[Dịch]Đô Thị Quỷ Vương - Sưu tầm
Chương 39 : Nguy hiểm , nguy hiểm !!!!
                                            .
                                    
             8 giờ kém 5 phút. Thiên Long chở Hà Hải từ từ đến điểm hẹn với Hải Bánh từ trước.
Khu tam giác vàng …
Vừa tới Thiên Long đã thấy không biết bao nhiêu người đã đứng sẵn ở đó giống như đang đợi cậu đến.
Thiên  Long dừng xe lại tắt máy rồi cả hai đồng loại bước xuống xe. Trước mặt  họ có gần ba mươi người đa số là cách thanh thiếu niên mười mấy tuổi  đầu. Trong nhóm người đó có hai người mà Thiên Long nhận ra, không ai  khác chính là Hải Bánh và Minh Vương kẻ cùng Thiên Long đánh nhau sáng  nay.
Lấy hết can đảm Thiên Long từ từ bước tới trước mặt Hải Bánh  cách chừng năm mét thì dừng lại. Hà Hải không được như thế tuy lấy hết  can đảm nhưng bản thân cậu vẫn run lên nhè nhẹ.
Thấy Thiên Long  bước tới Hải Bành cười lớn nói “Tao cứ tưởng là mày không tới chứ?”.  Không quan tâm đến thái độ của Hải Bánh cậu lạnh lùng nói “Muốn cái gì  nói luôn đi?”. 
“Mày đánh em tao thì tao đánh mày vậy thôi”
“Có cái lý do đó nữa sao?”
“Tất nhiên! Hoặc mày quỳ xuống xin lỗi thì tao bỏ qua chuyện này”
“Nếu không?”
“Ăn đập …”
“Tất cả đánh mình tao sao?”
“Không mình tao đủ rồi”
Hai  người đang nói chuyện thì ở dưới nháo nhào lên “Đập chết mẹ nó đi nói  nhiều làm gì?” “Đánh nó nhanh đi tao còn về chở bà ngoại đi tập tạ …..”.
Hải  Bánh quay qua sau cười cười, chả nói chả rằng bỗng dưng quay sang bát  Thiên Long một cái ngay mặt. Quá bất ngờ không kịp đỡ Thiên Long lĩnh  trọn, không dừng ở đó Hải Bánh lại bay lên đấm tiếp một cái rồi đạp  Thiên Long văng ra.
Thiên Long lạng quạng lùi lại thì từ lúc nào  Hà Hải đã chạy tới trước mặt Hải Bánh ôm lấy hắn rồi nói “Khoan đã anh  Hải, có gì từ từ nói”. Hải Bánh thấy có người can liền nhìn qua liền  biết là người quen hắn dừng lại nói “Mày đi đâu đây?”.
Cảm thấy  Hải Bánh không tiếp tục đánh Thiên Long nữa, Hà Hải liền nói “Em bạn của  thằng này. Có gì từ từ nói đi anh, nể tình em được không?”. 
“Bạn mày à? Tao nghe nói nó bố láo lắm. Bây giờ tao muốn đập nó, mày tránh ra, không tao đập luôn cả mày. OK?”
“Nhưng …”
“Cút!”
Nói  xong Hải Bánh đẩy Hà Hải sang nhào lên đánh Thiên Long tiếp. Do quá  hoảng sợ Thiên Long chỉ biết đứng trơ ra cho bị đánh. Nếu cậu dám đánh  lại thì chưa chắc ai hơn ai, nhưng lần này lại khác. Do tâm lý nên Thiên  Long hoàn toàn bị đập một trận nhừ tử.
Hà Hải đứng đó cơ thể cậu  bắt đầu run lên nhè nhẹ. Nói gì thì nói tình nghĩa của cậu với Thiên  Long vẫn sâu đậm hơn. Cắn chặt răng Hà Hải rút từ trong ba lô ra cây đao  lao đến chém một phát vào lưng Hải Bánh đang đánh đập Thiên Long.
“A  …” “Thằng con chó này …” Bất ngờ Hải Bánh bị chém một phát ngay lưng  không rõ lý do, quay sang mới thấy người chém mình lại là thằng mình  từng giúp một lần, hắn điên cuồng gào lên.
Quyết định lần này của  Hà Hải nói thực là không còn đường thoát. Tất cả anh em bạn bè ăn chơi  hay đánh nhau của Hà Hải ai ai cũng biết tới Hải Bánh và ai cũng nể hoặc  không thì cũng là đàn em của Hải Bánh. Phải quyết tâm lắm Hà Hải mới  xuống một đao này để cứu bạn mình.
Hải Bánh đánh Thiên Long rất  ác, đòn nào cũng đánh vào mặt, ba sườn liên tục. Có trâu bò đến cở nào  Thiên Long cũng không chịu nổi.
Lúc này gương mặt của Thiên Long be  bét máu, cậu ôm bụng thở hồng hộc như một con trâu nhìn lên Hà Hải mìm  cười một cái thật sâu. 
Nhưng đây cũng không phải là lúc để cười.  Hà Hải vừa xuống một đao với Hải Bánh thì ngay lập tức gần ba mươi con  người phía sau rút hàng ra ùa lên nhắm vào Hà Hải.
Cảm thấy có gì  không đúng Hà Hải quay đầu lại thấy cảnh tượng trên liền hét lên “Chết  mẹ rồi! Chạy mau Long …” Vừa dứt câu Hà Hải cắm đầu chạy bán sống bán  chết tới phía Thiên Long đỡ nhau mà chạy. 
Thiên Long ra vẻ là  còn chạy được, Hà Hải liền buông ra. Vừa chạy Thiên Long vừa cởi áo  khoác ném ra ngoài bỏ hẳn cả xe máy dựng ở đó mà đâm vào trong hẻm chạy  lấy chạy để. Tiện thể cậu rút cây đao trong người ra. 
Cả hai  đang điên cồng chạy vào con hẻm nhỏ gần đó. Phía sau người đuổi theo sát  nút. Đang chạy được một nửa con hẻm thì Thiên Long nghe thấy rất nhiều  tiếng xe máy phía trước. Ngay lúc cậu suy nghĩ thì ngay ngã tư của con  hẻm đã bị mấy chiếc xe máy chặn ở đấy với sáu tên cầm vũ khí đứng sẵn ở  đó.
Thiên Long chỉ kịp quay sang nói với Hà Hải “Chạy qua luôn  đi” rồi bất chấp phía trước bị chặn cậu vẫn lao lên. Vung đao chém những  tên trước mặt, Hà Hải thì cúi mình quơ đao tùm lum. Cả hai cùng đạp lên  yên xe nhảy qua, chưa kịp mừng thì lại có nhóm mấy người vác đao kiếm  lao tới.
Trái, phải cũng có sáu bảy người lao đến. Đằng trước  phía sau hai bên tất cả đều bị chặn. Hai người Thiên Long cùng đường  không thể chạy tiếp đành phải đứng lại. Thiên Long lẫn Hà Hải đều thở  hồng hộc một hồi mới bình thường được.
Lúc này Minh Vương đứng ra  từ trong đám người quát “Mày chạy đi con chó? Lần này đừng mong sống  được”. Hai người Thiên Long tựa lưng vào nhau không nói gì. Bây giờ  Thiên Long đang nghĩ cách làm sao để chạy thoát khỏi đây, nhưng nhìn đi  nhìn lại không có lỗ hổng nào để phá vòng vây.
Thiên Long cười  khì khì quay sang cay đắng nói với Hà Hải “Xin lỗi! Làm liên lụy tới mày  rồi …”. Hà Hải tuy không quay đầu lại vẫn nói “Mày điên quá. Anh em  sống chết có nhau, ráng cầm cự đi, tao nhờ chị tao báo cho anh mày  rồi.”. Thiên Long lại không cho là đúng “Anh tao tới cũng không kịp  đâu”.
Cả hai chưa nói được mấy câu thì đám người kia bắt đầu lao  đến. Thiên Long hét to một tiếng rồi lao lên, Hà Hải cũng vậy. Đường  cùng rồi Thiên Long chả còn biết sợ là cái gì nữa. Võ mà Thu Phong dạy  cậu lúc này cũng chả còn phát huy tác dụng, đầu óc Thiên Long bây giờ  không còn tỉnh táo nữa cứ lao lên chém loạn. Chỉ có phản xạ mà Thu Phong  huấn luyện cho mới có tác dụng.
Thiên Long lao lên dùng lực mười  phần chém vào tên gần nhất, tên đó cũng vung đao chém về phía Thiên  Long. Không né tránh không đỡ cả hai đều chém vào nhau. Đao của tên kia  sượt qua vai Thiên Long làm cậu bay mất một miếng da nhưng đao của Thiên  Long tuốt thẳng cánh tay của đối thủ. 
Về phía Hà Hải vừa đánh vừa lùi vừa chạy loạn, cậu cứ vung đao lung tung không ai nhào đến được.
Thiên  Long chém được một tên liền đạp hắn qua một bên lao lên phía trước chủ  động tấn công hơn năm người trước mặt. Cậu vung đao lên chém xuống kiếm  tự chế của tên khác khiến cây kiếm hắn gãy ra đao găm thẳng vào vai tên  đó. Tuy vậy Thiên Long lại bị tên khác chém một phát vào lưng.
Cắn  răng Thiên Long rút đao lại vung một phát ra sau lưng, tên vừa chém  Thiên Long né không kịp bị chém ngang ngực một rãnh khá sâu. Lúc này  Thiên Long lại bị chém một phát nữa ngay lưng. Không thèm quay người lại  cậu lao đến tên khác trước mặt điên cuồng vung đao chém hắn.
Một  cảnh tượng loạn ẩu. Thiên Long đã thê thảm Hà Hải càng thê thảm hơn  vậy. Tuy đã dùng cách vừa đánh vừa chạy nhưng Hà Hải vẫn bị chặn lại.  Tính thời gian tới giờ đã được một phút, Thiên Long ăn ba đao lên lưng,  một đao sượt qua vai còn với Hà Hải lĩnh hơn mười nhát lớn nhỏ khắp  người. Toàn thân Thiên Long với Hà Hải nơi đâu cũng toàn máu với máu.
Bên này Thiên Long đang đánh với gần hai mươi người thì bên kia Hà Hải cũng bị mười tên dí chém. 
Đang  chạy thì Hà Hải bị vấp té ngã lăn ra đường. Lợi dụng thời cơ đấy mấy  tên kia lao lên chém xuống người Hà Hải. Đúng lúc này Thiên Long vừa kịp  thấy bất chấp bản thân đang nguy hiểm cậu ném thanh đao của mình về  phía những tên đang chém Hà Hải.
Mấy tên kia chưa kịp chém thì  thấy đao bay tới vội vàng né tránh. Lợi dụng thời cơ đó Hà Hải đứng lên  chạy tiếp. Không còn vũ khí trong tay Thiên Long quay mình chạy luôn. 
Vòng  vây bây giờ đã loạn hai người Thiên Long lại tiếp tục chạy. Không quan  tâm viết thương trên người như thế nào nhưng cả hai người chỉ cần biết  không chạy là chết. 
Chạy vào một con hẻm khác ngay đó. Được một đoạn thì cả hai buộc phải dừng lại vì đây là con hẻm cụt.
Mặt  Hà Hải tái mét “Lần này bỏ mẹ thật rồi mày ạ”. Thiên Long gật đầu không  nói gì rồi lại quay lưng sang nhìn những tên đang dí theo tới nơi. Phải  nói là Thiên Long xui đủ đường bây giờ trên người không còn vũ khí gì  cả, cái cặp mà Hà Hải mang theo thì ném từ khiếp nào để chạy rồi, nó còn  quên cả vụ có boom xăng trong đó nữa. 
“Phải bình tĩnh. Phải  bình tĩnh … Bình tĩnh ….” Thiên Long nói thầm trong đầu liên tục tự động  viên bản thân. Hít vô một hơi sâu thì những tên kia đã đuổi tới nơi.  Thay vì nhào lên chém cả hai thì cả đám đứng lại cười mỉa mai “Sao không  chạy tiếp đi?” “Xem mày chạy đâu được hai thằng ngu ạ …” “Bây giờ mày  có quỳ xuống thì tụi tao cũng không tha cho mày được …” ‘’…”
Thiên  Long vẫn không quan tâm đến lời của những tên đó Thiên Long cuối cùng  cũng lấy lại được bình tĩnh. Cậu cười nhếch mép ở đó, co một chân lên  Thiên Long rút từ bên hông đế giày ra một con dao nhọn hoắt dài hai tấc,  tiếp tục Thiên Long cúi xuống rút một con nữa từ chân kia.
“Rắc  rắc …” quay đầu bẻ cổ hai cái, Thiên Long nhún qua nhún lại trên mặt đất  với hai con dao lăm lăm trên tay. Bất chợt Thiên Long lại nở nụ cười  lần nữa quay sang nói với Hà Hải “Mày đứng đây đi không cần lên đâu.”  Dứt câu Thiên Long bung người một phát lao lên đám người phía trước. 
Con  hẻm này khá nhỏ, đứng cũng chỉ tối đa ba người theo hàng ngang mà thôi.  Như vậy một lúc Thiên Long chỉ cần đấu với ba người, lời hơn lúc trước  rất nhiều. 
                
                            
                                .
                            
             
                
Bình luận truyện