[Dịch]Đế Quốc Mỹ Nữ- Sưu tầm
Chương 57 : Mặc như vậy mà dám ra ngoài sao?
.
- Đi, chị Kỳ, hoanh nghênh chị gia nhập. Em đang lo một người làm không được.
Hứa Đan Lộ vừa nghe thấy Cao Kỳ nói như vậy đã giơ tay kéo cô gia nhập.
Cao Kỳ thấy vẻ nghiêm túc của cô vội vàng tránh ra, mặt đỏ bừng lên chạy đi:
- Không điên cùng hai người nữa, chơi chơi, nhớ là mang cái gì đấy nhé!
Trương Dương và Hứa Đan Lộ nhìn nhau cười, Hứa Đan Lộ tiện đà nhanh chóng kéo Trương Dương vào phòng.
Trương Dương chủ động đem chuyện đã xảy ra hôm nay nói lại cho Hứa Đan Lộ một chút. Đương nhiên không nên xem nhẹ thân thế của Kiều Hi Nhi.
Bây giờ hắn chính là thành viên trong tổ Long duệ công trình, hăn cũng chính thức nói cho Hứa Đan Lộ nghe. Sau khi nghe xong, Hứa Đan Lộ kinh ngạc nói không ra lời. Tuy là lần trước Trương Dương có đề cập qua một lần nhưng khi đó cô cũng không truy vấn cẩn thận không ngờ là bạn trai mình hiện tại là một nhà nghiên cứu khoa học trị liệu u.
Bản thân cô cũng là một sinh viên kĩ thuật, nhưng cô tự hỏi khoảng cách về tiêu chuẩn chuyên nghiệp của mình. Tham dự vào nghiên cứu khoa học mức phổ thông cũng là điều không tưởng. Huống hồ, đây là công trình 863 trọng điểm của quốc gia. Đối với cô mà nói, đâu không thể nghi ngờ gì nữa chính là thiên vương dạ đàm.
Trong mắt cô, nhà khoa học là những người đầu tóc trắng xõa, cận rất nặng, thái độ nghiêm cẩn, giảng viên tỉ mỉ mới có tư cách. Không ngờ là bạn trai mình lại là một thành viên trong đó. Hơn nữa lại là cao nhất. Trị liệu u là một kho học phức tạp và nan giải nhất của cả thế giới. Thế mà bạn trai mình lại phá được cái này làm người ta thật là khiếp sợ.
Cho nên bây giờ cô cũng có thể lý giải được vì sao cha mình lại có thể được hưởng chế độ đãi ngộ của quốc gia. Thì ra tất thảy đều là vì Trương Dương. Lúc trước ở chỗ X còn tưởng Trương Dương lừa gạt mình không ngờ tất cả đều là sự thật. Bạn trai mình là một khoa học gia cao nhất.
Đột nhiên, cô cảm thấy mình thật hạnh phúc, cô ghé đầu vào ngực Trương Dương, dùng sức mà cọ cọ. Một lúc lâu sau cô mới nói được một câu chân thành cũng không biết nói lời cảm ơn là vì cái gì.
Trương Dương ôm sát lấy cô, cười cười rồi thản nhiên nói rằng:
- Ngốc ạ, chúng ta đâu cần nói lời cảm ơn.
- Cần nói!
Hứa Đan Lộ nhìn phần eo Trương Dương rồi nhìn lên cái cổ áo sơ mi. Bàn tay tuyết nhỏ của cô nhạy cảm chà xát cười hì hì nói rằng:
- Tiểu nữ tưởng không báo, chỉ có thân no thôi.
- Khà khà, câu này anh thích nghe.
Ngửa nửa sau thân mình ra, bộ nhực no tròn của Hứa Đan Lộ, sự nhiệt huyết trong Trương Dương dâng lên. Nha đầu kia đúng là một báu vật quyến rũ.
Hứa Đan Lộ nhìn hắn một cái, cái tay nhỏ lui đến phần eo véo lấy vạt áo cố ý cởi ra…
- Chồng ơi, nhìn anh kìa!
- Vợ ơi! Anh đến rồi!
Mặc dù có sự cách trở của bà dì nhưng dường như kĩ thuật của Hứa Đan Lộ còn tăng lên mấy phần, điều này nằm ngoài sức tưởng tượng của Trương Dương. Dưới sự khảo vấn nghiêm hình, thì ra nha đầu này ban ngày không có việc gì cho nên mới đi nghiên cứu các động tác ái tình.
- Hắc, Lộ Lộ. Anh đã nói em sẽ bị Cao Kỳ làm hỏng mà.
Trương Dương đắc ý nắm lấy cái hông của cô:
- Nhưng lúc này, đại mimi làm cũng tương đối. Ít nhất là cũng có cống hiến lớn cho sự hài hòa của gia đình chúng ta.
- Đại mimi ?
Hứa Đan Lộ ngẩng đầu lên, cọ trán vào cằm Trương Dương cái miệng nhỏ nhắn bất nãm nói:
- Được, anh muốn đánh vào chủ ý của chị Cao Kỳ.
- Ách… Có trời đất chứng giám, anh vừa mới nói như vậy, hơn nữa em cũng không nhỏ đâu.
Trương Dương ngoan ngoãn có ý đồ dời khỏi chiến tuyến.
Hứa Đan Lộ cúi đầu nhìn mình, trên mặt cô tỏ vẻ đắc ý:
- Đó là, ánh mắt của anh khẳng định là không sai nhưng lúc sáng em thấy chị Kỳ đúng là rất lớn. Đoán 34 E rồi, khẳng định là anh sẽ chảy nước miếng.
Trương Dương lộn xộn:
- Lúc sáng em đã thấy, các em không biết nhìn quốc đảo, một cái bên kia, quá hợp...
- Chỗ nào?
Hứa Đan Lộ dụng cả chân tay dùng sức đấm Trương Dương.
Buổi tối, theo hẹn của Cao Kỳ, Trương Dương bắt đầu kiêm chức nhân viên phục vụ. Tuy bây giờ hắn không thiếu tiền tiêu hơn nữa Cao Kỳ hoàn toàn hiểu hắn nhưng Trương Dương vẫn rất thành thật mà phục vụ. Hắn vẫn là công dân tuân thủ pháp luật không làm chuyện trái với hợp đồng.
Hắn làm, Hứa Đan Lộ cũng vui vẻ, lập tức cũng muốn kiêm chức. Cao Kỳ bị cô tra tấn nên cũng không còn cách nào khác vì thể Trương Dương và Hứa Đan Lộ hai người cùng phục vụ phòng khách làm tốt công việc của một sinh viên thực tập.
Sáng sớm hôm sau, Hứa Đan Lộ trở về trường học còn Trương Dương không thể kéo công trình của giáo sư Trịnh xuống được nhưng hắn kéo cũng không sót bất cứ điều gì. Vì giáo sư Trịnh cũng không vội vàng gì bài giảng đã qua tay trợ giảng hiện tại của ông ta. Hơn nữa, bây giờ Trương Dương lại là Long duệ, thành viên của tổ nghiên cứu khoa học. Nếu ngay cả hai học phần cũng không lấp được thì khó tránh khỏi lạ.
Khoảng 8h30 Kiều Hi Nhi gọi điện thoại cho hăn để hắn đến khách sạn chờ cô ta.
Vừa nghe âm thanh có chút do dự trong điện thoại Trương Dương mới nhớ tới ngày hôm qua hắn còn muốn cô mặc áo cổ sâu chữ V, đây đúng là phải khiến cho người ta phải chờ mong.
Đến giờ hẹn, từ xa Trương Dương đã nhìn thấy chiếc xe R8 kiêu ngạo đứng ở trước khách sạn.
Cửa xe mở ra, Kiều Hi Nhi đeo kính râm bước ra vẫy tay về phía Trương Dương:
- Đi thôi!
Trương Dương thở dài, kiều nữ muốn ồn ào cỡ nào phong cách lái xe như vậy, lại độ kính râm đi trong thành phố.
Nhưng đã đến đây rồi, Trương Dương cũn không muốn nói gì nữa liền mở cửa xe đi lên. Đầu tiên là hắn ngửi được một mùi hương mê người, hắn nhìn Kiều Hi Nhi máu mũi chảy cả ra.
Người đẹp này ăn mặc cũng quá phô trương đi.
Chính mình muốn cô ta mặc áo cổ sâu chữ V, cô mặc rồi nhưng lỗ hổng này cũng lớn quá đi. Cổ áo lấy kéo cắt đi rồi sao? Khuy chữ V chạy đến tận rốn, cái này còn chưa thấm gì. Có mấy người mặc cổ áo sâu chữ V còn có cả màu da hung thần. Kiều mỹ nữ đâu?
Váy thì lại càng không cần phải nói, hôm qua có khoảng 37cm nhiều lắm cũng là hơn 30 đây chưa phải là điểm quan trọng, mà quan trọng là cô ta không mặc quần áo an toàn.
Mình cúi xuống đã nhìn thấy hết nội y màu đen.
- A!
Kiều mỹ nữ nhìn thấy Trương Dương chảy máu mũi, có lòng tốt đưa khăn tay cho hắn, cái cổ sâu chữ V lại hoàn toàn lộ ra. Trương Dương nhìn một cái, núi non bên trong lộ hết ra, tuyết trắng tuyết trắng, còn mang theo một màu sáng bóng kinh người. Trong nháy mắt Trương Dương đã cứng đờ cả người.
- Đi đâu?
Kiều mỹ nữ nhìn Trương Dương, khóe miệng đơ đãng hơi giương lên cười đắc ý, hừ bộ dạng này chị nhìn thấu rồi.
- Đi đâu?
Trương Dương dùng cái khăn che mũi, tham lam nhìn lần thứ 2 nói qua:
- Đương nhiên là đi về nhà cô rồi.
- Hả …
Về nhà? Kiều mỹ nữ có một ý niệm trong đầu, chẳng lẽ gia sức nhìn thấy mình ăn mặc như vậy cũng muốn đẩy mình ngã? Cô cúi đầu xuống nhìn, mặt cũng đỏ lên. Mặc như vậy không đẩy cũng thành đẩy. Sao mình lại ăn mặc thành như vậy? Hơn nữa dường như con gia súc trước mặt còn không có nửa điểm ngượng ngùng.
Suy nghĩ cô kiên quyết lắc đầu:
- Không quay về!
- Không về?
Trương Dương chỉ vào ngực cao nhất của cô, nuốt nước miếng nói:
- Cô không cho người khác nhìn còn tôi thấy luyến tiếc.
Kiều Hi Nhi đỏ bừng mặt, hung hăng lườm Trương Dương một cái nhấn chân ga do dự không biết làm gì bây giờ.
Một lúc lâu cô do dự nhìn Trương Dương nói:
- Đúng là phải về thay quần áo?
- Vô nghĩa!
Trương Dương nhìn cô với ánh mắt khẳng định, rồi gật đầu. Kiều Hi Nhi mặc như vậy ra ngoài cho dù là người bình thường cũng không nhịn được đến lúc đó ngộ nhỡ đánh người. Hơn nữa, trong nội tâm của hắn có chút không đành lòng để Kiều Hi Nhi phải hi sinh nhiều như vậy. Dù sao trước khi quen biết cô tuy có hơi mạnh bạo nhưng vẫn rất kín đáo. Bây giờ, thay đổi như vậy thực sự là có chút kì lạ.
Theo bản năng Kiều Hi Nhi chỉnh lại cổ áo, rồi nhìn Trương Dương ngượng ngùng nói rằng:
- Không phải chính cậu muốn tôi ăn mặc như vậy sao bây giờ lại đổi ý? Cậu tưởng là cho chị mua quần áo không cần tiền sao?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện