[Dịch]Độc Sủng Tiểu Thỏ- Sưu tầm
Chương 46 : Liên minh UA (4)
.
Hai người đồng thời cúi đầu nhìn xuống phía cổ tay trái, nơi có hai chiếc đồng hồ màu đen giống hệt nhau đang rung bần bật, bàn tay còn lại cũng cùng lúc ấn nhẹ lên tai nghe đang đeo trên người.
“Có người bám theo Irenaeus.”
“Đã hơn năm phút đồng hồ.”
“Trên đời này chẳng lẽ lại có kẻ khiến cho Kate không thể cắt đuôi?” Hai người trong lúc đối thoại, bàn chân vẫn không ngừng bước về phía phòng khách ngập tràn ánh sáng.
“Alvin, đem máy tính xách tay ở bên kia đưa cho tôi.”
“Chapelle, cậu cần bao lâu?”
“Không biết, có lẽ khoảng ba phút.” Chapelle cúi đầu, ánh mắt chăm chú dừng lại trên màn hình máy tính.
Alvin ở trong phòng khách đi qua đi lại, “Có cần kêu Miceli qua đây không?”
“Cậu ta mà còn đang ngủ thì cậu phải lôi hắn dậy, nếu cậu không muốn sống nữa thì cứ việc đi.” Chapelle một tay lướt qua mấy sợi tóc lòa xòa trước trán, ngón tay múa trên bàn phím như bay, “Alvin.”
“Làm sao?”
“Giúp tôi buộc tóc lên, nó che khuất tầm nhìn,” Chapelle nói, ngay cả đầu cũng không ngẩng lên.
“Thực sự là phiền toái.” Alvin không tình nguyện tiến lại gần Chapelle, thả người ngồi trên tay vịn sô pha, chân trái bắt chéo, nghiêng người cột tóc cho hắn.
“Này, cậu nói xem kẻ nào dám bám theo Irenaeus? Có thể là sát thủ của người đàn bà kia phái tới hay không?”
“Bà ta cũng không ngu như vậy đâu, âm mưu động tay động chân trên máy bay vừa mới bị vạch trần, hẳn là sẽ im hơi lặng tiếng một thời gian.”
“Vậy thì kẻ nào đang bám theo bọn họ? Có mục đích gì?”
Chapelle gõ bàn phím nhanh như chớp, màn hình ngay lập tức hiện ra hình ảnh rõ nét. Tại khu vực vòng xuyến đông nghìn nghịt nổi bật lên hai chiếc xe đang dùng tốc độ tên lửa đuổi bắt nhau trên đường, chạy loạn hết sang bên trái lại về bên phải, tận dụng triệt để tất cả khoảng trống, chiếc xe phía sau bám chặt lấy chiếc xe đang chạy đằng trước, khoảng cách chỉ có hơn mười thước[1], đường đi toàn là vòng vòng hình chữ S, một màn như vậy thật khiến cho người ta kinh tâm động phách, mồ hôi chảy ròng ròng!
Alvin giật giật khóe môi, “Kẻ nào lại làm việc khác thường như vậy chứ?”
“Này, Irenaeus, không cần điều tra, đó là Đinh Nhĩ, nhị thiếu gia của Kim gia, Jesus • Kim, hắn ta cũng là một tay đua xe chuyên nghiệp như Kate.” Bên môi Chapelle lộ ra một tia cười yếu ớt.
Trong lúc đó, Hoàng Phủ Văn Trạc đang ngồi trong xe lĩnh đủ tốc độ kinh người, bên cạnh là Mạc Tư đang hưng phấn hét chói tai, cái miệng còn không ngừng đổ thêm dầu vào lửa reo hò ‘Kate cố lên’.
Có người cổ vũ nhiệt tình như vậy, bạn học Kate dĩ nhiên là kích động bội phần, tay lái càng thêm phóng khoáng, muốn nhanh bao nhiêu liền được bấy nhiêu, muốn láng lượn thế nào liền thế đó. Mái tóc vàng tung bay theo gió, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, trên khuôn mặt Kate dạt dào ý cười.
Mạc Tư đang định mở miệng trầm trồ khen ngợi ngay lập tức bị ánh mắt giết người của vị bệ hạ ngồi bên cạnh bắn sang làm cho đông cứng.
“Chapelle nói là Đinh Nhĩ!”
“Yên tâm, tôi sẽ cắt đuôi tên kia.” Kate vỗ ngực đảm bảo.
“Ta thấy không dễ.”
“Có chút khó khăn, bất quá như vậy khiêu chiến mới kích thích, cậu nhóc nói có phải hay không?”
‘Nhóc cái đầu cậu!’ Văn Trạc trong lòng âm thầm mắng một tiếng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện