[Dịch] Độc Bộ Thiên Hạ
Chương 47 : Tâm pháp vô bổ
.
Lão nhân này tên là Diệp Đàn, là một trong số ít những cao thủ thế hệ trước, nghe nói tu vi không hề kém phủ chủ Diệp Tư Đạo, phụ trách quản lý vu khố.
“Không cần đa lễ. Ta nghe nói ngươi trắc thí vu sĩ thất bại, trở thành phế nhân, không ngờ trong một thời gian ngắn ngươi đã có thể tu luyện đến cảnh giới này, thật là khó cho ngươi. A? Tiên thiên cương khí màu đen?”
Sắc mặt Diệp Đàn khẽ biến, nhìn chằm chằm Diệp Húc, lúc lâu sau mới phun ra một ngụm trọc khí, nói: “Tiểu tử kia, phóng xuất chân khí của ngươi cho ta xem xem!”
Trong lòng Diệp Húc kinh ngạc, tâm pháp vận chuyển, khớp xương toàn thân bạo vang, bàn tay lập tức chuyển thành màu đen, đánh ra phía trước một chưởng, không khí bị đè nén dường như có tiếng sấm rền cuồn cuộn.
Diệp Đàn càng thêm kinh ngạc, vò vò đám tóc bạc, tự nói thầm: “Sao có khả năng này? Tiểu tử này rõ ràng còn chưa thấy môn tâm pháp đó, sao có thể tu luyện cương khí trở thành màu đen, đây rõ ràng là đặc thù chỉ có ở đệ tam chuyển của môn công pháp đó…”
Qua một lúc lâu hắn vẫn tự nói thầm, Diệp Húc không kìm nổi nói: “Thúc tổ…”
Diệp Đàn tỉnh ngộ, ngẩng đầu nói: “Điển tịch trong vu khố chia làm năm loại lớn, tổng cộng gồm hai mươi bảy loại tâm pháp, ba mươi tư loại vu pháp, tám loại thuật luyện đan, sáu loại trận pháp, mười ba loại thuật luyện khí, ngươi chọn loại nào?”
Diệp Húc cung kính nói: “Đệ tử chọn tâm pháp.”
Diệp Đàn khẽ gật đầu, dẫn hắn đi đến trước nơi tra cứu sách tâm pháp: “Nơi này tổng cộng có hai mươi bảy loại tâm pháp cua Diệp gia ta, mỗi một loại tâm pháp đều có giới thiệu sơ lược. Ngươi chỉ có thể chọn một loại trong đó, vì vậy hãy xem cẩn thận, đừng để tương lai phải hối hận.”
Diệp Húc nhìn về phía giá sách, chỉ thấy trước mỗi cuốn sách đều có một khối mộc bài, từ ngữ ít ỏi phác họa thuộc tính đặc biệt cua tâm pháp.
“Pháp hoa luyện vu quyết, bí pháp này hay ở chỗ tốc độ tu luyện nhanh, chỉ mười năm là có thể tu luyện đến dung nguyên kỳ…Thiện thiện nguyên thần đại pháp, lấy nguyên thần thôi động vu pháp, uy lực cực mạnh…Nguyên thần ký thác thuật, khi dùng nguyên thần ký tác trong vu pháp hoặc đao kiếm, uy lực tăng gấp bội…Cái gì? Mãng cổ chu áp đại lực thần thông!”
Diệp Húc xem chậm rãi, đột nhiên nhìn thấy một khối mộc bài, thân hình chấn động, thất thanh nói: “Đây không phải là bí mật bất truyền của phủ chủ hay sao? Trong vu khố tại sao lại có loại công pháp này?”
Mãng cổ chu cáp đại lực thần thông đúng là sấm rền bên tai Diệp Húc, vị tổ tiên khai sáng Diệp phủ tu luyện loại công pháp này, rồi tạo ra gia nghiệp lớn như vậy.
Phủ chủ đương nhiệm Diệp Tư Đạo, cũng là nhờ loại công pháp này mà trở thành cao thủ ma đạo đệ nhất thành Liễu Châu, tung hoành vô địch.
Diệp Húc tim đập thình thịch, lấy lại bình tĩnh, đọc cẩn thận, chỉ thấy trên mộc bài viết: “Mãng cổ chu cáp, thượng cổ dị chủng, đỏ thẫm như lửa, tiếng kêu như sấm, quen nuốt mây nhả khói, lực lương vô cùng lớn. Tâm pháp này rèn luyện nguyên thần, tu tới đại thừa, Nguyên thần có thể dời núi lấp biển, trích sao hái nguyệt. Là đại lực thần thông do phủ chủ đầu tiên truyền lại, có ba tầng công pháp, nguyên thần không phải mãng cổ chu cáp thì không thể luyện…”
Đọc đến đây, Diệp Húc thở dài, biết chính mình có chút muốn chuyện dĩ nhiên rồi.
Vu khố dám đặt mãng cổ chu cáp đại lực thần thông ở chỗ này, không sợ những người khác lật xem, vì có sự hạn chế của nguyên thần, cho dù có người chọn môn thần thông này cũng đừng hòng luyện thành.
Nguyên thần của hắn là một gốc cây cổ thụ, căn bản không thể luyện thành mãng cổ chu cáp đại lực thần thông.
Trong lòng hắn tiếc hận, tiếp tục xem, xem xong hai mươi bảy loại tâm pháp, rốt cục tìm được Cửu Chuyển Nguyên Công, lại phá hiện trên mộc bài tâm pháp này viết hai chữ “Vô bổ”, những giới thiệu khác, một chữ cũng không có.
“Môn tâm pháp này, chỉ luyện thân thể, không tu nguyên khí”
Diệp Đàn thấy hắn cầm lên Cửu Chuyển Nguyên Công, nói thầm một câu: “Tu luyện môn Cửu Chuyển Nguyên Công này, tu vi cả đời đều dừng lại ở cảnh giới cố nguyên nhất phẩm, đừng hòng mong tăng lên! Tiểu tử nhà ngươi chỉ có một cơ hội lựa chọn, đừng lãng phí nó!”
Diệp Húc cũng không khỏi chần chừ, thật lâu sau, hắn hít một hơi dài, trong lòng ra quyết định, ngẩng đầu nói: “Thúc tổ, ta chọn môn công pháp này!”
“Tiểu tử, ngươi đã nắm rõ khiếm khuyết của Cửu Chuyển Nguyên Công?”
Diệp Đàn vô cùng kinh ngạc, nói: “Ngươi khó khăn lắm mới có được vào vu khố một lần, sau này muốn đi vào, trừ khi ngươi có thể hiến ra một môn tâm pháp vu khố chưa có, hoặc là tài liệu ngang giá trị! Lựa chọn môn công pháp này, ngươi có hội hận hay không?”
Diệp Húc cắn răng: "Không hối hận!"
Diệp Đàn gật gật đầu, mang giấy bút tới, nói: "Cho ngươi nửa canh giờ, sao chép một phần mang đi."
Diệp Húc mở ra cuốn sách mỏng đó, bắt đầu dốc lòng sao chép, thầm nghĩ: “Cửu Chuyển Nguyên Công, ngươi ngàn vạn lần đừng khiến ta thất vọng…”
Diệp Đàn ngồi cách đó không xa, thỉnh thoảng liếc nhìn hắn một cái, trong lòng vô cùng kinh ngạc: “Tiểu tử này tu luyện Cửu Chuyển Nguyên Công đến đệ tam chuyển, hắn lấy đâu ra tâm pháp đệ tam chuyển? Chẳng lẽ môn tâm pháp này đã lưu truyền ra ngoài…”
Mã Tam Bảo chưa hiểu rõ cửu chuyên nguyên công, nhưng hắn lại biết rất rõ, môn tâm pháp này là tổ tiên Diệp gia trong lúc vô ý đoạt được, chỉ có tâm pháp đệ nhất trọng, đệ nhất trọng lại chia làm cửu chuyển.
Vị tổ tiên Diệp gia kia từ đệ nhất trọng tâm pháp ngộ ra thương minh luyện thể quyết, sau này hắn trở thành vu sĩ, có ý muốn tu luyện loại tâm pháp này, kết quả lại hoảng sợ phát hiện ra Cửu Chuyển Nguyên Công hấp thu nguyên khí hắn với một tốc độ khủng bố, khiến tu vi hắn trong vòng nửa ngày rớt xuống vài cảnh giới!
Tam chuyển đầu tiên của Cửu Chuyển Nguyên Công không cần tiêu hao nguyên khí, chỉ tạo thành cơ sở, nhưng tu luyện đến đệ tứ chuyển, môn công pháp này sẽ nhanh chóng rút đi nguyên khí rèn luyện thân thể, tu luyện càng sâu, lương nguyên khí cần thiết càng khủng bố, đến đệ ngũ chuyển sẽ đáng sợ đến mức người ta khó có thể tiếp thu.
Lúc ấy, vị tổ tiên đó đã tu luyện đến tam nguyên cảnh dung nguyên kỳ, dung nguyên cửu phẩm, chính vì tu luyện đến đệ ngũ chuyển Cửu Chuyển Nguyên Công, khiến tu vi hắn đột nhiên hạ bậc, biến thành Dung Nguyên nhất phẩm!
Tam nguyên cảnh chia làm ba cảnh giới: bồi nguyên, cố nguyên, dung nguyên, mỗi cảnh giới đều có cửu phẩm, Cửu Chuyển Nguyên Công đệ ngũ chuyển không ngờ khiến tu vi hắn suýt chút nữa rơi xuống một tầng cảnh giới lớn!
Sau khi vị tổ tiên đó phát hiện khiếm khuyết của Cửu Chuyển Nguyên Công, lập tức đình chỉ tu luyện.
Căn cứ vào tính toán của hắn, muốn luyện xong đệ nhất trọng Cửu Chuyển Nguyên Công, kim thân cửu chuyển, lựợng nguyên khí cần thiết lớn đến cực điểm, mặc dù là nguyên đan tu sĩ cũng sẽ bị đánh về nguyên hình!
Nguyên đan là linh đan của nguyên thần, vu sĩ tu luyện đến cảnh giới này đã có thể xưng tông sư, hoàn toàn có thể tiếu ngạo thiên hạ, khó gặp địch thủ!
Vị tổ tiên khai sáng Diệp gia đó, cả đời cũng không tu luyện ra nguyên đan, cho đến khi chết già, tu vi của hắn vẫn bị giam ở cảnh giới Huyễn Đan của tam đan cảnh.
Đây là hắn còn không tu luyện Cửu Chuyển Nguyên Công, nếu tu luyện, đừng nói luyện thành ảo đan, chỉ sợ cả đời hắn chỉ có thể đứng ở cảnh giới bồi nguyên nhất phẩm.
Có thể thấy được tu luyện môn tâm pháp này khó khăn đến mức nào, gọi là vô bổ còn là chưa đủ!
Diệp Húc lúc này không biết gì cả, tiếp tục dốc lòng sao chép, Cửu Chuyển Nguyên Công tầng tâm pháp đệ nhất trọng cũng không dài, chỉ khoảng hơn năm nghìn từ, nhưng ngôn ngữ tinh tế, ý nghĩa sâu xa, chứa đựng lượng tin lức lớn kinh người!
Thương minh luyện thế quyết có khoảng hơn mười vạn chữ, mà lượng tin tức bao hàm trong đó còn không bằng một phần trăm Cửu Chuyển Nguyên Công. Diệp Húc so sánh hai loại tâm pháp với nhau rồi phát hiện, thương minh luyện thể quyết chỉ là thuyết minh đệ nhất chuyển của đệ nhất trọng Cửu Chuyển Nguyên Công.
Chỉ là thuyết minh mà môn tâm pháp này đã có thể đặt ngang hàng với tuyệt học võ đạo của hai đại vu hoang thế gia!
Thậm chí, lượng tin tức hắn ngộ ra ở bản thương minh luyện thể quyết bản mới cũng không bằng một phần mười!
Diệp Húc sao chép xong bản tâm pháp này, không khỏi nhíu mày.
So với hắn tưởng tượng thì hoàn toàn khác hẳn, Cửu Chuyển Nguyên Công và tâm pháp vu sĩ cách nhau một trời một vực, càng giống với võ đạo thuần túy, là pháp môn rèn luyện thân thể.
Tâm pháp vu sĩ chỉ tu luyện nguyên khí, khiến tu vi bản thân ngày càng tinh tiến, mà Cửu Chuyển Nguyên Công lại không coi trong nguyên khí, mà dùng nguyên khí ôn dưỡng thân thể, khiến nhục thân càng trở nên mạnh mẽ.
Tâm pháp vu sĩ chú trọng rèn luyện nguyên khí, nâng cao cảnh giới tu vi, không quan tâm đến cường độ nhục thân.
Cao thủ võ đạo đạt đến tiên thiên, sau khi nhận được kế thừa thiên đạo trở thành vu sĩ, đem chân khí chuyển hóa thành nguyên khí, dùng nguyên khí điều khiển vu pháp.
Uy lực của võ đạo so sánh với vu pháp quả thực không chịu nổi một kích, vì vậy mọi người thường bỏ qua võ đạo, chuyên tu vu pháp..
Mà Cửu Chuyển Nguyên Công lại chú trọng tu dưỡng võ đạo, đi một con đường cực đoan, vứt bỏ vu pháp, chuyên tu võ đạo, dùng võ nhập vu!
Cửu Chuyển Nguyên Công chẳng những là cửu chuyển nhục thân, chân khí hoặc nguyên khí cũng đồng dạng cần cửu chuyển.
Chân khí đệ nhất chuyển là màu xanh, đệ nhị chuyển là màu tím, đệ tam chuyển là màu đen, đệ tứ chuyển sẽ chuyển chân khí thành nguyên khí màu trắng, mỗi một chuyển đều biến đổi màu sắc nguyên khí, phân biệt theo trình tự là xanh lam, xanh lục, vàng chanh, hồng, vàng kim, cửu chuyển công pháp sẽ thành kim thân.
Tu vi hiện tại của hắn tương đương với đệ tam chuyển đệ nhất trọng Cửu Chuyển Nguyên Công, luyện thành cương khí màu đen, đang ở cảnh giới nền móng.
Hắn phải luyện thành tiên thiên bá thể mới có thể chuyển hóa cương khí thành nguyên khí.
Diệp Húc còn chưa kịp nghiên cứu cẩn thận, Diệp Đàn đã bắt đầu đuổi người, xua hắn ra ngoài.
Nếu là lão nhân này biết được hắn không biết đệ nhị chuyển Cửu Chuyển Nguyên Công biến chân khí màu xanh thành màu tím, mà dựa vào ngộ tính của bản thân, từ thương minh luyện thế quyết ngộ ra đệ nhị chuyển, chỉ sợ hắn chắc chắn sẽ không vội vàng đuổi Diệp Húc đi như vậy.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện