[Dịch]Diễm Phúc- Sưu tầm

Chương 13 : Sơ luyện thần công

Người đăng: 

.
Sau khi Lưu Dương ăn xong, Tống Giai Linh dọn dẹp mọi thứ đi ra ngoài. Đến buổi chiều nàng có nhiều việc nên không thể gặp hắn được, mà Lưu Dương cũng nhàm chán nằm trên giường, để giải sầu Giai Linh đã mang cho hắn một cuốn tạp chí, nhưng mà là tạp chí dành cho phụ nữ, Lưu Dương rất không muốn xem, nhưng trước mắt lại không có việc gì làm, đành lướt mắt qua một ít . Chưa xem được gì, thì Lý Long Cảnh đã lâu không nói chuyện lại đột nhiên lên tiếng , "Đồ đệ, đây là tiểu thuyết võ hiệp mà ngươi nói sao, trong trí nhớ của ta cũng thấy được một số thứ giống vậy?" "Sư phụ, mấy ngày nay người đã làm gì sao lại không nói với ta tiếng nào, làm ta lo muốn chết." Nghe được lời nói của sư phụ mình Lưu Dương mừng đến nỗi thiếu chút nữa đã nhảy trên giường, có phải Lý Long Cảnh đã nghĩ đến việc dạy võ cho mình không . "Mấy ngày nay ta phải suy nghĩ một vài chuyện, hơn nữa cố gắng khôi phục một ít năng lượng, cho nên không nói chuyện cùng ngươi, bất quá việc làm của ngươi trong mấy ngày nay ta đều thấy hết, không hổ là đồ đệ của ta, có tiến bộ." Lời nói của Lý Long Cảnh mang theo một ít tia trêu chọc. "Sư phụ..." ngay lập tức Lưu Dương bị lời nói của Lý Long Cảnh làm cho đỏ mặt. "Đúng rồi, đồ đệ, đây là tiểu thuyết võ hiệp mà ngươi nói à, cầm lại cho ta xem”. "Không phải cái này, cái này là tạp chí , lại là tạp chí con gái , không phải là tiểu thuyết võ hiệp , nếu như sư phụ muốn xem, ta đưa cho người đọc." Lưu Dương cúi đầu nhìn cuốn tạp chí trong tay, tạp chí phụ nữ = tiểu thuyết võ hiệp, việc này thật có chút khôi hài. "Tạp chí con gái, quên đi." Tuy Lý Long Cảnh không biết tạp chí là gì, nhưng là thứ của con gái xem, hắn cũng biết là bản thận cũng không luân lạc đến nổi xem truyện của các thiếu nữ, vội vàng cự tuyệt. "Đúng rồi sư phụ, ngươi đã suy nghĩ ra sẽ dạy cho ta cái gì chưa, nếu như trước mắt không có Trúc Cơ đan, ta sẽ không học được thứ gì sao?? Thấp hơn một vạn lần cũng được, nhưng trước mắt tốt hơn là nên dạy cho con một ít võ công trụ cột a." "Sư phụ cũng chính vì việc này mà tới, mấy ngày nay sư phụ suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng quyết định giao trước cho ngươi một bộ võ công." Mấy ngày nay Lý Long Cảnh không đi ra, nguyên nhân chủ yếu là suy nghĩ về vấn đề phát triển của Lưu Dương. Lão đem những võ công mình biết được cẩn thận xem xét qua một lần, giúp Lưu Dương thiết lập một hệ thống, đến giai đoạn nào cần tập võ công gì đều ghi ra , ngàn năm trước Lý Long Cảnh là kỳ tài ngút trời, chẳng những võ công cao cường hơn nữa kiến thức rất uyên thâm, chỉ trong trí nhớ của hắn đã chiếm 90% võ công của võ lâm, thậm chí ngay cả một số võ công thất truyền hắn cũng biết, có thể nói lão là một thư viện võ công bia tịch sống, Lưu Dương xem như nhặt được bảo khố . Sau khi Trúc Cơ là một giai đoạn tốt để tu luyện, nhưng là tiền trúc cơ, Lý Long Cảnh thật sự không biết phải dạy cho Lưu Dương võ công gì, võ công không tốt nêu hắn tu luyện sẽ ảnh hưởng đến việc tu luyện Vô Tự Thiên Thư sau này. Vô Tự Thiên Thư rất bất đồng với những loại võ công khác, nhưng dưới sự so sánh của Lý Long Cảnh thì võ công đó có hiệu suất cao nhất. Bản thân tu luyện là tiên thiên võ công, tuy rằng muốn tiến bộ là rất khó khăn, nhưng một khi có chút thành tựu, chắc chắn sẽ xuất sắc hơn các võ công bình thường, trực tiếp đích trở thành Địa cấp cao thủ, nếu chuyển hóa được tiên thiên chân khí sẽ bước chân trên con đường Thiên Cấp cao thủ. Vì đảm bảo làm cho Lưu Dương hết thảy đều thuận lợi, trước khi Trúc Cơ không thể tu luyện võ công gì, nhưng nếu như để trống khoảng thời gian này Lý Long Cảnh tuyệt đối không cam lòng, nghỉ trước nghĩ sau, lão quyết địch dạy cho Lưu Dương một loại võ công, nói là võ công nhưng kỳ thật không thể xem như võ công thuần túy, là lúc Lý Long Cảnh bước lên con đường Thiên đạo, trong đạo tạng( một dạng kinh pháp) ngộ ra được một bộ võ công tu luyện tinh thần, năng lượng tinh thần của Lý Long Cảnh lớn như bây giờ ít nhiều cũng có liên quan đến võ công này. Bộ võ công này chủ yếu tu luyện về tinh thần, không giống như những bộ võ công thông thường, đối với nững người tu luyện Vô Tự Thiên Thư không gây ảnh hưởng gì, nhưng vấn đề mấu chôt nhất là tuy cảnh giới võ công không ảnh hưởng gì đến năng lượng tinh thần, nhưng năng lượng tinh thần càng cao tốc độ thăng tiến càng nhanh, việc này là kinh nghiệm do Lý Long Cảnh rút ra sau bao nhiêu năm tu luyện. "Đồ đệ, bây giờ ta dậy ngươi một loại võ công tu luyện tinh thần, là do ta từ trong đạo tạng nghĩ ra được, đặt tên là Thanh Hư đại pháp, rất đơn giản, dễ dàng học được." "Thanh Hư đại pháp, là phương pháp rèn luyện tinh thần, không phải võ công sao?" Lưu Dương biết được Lý Long Cảnh dạy cho mình là phương pháp rèn luyện tinh thần, không phải võ công, thì thất vọng không thể tả. Lý Long Cảnh từ đáy lòng biết được nỗi thất vọng của Lưu Dương, nên giải thích : "Như thế nào, đừng xem thường phương pháp tu luyện tinh thần này, tinh thần năng lượng cao có rất nhiều chỗ tốt, quan trọng hơn hết là có thể tăng cường trí nhớ cùng khả năng phâp tích, sẽ giúp ích cho việc lĩnh ngộ Vô Tự Thiên Thư sau này của ngươi, hơn nữa tinh thần năng lượng được đề cao có thể trợ giúp trong quá trình trao đổi giữa ta với ngươi." "Tinh thần năng lực đối với trí nhớ có chỗ tốt,việc này con hiểu được, nhưng tai sao nó lại có tác dụng trong việc hai người nói chuyện ạ?" Lưu Dương phi thường không hiểu, việc luyện tập tinh thần lực cũng chính là việc rèn luyện trí nhớ, nên đối với việc nâng cao trí nhớ hắn có thể hiểu được, nhưng lại có trợ giúp cho việc trao đổi của bản thân với Lý Long Cảnh thì hắn không hiểu, việc này là làm sao. "Đồ đệ, ngươi quá ngây thơ rồi, việc nói chuyện của chúng ta không đơn giản như bình thường, mà là sự trao đổi của ý thức hải, cần tiêu hao năng lượng tinh thần của chúng ta, hơn nữa việc tiêu hào này là của hai người, năng lượng tinh thần hiện tại của ta và ngươi cách nhau quá xa, chỉ có thể trao đổi trong thời gian nhất định, nguyên nhân chính là do năng lượng tinh thần của ngươi không đủ, mỗi lần trao đổi chúng ta đều vội vàng chấm vì như thế, đương nhiên , nếu lấy năng lượng tinh thân của ta duy trì cũng có thể lâu hơn chút ít, nhưng việc này đối với thân thể của ngươi có hại quá lớn." Lúc này Lưu Dương mới biết được mình và Lý Long Cảnh nói chuyện còn phải hao tổn năng lượng tinh thần, năng lương tinh thân là thứ chính để quyết định việc học tập trên các phương diện, nếu tiêu hao quá độ, sẽ xảy ra vấn đề, thậm chí có thể trở thành ngu ngốc. "Sư phụ, nếu như ta tu luyện công pháp này thì năng lượng tinh thần sẽ được đề cao sao?" "Đương nhiên , sau khi tu luyện công pháp này năng lượng tinh thần sẽ được đề cao, nếu không tại sao ta lại đưa cho ngươi, bất quá việc này phải tiến hành theo tuần tự, chuyện gì cũng phải có vun đắp mới thành, bất quá ngươi sẽ cố gắng làm thời gian trao đổi giữa ta và người dài hơn, thậm chí tương lai, năng lượng tinh thần của ngươi có thể vượt qua ta để sang tạo ra kỳ tích, hơn nữa ta phát hiện, trở thành Hoàng cấp cao thủ, tu vi về tinh rất quan trọng, không có tinh thần lực cường đại, căn bản không thể chịu nổi sự tiêu hao của Hoàng cấp." "vậy thì tốt quá, sư phụ người mau dậy cho ta đi." Nghe được sự hữu dụng của năng lượng tinh thần, Lưu Dương bắt đầu khẩn cấp . Phương pháp tu luyện tinh thần của Lý Long Cảnh xuất phát từ đạo tạng, cho nên rất đơn giản, chỉ là một loại phương pháp hôp hấp và giấc ngủ, có 12 tầng, mà từng tầng đều mang tới biến hóa rất lớn, hiện tại Lý Long Cảnh cũng chỉ đạt đến tầng thứ 8 trong công pháp mà thôi. Phương pháp tập luyện làm Lưu Dương cảm thấy cực kỳ quái dị, một hít ba thở, một hít sáu thở, một hít bốn thở, không ngừng biến hóa dựa trên một thứ tự nhất định, Lưu Dương cảm thấy không quen, nhưng qua nhiều lần thực hành, lúc này mới nắm giữ sơ sơ, cứ như vậy vẫn bị Lý Long Cảnh nhắc nhở không ngừng, đến phương pháp tập luyện giấc ngủ hắn lại nắm được rất dễ dàng, chỉ là tư thế ngủ nằm nghiên, ngũ tạng hướng lên phía trên, ý nghĩ tập trung tại ấn đường, nhưng mà tư thế ngủ như vậy làm Lưu Dương cảm thấy rất quái dị, không biết ngủ như vậy có làm toàn thân nhức mõi hay không. Sự băn khoăn của Lưu Dương khiến Lý Long Cảnh bật cười, phải lấy lời thề ra đảm bảo cho hắn phương pháp hô hấp cùng giấc ngủ như thế sẽ không gây ra cảm giác nhức mỏi gì, thậm chí có thể dễ dàng tiến vào giấc ngủ sâu, có rất nhiều chỗ có lợi. Đối với lời nói của Lý Long Cảnh trong lòng Lưu Dương bán tín bán nghi, lập tức bắt đầu thực hành, bởi vì không quen nên luôn mắc lỗi. bất quá quen tay hay việc, không ngừng lặp lại, Lưu Dương đã làm tốt hơn , theo chính xác việc hít thở và tư thế ngủ, bất tri bất giác rất nhanh Lưu Dương đã tiến sâu vào trong giấc ngủ .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang