[Dịch]Độc Sủng Tiểu Thỏ- Sưu tầm
Chương 29 : Gay ca ca
                                            .
                                    
             Thời gian dừng lại ở thời điểm hai giờ mười lăm phút chiều ngày hai tám tháng hai.
Sân bay thủ đô nước Z.
Tiểu  Thỏ đang cầm một hộp trà sữa nóng hổi ngồi trong phòng chờ, hai chân bé  nhỏ khẽ đung đưa, ánh mắt liếc nhìn xung quanh một vòng.
Bên  cạnh, Hoàng Phủ Văn Trạc một bộ dáng chán đến chết đang ngồi xem tạp  chí, bản thân dường như đối với ánh mắt ngưỡng mộ vọt tới từ bốn phương  tám hướng hoàn toàn miễn dịch, mặt không chút thay đổi, cũng không hề có  phản ứng gì.
“Còn phải chờ bao lâu nữa?”
“Có lẽ gần một tiếng, kiên nhẫn một chút.”
“Nhưng  mà lão bị mọi người nhìn như vậy cũng khiến cho người ta không thoải  mái a, cũng không phải khỉ trong vườn bách thú, có cái gì đẹp chứ.” (lão  =)))
Hoàng Phủ Văn Trạc khẽ nhướn mày, quay đầu nhìn về phía  Tiểu Thỏ, tự tiếu phi tiếu cong lên khóe miệng, “Không tệ, học được cách  nói móc người khác.”
“Tôi muốn đi toilet.”
“Đợi Tô Lợi Văn về để anh ta đi cùng với em.”
“Anh ấy là đàn ông!”
“Nếu  không thì anh trai cùng em đi?” Văn Trạc cười tít mắt nhìn Tiểu Thỏ,  biểu tình cực kì vô hại. Nhưng Tiểu Thỏ biết phía sau khuôn mặt thiên sứ  kia ẩn chứa nguy hiểm trong nháy mắt có thể nâng lên lũy thừa, bây giờ  biểu hiện không tốt anh ta liền trực tiếp đi vào cùng cô để giám thị,  oa…
Tiểu Thỏ dừng lại không quơ quơ chân nữa, thở phì phì đem mặt  quay sang chỗ khác, nhìn thấy cửa lớn bỗng dưng mở ra, từ bên ngoài mấy  người đàn ông cao lớn mặc đồ đen chậm rãi nối đuôi nhau bước vào.
Mọi  người ánh mắt không tự chủ được đều hướng về phía người tóc vàng mắt  xanh đi đầu, vẻ anh tuấn thu hút tầm nhìn của những người xung quanh.  Nhìn thấy người này, một giây sau sẽ đem cái đầu quay qua liếc một cái  về phía Hoàng Phủ Văn Trạc, trong lòng không khỏi mừng thầm thế nhưng  chỉ trong một ngày có thể nhìn thấy hai người đàn ông xuất chúng tuyệt  sắc.
Tiểu Thỏ ngay từ đầu liền thấy được ông anh tóc vàng ở phía  đối diện kia thực chói mắt, lại còn có điểm nhìn quen quen, cho đến tận  khi đối phương cười cười đi tới trước mặt cô, bàn tay sờ đầu cô giống  như sờ một chú cún nhỏ, cô mới đột nhiên phản ứng lại.
“Gay ca ca?”
“Sao  em lại ở chỗ này?” Ngải Thụy Khắc Tư dùng ánh mắt dò xét nhìn Hoàng Phủ  Văn Trạc, sau một hồi đánh giá, tuấn mâu hơi hơi nheo lại. Ừm, dị năng  quả nhiên rất mạnh mẽ, quả thực không thể khiến cho người khác lơ là.
“Tôi cùng Tiểu Trạc… “ Tiểu Thỏ bị Văn Trạc trừng mắt nhìn một cái, bất mãn bĩu môi, “cùng anh ấy đi máy bay.”
Hoàng Phủ Văn Trạc xoay người trợn mắt.
“Đi đâu vậy?”
“Không  biết.” Tiểu Thỏ thật thà lắc đầu, Ngải Thụy Khắc Tư đành đem sự chú ý  dừng lại trên người Hoàng Phủ Văn Trạc, tiếp tục nhìn nhau bằng nửa con  mắt lần thứ hai.
“Hoàng Phủ Văn Trạc.” Người nào đó xuất phát từ lễ nghi, không tình nguyện mở miệng.
“Quả  nhiên là Hoàng Phủ Văn Trạc.” Ngải Thụy Khắc Tư trong mắt lóe lên một  tia khôn khéo, lịch sự đưa tay ra bắt, “Ngải Thụy Khắc Tư • Kim, xin  chào.”
“Là Kim tiên sinh ở đảo X?” Hoàng Phủ Văn Trạc khẽ cong khóe môi, ánh mắt nghiêm túc nhìn chăm chú Ngải Thụy Khắc Tư.
“Là bạn bè của Tiểu Thỏ.” Ngải Thụy Khắc Tư vẫn chưa trả lời trực tiếp câu hỏi, chỉ cười hì hì nói một câu không liên quan.
Đúng lúc này, Tô Lợi Văn vội vã chạy tới, hướng Hoàng Phủ Văn Trạc khẽ gật đầu, “Tất cả đã sắp xếp xong, thiếu gia.” 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện