[Dịch] Độc Tài Chi Kiếm

Chương 8 : Goblin dũng sĩ

Người đăng: 

Khoảng chừng hơn 10 phút là có thể tới mục tiêu, Nhiếp Phàm chạy tới chỗ sâu nhất của bình nguyên Huyết Ảnh, càng đi sâu vào, cỏ dại càng dày đặc, thậm chí có một số bụi cỏ còn mọc cao tới đầu người, làm cho tầm nhìn ở đây rất kém. Nhiếp Phàm vô cùng cẩn thận, đức lỗ y chưa học kĩ năng biến thân không am hiểu cận chiến, lượng máu rất ít, dễ bị xử lý. May mà hiện tại hắn đã cấp 10, mặc miếng lót vai nhọn và vài món bạch trang khác, phòng ngự cũng tạm được. Hơi thở lạnh lẽo toát ra giữa bụi cỏ um tùm, một trận gió lạnh thổi qua, hắn cảm giác có động tĩnh rất nhỏ sau lưng, lập tức đề cao cảnh giác. Chi chi, một tiếng quái kêu bén nhọn, một con goblin vô lại cao cỡ nửa người nhảy ra, vung lên lưỡi búa to trong tay chém về phía Nhiếp Phàm. Mắt thấy lưỡi búa sắp chém tới mình, Nhiếp Phàm dịch người, chui vào bụi cỏ bên cạnh, cảm giác lưỡi búa vụt qua, tim không khỏi dập dồn căng thẳng. Đây là lần đầu tiên Nhiếp Phàm tác chiến gần người với quái vật, khó tránh khỏi có chút khẩn trương, may mà hắn học qua kĩ năng đánh nhau cận thân, cho nên phản ứng vô cùng nhạy bén. Tiểu hỏa cầu! Nhiếp Phàm ngâm xướng chú ngữ, tiểu hỏa cầu nhanh chóng bắn tới người goblin vô lại, nổ oành trên người nó, lượng máu của goblin vô lại rớt mất một đoạn. Thời gian ngâm xướng của thuật dầu đen quá dài, không thích hợp sử dụng ở thời điểm này, cho nên chỉ có thể dùng tiểu hỏa cầu, hắn hơn goblin vô lại một cấp, cho nên thương tổn mà tiểu hỏa cầu gây ra cũng khá cao. Goblin vô lại đuổi theo Nhiếp Phàm, Nhiếp Phàm nhanh chóng xuyên qua bụi cỏ rậm rạp, thấy goblin vô lại bị kéo xa một khoảng cách, từng đạo tiểu hỏa cầu bắn ra từ lòng bàn tay hắn, "oành", goblin vô lại bị đánh bay, tứ ngưỡng bát xoa [1] ngã trên đất. [1] Hai tay, hai đầu gối, đầu cùng chạm đất. Xoát quái không phải chuyện gì quá khó khăn, Nhiếp Phàm nghĩ, dường như ngộ ra được điều gì đó. Nhiếp Phàm nhặt lên đồ goblin vô lại rơi ra, là 2 đồng. "Thực ra xoát quái và đánh nhau trong hiện thực không khác là mấy, đánh nhau trong hiện thực dựa vào nhanh nhẹn, lực lượng và kĩ xảo cận chiến, mà trong trò chơi, chỉ cần dùng vài kĩ năng là được, cái khó là phải nắm chắc thời gian phóng ra và cooldown của kĩ năng." Nhiếp Phàm lẩm bẩm, trước kia chỉ chơi game giả thuyết một cách tùy tiện mà thôi, hiện tại, Nhiếp Phàm thực sự nghiên cứu kĩ càng, tự nhiên sẽ có cảm nhận khác. Nghĩ vậy, hắn nhìn xem tọa độ, mấy phút sau, hắn rốt cuộc tới mục tiêu, ở bụi cỏ um tùm phía xa có một goblin dũng sĩ hình thể to lớn, khiêng lang nha bổng. Goblin dũng dĩ là người lùn, vóc người khá thấp, nhưng sức chiến đấu lại rất mạnh, một thân áo giáp ánh bạc lóng lánh kiên cố, thoạt nhìn thật uy mãnh. Sinh vật tinh nhuệ cấp 15, goblin dũng sĩ Sagala, 900 máu, máu thật dày! Nếu tư liệu không sai, kề bên này có một cây cỏ cầm máu và một đống quặng. Hắn nhìn lướt qua, cuối cùng dừng ở cạnh một bụi cỏ sum xuê, một gốc cây nhỏ màu đỏ đập vào mắt Nhiếp Phàm, đúng là cỏ cầm máu. Cỏ cầm máu có thể dùng để chế bình máu sơ cấp, một đoạn thời gian sau sẽ rất đáng giá. Cách cỏ cầm máu không xa là một đống quặng ánh bạc lóng lánh, là quặng bạch đồng cấp thấp nhất! Quặng bạch đồng là nguyên liệu rèn trang bị, cũng khá có giá trị, tiếc là tới cấp 15 mới có thể học kĩ năng đào khoáng, hơn nữa phải là thợ mỏ học đồ mới có thể lấy được quặng bạch đồng, Nhiếp Phàm chỉ có thể từ bỏ, dù sao mục tiêu của hắn không phải là làm thợ mỏ. Nhìn khoảng cách với goblin dũng sĩ, hắn bắt đầu nhớ lại tư liệu về cách đánh chết nó. Nhiếp Phàm chậm rãi tới gần goblin dũng sĩ, đến cách nó khoảng 15 mã thì dừng lại, goblin dũng sĩ vẫn chưa phát hiện Nhiếp Phàm, vác lang nha bổng du đãng qua lại, Nhiếp Phàm ngồi xổm xuống, đào bùn đất phía dưới, chôn xuống miếng địa đinh thứ nhất, sau đó Nhiếp Phàm lui về sau 6 bước, chôn miếng địa đinh thứ hai, tiếp tục làm như vậy, sau 5 phút hắn bố trí xong 6 miếng địa đinh. Sau khi chuẩn bị ổn thỏa, hắn từ từ tiến về phía goblin dũng sĩ. Đến khoảng cách 10 mã, trong mắt Nhiếp Phàm lóe lên một ánh sáng sắc bén, hắn tập trung vào goblin dũng sĩ, ngâm xướng một đoạn chú ngữ. Goblin dũng sĩ đang du đãng, bỗng nó cảm thấy được gì đó, mắt xanh u tối lập tức nhìn về phía Nhiếp Phàm, miệng phát ra tiếng gầm gừ, vác lang nha bổng vọt tới. Ánh mắt đối diện, cảm giác được sự uy hiếp của goblin dũng sĩ, tim Nhiếp Phàm bỗng đập nhanh hơn, lần này khiêu chiến goblin dũng sĩ Sagala còn khó hơn kịch độc tri chu Azshara nhiều, cũng nguy hiểm hơn, nhưng giờ phút này, hắn không có chút sợ hãi nào. 6 mã, 5 mã, Nhiếp Phàm đọc ra âm tiết cuối cùng. Thuật dầu đen! Dầu đen đậm đặc từ trên không rót xuống, xối đầy người goblin dũng sĩ, bị dầu đen ảnh hưởng, tốc độ của goblin dũng sĩ chậm lại. Tiểu hỏa cầu! Một đạo tiểu hỏa cầu bắn nhanh về phía goblin dũng sĩ, đập vào người nó, "roạt", trên người nó bốc lên ngọn lửa hừng hực, một chuỗi thương tổn hơn 20 điểm bay trên đầu nó. Thuật dầu đen cấp 2 và tiểu hỏa cầu chỉ có hiệu quả như vậy, tên này phòng ngự thật cao. Goblin dũng sĩ phẫn nộ hét to một tiếng, mặc kệ ngọn lửa nóng thiêu đốt trên người, nó vung lang nha bổng bổ về phía Nhiếp Phàm. Nhiếp Phàm nhanh chóng lui về phía sau, "oanh", lang nha bổng nện xuống chỗ cách Nhiếp Phàm 1 mã, đá vụn bay loạn, tiếng vang giống như sét đánh, Nhiếp Phàm giật nảy mình, uy lực thật khủng khiếp. Sinh vật tinh nhuệ, quả nhiên lợi hại. Goblin dũng sĩ nặng nề bước về phía Nhiếp Phàm, tiếp tục vung lang nha bổng. Hết thảy đều như dự liệu, Nhiếp Phàm tính khoảng cách dùng thuật dầu đen và thời gian cooldown, khóe miệng nhếch lên, hắn chạy về phía đã chôn địa đinh. Ngọn lửa trên người goblin dũng sĩ dần dần tắt đi, cả người goblin dũng sĩ cháy đen, có thể dùng "mặt xám mày tro" để hình dung, không có tác dụng của dầu đen, tốc độ của nó lại nhanh hơn, rống giận liên tục, đuổi theo Nhiếp Phàm. Phát hiện Nhiếp Phàm đứng phía trước, vung lang nha bổng, chân phải bước lên, nó đang định nện lang nha bổng xuống, bỗng "phịch" một tiếng, nó giẫm nát một quả địa đinh, đau đớn kịch liệt làm nó rú lên, địa đinh tạo thành 6 điểm thương tổn. Mắc câu rồi! Nhiếp Phàm lui về sau mấy bước, tránh thoát công kích của lang nha bổng. Thừa dịp nó bệnh, muốn mệnh nó! Thuật dầu đen! Tiểu hỏa cầu! Goblin dũng sĩ lại chìm trong ngọn lửa cháy bùng, khóc thét thảm thiết. Hiệu quả của địa đinh nhanh chóng biến mất, goblin dũng sĩ cả người bị lửa thiêu đốt càng nổi giận, vung lang nha bổng vọt lên, tốc độ so với lúc trước còn nhanh hơn vài phần. Miễn cưỡng chống đỡ goblin dũng sĩ là không sáng suốt, lang nha bổng của nó có thể giết hắn ngay lập tức, Nhiếp Phàm nhanh chóng lùi về phía sau, tung ra một phần bụi thiểm quang, "oành", bụi thiểm quang nổ tung, ánh sáng lóe lên. Goblin dũng sĩ dừng lại một chút, nhưng cũng không tạo thành hiệu quả mù, nó lại vọt lên. Bụi thiểm quang chỉ có 10% xác suất gây mù, xác suất thấp như vậy, Nhiếp Phàm cũng không trông cậy có thể thành công, có thể trì hoãn tốc độ của goblin dũng sĩ là được rồi. Nhiếp Phàm nhanh chóng lui về sau, kéo dài thời gian, thấy thuật dầu đen và tiểu hỏa cầu đã cooldown, hắn lập tức chạy tới chỗ chôn địa đinh khác, goblin dũng sĩ đuổi theo sau Nhiếp Phàm, lại giẫm xuống, "phịch", địa đinh lại trúng mục tiêu. Nhiếp Phàm thừa dịp goblin dũng sĩ trúng địa đinh, lại sử dụng thuật dầu đen và tiểu hỏa cầu. Goblin dũng sĩ nổi giận nhảy loạn, nhưng Nhiếp Phàm nắm toàn bộ tiết tấu chiến đấu trong tay, nó ngay cả cơ hội vồ tới cũng không có. Goblin dũng sĩ điên cuồng muốn giết chết Nhiếp Phàm, nếu nó có trí tuệ, nó sẽ vô cùng nghi hoặc, nhân loại nhỏ yếu trước mắt chỉ cần trúng một cái lang nha bổng của nó là chết ngay lập tức, nhưng đánh lâu như vậy, nó vẫn chưa đụng được tới Nhiếp Phàm, còn mình thì vô cùng chật vật. Bị Nhiếp Phàm dẫn đắt, goblin dũng sĩ liên tục giẫm vào 4 miếng địa đinh, 3 lần trúng bụi thiểm quang, máu chỉ còn hơn 100 điểm. Liên tục giẫm vào địa đinh mà vẫn chưa làm gì được Nhiếp Phàm, trên mặt goblin dũng sĩ hiện lên vẻ sợ sệt, ngay tại lúc Nhiếp Phàm lùi về phía sau, chuẩn bị dẫn goblin chiến sĩ tới quả địa tinh thứ năm, goblin dũng sĩ đột nhiên xoay người chạy trốn. Hành động của goblin dũng sĩ đã nằm trong dự đoán của Nhiếp Phàm, quái vật nếu luôn công kích không đến, nó sẽ khiếp sợ mà chạy trốn! Nhiếp Phàm thong dong lấy ra cây lao từ trong ba lô, tay phải giơ lao lên, chạy vài bước rồi ném lao về phía goblin dũng sĩ. Cây lao xẹt qua theo quỹ đạo thẳng trong không trung, "vèo", chuẩn xác đâm vào giữa lưng goblin dũng sĩ, máu tươi bắn tung tóe, trị số thương tổn -30 bay lên. Tỉ lệ cây lao trúng đích rất thấp, đánh chính diện dễ dàng tránh thoát, đây cũng là lí do lúc dẫn quái Nhiếp Phàm không dùng lao, khoảng cách quá xa, rất khó túng mục tiêu! Khoảng cách của goblin dũng sĩ và Nhiếp Phàm lúc này chỉ là ba bốn mã, nó lại quay lưng về phía Nhiếp Phàm, Nhiếp Phàm nếu không ném trúng, vậy thì có thể đâm đầu xuống đất rồi. Thương tổn cây lao gây ra khá cao. Goblin dũng sĩ kêu lên, vẫn tiếp tục chạy về phía trước. Còn chạy! Nhiếp Phàm chạy chậm vài bước, lại tiếp tục phóng lao về phía goblin dũng sĩ, "phịch", goblin dũng sĩ lại trúng một kích, lần này chỉ mất 21 máu. Goblin dũng sĩ sau khi trúng 2 kích, thù hận bị hấp dẫn, xoay người nhằm về phía Nhiếp Phàm. Goblin dũng sĩ không có trí tuệ, sẽ không lựa chọn phương thức chiến đấu tốt nhất, cứ như vậy, nó khiến Nhiếp Phàm có nhiều cơ hội công kích. Nhiếp Phàm hô một tiếng, lần thứ ba phóng lao. Cây lao lại bắn nhanh ra, trúng ngực goblin dũng sĩ, "phụt", máu tươi văng khắp nơi, goblin dũng sĩ lui về sau mấy bước. Là hiệu quả đánh lui! Đánh lui chỉ có vài giây, tận dụng thời cơ, Nhiếp Phàm lại tiếp tục phóng lao. Goblin dũng sĩ chỉ còn sót lại chút máu thét to. Lang nha bổng đập tới, Nhiếp Phàm nhanh chóng lui về sau ba bốn bước. Nó đang định công kịch, "phịch", khuôn mặt nó biến thành màu đỏ tía, goblin dũng sĩ bất hạnh lại trúng một quả địa đinh! Người trước mặt quá âm hiểm, không biết goblin dũng sĩ có kích động tới phát điên hay không! "Oành", tiểu hỏa cầu nổ trên người nó, lượng máu còn lại của nó cuối cùng cạn sạch, nó ngửa mặt lên trời tru lên, nặng nề té xuống đất. Nhiếp Phàm tìm tòi dưới người goblin dũng sĩ, nhặt được 3 đồ vật, thứ nhất là mũ giáp bạch đồng cấp 15 của chiến sĩ, phòng ngự 31-33, +2 cường hóa phòng ngự, không tồi. Thứ hai là một viên đá giống như mắt mèo, to bằng quả trứng bồ câu, màu xanh trong suốt, vô cùng nhẵn mịn, tim Nhiếp Phàm đập mạnh, không ngờ có thể lấy được nó!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang