[Dịch]Dị Thế Độc Y - Sưu tầm
Chương 11 : Giải độc
.
Nơi này là một khu dân cư phổ thông ở Cơ Đức thành. Cả nhà bị trúng độc đều là người ở đây. Xe ngựa dựa theo chỉ dẫn của người láng giềng đó đã rất nhanh tới được ngoài cửa của gia đình đó. Có thể là do mọi người vội vã cứu người, cửa lớn cũng không có đóng lại. Tần Thiên leo xuống khỏi xe ngựa, trực tiếp đi vào phòng khách của nhà cả gia đình đó.
Trong phòng khách có chút hỗn loạn, đều là do mọi người lưu lại dấu vết lúc khi gấp gáp cứu người. Trên bàn còn có bộ ấm trà cùng với mấy cái tách, trong chén trà còn có vài cúc hoa. Tần Thiên cầm lấy cái chén, thấy nó được tẩy rửa sạch sẽ, có thể thấy được cả gia đình này rất thích sách sẽ. Tần Thiên lại đưa chén trà ngửi ngửi một chút, nước trà truyền đến một mùi vị của hoa cúc. Cũng không có vấn đề gì, cũng chỉ là một chén trà hoa cúc bình thường mà thôi.
“Ta có thể đi khắp nơi quan sát một chút được không?” Tần Thiên hỏi gã kỵ sĩ và người láng giềng tới đây cùng hắn.
Hai người gật đầu: “Do hai vị đại nhân đại ma đạo sư cùng đại tế ti để ngươi tới đây, vì thế ngươi có thể xem xét khắp nơi!”
Tần Thiên nhìn bốn phía một chút. Tại phía trên cái tủ có một cái hộp nhỏ được làm hết sức tinh tế. Tần Thiên đi tới phía trước cái hộp. Cái hộp này cũng được một tấm vải mềm mại bọc bên ngoài, tấm vải đó sờ lên rất mượt. Tần Thiên mở cái hộp đó ra, thấy bên trong có một cái tựa như là huân hương ( lọ nước hoa tỏa mùi thơm). Hắn cầm lên ngửi một chút, từ cái huân hương truyền tới một mùi thơm. Tần Thiên hướng tới người láng giềng biết rõ nơi đây, mà hỏi: “Xin hỏi, đây là cái huân hương gì?”
Người láng giềng nhìn cái huân hương một lúc, trả lời: “Cái này là cái huân hương thường dùng cho tiểu nữ nhi của Thụy Lý Sâm, hình như là có mùi của hoa tử viêm. Bọn họ cả nhà đều rất thích cái mùi thơm này.”
“Bọn họ là ở chỗ này trúng độc! Lúc ấy tình hình là như thế nào?” Tần Thiên hỏi tiếp người láng giềng.
“Đúng rồi! Đúng rồi! Ta hôm nay như bình thường tiến vào nhà của Thụy Lý Sâm, chính là tất cả bọn họ ngã xuống đất. Ta liền vội đi gọi người tới đưa cả nhà bọn họ đến chỗ Cách Lôi thầy thuốc!” Người láng giềng kể lại việc mình chứng kiến.
Tần Thiên gật đầu có một chút khí thế ngang ngược, điều này khiến cho người láng giềng xém chút nữa lọt tròng mắt ra khỏi. Gã thật không hiểu, đại ma đạo sư và đại tế ti như thế nào lại phái một tiểu hài tử đến đây, hơn nữa tiểu hài tử này cũng chính là sỏa tử ở trong thành. Tâm tư của đại nhân vậy thật là làm cho người ta khó hiểu.
Tần Thiên nhìn trong tay một chút, tâm lý hắn bước đầu đã xác định được một việc. Tần Thiên có thể xác định là mình, cho tới bây giờ chưa có đi qua nơi này. Hắn cũng chưa từng hạ Cấm Chế ở vùng phụ cận chỗ này. Hắn cũng loại trừ khả năng vì dược phấn hỗn hợp mà khiến cho cả gia đình này trúng cái loại độc đó. Tần Thiền đi xung quanh phòng khách một chút, cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại ở phía trên cái chậu hoa Mỹ Nhân Kiều. Tần Thiên đi tới cái chậu hoa Mỹ Nhân Kiều ẩm ướt đó, cẩn thận xem xét một chút. Tân Thiên không biết vì lý do gì chợt choáng váng, cái này khiến hắn kinh hoảng. Chẳng lẽ là có liên quan tới cái chậu hoa Mỹ Nhân Kiều này. Hắn trong đầu suy nghĩ lại lần lượt những tiếp xúc vừa rồi. Tần Thiên giật mình, hắn nhìn cái chậu, ngạc nhiêu phát hiện dưới cái chậu có dấu vết mới, hơn nữa lại còn cách đây không lâu. Hắn tiếp tục hỏi người láng giềng: “Cái chậu này là được đặt từ lúc nào?”
Người láng giềng tâm lý mặc dù không thoải mái, nhưng Tần Thiên dù sao cũng là người do đại ma đạo sư và đại tế ti phái tới, hắn hỏi cái gì thì liền trả lời lại, “Cái chậu hoa này ta ngày hôm qua còn không có thấy qua. Có thể hôm nay vừa mới được đặt ở chỗ này!”
Điều này Tần Thiên có thể xác định cho suy nghĩ trong lòng. Hắn bưng cái chậu hoa Mỹ Nhân Kiều đó, nói: “Chúng ta đi thôi!” Tần Thiên cũng mặc kệ người láng giềng dùng ánh mắt kỳ dị nhìn hắn, trực tiếp đi ra.
Xe ngựa rất nhanh tới cửa nhà của Cách Lôi thầy thuốc. Tần Thiên leo xuống xe, cùng cái chậu hoa Mỹ Nhân Kiều được gã kỵ sĩ và người láng giềng khiêng tới.
“Thế nào rồi? Có phát hiện gì không vậy, Duy Sâm?” Sâm Ân Đặc đại ma đạo sư có chút nóng lòng liền hỏi Tần Thiên. Phía sau Tần Thiên, gã kỵ sĩ bỏ cái chậu Mỹ Nhân Kiều xuống, rồi xoay người đi ra ngoài. Không có lời gọi của hai vị đại nhân, gã không dám ở lại chỗ này.
Tần Thiên cũng không có trả lời đại ma đạo sư, mà đem đất từ trong cái chậu Mỹ Nhân Kiều bới ra, đem rễ và bộ phận bên phía trên đất tách ra. Tần Thiên đem Mỹ Nhân Kiều vào trong một cái chậu nước, rồi lấy cái chất lỏng của Mỹ Nhân Kiều đem nhỏ vào trong mấy cái chén. Tần Thiên đem cái chất lỏng này đưa vào trong miệng mỗi người của gia đình đó, sau đó đem cái rễ của Mỹ Nhân Kiều nghiền ra thành bột. Việc này hết thảy đều hoàn thành trong yên lặng.
Sâm Ân Đặc đại ma đạo sư ngạc nhiên phát hiện, những người bệnh kia sắc mặt vừa rồi còn xanh, cũng từ từ hồng hào trở lại, hô hấp cũng đều lại.
Tần Thiên cũng bắt mạch cho mỗi người một lần, tim của bọn họ cũng đập lại bình thường. Những chứng trạng trong cơ thể lúc đầu cũng chậm rãi biến mất. Lúc này hắn mới thở dài một hơi, nhìn lại cái phán đoán của mình quả không sai.
Tân An Tạp đại tế ti vẻ mặt mỉm cười nhìn lúc Tần Thiên đang vội vàng, trong lòng không người gật đầu.
Qua được một lúc, Sâm Ân Đặc đại ma đạo sư hỏi: “Duy Sâm, ngươi như thế nào phát hiện và làm được vậy. Thật là quá thần kỳ!”
“Ta tại trong nhà của Thụy Lý Sâm nhìn một chút, bọn họ sinh hoạt đều rất bình thường. Vấn đề xuất phát chính là từ có chậu Mỹ Nhân Kiều này!” Tần Thiên nói không nhanh không chậm.
Sâm Ân Đặc đại ma đạo sư phát hiện lời nói của Tần Thiên cùng lão bằng hữu Tân An Tạp đại tế ti đều giống nhau, khó trách đại tế ti trong giọng nói có thể nhìn ra ông ta rất thích cái tiểu hài tử này. Cái câu lúc nãy thật sự là nói không sai.
“Trà hoa cúc, hoa tử viêm, Mỹ Nhân Kiều, ba thứ đồ này bình thường không có độc tính gì, cho dù để hai cái cùng ở chung một chỗ cũng không có nguy hiểm nào. Nhưng mà cả ba vật này hỗn hợp lại cùng nhau sẽ biến thành độc dược!” Tần Thiên giải thích.
“Ta còn chưa từng có nghe qua việc như vậy!” Sâm Ân Đặc đại ma đạo sư phân trần, rồi liếc về phía lão bằng hữu Tân An Tạp đại tế ti, tựa hồ muốn nói, ông đã biết rõ, nhưng lại giấu đi, thật là quá lắm!
“Ta cũng lần đâu tiên chứng kiến sự việc như vậy!” Tân An Tạp đại tế ti rõ ràng ý tứ của Sâm Ân Đặc đại ma đạo sư.
“Bọn họ bây giờ không còn nguy hiểm gì, chỉ cần dùng chút bột phấn này sẽ khỏi lại thôi!” Tần Thiên tự nhiên nói, rồi xoay người rời khỏi. Tân An Tạp đại tế ti gọi Tần Thiên: “Duy Sâm, ngươi có thể tối hôm nay đến chỗ ở của ta được không, ta ở Cơ Lý Đạt lữ quán?”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện