[Dịch] Độc Bộ Thiên Hạ
Chương 60 : Nguyên khí hóa long
.
Diệp Phan trợn mắt cười lạnh nói: “Loại vu pháp này, tham nhiều sẽ mục nát, nghĩ muốn giết người, thực lực đủ mạnh, dùng một loại vu pháp như vậy đủ rồi! Thực lực không mạnh, học nhiều cũng vô dụng! Trong nhiều vu pháp như vậy chỉ có Thanh Giao Cửu Kích mới có tiềm lực nhất. Ưng Xà, Long, Kim Hủy loại thượng cổ dị chủng này đã tuyệt tích. Nhưng giao long vẫn còn tồn tại, bởi vậy môn vu pháp Thanh Giao Cửu Kích này, tuyệt đối là vu pháp có giá trị nhất trong hàng chục vu pháp!”
Diệp Húc gật đầu không ngừng, chấp nhận.
Diệp Phan nói không sai, những thượng cổ dị chủng khác đa số đã bị diệt sạch, thế nhưng thế gian này vẫn còn giao long, lựa chọn Thanh Giao Cửu Kích đích xác có cơ hội tu luyện môn vu pháp này tới mức tận cùng.
“Tiền bối, người tìm được giao long rồi sao?”
Diệp Phan sắc mặt lập tức trở nên khó coi, giận dữ nói: “Tiểu tử thối, hỏi lề mề như vậy làm gì? Ngươi rốt cuộc có học hay không?”
“Học, tất nhiên muốn học…”
Diệp Húc vội vàng gật đầu, lại không kìm nổi hỏi: “Tiền bối, chẳng lẽ ngài cũng không gặp qua giao long?”
Diệp Phan khóe mắt cơ hồ nhảy loạn, trên mặt thanh khí chập chờn, gần như không nhịn nổi mà chụp hắn một cái thành thịt vụn cho rồi.
Loại yêu thú như giao long, cũng là thượng cổ dị chủng, tuy nói tới nay giao long vẫn còn tồn tại. Nhưng là cực kỳ hiếm thấy, không phải tùy ý mà nhìn thấy được.
Diệp Phan năm đó đánh cướp giết người chung quanh, cũng không có cơ duyên nhìn thấy loại dị chủng này, bởi vậy Thanh Giao Cửu Kích của lão tới giờ vẫn không thể tu luyện viên mãn.
Lúc này lão đã quyết định, không bao giờ cho tiểu tử này có cơ hội nói chuyện, miễn làm cho toàn bộ gốc gác của mình bị vạch trần, lập tức nói: “Thất gia, Thanh Giao Cửu Kích có chín thức lớn; Tham Giảo thức, Đoạt Châu thức, Xuất Uyên thức, Bãi Vĩ thức, Thôn Thiên thức, Phi Thiên thức, Va Chạm thức, Giảo Sát thức và Song Giao tiễn thức! Muốn tu luyện chín thức này, nhất định phải học được quan tưởng!”
“Muốn quan tưởng, thế nhất phải quan (nhìn), thứ hai là tưởng (nghĩ). Quan tưởng giao long, trước xem long thân, cốt, thịt, da, vảy, gân, mạch, lưu, huyết, can, phế, tràng, dạ dày … còn muốn thần, vận, tinh, khí, động, tĩnh, hỉ, nhạc, nộ, ái. Làm được tới một bước này, liền có thể dùng nguyên khí hóa thành giao long, học được vu pháp.”
Diệp Phan đem bí quyết của Thanh Giao Cửu Kích giảng giải một lần, lập tức khoanh chân ngồi xuống nhắm mắt ngưng thần, tế luyện Tử Mẫu Bách Quỷ Phiên, đặt bên cạnh Diệp Húc, chẳng thèm quan tâm.
Không phải lão không muốn chỉ điểm cho Diệp Húc tu luyện thế nào. Mà vu pháp phức tạp hơn xa với tâm pháp, bởi vì mỗi người một ý tưởng khác nhau, lĩnh ngộ khác nhau, đồng dạng một loại vu pháp, cũng có thể tu ra hiệu quả khác nhau.
Lão áp đặt chỉ điểm, chỉ sợ hoàn toàn ngược lại.
Diệp Húc ngồi trước tòa điêu khắc Thanh Giao Cửu Kích thứ nhất, ánh mắt nhìn chăm chú vào đan điền của pho tượng tìm hiểu long trảo, xem cấu tạo long trảo, cố gắng nắm giữ thần vận trong đó.
Thanh Giao Cửu Kích, uy lực của thức thức sau hùng mạnh hơn thứ trước, hung ác hơn nhiều.
Tu luyện vu pháp này, cần tĩnh tọa quan tưởng, xây dựng hình ảnh giao long, sau đó biến hóa nguyên khí, phá thể mà ra, khi ra tay giao long vồ giết cường địch, uy lực tăng gấp bội.
Song Giao Tiễn thức thứ chín kích uy lực còn lớn hơn nữa, nguyên khí hóa thành hai giao long, thân hình kết cấu tạo thành hình dạng như cái kéo to lớn vậy. Vây lưng sắc bén giống như lưỡi dao, cho dù là thân thể sắt thép cũng không thể ngăn cản được, Song Giao lần lượt đan xen mà cắt, chỉ một đao chia hai!”
Diệp Húc đã quan tưởng lĩnh ngộ vào trong lòng, nhưng hắn càng quan tưởng cảm thấy càng không được tự nhiên.
Vu tu đường tượng điêu khắc tuy rằng giống như đúc, trông rất sống động, nhưng có một loại thanh âm không ngừng trong lòng hắn vang lên, nói đây là giả, chân chính giao long không phải là dạng này.
Loại cảm giác này không biết từ đâu tới, trong mắt hắn, tượng đồng ngày càng không giống thật. Thần vận không xong, rối tinh rối mù, không giống giao long, ngược lại giống như xà trùng!
Diệp Húc trong lòng ngày càng loạn, rốt cuộc cũng không thể quan tưởng xuống được, đứng dậy nói: “Tiền bối, ta không thể tu luyện vu pháp này được. Ta thủy chung cảm thấy giao long đồng điêu này là giả, không thể tĩnh tâm quan tưởng được!”
Diệp Phan mở to mắt cười lạnh nói: “Giả? Ngươi đã chân chính gặp qua giao long rồi sao?”
“Gặp qua giao long chân chính…”
Diệp Húc ngẩn ngơ, trong đầu vang lên ầm ầm.
Diệp Phan tiếp tục quở trách nói: “Đồng điêu này, toàn bộ do tổ tiên mở phủ Diệp gia các ngươi dùng một búa tạc lên, đại biểu cho thành tựu vu đạo của hắn. Nếu ngươi có thể lĩnh ngộ được những thần vận trong đồng điêu này, tương lại chưa chắc không có khả năng thành tựu như của hắn…”
Lời của lão, Diệp Húc toàn bộ không nghe vào trong tai, bên tai chỉ vọng lại một câu.
“Giao long chân chính!”
Hắn rốt cuộc cũng nhớ ra, chính mình sao lại cảm thấy điêu khắc của tổ tiên Diệp gia lại không đúng, hóa ra đích xác hắn đã từng gặp qua giao long!”
Góc mái hiên bạch ngọc lâu của hắn, có mấy con liền!
“Chẳng lẽ khi có ấn tượng ban đầu rồi, mới khiến ta cảm giác được giao long đồng điêu của tổ tiên là không giống?”
Diệp Húc tĩnh tâm lại, tiếp tục khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt ngưng thần, ý thức yên lặng tiến vào đan điền.
Tòa bạch ngọc lâu hai tầng vẫn tọa lạc phía trên nguyên khí biển lửa màu trắn, chậm rãi chuyển động.
Bốn điều giao long thật nhỏ, cái đuôi ôm lấy góc mái hiên, móng vuốt khống chế vách của ngọc lâu, thân màu vàng đen, miệng ngậm ngọc châu, cái cổ dài hẹp buông xuống, sau cổ vây lưng giống như quạt sắt mở ra. Một đôi long nhãn nhìn chằm chằm về phía trước.
Bốn con giao long này không phải vật sống, mà là bốn bức điêu khắc, chỉ có điều nó quá mức sinh động, thường thường làm cho Diệp Húc có loại cảm giác chúng nó có sinh mệnh vậy.
Diệp Húc chú ý tới thân thể của chúng nó, thần thái kiêu ngạo, hơi thở tàn bạo, khí chất tàn ác, trong ánh mắt không mang theo bất luận cảm tình gì, coi thường hết thảy sinh mệnh!
Loại lạnh lùng này, làm người ta không rét mà run!
Chúng nó không giống thiên long thần bí tao nhã như trong truyền thuyết. Chúng nó bày ra cho thế nhân một bộ mặt thô bạo, mạnh mẽ!
Tuy nhiên, Diệp Húc cảm thấy đây mới chân chính là giao long, một loại sinh mệnh kiêu ngọa, cường tráng, hung tàn, tà ác, tượng trưng cho lực lượng!
Lúc này, hắn rốt cuộc cũng nắm được thần vận của giao long!
Diệp Phan thấy hắn tĩnh tâm lại, khẽ gật đầu, trong mắt lộ ra vẻ khen ngợi!
Tu luyện vu pháp cũng không phải là một chuyện đơn giản, phải khổ công vô cùng. Hơn nữa người tu luyện bản thân phải có ngộ tính cực cao, mới có thể tu thành vu pháp.
Diệp gia nội phủ vu sĩ, có người thậm chí ngồi ở nơi này liên tiếp mười năm, quan tưởng vu pháp, có thể thấy được tu tập vu pháp có khó khăn thế nào!
“Tiểu tử này phân nửa phải mất mười ngày tới nửa tháng mới có thể nghĩ ra được một chích móng vuốt của giao long, ta cũng không thể bồi tiếp hắn ở trong này.”
Diệp Phan trong mắt hung quang chợt lóe ra, thầm nghĩ: “Diệp Tư Đạo tên kia cũng đang bế quan, không rảnh để ý tới ta. Không bằng thừa dịp này, chạy tới Lương Châu, giết chết vài tên vu sĩ tế luyện cái Tử Mẫu Bách Quỷ Phiên của ta!”
Lão đang định rời đi, đột nhiên dừng bước chân, xoay người nhìn về phía Diệp Húc, lộ ra thần sắc kinh dị vô cùng.
Chỉ thấy Diệp Húc vẫn ngồi ngay ngắn bất động như trước, nhưng trên người hắn truyền ra khí tức làm cho Diệp Phan cảm thấy nguy hiểm.
Khí tức này vô cùng tà ác, lộ ra sát khí hung tàn thành tính, đồng thời tự cao tự đại, coi thường hết thảy sinh mệnh, mang theo một tia uy nghiêm bao trùm ở trên tất cả sinh mệnh.
Diệp Phan bản thân cũng không phải là người lương thiện gì, cũng hung tàn thành tính, làm không ít việc ác, lúc này đối mặt với khí tức này, không ngờ có chút sợ hãi!
“Tiểu tử này tu luyện có phải là Thanh Giao Cửu Kích hay không vậy? so sánh với sát khí của ta còn nặng hơn, như thế nào lại có loại khả năng này? Lão phu giết người so với hắn quen biết người còn muốn nhiều hơn!”
Diệp Húc trên người truyền tới khí tức ngày càng nặng, qua thật lâu sau, đan điền của hắn rốt cuộc cũng truyền tới một tiếng long ngâm. Một long trảo lớn bằng cái quạt hương bồ từ trong bụng mò ra, tiếp theo là nửa cái đầu giao long cũng từ đan điền chui ra, thiết xỉ đồng nha, có lân có râu, dữ tợn hung ác.
Khác với giao long mà những người khác quan tưởng chính là, giao long này không ngờ che kín long lân màu trắng, hiển nhiên là vì Diệp Húc đã luyện Cửu Chuyển Nguyên Công tới nhất trọng tứ chuyển cảnh giới. Nguyên khí hóa thành màu tắng, quan tưởng giao long cũng xảy ra biến hóa khác thường, có vẻ không giống bình thường chút nào.
Diệp Phan hoàn toàn dại ra, Diệp Húc tốc độ quan tưởng giao long cực nhanh, không ngờ vượt qua tưởng tượng của lão, dùng gần nửa canh giờ mà thôi.
Không chỉ như thế, nguyên khí hóa thành giao long này, rõ ràng so với giao long lão quan tưởng ra còn hoàn mỹ hơn, càng thêm hung ác.
Đồng thời, uy lực khẳng định càng hùng mạnh hơn!
Tuy rằng hiện giờ nguyên khí của Diệp Húc biến thành giao long, uy lực tạm thời kém lão, nhưng nếu Diệp Húc có được tu vi như của lão. Uy lực của Thanh Giao Cửu Kích này phải hơn xa xa của lão, thậm chí không chỉ là một bậc nữa rồi!
“ …Nếu sau này trước mặt hắn ta sử dụng Thanh Giao Cửu Kích, ta chính là tên ngốc!” Diệp Phan trong lòng lẩm bẩm nói.
So sánh với Diệp Húc, giao long lão quan tưởng ra, xấu xí như một loại bò sát tầm thường, ngại không dám phơi bày ra.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện