[Dịch]Độc Giả Xuyên Qua: Quyết Tâm Giữ Chặt Nam Chính - Sưu tầm

Chương 8 : Chương 8

Người đăng: 

.
- Tiểu Bạch, hình như bên đó có trò chơi- Ta kéo tay Tiểu Bạch, chỉ chỉ- Chúng ta đến xem xem Ta tò mò kéo Tiểu Bạch đến, cố len lỏi vào trong đám đông - Các vị, các vị, hôm nay Lãnh Nguyệt lâu tổ chức một trò chơi nho nhỏ cho các cặp đôi, cặp thắng sẽ được ăn ở miễn phí ở Lãnh Nguyệt lâu một tháng và nhận được đôi vòng long phượng do Lâm công tử đích thân làm, chỉ có một đôi duy nhất!- Một cô nương che mặt đứng trên đài nói- Mau đem vòng tay ra! - OA!- Đám đông ồ lên nhìn chằm chằm đôi vòng - Không hổ là vòng Lâm công tử chế tác, thật đẹp quá! Một chiếc vòng làm bằng chất liệu ngọc xanh biếc, đôi cánh phượng hoàng bao quanh vòng, phượng hoàng trong tư thế giương cánh bay vô cùng xinh đẹp, sống động như thật, không hề vì chất liệu vàng mà làm mất đi sự mềm mại. Một chiếc cũng là ngọc xanh biếc được bao quanh bởi một con rồng vàng đang bay lên, toàn thân toả ra khí tức tôn quý. - Tiểu Bạch, ta muốn có chiếc vòng đó, chúng ta mau tham gia đi- Ta hưng phấn kéo tay áo Tiểu Bạch lên đài, mắt không rời khỏi cặp vòng kia - Ta muốn tham gia!- Ta hấp tấp kéo Tiểu Bạch lên đài - được rồi, vậy là đã đủ cặp đôi rồi! - Cô nương chủ trì kia gật gật đầu - Cuộc thi có ba mục, chúng ta nắt đầu với mục thứ nhất, mục này đơn giản thôi: nam cõng nữ, ai trụ được lâu nhất là thắng. Cuộc thi bắt đầu! - Tiểu Manh lên đi!- Tiểu Bạch đưa lưng cho ta, ngồi xuống Ta nhìn Tiểu Bạch có vẻ mỏng manh, lo lắng- Tiểu Bạch, được chứ? Ta nặng lắm đó! - Được mà! Tiểu Manh không phải nói thích cặp vòng đó sao, ta nhất định mang nó về cho Tiểu Manh- Tiểu Bạch cười tươi nói Ô ô, thật cảm động, ta rưng rưng trèo lên lưng Tiểu Bạch nói- Tiểu Bạch thật tốt! ta thích ngươi nhất! Một canh giờ trôi qua, chỉ còn lại ta với một đôi che mặt. Ta lấy khăn lau mồ hôi cho Tiểu Bạch, đau lòng nói- Nếu không chịu được nữa thì thôi vậy, ngươi vất vả thế ta rất đau lòng - Không được!- Tiểu Bạch cố chấp- Ta không mệt, ta đã nói ta sẽ nhất định sẽ mang cặp vòng đó cho Tiểu Manh là ta sẽ làm được! - Ân.- Ta im lặng ôm cổ Tiểu Bạch, nghiêng đầu nhìn qua cặp đôi kia. A, hình như cô nương kia vừa dùng ánh mắt yêu thích đánh giá Tiểu Bạch! Ta khó chịu! Vì sao người yêu ngươi còn ở đó mà lại dùng ánh mắt đó nhìn Tiểu Bạch của ta? Ta khó chịu trừng nàng một cái, hừ hừ, ta trừng chết ngươi, ai cho ngươi nhìn Tiểu Bạch với đôi mắt háo sắc đó chứ - A.- Tiểu Bạch rên nhẹ một tiếng, quỳ rạp xuống đất. Ta hốt hoảng nhảy xuống, đỡ Tiểu Bạch - Tiểu Bạch, ngươi sao rồi? Ta đã nói ngươi không phải cố chịu đựng mà! - Ta không sao, là có ai đó phóng châm vào chân ta thôi.- Tiểu Bạch rưng rưng - Cái gì?- Ta bật dậy, hùng hổ tiến đến đôi nam nữ kia- Là các ngươi phóng châm vào Tiểu Bạch đúng không? - Vị cô nương này, thắng thua đã định, việc gì cần phải vu khống người khác thế chứ?- Nam nhân lạnh lùng mở miệng - Đúng vậy đúng vậy!- Chủ trì tiến đến- vị cô nương này thua cũng thua rồi, cần gì phải nói xấu người khác như vậy! - Nhưng rõ ràng... - Đủ rồi! Vị công tử này cõng cô nương này, làm sao có thể phóng châm được chứ? Còn vị cô nương này liễu yếu đào tơ như vậy, sao biết phóng châm được? Thắng thua đã rõ, làm ơn vị cô nương này không cần làm xấu mặt mình!- Lão bản lạnh lùng nói- Ta tuyên bố, mục đầu kết thúc! Cặp đôi Minh Phong công tử cùng Phương cô nương thắng! Ta bực bội đến đỡ Tiểu Bạch, Minh Phong cũng lại đỡ - Ta cũng không định dùng thủ đoạn đâu, nhưng sau này không được trừng Huyên nhi, cô làm nàng ấy sợ đấy!- Trước khi đi, Minh Phong ghé sát tai ta nói - Ngươi.... - Ta trợn mắt hung hăng trừng trừng bóng lưng Minh Phong, cắn răng- Bỉ ổi! - Các cặp đôi được nghỉ một chút để sang mục tiếp theo- Chủ trì cao giọng thông báo - Đi thôi Tiểu Bạch!- Ta đỡ Tiểu Bạch đến ghế ngồi, lòng ân cần hỏi thăm tổ tông 18 đời hỗn đản Minh Phong. Để xem 2 màn sau các ngươi dùng trò gì được!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang