[Dịch]Đô Thị Thần Nhân- Sưu tầm
Chương 46 : CHƯƠNG 46
.
Tam đại gia tộc và nhóm người Huyết Ma tất cả bọn họ đều không biết Lưu Vũ Phi đang thông qua thần thức thăm dò họ hoàn toàn rõ ràng. Lưu Vũ Phi thầm nghĩ: “ Xem ra linh dược này rất đáng giá, không những tam đại môn phái , ngay cả người của Ma Tông cũng tới, thật không biết còn có bao nhiêu môn phái sẽ tìm tới”. Lưu Vũ Phi thu thần thức trở về nói: “ Lưu Lôi gọi mọi người lại đây, chúng ta đi ra gặp bọn họ.”
Lưu Lôi hỏi: “ Thiếu gia chúng ta có nên đợi không?Để bọn họ thử uy lực của trận pháp không phải rất tốt sao.”.
“ Được, chúng ta ở đây chờ một chút, xem bọn hắn đối với trận pháp có bao nhiêu nghiên cứu.”
Lúc này người của ba đại gia tộc ở tại Thượng Hải đã tới, có mười một cao thủ phân thần kì đáp xuống.
Không khí giữa Đạo Ma hai bên có điểm khẩn trương, sắc mặt Huyết Ma trông khó coi hơn rất nhiều. Hắn nhìn mười một cao thủ Phân Thần kỳ, trong lòng đã cảm thấy bất an. Bên cạnh hắn chỉ có bốn Tuần Ma sứ, mới có năng lực đánh một trận. Mặt khác tám người còn lại không đến Nguyên Anh kỳ, đánh nhau thì bọn họ chỉ như món đồ chơi trên tay của đám người ba gia tộc.
Những kẻ dưới trướng lão được gọi là cao thủ thì bây giờ đều bế quan, hoặc là làm nhiệm vụ khác, hắn hướng đến các Ma Quân khác đưa tín hiệu cầu viện đến lúc đó nếu bọn họ tới thì cũng có chỗ tốt cho bọn hắn, Huyết Ma nghĩ giờ phút này nên tìm cách dung hòa xã giao tốt hơn, cuối cùng cũng quyết định liều một phen.
Huyết Ma hướng Đông Phương Anh nói: “ Đông Phương tộc trưởng, các ngươi không hiểu về trận pháp này sao? Chúng ta cần phải bắt đầu, để cho người của ta đi phá trận trước, người của các ngươi không thể cùng tham gia đâu.”
“ Yên tâm đi, chúng ta không giống như người của Ma Tông các ngươi, làm ra chuyện lợi dụng như vậy, chúng ta sẽ không bao giờ làm.” Đông Phương Anh lạnh lùng nói.
Huyết Ma nghĩ thầm: “ Cái đồ chó má, còn nói mình là một chánh nhân quân tử sẽ không tranh đoạt, mẹ kiếp bây giờ ngươi mang nhiều cao thủ lại đây làm cái gì.” .
Đương nhiên lời này Huyết Ma sẽ không nói ra khỏi miệng. hắn để cho đám thuộc hạ đi tới trước xem thử, còn hắn ở phía sau nhìn chằm chằm vào mấy người Đông Phương Anh.
Tuy nói Đông Phương Anh sẽ không từ phía sau đánh lén, nhưng Huyết Ma cũng không tin tưởng bọn họ. Tám vị đại pháp sư tinh thông trận pháp, có thể xưng hô là trận pháp sư, đi vòng quanh trận pháp vài lần nhưng không có kết quả, cũng giống như Đông Phương Anh bọn họ không có cách nào tìm ra mấu chốt bên trong. Cuối cùng tám người bàn nhau một chút rồi chia làm hai, bốn người vào trước, mặt khác bốn người ở bên ngoài tiếp ứng.
Huyết Ma nhìn bọn hắn cả nửa ngày cũng không có nửa điểm thành công. Hắn hỏi: “ Này, trận pháp này các ngươi có thể phá giải được hay không, nếu không thể thì nói sớm một chút để lão tử khỏi lãng phí thời gian ở chỗ này.”
Trong đó có một vị trận pháp sư trả lời: “ Ma Quân đại nhân, trận pháp này rất có thể là thượng cổ kỳ trận, chúng ta là từ trước tới giờ chưa từng thấy qua, bây giờ chúng ta chuẩn bị bốn người đi vào thử xem uy lực trận pháp này như thế nào?”
“ Vậy các ngươi còn không mau một chút đi, một đám phế vật.” Huyết Ma đã phát hỏa, bốn trận pháp sư lập tức đi nhanh tiến nhập vào trận, vừa tiến vào thì cảnh sắc trước mắt đột nhiên biến đổi vô cùng khẩn trương.
Bốn người lập tức đứng bất động, bọn họ quay lại nhìn, phát hiện không thấy Huyết Ma cùng mọi người đâu,một trận pháp sư nói: “ Bây giờ chúng ta nên như thế nào? Nên tiến về phía trước hay đứng một chỗ nghiên cứu.”
Một trận pháp sư khác trả lời: “ Đi thôi, chúng ta từng bước đi thử xem, bây giờ tuy chúng ta đã vào trong trận pháp, nhưng trận pháp bây giờ còn chưa chính thức phát động, phải đi thử vài bước xem sao, chúng ta cứ đi trước hai người coi sao đã.”
Bốn người lại có hai người hướng trung tâm trận pháp đi từng bước, lập tức dẫn phát cấm chế trận pháp, ngay cả hai người phía sau cũng không thể tránh được áp lực như một tòa núi lớn áp xuống bọn họ, bốn trận pháp sư cảm thấy áp lực vô tận, kinh mạch trong người như sắp nổ tung. Các trận pháp sư thật sự không còn đứng vững được nữa, tất cả bọn họ đều ngồi bệch xuống, họ cứ tưởng mình thấu hiểu trận pháp, vào phá giải trận pháp này . Nhưng đáng tiếc, ở dưới áp lực như thế này bọn họ ngay cả hô hấp cũng khó, làm gì còn muốn phá trận này chứ. Bốn người chịu không được liên tục ngất xỉu trên mặt đất, chỉ có một người hướng ra ngoài ra dấu hiệu cho đồng bọn, cái này chỉ có đồng bọn của hắn mới hiểu được, cuối cùng hắn cũng ngất đi.
Huyết Ma nhìn thấy bốn thuộc hạ của mình vừa tiến vào có vài phút là thay phiên ngất xỉu trên mặt đất, không một chút tin tức. Hắn tức giận nắm lấy một trận pháp sư khác hỏi: “ Thật đáng chết, sao bọn họ lại nhanh gục xuống như vậy, ngươi nói thử nguyên nhân cho ta xem.”
Trận pháp sư bị Huyết Ma chộp lấy hoảng sợ vội vàng trả lời: “ Ma Quân đại nhân, bọn họ vừa rồi dùng dấu hiệu báo cho chúng ta biết, ngàn vạn lần không nên đi vào, trận pháp này vốn chúng ta không có khả năng phá giải.”
Huyết Ma nghe xong giận dữ hét lên: “ Mẹ kiếp, lão tử từ ngàn dặm đến đây, các ngươi dĩ nhiên bảo không phá được trận pháp này, ta đây cần các ngươi đến đây làm gì, bất kể các ngươi dùng biện pháp gì , tóm lại phải phá được trận pháp này cho ta, nếu không lão tử đưa các ngươi đến chỗ Nhân Ma.”
Tư Mã Thiên Hữu chứng kiến Huyết Ma không phá được trận pháp , đứng một bên trào phúng nói: “ Có người tự mình vô dụng, ngược lại trách móc thuộc hạ, thật không biết xấu hổ.”
Huyết Ma tâm trạng đang phiền muộn nghe Tư Mã Thiên Hữu đang một bên trào phúng, vốn đã cố đè lửa giận xuống nhưng bây giờ cũng không chịu được, ngón tay phải bắn ra, một đạo chỉ khí màu đen xé gió bay về phía Tư Mã Thiên Hữu.
Tư Mã Thiên Hữu nghĩ không ra Huyết Ma đột nhiên ra tay nhưng hắn chính là Tư Mã tộc trưởng chứ không phải là kẻ bình thường, hắn không chút nào yếu thế chém ra hai đạo chân nguyên lực, đón lấy đạo chỉ lực của Huyết Ma hóa giải vô tung.
Tư Mã Thiên Hữu cả giận nói: “ Lão ma, có phải muốn xuất thủ hay không lão phu tùy thời gian sẽ phụng bồi, đánh lén như vậy sao gọi là nam nhân.”
“ Lão tử chẳng lẻ sợ các ngươi, đánh thì đánh, để cho lão tử lãnh giáo sự lợi hại của tam đại gia tộc thử xem.”
Huyết Ma vừa rồi cũng là chỉ là tức giận nhất thời, nên mới đột nhiên ra tay vơi Tư Mã Thiên Hữu. Một kích vừa rồi bị Tư Mã Thiên Hữu phá đi, sau này thống lĩnh thuộc hạ như thế nào.
Đông Phương Anh thấy nếu cứ tiếp tục gây cãi như vậy thì Huyết Ma sẽ thật sự ra tay nên nói: “ Tư Mã lão đệ, đó là chuyện của Ma Tông bọn họ, chúng ta không nên lắm miệng.”
Lưu Vũ Phi thấy bọn họ không có cách nào đột phá Khốn Tiên Trận , không muốn ở nơi này chờ mãi, hắn mang theo Lưu Lôi bọn họ bốn người từ trong phòng đi ra.
Lưu Vũ Phi cùng Lưu Lôi từ trong trận đi ra không khí giữa Huyết Ma và ba đại gia tộc đang rất khẩn trương. Lưu Lôi cười nói: “ Thiếu gia, ngài xem bọn hắn đang làm cái gì vậy mà trừng mắt nhìn nhau”.
Nghe thấy thanh âm Lưu Lôi, thì không khí đột nhiên thay đổi, vốn hai bên đối lập thì giờ phút này tất cả tập trung về vài người Lưu Vũ Phi. Huyết Ma vốn tưởng rằng tự mình hôm nay tối nay phải tới đây vô ích, không tưởng người của Tây Vũ công ty tự động đi ra, thanh âm chói tai của Huyết Ma vang lên, nói: “ Tiểu tử này, Tây Vũ công ty là do ngươi lập ra sao? Lập tức đem linh dược của bọn ngươi giao ra đây,nếu không lão tử san bằng công ty các ngươi.”.
Lưu Lôi phản ứng lại: “ Có đúng không? Vậy lúc nảy là ai phá không được trận pháp của chúng ta, trút giận lên thuộc hạ mình.”
Huyết Ma bị Lưu Lôi nói, tức giận đến nổi điên, lúc nãy làm cho Tư Mã Thiên Hữu cười nhạo nên hắn lửa giận chưa tiêu, lúc này Lưu Lôi lại nhắc tới, làm cho lửa giận Huyết Ma bộc phát. Trong miệng hắn quát lên: “ Muốn chết !” Lời vừa ra khỏi miệng, hắn xuất phi kiếm, một cổ kiếm khí như thác đổ từ trên trời lao xuống.
Lưu Lôi không chút nào yếu thế, phi kiếm mang theo một cổ kiếm khí ngạnh tiếp. “ích ba” một tiếng, hai đạo kiếm khí tấn công cùng một chỗ. Đánh lui Lưu Lôi mười hai bước, khí huyết trong ngực nhộn nhạo, cũng may không bị thương.
Huyết Ma tưởng rằng một kích nếu không giết được Lưu Lôi thì cũng làm hắn bị thương. Nào ngờ chỉ khiến Lưu Lôi lui ra sau chục bước, không hề bị thương thật là ngoài ý muốn của hắn. Huyết Ma bây giờ tin tưởng lời Lôi Thiên Hành ngày đó, phi kiếm trong tay tất cả mấy người này đều là cực phẩm trong cực phẩm. Huyết Ma đối với phi kiếm trong tay Lưu Lôi lại nổi lòng tham, hai mắt sáng lên nhìn phi kiếm trong tay Lưu Lôi, hình như là đã bị hắn nắm được trong tay vậy.
Lưu Vũ Phi quan tâm nói: “ Lưu Lôi, không có việc gì chứ.”
“ Thiếu gia, ta không có việc gì, chỉ là trước ngực có một chút khó chịu thôi.”
Lưu Vũ Phi truyền một cổ thần nguyên lực chạy một vòng trên người Lưu Lôi. Lưu Lôi vốn có chút khó chịu trước ngực, chỉ một chút là ổn. Lưu Vũ Phi nhìn Lưu Lôi gật đầu bảo hắn lui ra phía sau nhìn. Lưu Vũ Phi quay về phía Huyết Ma nói: “ Các hạ là tiền bối sống mấy trăm năm rồi sao lại ra tay với một hài tử, chuyện này truyền ra ngoài ta xem ngươi thật không còn mặt mũi.”
Huyết Ma cuồng vọng nói: “ Tiểu tử bây giờ các ngươi biết ta lợi hại thế nào, các ngươi mang linh dược ra đây , vừa rồi ta chỉ sử dụng năm tầng tu vi, lần sau sẽ không hạ thủ lưu tình.”
Huyết Ma vì đe dọa Lưu Vũ Phi nên cố ý đem tu vi của mình nói lên cao một chút, Lưu Vũ Phi thản nhiên nói: “ Ngươi nếu muốn linh dược, chỉ bằng dùng chính bản lãnh của mình tới mà lấy, ta cảnh cáo ngươi một câu, linh dược này không phải dễ dàng lấy được đâu, cẩn thận coi chừng phải bồi cả tính mạng của ngươi.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện