[Dịch]Đệ Nhất Yêu Phi - Sưu tầm
Chương 13 : BÁI SƯ
.
Vũ Lạp Nhã nhìn theo hướng hai đạo ảnh. Cả hai người đều trung niên nhưng nhìn qua giống một thiếu niên và thiếu nữ hơn.
Nam tử tóc xanh lam đôi mắt màu đồng, trang phục màu trắng thanh nhã.
Nữ tử tóc hường (hồng), đồng tử màu tử (tím) sẫm, một thân y phục hồng (đỏ).
Một trắng một đỏ, một xanh một hường. Thoạt thấy rất bất đồng nhưng đứng kế nhau thì thật hài hòa
"Nha đầu ngươi thật hảo, như vậy mà lại phá được cơ quan lợi hại nhất của nương tử. Nương tử ~ nàng nói xem phải không" Nam tử kia vế đầu tiên giọng nói có chút đùa nhưng vế sau hoàn toàn bị xoay ngắt sang xu hướng nhão.
Da gà da vịt của Lạp Nhã nghe xong vế sau liền đua nhau mà nổi, phía sau ót xuất hiện một vệt lạnh ngắt.
Này ! có cần phải buồn nôn đến thế không?
Âm thầm nhìn Vũ Nhiên đang ngất trên bãi cỏ. Azzz quả nhiên trong cái rủi còn có cái may, nếu như Vũ Nhiên còn thức mà nghe được những lời kia thì không phải gián tiếp dạy hư hắn sao. Hơn nữa nếu hắn học theo bộ dáng của tên khùng kia, một câu tỷ tỷ a~ hai câu tỷ tỷ a ~. Da mặt nàng dù có như tường thành cũng sợ không chịu nổi đâu a
Phía nữ tử kia trên mặt cũng xuất hiện vài tia hắc tuyến, giọng nói đầy tức giận được nghiến ra " Nương tử cái rắm, ngươi còn dám gọi ta như vậy ta lập tức thiến ngươi"
(Ems : Em thề là nguyên bản không có chỉnh sửa TT~TT)
Nam tử kia khuôn mặt đang hưng phấn đột nhiên như bị một xô nước lạnh dội từ trên đầu xuống. Mặt hắn giờ miếu máo không khác gì trẻ con đến quan sát Vũ Nhiên . Nhìn chán hắn lại quay ánh mắt lên người nàng. Một lúc sau mở miệng giọng nói nửa nghiêm túc nửa đùa giỡn " Nha đầu ngươi nhìn thật thuận mắt, hay làm nghĩa nữ cho ta đi. Ta tuyệt đối không bạc đãi ngươi, còn giúp ngươi năn nỉ nương tử ta trị bệnh cho hắn. A hay gọi ngươi là Tiểu nương tử đi. Ha ha tiểu nương tử"
" Lão già a ~ ta thấy ngươi quả nhiên nên thiến đi" Nàng gằn giọng trả lời, ánh mắt cũng khuyến mãi cho hắn một đạo quang ' ấm áp'
" chủ nhân có cần ta dạy cho cái tên hỏng não này một chút được không" Một đạo âm lười biếng của Tiểu bạch lại vang lên
" không cần'
" vậy chủ nhân a~ ta đi đánh cờ với chu công đây (hình như là đi ngủ thì phải) "
Lạp Nhã không để ý tới Tiểu Bạch đang cuôn tròn người trên mình Vũ Nhiên đánh một giấc sâu. Trực tiếp lách qua tên nam tử hỏng não kia hướng tới vị nữ tử tóc hồng kia, chắp hai tay thành quyền hơi khom người " Lạc tiến sĩ, gặp được tiến sĩ ở đây thật vinh hạnh"
Người kia nghe xong khuôn mặt trấn động nhìn chăm chăm nàng không chớp mắt nửa ngày sau cũng không nói được nửa lời.
Thấy bên kia không có động tĩnh, nàng vẫn thần tình cười cười " Lạc tiến sĩ....."
" Gọi ta là sư phụ"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện