[Dịch]Diễm Phúc- Sưu tầm

Chương 42 : Điên Cuồng Mua Sắm

Người đăng: 

.
Tóm lại là Lý Long Cảnh sẽ có biện pháp, đối với sư phụ, Lưu Dương rất tin phục, tuy rằng không biết lão dùng cách gì làm Hoàng Căn Vĩ đồng ý, nhưng Lưu Dương cũng không hỏi nhiều. Đây là một chuyến đi xa nhà, cũng không phải là chuyến đi thăm họ hang, cần mang theo rất nhiều đồ, hơn nữa ở Hoàng Vân Sơn, theo như Lý Long cảnh nói thì đây là địa phương ít có dấu chân người, Lưu Dương biết cần chuẩn bị đồ đi xa. Tuy rằng vừa mới tốt nghiệp trung học, Lưu Dương cũng không hề thiếu tiền, Hoàng Căn Vĩ mỗi tháng đều cho hắn 400 khối, Lưu Dương sài không nhiều, nhiều nhất cũng chỉ là tiền đi lại, tàu xe, hơn nữa ngày lễ tết cũng được cho đến mấy ngàn khối, Lưu Dương cũng không quan tâm xem rõ. Cầm thẻ tín dụng, Lưu Dương đi ra cửa, Vân Thủy tiểu khu có một máy rút tiền tự động, trên tài khoản quả cũng không ít, tài khoản là 7557, Lưu Dương Tính toán một chút, rút ra 3 nghìn khối, đi thẳng đến phố Lục Đại , nơi này là phố buôn bán nổi tiếng tại U thị, hơn nữa Lưu Dương tựa hồ nghe nói, nơi này có của hang chuyên bán đồ dùng du lịch, chuyến đi này không phải là đi chơi mà là đi thâm sơn rừng già, cái gì cũng phải đủ, không cẩn thận là chính mình chịu đau khổ . Ngồi trên xe taxi, tới phố Lục Đại rất nhanh, thời gian nghỉ hè, cũng là mùa buôn bán nhộn nhịp nhất trong năm , nhóm thương nhân phố Lục Đại cũng ra sức quảng cáo, nào là âm nhạc loa to loa nhỏ, biển quảng cáo khuyến mãi, người phát tờ rơi nhiều vô số. Bất quá khách du lịch cũng không nhiều, Lưu Dương đi từ đầu đường đến cuối phố, liên tục vòng vo qua 3 cái quảng trường, mãi đến lúc ăn xong bữa cơm trưa, mới đến được khu quảng trường thứ 4 mới tìm được một cửa hàng chuyên bán đồ du lịch, bất quá đã là hơn 4 giờ chiều rồi. Tại Lục Đại phố, của hàng Lư Hữu mặt tiền cũng không nhỏ, suốt 3 gian là cửa hang, có khoảng 100 thước vuông, bên trong chứa đầy đồ du lịch, như là đồ dùng lều trại, dao rựa, nhiều vô cùng có đến mấy trăm loại, mỗi thứ một mác, làm Lưu Dương hoa cả mắt. Bên cạnh là tiếp viên rất nhiệt tình, nhìn thấy Lưu Dương đang ngắm nghía, rất nhanh đến chào hang, rồi một tràng giải thích giới thiệu về mặt hàng, Lưu Dương cảm thấy cái gì cũng cần phải mua, như là thiết bị khi leo núi nhất định là phải mua, theo Lưu Dương biết được Hoàng Vân Sơn có núi non muôn trùng, như vậy tốt nhất phải chuẩn bị đầy đủ, bất quá giá cả phải vừa phải, theo hắn đồ vật giá cả cao cũng không nhất định là tốt mà cần phải trải qua thử nghiệm mới biết được. Người tiếp thị còn muốn gạ gẫm Lưu Dương mua thêm vài thứ, nhưng Lưu Dương cự tuyệt, bởi vì Lý Long Cảnh bảo hắn, chỗ đi tới là có băng tuyết vì vậy vài thứ không dùng được. Chuẩn bị đồ dùng leo núi xong, kế tiếp là chuẩn bị vài đồ dùng dã ngoại, một cái lều trại là cần thiết, một cái lều đơn, giá cả cũng không đắt, chỉ hơn 300 khối, mua cái lều lớn cũng vô ích vì chuyến đi chỉ có mình Lưu Dương, sau đó là mua dao rựa, túi du lịch, túi ngủ, dần dần cái gì cần mua là đã mua đầy đủ. Điên cuồng mua sắm, nhưng Lưu Dương cũng thấy rất thoải mái, trong của hàng này thứ gì cũng có, cứ như vậy mà mua, sài hết 3000 khối mang theo, lúc này mới mang trạng bị đồ dùng chuẩn bị đầy đủ, nhìn thấy một đống đồ dùng Lưu Dương hài lòng gật đầu, gọi nhân viên đến tính tiền. Lưu Dương đứng như trời trồng ở đó mà không thấy nhân viên lại, Lưu Dương bèn đi tìm, nhìn thấy tiếp viên đang đứng ở máy tính tiền kích động nói không nên lời, nhìn thấy Lưu Dương đi tới, bọn họ liền im lặng, tiếp viên nhìn Lưu Dương ngại ngùng nói.: “ Quý khách, thật ngại quá, loại giầy leo núi mà anh cần đã hết hàng.” “Sao? , hết rồi, làm thế nào đây?” Lưu Dương xị mặt nói. Giầy leo núi quả thật là rất quan trọng, nếu mà không có, bản thân lại phải đi tìm, mua sắm ở đây cũng đã hơn 1h, trời cũng đã chạng vạng, vất vả lắm mới tìm được cửa hàng bán đồ du lịch, hắn thật sự không muốn tốn thời gian tìm tiếp, tìm thấy thì trời cũng đã tối mất rồi. “ Thực xin lỗi quý khách, ngài có thể đợi đến ngày mai chứ, ngày mai sẽ có hàng về.” Nhân viên nhìn sắc mặt của Lưu Dương, thầm than không ổn, lần buôn bán này mà thất bại, thì phần trăm mình hưởng cũng bay mất, thật là lâu lắm mới có người mua nhiều hang như vậy. “ Đành như thế đi.” Lưu Dương thầm nghĩ dù sao cũng không vội được, cách một ngày cũng không sao, vừa đúng còn đủ thời gian, hơn nữa bọn họ còn có thể đưa đồ tới tận cửa, nghĩ tới đường về nhà xa như vậy, hắn liền hỏi. " Các cô có thể giao tận nhà không?”. “ Tất nhiên là được, nhưng chỉ giao hàng tận nhà ở trong nội thành chúng ta thôi.” Tiếp viên không muốn đánh mất vụ làm ăn, nhìn thấy cơ hội vội vàng nói. “ Như vậy là được rồi, tôi lấy mấy thứ này, tạm đưa trước 205 tiền đặt cọc, vào trưa mai, cô đưa đồ đến nhà tôi được chứ.” “ Không thành vấn đề, xin cho biết địa chỉ của anh?” Nhân viên nhanh nhẩu hỏi . “ Tiểu khu Vân Thủy cô biết chứ.” Tiếp viên gật gật đầu, Lưu Dương tiếp tục nói “ Đưa đến khu 10 nhà số 9, sáng mai tôi sẽ ở nhà.” “ Được, không thành vấn đề.” Tiếp viên càng thêm nhiệt tình nói. Lưu Dương nhìn lại một chút, rồi đến quầy thu ngân nộp 600 khối tiền đặt cọc, rồi để lại địa chỉ, sau đó đi về nhà, đối với mấy thứ dã ngoại du lịch này Lý Long Cảnh rất lạ lẫm, nên không biết nói gì, chỉ lặng lặng mà nhìn. Ra tới cửa, Lưu Dương nhìn đồng hồ thì đã là 6 giờ hơn, hôm nay Hoàng Căn Vĩ cùng Lưu Thải Vân không về nhà ăn cơm tối, mà Hoàng Nhã Ly đi tới nhà bạn học nên buổi tối cũng không về. Lưu Dương nghĩ đơn giản thôi, ở phụ cận Vân Thủy tiểu khu có một quán mì cũng không tồi, Lưu dương lại lên taxi đi thẳng tới quán mì đó. Ăn xong mì thì trời cũng đã tối, quán mì này cach tiểu khu Vân thủy cũng không xa, Lưu Dương thong thả bước về phía tiểu khu, đi đến một con hẻm nhỏ thì đột nhiên nghe thấy âm thanh nói chuyện. Người nói sống trong con hẻm nhỏ ở trong một khu ổ chuột, trong đó có đủ loại người, cũng là những khu tệ nạn nhất, nơi này không an toàn, nghe nói còn có cả xã hội đen tồn tại. Bình thường Lưu dương cũng ít qua nơi này, ở quán ăn đi về thì đường này là gần nhất, trong khu này không có đèn đường, Lưu dương không muốn xen vào việc của người khác, đang muốn rời đi, thì thanh âm gào thét vang lên, hơn nữa còn là tiếng kêu cứu. Lưu Dương rất nghi hoặc, dừng bước, nhìn vào trong hẻm thì thấy, tiếng bước chân dồn dập, một nữ hài tử quần áo sộc sệch, trông rất hoảng sơ từ trong con hẻm chạy ra, phía sau là hai tên to kao lực lưỡng đuổi theo, cô gái nhìn thấy Lưu Dương như là người chết đuối vớ được phao, liền tức tốc chạy về phía Lưu Dương, ôm cánh tay của hắn hoảng sợ nói : “ Anh ơi, cứu em, cứu em với”. Có thể là do quá hoảng sợ, nữ hài này tóc tai rối bời, che cả khuân mặt, nhưng nhìn qua mái tóc rối là một đôi mắt to, đầy khẩn trương, nhìn trông có vẻ gầy gò, quần áo thì cũ nát, hoàn cảnh gia đình có lẽ không được tốt, là người ở khu ổ chuột hoặc là người làm thuê.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang