[Dịch]Đô Thị Quỷ Vương - Sưu tầm
Chương 37 : Thiên Long soái ca .
                                            .
                                    
             Thiên Long trước giờ nổi tiếng là một học sinh chăm ngoan, hiền lành,  tốt bụng và đẹp trai trong mắt mọi người ở trường học, đặc biệt là các  bạn nữ. Nhưng cái vẻ hiền lành ấy hôm nay đã bị đạp đổ hoàn toàn.
Cái  viễn cảnh mà Thiên Long đánh Minh Vương một cách nhanh chóng, khi đối  phương ngã cũng không tha thì nó hoàn toàn trái lại với hình tượng của  cậu. Có lẽ người sốc nhất không ai khác chính là Minh Vương, vừa mất mặt  vừa đau đớn. 
Minh Vương là người rõ nhất nắm đấm của Thiên Long  mạnh như thế nào. Dù găng tay boxing rất là dày nhưng một đấm vừa rồi  ngay sống mũi của Thiên Long không hề nhẹ. Cậu có cảm giác như máu mũi  sắp tuôn ra, nước mắt thì rơi ra một giọt. Không phải vì bị đánh đau mà  khóc là vì cú đấm ấy mạnh tới nỗi khiến nước mắt cậu chảy ra.
Trọng  tài can Thiên Long ra rồi đợi Minh Vương đứng lên để tiếp tục trận đấu.  Tên Vương không có não tàn tới nỗi nghĩ vừa rồi do Thiên Long ăn may  được, chỉ do hắn quá kinh địch thôi. 
Minh Vương đứng dậy nhìn  trừng trừng nói “Vừa nãy do tao sơ xuất thôi, lần sau đừng hòng”. Thiên  Long nghe vậy cười nhếch mép không nói gì. Trọng tài đưa tay ra giữa hai  người rồi hô “Tiếp tục”. 
Lần này chưa ai lao lên trước, những  trận đấu thường thường là như vậy. Dù cho các trận đấu chuyên nghiệp thì  hai tuyển thủ phải nhá đòn nhau một hồi rồi mới tấn công, rất nhàm  chán.
Nhưng cái này chỉ áp dụng với người khác, không áp dụng  trên người Thiên Long. Thiên Long chỉ là đang chờ đối phương tấn công  trước mà thôi. 
Minh Vương nhún qua nhún lại rồi nhá một đấm  trước mặt Thiên Long, với khoảng cách cả hai là hai mét thì không thể  nào trúng được. Từ từ, từ từ Thiên Long càng xích lại gần hơn. Minh  Vương không để ý lại đưa chân ra đá thử một đòn. 
Ngay lập tức  Thiên Long đưa chân ra đạp chân của Minh Vương bay trở lại, cùng lúc cậu  tiến lên một bước nhồi một đấm vào mặt Minh Vương. Nhanh chóng Vương  gạt nắm đấm của Thiên Long ra, nhưng cùng lúc đó một quả đấm móc từ dưới  lên ngay giữa cằm Minh Vương “Bumm…”
Siểng niểng, đầu óc quay  cuồng Minh Vương liên tục lùi về sau. Không dừng lại ở đó Thiên Long  quay người đạp một phát vào bụng Minh Vương, nhưng đã có giáp che trở  nên không bị gì. Tuy vậy hắn vẫn lùi về sau và té bịch xuống đất.
Lập  tức đứng dậy chưa trụ vững thì Minh Vương lại bị Thiên Long bay tới đá  một cú ngang vai. Lần này Minh Vương né được bằng cách cúi người xuống. 
Đòn  đánh của Thiên Long mất trớn đá vào không. Tiện đà quay người lại thì  chưa kịp làm gì Thiên Long thấy một bàn chân đang lao tới với tốc độ mà  cậu không thể đỡ “Cháttttt…”. Tiếng kêu vang vọng khắp câu lạc bộ. 
Vừa  rồi một cú đá của Minh Vương ngay giữa sống mũi Thiên Long. Mũi Thiên  Long sốc lên thở không được. Ráng nhịn đau Thiên Long há mồm ra hít một  hơi quay mình một trăm tám mươi độ vung tay dùng mu bàn tay để đánh ngay  thái dương của Minh Vương.
Không dễ gì ăn đòn, Vương liền đưa  tay lên đỡ. Vừa đỡ chưa kịp làm gì thì Thiên Long lại quay người bên kia  đánh thêm một cú nữa vào hướng khác “Bốp..” lần này Minh Vương dính  đòn. Ngay lập tức Thiên Long đạp ngược một cú hồi mã vào bụng Minh Vương  để tách ra. 
Thừa cơ hội Thiên Long điều chỉnh lại nhịp thở. 
Tuy  nãy giờ Minh Vương dính đòn nhiều hơn nhưng cú vừa rồi sút vào mặt  Thiên Long thì sát thương lớn hơn những gì Thiên Long gây ra cho hắn nãy  giờ. 
Thiên Long bắt đầu nhún nhảy, cậu nhảy liên tục tưng tưng trên sàn đấu. Minh Vương tuy dính đòn nhiều nhưng không ảnh hường mấy.Cả  hai lại tiếp tục đi vòng vòng sân để kiếm cơ hội lao lên. Lần này Minh  Vương không lao lên trước, với kinh nghiệm học võ và đấu bao nhiêu năm  trời thì có ngu cũng biết lao lên tấn công Thiên Long trước là lỗ.
Bình  thường trên sàn đấu thường có hai loại chính, một là đánh người ta  trước, hai là đợi người ta đánh rồi mới phản lại. Thiên Long thuộc típ  người thứ hai, đã vậy tấn công không được còn bị lỗ nên Minh Vương quyết  định đợi Thiên Long tấn công trước.
Ba mươi giây trôi qua vẫn  không thấy Minh Vương tấn công Thiên Long thấy vậy nhếch mép cười một  cái. Minh Vương thấy nụ cười của Thiên Long bỗng có cảm giác bất an thì  ngay lúc này Thiên đang nhún nhảy bỗng nhiên gập người xuống một phát  “Đùng …”.
Thiên Long nhún nhẹ một cái rồi ngay lập tức co cả hai  chân lại, khi hai bàn chân vừa chạm sàn đấu nhẹ một cái. Thiên Long bỗng  bung người ra đạp mạnh một phát vào sàn đấu làm sàn đấu lún xuống một  bên gây ra tiếng đùng trầm thấp.
Nhanh như chớp Thiên Long xuất  hiện trước mặt Minh Vương. Chưa kịp nghĩ gì thì tên Vương bị ăn thẳng  một đấm ngay mặt, tiếp đó một đấm, lại một đấm khác. Liên tục trong mười  hai giây không biết Thiên Long đã nhồi bao nhiêu cú đấm vào mặt Minh  Vương.
Minh Vương chỉ biết bản thân đang lùi lại liên tục, rồi  tay quơ qua quơ lại yếu ớt chả đỡ được một đấm nào của Thiên Long. Ba  mươi giây trôi qua Thiên Long gần như dồn hết lực trên mỗi đấm vào mặt  Minh Vương, làm hắn không có thời gian để thở, đến cả cậu cũng không thở  nổi. 
Cảm thấy thể lực còn một ít ngay tức thì Thiên Long rút  tay lại dùng chân gạt một phát ngay chân của Minh Vương làm hắn ngã nhào  ra phát nữa. Chơp lấy thời cơ Thiên Long ngồi lên người Minh Vương rồi  chụp lấy cổ tay phải của hắn. Xong cậu ngã ra phía bên phải một chân đặt  lên cổ Minh Vương, một chân đặt lên bụng. Cổ tay Minh Vương bị Thiên  Long giữ lại giữa háng rồi “AAAAAAAAAAA …..”
Minh Vương la lên  trong đâu đớn. Thiên Long đã khóa tay của hắn và bẻ qua một bên, thấy  tên kia la to quá Thiên Long liền giảm bớt lực. Ngay lúc đó do quá đau  đớn Minh Vương đập một tay còn lại liên tục xuống xàn hét lên “Thua thua  thua. Buông …. Buông ra …”.
Thấy vậy trọng tài liền can Thiên Long qua một bên. 
Vừa  đứng dậy Thiên Long thở hồng hộc như trâu. Dùng quá nhiều lực không cho  cậu có thời gian để thở. Dù được Thu Phong đào tạo nhưng hít thở đều  đặn cho mỗi đòn thì Thiên Long làm chưa được. Bởi vậy mỗi đòn của Thiên  Long gần như dùng hết lực của bản thân, vì vậy cũng khá tốn sức với  không hiệu quả.
Vả lại đây là đấu theo luật thể thao, nếu như bên ngoài thì tên Vương đã bị Thiên Long đánh gục trong mấy nhịp rồi. 
Tuy  Thiên Long đã đứng lên nhưng Minh Vương vẫn nằm đó đau đớn ôm cánh tay.  Trọng tài cũng như là thầy của Minh Vương tại trường chạy lại đỡ hắn  dậy, dưới sàn đấu những tên đi theo Minh Vương lập tức chạy lên đi ngang  qua Thiên Long để xem tình hình của hắn.
Thiên Long quay lại  nhìn rồi xì kinh bỉ một cái xong dùng răng cắn lấy dây cột găng tay kéo  ra. Cậu tháo găng tay với giáp ném xuống sàn đấu rồi bước xuống dưới  mang giày, cầm cặp lên đi về mà không nói lời nào.
Lúc này tất cả mọi người xung quanh đều không nói được câu nào. Đây là Thiên Long hiền lành tốt bụng sao? Không! Khác rồi.
Khi  Thiên Long vừa bước ra khỏi câu lạc bộ thì bên trong các bạn nữ bắt đầu  hét lên “Trời ơi đẹp trai quá” “Bình thường đã đẹp trai rồi, khi đánh  nhau em ấy càng đẹp trai nữa” (Học sinh lớp 11 khen ))) …. “Ôi thật là  giống soái ca” “Tình yêu của lòng em” “Bla bla bla” Vô số con tim của  các bạn nữ đã bị Thiên Long đốn đổ từ hôm nay.
Sau buổi hôm đó Thiên Long càng lúc càng nổi tiếng hơn nữa. Và rắc rối cũng càng lúc càng nhiều 
                
                            
                                .
                            
             
                
Bình luận truyện