[Dịch]Đích Nữ Cuông Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương - Sưu tầm
Chương 30 : Người mẫu thân này quá mức không có trách nhiệm
.
Edit: voi còi
Đậu Chí Kình và Tứ vương gia đều cảm thán, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh cười lạnh, ta đây mệnh khổ, kỳ thật còn không phải cùng các ngươi có liên quan sao?
Nếu không phải lúc trước vì hai người các ngươi, ta có thể đến nông nỗi ngày hôm nay sao?
Nhưng mà, những lời này nàng quả quyết sẽ không nói ra. Ngược lại, trên mặt mang theo một chút ý cười không có cách nào khác, nàng than một tiếng:
“Hết thảy đều đã qua, kỳ thật như bây giờ cũng rất tốt, ta cùng Hoan Hoan sống nương tựa lẫn nhau, cuộc sống trôi qua cũng tạm ổn......”
Sinh hoạt của nàng chỗ nào là tạm ổn a, rõ ràng là vô cùng tốt .
Đương nhiên, những điều này Đông Phương Ngữ Hinh sẽ không nói ra. Nhưng mà bây giờ quan hệ giữa Tứ vương gia và Đậu Chí Kình tựa hồ không tệ, đều có điểm làm cho người ta kinh ngạc đấy? Hay là hắn đã sớm quên đại ca của hắn đã chết như thế nào?
Hoặc là nói, giữa hai người có hiệp nghị gì đó?
“Chủ tử, nàng đến gian phòng số bảy ......”
Trình Dục cung kính nhìn người một thân màu đen kia, nam tử nhàn nhã vuốt cái cốc ngắm ngía, trong lòng có vài phần không hiểu, chủ tử của bọn họ, chưa bao giờ đối với một nữ nhân để tâm qua, nhưng hôm nay......
Hoặc là nói, khiến cho chủ tử để tâm không phải đại nữ nhân kia, mà là tiểu nha đầu.
Nhưng điều này cũng không phù hợp với tính tình của chủ tử a. Chủ tử của bọn họ cho tới bây giờ sẽ không loạn xen vào, lại càng không thích bất luận kẻ nào tới gần, nhưng bây giờ, lại chỉ riêng để ý đối với tiểu nha đầu kia.
“Hoan Hoan đi theo không?”
Đột nhiên Tà Dịch ngước mắt lên, Trình Dục vội lắc đầu, lập tức liền cảm thấy trong phòng sinh ra một cỗ uy áp! Cái tiểu cô nương kia, thoạt nhìn còn chưa phải là chiếm được niềm vui của chủ tử đâu?
“Chết tiệt......” Bỗng nhiên nam tử nói một câu, sau đó liền không nói nữa, hắn lẳng lặng ngồi, tức giận trên người không có chút thu liễm.
“Chủ tử, chuyện bên này đã xử lý không sai biệt lắm, khi nào thì khởi hành......”
Lời này kỳ thật hắn đã muốn hỏi từ lâu, chẳng qua là, luôn luôn không dám hỏi ra. Vốn lần này chủ tử đến kinh thành vì đem một cái thân phận khác xử lý xong, căn bản không dùng được thời gian vài ngày, nhưng lần này, thời gian của bọn họ, hiển nhiên đã vượt qua dự toán rất nhiều.
“Chờ một chút đi.”
Hiện tại, không thể đi, hắn, lo lắng.
*****
“Có thể tra được gần đây Vương gia cùng ai ở cùng một chỗ không?”
Thời gian nháy mắt, thời gian năm năm lặng yên mà qua, năm đó đệ nhất mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành, lúc này cũng lui đi hào quang của đệ nhất mỹ nữ, cuộc sống Vương phủ, tựa hồ cũng không có vẻ vang như trong tưởng tượng.
Đông Phương Ngữ Phượng ngồi ở trước gương trang điểm, ánh mắt lạnh lùng nhìn chính mình ở trong gương, nàng mới bao nhiêu tuổi a, thế nhưng khoé mắt có thể nhìn thấy nếp nhăn nhỏ.
Mấy năm nay, trong Vương phủ mỹ nữ một đám lại một đám tiến vào, Hồ Diên Chân tuân theo hứa hẹn của hắn, là không có một nữ nhân có thể uy hiếp đến địa vị của nàng, nhưng......
Đây là cuộc sống mà nàng muốn sao? Một tháng, thậm chí Hồ Diên Chân cũng không nhất định đến sủng hạnh nàng một lần, nữ nhân trong Vương phủ một người so với một người lại càng quyến rũ hơn, nàng sớm thành người cũ trong truyền thuyết.
Tuy rằng hắn cam đoan sẽ cho nàng vị trí phù hợp, nhưng...... Theo tuổi ngày một tăng, nàng biết trước địa vị của mình càng ngày càng nguy hiểm, tuy rằng Tứ vương gia nói như vậy, nhưng ai biết khi nào thì hắn bị hồ ly tinh kia nói một câu liền phế nàng đi đâu?
“Nương nương, gần đây Vương gia và Đậu Chí Kình công tử hay ở cùng nhau......”
Tiểu nha đầu Xuân Đào vội vàng trả lời, từ khi nghe được Vương phi phân phó, nàng không dám có chút chậm trễ a.
“Đậu công tử Đậu Chí Kình sao?”
Đông Phương Ngữ Phượng ôn nhu lặp lại, người này vì sao có chút quen thuộc, bỗng nhiên nàng nghĩ đến một người.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện