[Dịch]Độc Sủng Tiểu Thỏ- Sưu tầm
Chương 60 : Tiệc tối (6)
.
“Lúc Đồ lão chuẩn bị nói những lời này, tốt nhất là nên cân nhắc xem việc đó có căn cứ xác thực hay không.” Chapelle đứng ở bên cạnh Văn Trạc, lông mày hơi nhíu lại, cười nói.
“Ngài phát ngôn như vừa rồi nhất định là do trước đó không điều tra cẩn thận rồi. Hoàn cảnh cuộc sống của Tiểu Thỏ tiểu thư khi ấy vô cùng khổ sở, Irenaeus làm như vậy hoàn toàn xuất phát từ lòng nhân đạo mà đưa tay giúp đỡ, còn việc cha của Y Tiểu Thỏ kí vào bản cam kết nhận nuôi đã được đoàn luật sư của chúng ta xác định rõ ràng, hoàn toàn không có vấn đề gì cả. Về phần theo như ngài nói là Irenaeus đả kích kinh tế tài chính nhà Y gia khiến cho công ty thực phẩm Trương thị phá sản, kì thật đây là chuyện thuộc về phạm trù cạnh tranh buôn bán mà thôi.”
Chapelle hơi hơi nhướn mày, ánh mắt nhìn thẳng Đồ Ánh Hùng, mở giọng mỉa mai, “Hội trưởng lão chẳng lẽ đến cả chuyện thương mại cũng muốn quản lí hay sao? Việc mua lại công ty thực phẩm Trương thị kì thật đứng ở phía sau thao túng chính là Tiêu thị của chúng ta, hội trưởng lão, có phải hay không ngay cả việc buôn bán của Tiêu gia chúng ta cũng muốn can thiệp vào? Mấy người cho rằng mình có quyền lợi này hay sao? Đúng hơn là, có tư cách này chăng?”
Chapelle khí thế bức người, giọng điệu chế nhạo, ánh mắt coi khinh khiến cho mọi người bất tri bất giác rùng mình.
Không hổ là người cầm quyền đời thứ năm của Tiêu gia, lọai này khí chất cường thế của vương giả cùng với bệ hạ giống nhau như đúc. Quả nhiên những người ở bên cạnh bệ hạ đều là đồng loại a, tùy hứng bắt bẻ, khó có thể nắm trong tay, chính là dựa theo yêu ghét của bản thân mà biểu đạt cảm xúc, thích chính là thích, không thích chính là không thích, khoảng cách giữa họ với mấy vị kia thực sự quá lớn.
Trên mặt ba vị trưởng lão cư nhiên là biểu tình lúc xanh lúc trắng đến mức khó coi.
“Nếu như mỗi khi làm việc nhân đạo đều bị quở trách, ta đây thật không biết về sau có nên cắt luôn ngân sách từ thiện hàng tháng hay không, hay là ngay cả việc thành lập tổ chức từ thiện có lẽ cũng nên đề xuất hủy bỏ. Nếu như… hội trưởng lão cảm thấy Irenaeus thực sự đã phạm sai lầm, không đáng để cho người khác phải tôn kính thì gia tộc Luis chúng ta sẽ là người đầu tiên rời khỏi tổ chức từ thiện, từ nay về sau sẽ ngưng hẳn việc quyên góp hàng tháng.” Alvin khẽ nhếch môi, giọng điệu không nặng không nhẹ, trong lúc nói chuyện trên khuôn mặt tuấn tú vẫn luôn giữ vẻ thản nhiên tươi cười, lễ phép đến cực điểm.
Alvin nói xong, toàn bộ đại sảnh một trận ‘ồ’ lên, ai nấy đều chụm đầu ghé tai nói nhỏ.
“Gia tộc Evander cũng sẽ làm như vậy!” Kate cười hì hì gật đầu.
“Miceli cũng sẽ làm như vậy!” Người nào đó vẻ mặt hồn nhiên giơ tay kêu lên.
Mọi người nhất loạt toát hồ hôi, len lén nhìn sang bên hội trưởng lão hiện tại sắc mặt đã sớm xanh mét, tình hình bây giờ đâm lao đành phải theo lao, khấu khí kia hội trưởng lão không nuốt được cũng phải cố mà nuốt xuống thôi. Hậu quả của việc trở mặt lúc này ai cũng không thể tưởng tượng nổi, cùng lúc đắc tội với nhiều tài phiệt như vậy, trời ạ, có thể đi nhảy lầu tự sát ngay cũng được…
“Hiện tại, còn có gì thắc mắc không?” Văn Trạc nhẹ nhàng bâng quơ một câu khiến cho sắc mặt ba vị trưởng lão lập tức chuyển từ xanh sang đen.
Thế nào? Bây giờ đúng là đang dùng quyền thế cùng tiền tài để ép người có phải hay không? Tức chết bọn họ! Ba ông già trên trán gân xanh đã sớm giật giật.
“Cảm thấy, ta làm như vậy có sai không?” Văn Trạc vẫn như cũ nhẹ giọng hỏi, ánh mắt tựa tiếu phi tiếu dừng lại trên người ba vị trước mặt, lời nói tuy mềm mỏng nhưng khí thế kia đã sớm khiến cho người ta không thể nói ‘có’.
“Bệ hạ…”
“Đương nhiên là có sai!”
Ba ông lão còn chưa nói xong, bỗng nghe thấy thanh âm non nớt từ trong lòng Văn Trạc phát ra.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện