[Dịch]Địa Phủ Lâm Thời Công- Sưu tầm
Chương 28 : Người còn đáng sợ hơn quỷ
.
Lưu Anh Nam nhìn chằm chặp vào vị nữ cảnh sát xinh đẹp này, không chỉ bộ dạng đẹp, dáng người dưới bộ đồng phục cũng là cực phẩm. Chiều cao thấp nhất cũng 1m7, trước lồi sau vểnh, đặc biệt là hai ngọn núi kia, cũng chẳng biết là vì cơ ngực cô nàng làm cảnh sát luyện ra hay do phát dục tốt, tóm lại khiến người ta vừa thấy liền khó quên nổi.
Có điều lúc này hai người hệt như cương thi đứng nguyên tại chỗ, đặc biệt là Thẩm Phong, như thể có chuyện đáng sợ gì đó xảy ra trên người nàng ta. Trán nàng ta đầm đìa mồ hôi lạnh, khẽ quay đầu từ từ nhìn về phía chiếc gương lớn cho khách trang điểm ở bên người. Nhưng người trong gương vẫn xinh đẹp như hoa, huy hiệu cảnh sát trên đầu lấp lóe hàn quang, là một mỹ nữ cảnh sát xinh đẹp.
Nhưng Thẩm Phong nhìn mình trong gương lại như nhìn thấy quỷ vậy, nét mặt sợ hãi, khẩn trương, còn có phẫn nộ không ngừng biến đổi trên mặt. Bỗng nhiên, nàng ta giơ tay, xé nát tươm tư liệu mới ghi chép lại những điều Lưu Anh Nam ở trong tay, hệt như nổi điên. Lúc nàng ta quay đầu nhìn Lưu Anh Nam, khắp mặt đều là vẻ khổ sở, rất gian nan nói:
- Đừng nói tôi từng tới đây với bất kỳ ai, coi như chưa từng gặp tôi bao giờ…
Nói xong Thẩm Phong co chân bỏ chạy, suýt nữa đụng vỡ cửa kính, trong nháy mắt biến mất trong màn đêm.
Lưu Anh Nam vẫn hóa đá tại chỗ, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì chứ. Nửa đêm nửa hôm một cảnh sát khu vực cầm thẻ ngành cảnh sát hình sự, một thân một mình tới điều tra án mạng. Sau đó kéo áo sơ mi, lộ ngực, lục tìm thuốc lá, cuối cùng soi gương ngẩn ngơ một hồi, sau đó mất khống chế nổi điên biến mất?
Thâm tâm Lưu Anh Nam liệt kê ra vài loại khả năng. Một, bảo vệ và người trông cửa của bệnh viện tâm thần cùng nhau uống rượu, dẫn đến bệnh nhân tâm thần bỏ trốn. Hai, đó chính là cô bé này có bối cảnh rất mạnh, mắc bệnh tâm thần vẫn len được vào đội cảnh sát. Ba, chính là khi nàng ta làm cảnh sát hình sự đã chịu kích thích, thần kinh không bình thường cho nên mới bị điều tới làm cảnh sát khu vực. Bốn…
Điểm thứ tư là Lưu Anh Nam không muốn nhất nhưng lại không thể không nghĩ, bởi vì biểu hiện trước sau của cô bé này thực sự khác biệt quá lớn. Ban đầu là một cảnh sát nghiêm túc chín chắn, giơ tay nhấc chân, phương thức nói chuyện, thần thái hờn dỗi sau khi nghe Lưu Anh Nam lảm nhảm đều tuyệt đối là biểu hiện bình thường của một cô gái. Nhưng xé áo sơ mi, lộ ngực, lục tìm thuốc lá, còn có thần thái, giọng điệu nói chuyện, đặc biệt là mấy câu lúc đó, cùng với lúc trước hệt như hai người.
Nhớ lúc đó nàng ta nói:
- Tôi đây không bao giờ tắm. Bởi vì tắm thì phải cởi hết quần áo, vậy sẽ khiến tôi rất không có cảm giác an toàn. Ngâm ở trong nước ấm sẽ giảm tính cảnh giác của tôi, hơn nữa trong bể tắm chỉ có mỗi đường ra, rất dễ bị bao vây…
Những lời này ngẫm kỹ lại thật sự quá dọa người, đây nếu không phải một đặc công thì chính là một sát thủ, hoặc là một tên tù trốn trại tâm tư kín đáo.
Cũng chính vì như thế, ngoại trừ tâm thần phân liệt, còn có một khả năng Lưu Anh Nam không mong muốn nhất, đó chính là: quỷ nhập!
Dùng phương thức mọi người đều có thể hiểu để giải thích quỷ nhập, rằng quỷ là một loại năng lượng trong trời đất, là một loại năng lượng có thể quấy nhiễu tế bào não, sóng điện não của người sống. Nhưng khi sóng điện não của người sống cùng tần suất dao động với năng lượng của quỷ thì cũng chính là quỷ nhập.
Đương nhiên đây chỉ là một trong số những cách giải thích quỷ nhập dễ hiểu nhất. Còn có giải thích nói rằng, trong lòng người sống và sinh hồn chết đi có oán niệm mãnh liệt như nhau, hai bên căn cứ theo tinh thần hỗ trợ hợp tác cùng có lợi mà dung hợp với nhau.
Bất kể nói thế nào, kiểu tình huống này thực sự tồn tại, trong cuộc sống thường xuyên có người trở nên nóng nảy, thậm chí biến thành một người chết. Có bài báo từng đưa tin, một cô gái người Anh sau khi tỉnh lại trong tai nạn xe cộ đột nhiên dùng tiếng Bồ Đào Nha thế kỷ 17 để nói chuyện. Đồng thời cô quên thân phận của mình, khăng khăng mình là một cô gái Bồ Đào Nha khác sống ở 300 năm trước, còn nói ra tên và địa chỉ vào năm đó, đồng thời đã được chứng thực.
Bất kể đây là tá thi hoàn hồn hay là quỷ nhập, loại chuyện này đều thực sự tồn tại. Nhưng dựa theo phân tích của những nhân viên công tác lâu năm giàu kinh nghiệm ở Âm Tào Địa Phủ, bình thường muốn hình thành quỷ nhập, phải có vài điều kiện lựa chọn bắt buộc. Đó chính là người bị nhập phải có gì đó tương tự với oan hồn nhập vào, trải qua giống nhau hoặc có quan hệ nhân quả với nhau.
Lại trông biểu hiện của Thẩm Phong khi nãy, chỉ có một tích tắc ngắn ngủi như vậy lại giống như chứng tâm thần phân liệt ngắt quãng. Hơn nữa nếu là quỷ nhập thì đôi mắt Lưu Anh Nam cũng không nhìn ra, chỉ có thể vận dụng linh phù Bạch Vô Thường cho hắn mới có thể kiểm nghiệm ra.
Còn có lúc sau cùng Thẩm Phong gần như điên cuồng xé tan tư liệu trong tay, ôm đầu chạy như điên, lưu lại cho Lưu Anh Nam cảm giác như bản thân nàng ta biết sự khác thường của mình, có lẽ vẫn là phương diện bệnh tâm thần lớn hơn.
Nhưng Lưu Anh Nam không dám lơ là, dẫu sao thúc giục quỷ hồn xuống Địa Phủ là công việc của hắn, công việc chủ yếu nhất vẫn là bảo đảm oan hồn ác quỷ không đả thương người.
Ngay khi Lưu Anh Nam xoắn xuýt có nên tìm Thẩm Phong, hiểu kỹ tình huống hơn một chút hay không, thì điện thoại của hắn bỗng vang lên, nhạc chuông là phối nhạc khi u hồn trong phim kinh dị kinh điển xuất hiện. Nhạc âm khủng bố, rờn rợn giúp đỡ hắn triển khai công việc.
Lưu Anh Nam ngó điện thoại, bên trên đặt tên người gọi tới là ‘người còn đáng sợ hơn quỷ’. Hắn cười khổ một tiếng, hung hăng ra dấu ngón giữa với điện thoại, bất đắc dĩ bật nút nghe, đầu kia điện thoại lập tức truyền tới thanh âm ỏn ẻn có thể vắt ra mật:
- Anh Nam à… Người ta nhớ anh mún chết!
Lưu Anh Nam ứa mồ hôi lạnh:
- Là cưng muốn chết hay là muốn anh chết?
Thanh âm ỏn ẻn bên kia nói:
- Xí, đừng luôn mồm ‘chết này chết nọ’ chứ, chả tốt lành tí nào.
- Bỏ đi, cưng hóa trang cho hàng đống thi thể người chết, anh và cưng nói chuyện sống và chết chẳng phải có cùng chung tiếng nói sao? –Lưu Anh Nam cười khổ nói:
- Nói đi, nửa đêm nửa hôm tìm anh có việc gì?
- Đương nhiên có việc lớn rồi, hơn nữa còn là việc tốt. –Thanh âm của đối phương càng ngọt hơn, hơn nữa rất hưng phấn nói:
- Hôm qua em thấy quảng cáo của một thẩm mỹ viện, nói là nâng ngực có thể hưởng ưu đãi 30%. Anh Nam, chẳng phải anh luôn chê ngực em nhỏ sao, lần này em sẽ chỉnh thành hình quả dừa, quả đu đủ, bảo đảm anh sẽ thích!
Lưu Anh Nam đổ mồ hôi như mưa, hít sâu vài hơi, rốt cuộc không khó thở nữa, lúc này mới dở khóc dở cười nói:
- 30%, không tệ lắm, cưng xem như cũng ‘biến đổi 30%’ rồi đó.
- Em chả quan tâm bao nhiêu %, tóm lại anh thích thì bảo em làm gì em cũng sẵn lòng. –Đối phương vô cùng chân thành nói.
Lưu Anh Nam rất cảm động, lệ nóng đầy trong mắt nói:
- Anh rất cảm ơn tình cảm sâu đậm cưng dành cho anh, cũng rất cảm ơn cưng trả mọi giá vì anh, nhưng anh lại lần nữa trịnh trọng nói cho cưng biết, anh con mẹ nó không thích đàn ông!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện