Huyền đè nén cảm xúc, tiếp tục ra lệnh, “Nói tiếp.” Đại phu nhân đã ngồi sững trên đất, cặp mắt tràn đầy hoảng sợ, bất cứ lúc nào cũng có thể hôn mê, trời ạ! Không nhẽ bà lại chết tại đây trong tay nha đầu này rồi. Hạ Vân Nhiễm hiển nhiên biết, hiện tại nàng có Nhị hoàng tử làm chỗ dựa, Hạ Huyền không thể làm gì nàng, nàng tiếp tục thanh thúy nói, “Vân Nhiễm liền đem hai bản sổ sách ở hai nơi tiến hành đối chiếu, tìm ra những sai biệt trong đó . . . . . .” “Là bao nhiêu?” Âm thanh của Hạ Huyền lạnh như hàn băng. Mọi người ở đây đều nín thở chờ đợi, là mong đợi, cũng là tò mò, đại phu nhân rốt cuộc đã trộm đi bao nhiêu ngân lượng rồi. “Là mười một ngàn ba trăm lượng.” Âm thanh của Hạ Vân Nhiễm rất lớn, không khiến cho mọi người thất vọng. Sắc mặt của Hạ Huyền đã đen đến không thể đen hơn nữa, những con số này đã lớn vượt quá mức bình thường, vượt xa cả ranh giới nhẫn nại cuối cùng của ông, một vạn lượng? Đại phu nhân lại dám lén lút lấy hơn một vạn hai lượng bạc? “Đây mới chỉ là sổ sách của năm nay, năm nay mới chỉ qua có bảy tháng.. . . . .” Hạ Vân Nhiễm nhấn mạnh, đây mới chỉ là tiền tham ô trong hơn nửa năm của bà ta mà thôi. Vẻ mặt của đại phu nhân phờ phạc, ngồi chồm hỗm trên mặt đất, rốt cuộc, hai mắt nhắm lại, liền hôn mê bất tỉnh. “Mẫu thân, mẫu thân. . . . . . Phụ thân, mẫu thân đã ngất mất rồi. . . ” Hạ Nguyệt Nhu lập tức khóc rống lên. Hạ Huyền nặng nề siết chặt nắm đấm, hôm nay, coi như ông đã nhìn rõ bản tính tham lam của đại phu nhân, hàng năm trong khố phòng, bạc không nhiều không ít, hầu như đều đủ chi phí trong nhà, vậy mà, ông không hề biết, vẫn còn có nhiều bạc như vậy rơi vào tay đại phu nhân. Ai, cũng chỉ có thể trách năm nay lòng tham của đại phu nhân quá lớn, thưởng cho Hạ Vân Nhiễm năm ngàn lượng, bà không còn tiền bạc tích trữ nữa. Bởi vậy, năm nay bà càng thêm to gan hơn so với năm trước, liều lĩnh vơ vét vào túi mình, lại không hề biết, Hạ Vân Nhiễm lại nắm được nhược điểm của bà có lợi nhất cho mình. “Cho nên, giờ Vân Nhiễm mới hiểu rõ, lần trước đại phu nhân vừa ra tay liền thưởng cho con năm ngàn lượng bạc, hóa ra đại phu nhân mạnh tay như vậy, là bởi vì người còn có những thứ khác thu vào bổ sung lại a.” Hạ Vân Nhiễm vẫn không có bỏ qua cho đại phu nhân, dù bà ngất đi, vẫn còn đạp thêm một cước nữa. Ai bảo bà ta đã từng muốn mạng của nàng đây? Lòng của Hạ Huyền nặng nề run lên, một đôi ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm Hạ Vân Nhiễm, càng nhìn càng dâng lên một loại sợ hãi mơ hồ, Hạ Vân Nhiễm dường như đã biến hóa trở thành quân cờ không thể khống chế trong tay ông. So với Hạ Nguyệt Nhu, ngoại trừ vẻ xinh đẹp, sự dũng cảm của nàng, sự bình tĩnh thong dong của nàng, dũng khí của nàng, càng khiến cho ông thêm kinh ngạc.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang