[Dịch]Đệ Nhất Yêu Phi - Sưu tầm

Chương 7 : HIÊN VIÊN THẦN

Người đăng: 

.
Chia tay Đỗ Phúc, Vũ Lạp Nhã cùng Vũ Nhiên tiếp tục đi về phía Nam nơi nàng từng nghe người ta bàn tán có Tuyết sơn linh thảo trị bách độc Gần tới nơi lại một khung cảnh quen thuộc, một đám hắc y nhân đang bao vây 4 người quần áo sang trọng (Ems : Sao chị hay gặp đánh nhau thế nhỉ / Ren: Số trời tỷ ạ) Bốn người kia 3 nam 1 nữ nhan sắc đều thuộc dạng khuynh quốc khuynh thành (Ems: Thua xa tỷ đấy). Nữ tử đứng sau tấm lưng của ba nam nhân kia không mặt đã tái xanh đi vì sợ. Ba người kia thân thủ không tệ nhưng với số người của hắc y nhân thì quả có một chút chật vật Vũ Nhiên sau vụ Đỗ Phúc đã ý thực được tính quan trọng của việc trước mắt nên không dám nháo như mọi khi mà ngoan ngoãn đi đằng sau nàng. Lạp Nhã bình thường dắt tay Vũ Nhiên đần dần lướt qua đám người định tiến vào khu rừng, con ngươi rét lạnh, sát khí nhè nhẹ phủ lấy xung quanh hai người như một tấm kiêng vô hình. Cũng chính đều đó gây sự chú ý tới đám người đang hỗn loạn kia "Tiểu cô nương, ngươi là....." một hắc y nhân không kìm chế được bản thân thốt lên. Hắn vừa cảm nhận được một cỗ sát khí kinh khủng quay đầu nhìn lại thì thấy là một tiểu cô nương 10 tuổi tay còn dắt theo một tiểu tử 6 tuổi hơn nữa đều là cực phẩm hết nha. So với những người hôm nay hắn truy đuổi cũng hơn mấy phần. Nhưng lạ một chỗ sát khí nồng đậm đó chỉ có với những sát thủ những người ngày đêm lăn lộn với tử hình để tìm sự sống sau có thể ở trên người một tiểu cô nương 10 tuổi được chứ. Rốt cục người này có thân phận gì đây. Không chỉ có hắn toàn bộ những người có mặt ở đây đều có chung một ý nghĩ như vậy "Sống chết của bọn họ không liên quan tới ta" Một câu đơn giản đánh gãy toàn bộ suy nghĩ của bọn họ xuống dưới. Nhất thời câu nói đó cũng kéo lại cho nàng một ánh mắt dò xét. Đưa mắt nhìn về hướng đó nhìn thấy một nam nhân 13,14 tuổi ngũ quan tinh xảo, co ngươi màu lam so với nàng cũng chẳng kém cạnh bao nhiêu nhưng với nàng Nhiên nhi vẫn là đẹp nhất.(Ems: Tỷ ơi lại Nhiên nhi là nhất nữa sao) Nhìn thấy phản ứng hờ hững của nàng, khóe miệng người kia không tự chủ vẽ nên một đường cong càng làm cho nhan sắc của hắn càng thêm rực rỡ mấy phần. Thấy vậy nữ tử đằng sau dâng lên một cỗ bực bội ngón tay chỉ thẳng về phía Lạp Nhã hét " Dân đen còn dám ăn nói như vậy ta sẽ nói với phụ hoàng tru di ngươi" " Để xem ngươi còn sống thoát khỏi đây không đã" Lạp Nhã lạnh lùng lên tiếng. Đối với loại người thùng rỗng kêu to nàng không có hứng thú "Ngươi ....ngươi dám...." Người kia cơ hồ đã bị dọa cho sợ rồi nhưng vẫn cố chấp quả nhiên là công chúa bị chiều hư mà. "Mi nhi im lặng" Người kia lại lên tiếng giọng điệu không khác Lạp Nhã là mấy. Hắn vốn với người muội muội ngu ngốc này đã không thích là mấy lần này thực đã chọc hắn giận rồi " Thần ca ca" Nhìn thấy bộ dạng ca ca tức giận Hiên Viên Mi cũng thức thời im lặng, nàng cho dù ngu cũng biết là ca ca này không dễ chọc mẫu phi cũng đã dặn dò nàng là không được chọc giận hắn.nhưng trong lòng không kìm được một cỗ tức khí trong lòng. Nàng đường đường là một công chúa sao lại phải chịu uất ức từ một dân thường thế này " Cô nương thân muội không hiểu chuyện" Hiên Viên thần tay hướng quyền hướng Lạp nhã nói, con ngươi có một chút nhu tình hiếm có.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang