[Dịch]Độc Sủng Tiểu Thỏ- Sưu tầm
Chương 50 : Truy kích
.
“Ăn mặc đáng yêu như vậy là muốn đi đâu?” Tâm trạng khó chịu tột cùng! Nha đầu chết tiệt kia cư nhiên thừa dịp hắn không ở nhà dám lén lút chuồn ra ngoài chơi?
“Muốn vào trong thành phố đi dạo.” Đến thành phố Diễm Đễ đã mấy ngày cũng chưa được đi tới đâu, thực sự rất đáng tiếc.
“Có cái gì mà đi dạo. Vả lại không phải hiện tại em đang không có thời gian rong chơi hay sao, bây giờ hẳn là nên ở trong phòng ngoan ngoãn học bài, chẳng còn bao nhiêu thời gian nữa sẽ tới kì kiểm tra, em cảm thấy mình có thể thông qua được không?”
Tiểu Thỏ bĩu môi, có chút tức giận nhìn Văn Trạc, “Anh…”
Rất đáng giận, làm sao có thể quản thúc tự do của người ta chứ? Tiểu Thỏ chẳng qua chỉ là muốn ra ngoài đi dạo mà thôi, ngay cả việc này cũng không được? Mỗi ngày đều ngồi trước bàn học bài, sớm muộn gì cũng trở thành một cô nàng ngốc nghếch cho mà xem!
Đồ đáng ghét Hoàng Phủ Văn Trạc, chuyên chế bá đạo Hoàng Phủ Văn Trạc, biết ngay là hễ gặp gỡ hắn là không có việc gì tốt.
“Ta cái gì mà ta?” Văn Trạc tức giận túm lấy cánh tay của Tiểu Thỏ, kéo cô chạy lên lầu, “Trắc nghiệm nếu như không thông qua được, hậu quả em tự gánh chịu. Bài kiểm tra đơn giản như vậy mà còn không xong thì em đúng là đồ ngốc, nếu như chuyện đó xảy ra thì về sau cho dù thế nào cũng không được phép đi đâu, chỉ có thể ở trong nhà, nghe chưa?”
“Thình thình thình thình!” Tiểu Thỏ tức giận hất tay Hoàng Phủ Văn Trạc ra, tự mình rầm rầm lao lên lầu.
Văn Trạc trừng íăt nhìn theo bóng dáng của bạn thỏ hừ một tiếng, quay đầu lại nói với Tô Lợi Văn, “Cậu theo ta đi lên.”
“Vâng!”
“Tách tách! Tách tách tách tách!” Hệ thống bảo vệ bên ngoài đột nhiên khởi động, phát ra thanh âm rất nhỏ vang vọng khắp nơi. Hàng chục chùm tia hồng ngoại theo bốn phương tám hướng xuất hiện dày đặc, mọi người không hẹn mà cùng giơ tay che trước mặt.
Văn Trạc vốn muốn cùng Tô Lợi Văn lên lầu, đột nhiên dừng lại cước bộ, quay đầu nhìn Chapelle đang nhíu mày.
“Làm sao vậy?” Văn Trạc lui trở về, có chút ngạc nhiên nhìn người anh em của mình, “Hệ thống an ninh không phải tuần trước vừa mới kiểm tra hay sao? Chẳng lẽ bộ phận điều khiển bị hỏng?”
Chapelle nhanh chóng lướt tay trên bàn phím, lông mày gắt gao nhíu lại, trầm giọng nói, “Không phải, có người xông vào.”
“Xông vào nơi này?”
“Không, ở phía sau cung điện, tại khu vui chơi góc phía nam, hình như không chỉ có một người.”
Chapelle chuyển tay quay lại màn hình máy tính ra trước mặt Văn Trạc, Alvin và Miceli.
Trên màn hình màu đen nổi lên những đường màu xanh ngoằn ngoèo, đó là bản đồ thể hiện đường đi của khu vực phía nam cung Y Lỗ Asim, tại trong đó có hai chấm đen đang di động, người ở phía trước tốc độ có chút chậm chạp còn người ở phía sau lại đuổi theo thập phần nhanh chóng.
“Không phải là chạy tới tận đây để giải quyết tranh cãi chứ?” Kate nháy nháy mắt, mở miệng, “Chapelle, không thể xác định được chính xác vị trí của hai người kia sao, Kate muốn đi xem!”
“Hệ thống an ninh đã kích khởi, lúc hành động phải cẩn thận tránh né tia hồng ngoại, bằng không đến khi chạm vào nó, hậu quả như thế nào cậu tự biết!” Chapelle đơn giản trần thuật một chút, thuận tay đưa cho Kate một chiếc kính màu đen.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện