[Dịch]Độc Sủng Tiểu Thỏ- Sưu tầm
Chương 49 : Tiểu nha đầu rắc rối
                                            .
                                    
             Tiểu Thỏ xoa xoa cái  trán, tức giận trừng mắt nhìn bọn họ, “Sao lại động tay động chân, chẳng  lẽ mấy người không biết hai chữ ‘lễ phép’ viết như thế nào sao?”
Miceli ngồi xổm nâng cằm ngước lên nhìn cô, “Em tên là gì nha?”
“Vì sao phải nói cho anh?”
Miceli dáng vẻ tội nghiệp cong cong đôi mắt, “Em ấy không thích Miceli!”
“Sao lại nghĩ vậy?” Chapelle sờ đầu Miceli.
“Em ấy trừng Miceli.”
“Ách.”  Chapelle dở khóc dở cười liếc mắt nhìn Tiểu Thỏ một cái, “Hey, tiểu nha  đầu, thân thiện một chút, chúng tôi là bạn bè của Irenaeus, không phải  là người xấu!”
“Ừm, là bạn bè.” Alvin gật gật đầu.
“Irenaeus là ai vậy?”
Ba người thiếu chút nữa trượt chân, “Được Irenaeus nhận nuôi mà còn không biết tên của hắn sao?”
“Các anh nói Tiểu Trạc?”
“Tiểu  Trạc?” Ba người biểu tình khó hiểu đồng thời nhướn mày, quan sát Tiểu  Thỏ từ trên xuống dưới, “Em xác định bản thân cậu ta thích em gọi hắn  như vậy sao?”
Tiểu Thỏ lắc đầu, “Tôi chỉ dám vụng trộm gọi anh ta như vậy thôi!”
Chapelle  suýt nữa phụt cười, bàn tay xoa xoa cái đầu của Tiểu Thỏ, “Ăn mặc đáng  yêu như vậy là muốn đi đâu thế? Irenaeus cho phép em ra khỏi cửa sao?”
“Đi ra ngoài cũng phải được cho phép?”
“Ra  vào hoàng cung Y Lỗ Asim cũng không phải dễ dàng như vậy, ít ra phải có  giấy thông hành.” Alvin ung dung nhìn tiểu nha đầu, “Không có, đúng hay  không?”
Tiểu Thỏ lắc đầu, hoàn toàn không biết có sự tồn tại của loại giấy tờ này.
“Anh trai, anh có sao?”
Alvin hừ một tiếng, “Lúc đem người ta đuổi ra khỏi phòng sao lại không thấy gọi một tiếng ‘anh trai’?
Tiểu Thỏ chu cái miệng nhỏ nhắn, mất hứng liếc nhìn hắn một cái, “Keo kiệt.”
“A! Bệ hạ, người sớm như vậy đã trở lại?” Bên ngoài truyền đến giọng nói của Marianna.
Chapelle,  Alvin, Miceli vội vàng vọt tới cửa liền gặp Văn Trạc đang từ ngoài bước  vào, Kate cũng không biết từ chỗ nào lao ra, hướng mọi người vẫy vẫy  tay, “Các cậu đều ở đây à? Miceli, cậu dậy rồi sao?”
“Không phải  chín giờ mới nhích người sao, mới có mười giờ đã quay trở lại? Sớm như  vậy?” Tô Lợi Văn nhìn đồng hồ, biểu tình kì quái liếc mắt nhìn Mạc Tư.
Mạc  Tư vội vàng khoát tay, “Đừng nhìn tôi, là Kate thiếu gia sắp xếp tất  cả, nguyên bản đi đường vốn mất mười lăm phút, anh ấy chỉ giải quyết  trong vài phút.”
“Ách.”
Văn Trạc sắc mặt khó coi, bởi vì  hắn cảm thấy hôm nay nhất định sẽ lại bị mấy ông già cằn nhằn. Các phóng  viên không hiểu được sự việc xảy ra ngày hôm nay nhất định sẽ nghĩ rằng  lái xe của bệ hạ tự nhiên phát rồ mới có thể điên cuồng chạy loạn như  vậy…
Không cần đến ngày mai, mấy ông lão nhiều chuyện ở hội  trưởng lão hẳn ngay bây giờ sẽ chạy lại chất vấn hắn, vì sao lại dùng  một lái xe dở hơi đến thế, sau đó sẽ bày ra một loạt đạo lý về việc gây  bất lợi cho hình tượng của chính phủ để thuyết giáo hắn, hắn nói gì được  bây giờ!
Ánh mắt Hoàng Phủ Văn Trạc dừng lại trên người Tiểu Thỏ  đang đứng lui về một bên, một dòng khí không vui đột nhiên xông tới,  “Đi ra! Vì sao lại trốn ở đằng sau?”
Tiểu Thỏ sợ hãi nhảy bật ra, len lén nhìn hắn một cái.
‘Bệnh thần kinh, tự nhiên nổi giận a!’
“Ăn  mặc đáng yêu như vậy là muốn đi đâu?” Tâm trạng khó chịu tột cùng! Nha  đầu chết tiệt kia cư nhiên thừa dịp hắn không ở nhà dám lén lút chuồn ra  ngoài chơi? 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện