[Dịch]Đệ Nhất Sủng Phi- Sưu tầm
Chương 46 : CHƯƠNG 46
.
Những chiếc móc to lớn đang cố vươn mình cắm vào chiếc cột to nhất chống đỡ gần như cả chính điện để kéo xuống, các sợi dây căng ra lại trùng xuống theo nhịp nhưng nó vẫn sừng sững không hề lung lay.Trong đêm đen một bóng người cao lớn lao ra, đường kiếm lạnh lẽo lóe lên khiến những chiếc móc sắt vĩnh viễn bị ghim chặt trên thân cột, các sợi dây giống như các xúc tua mất phương hướng, đứt phừn phựt tứ phía.
Trên những mái hiên uốn lượn long phượng, hoàng bào bay phần phật theo gió mạnh, hai đạo quân tinh nhuệ ngẩng đầu nhìn bóng dáng cao ngất khí thế kia. Hắn đứng đó, uy nghiêm như một chiến thần, tóc bay tán loạn, trên trường kiếm là những giọt máu nhỏ từ tay cầm rơi xuống nền đá cẩm thạch, hiển nhiên cũng đã vượt qua bao nhiêu xác người để đến đây. Yunho nheo mắt nhìn xuống dưới, trên đường đi hắn gặp phải mai phục, trong khi đó bên này Tuyết Nguyệt cung bị tập kích, từ bao giờ trong hậu cung của hắn nghiễm nhiên tồn tại một kẻ tay trong cho lũ tiền triều? Đàn bà của hắn “cơ trí’’ đến thế mà bao năm hắn lại không hay, thật nực cười.Chợt nhận ra điều đó không đúng, không thấy bóng dáng một ám vệ nào của hắn phái đến bảo vệ Jaejoong, nếu vậy thì chỉ có một khả năng – bị diệt!“Khốn kiếp!’’Hắn chửi thầm, dùng khinh công lao vút vào bên trong chính điện đang bốc cháy hừng hực. Han công công vừa lúc chạy đến thấy một màn này, ông gào to:“HOÀNG THƯỢNG…….!’’Thấy ngọn lửa như nuốt trọn bóng hình chủ tử của mình, ông quát lớn:“NGƯỜI ĐÂU, XÔNG VÀO ỨNG CỨU VÀ BẢO VỆ HOÀNG THƯỢNG CÙNG KIM QUÂN RA NGOÀI!’’Cẩm Y Vệ trực tiếp bỏ qua đám người áo đen, liều mình xông vào trong, sứ mệnh tiên quyết của bọn họ là bảo vệ hoàng thượng, không phải ở đây dây dưa với đám người vô dành này.Lúc này ở ba ngả lớn đi vào Tuyết Nguyệt cung lại có bóng dáng quân lính tiến đến, Han công giật mình, người dẫn đầu kia chăng phải là An tướng quân sao? Là hoàng thượng hạ chỉ gọi ông ấy?Chil Hyun vừa đến nhìn đến tình trạng hỗn chiến trước mắt, tay nắm chặt chuôi kiếm, hô lớn:“Người đâu, bảo vệ Hoàng thượng, bảo vệ Kim quân!’’Một lời nói ra, ba đạo quân hùng hậu ồ ạt kéo vào, toàn cục đảo lộn, phe áo đen bị áp đảo triệt để, tiếng đao kiếm va chạm, tiếng thân thể người rơi xuống, mùi máu tươi lan tỏa khắp không khí tạo nên sự hỗn loạn cùng cực.Vượt qua đám chiến loạn, Chil Hyun tiến đến gần Han công công, túm lấy tay ông hỏi:“Han công công, Hoàng thượng và Kim quân vẫn ở bên trong sao?’’“Đúng thế, An tướng quân, ông mau chóng vào tiếp ứng Hoàng thượng, tôi e người khó chống đỡ được. Hơn nữa còn Kim quân nữa, sợ là ngài ấy không thoát ra được, cơ thể ngài ấy vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, giờ lại có trận lửa này……’’Han công công chưa nói xong đã thấy người đứng cạnh vụt qua mình lao vào trong, chỉ để lại một cơn gió. Ông nhìn nhầm chẳng? Trong đôi mắt kia đúng là sự gấp gáp nhưng không chỉ riêng dành cho hoàng thượng, khi nhắc đến Kim quân, dù là đang vội nhưng ông cũng kịp bắt được tia hoảng loạn và sự lo lắng . Chẳng lẽ An tướng quân, ông ấy đối với Kim quân? Han công công giật mình với suy nghĩ của mình, ông lắc lăc đầu, có lẽ do lo lắng nên ông mới sinh ra ảo ảnh như vậy. Nhìn vào tòa cung điện như một bó đuốc, Han công công bứt rứt thân thể già nua của mình không thể xông vào được, thậm chí có khi lại trở thành gánh nặng cho những người khác.Trong biển lửa, Yunho hoảng loạn nhìn xung quanh, vừa tìm kiếm vừa gọi lớn:“ JAEJOONG, JAEJOONG! ĐỆ ĐANG Ở ĐÂU? JAEJOONG, ĐỆ LÊN TIẾNG ĐI!’’Bàn tay nhẹ vận công, Yunho vung mạnh khiến cho những thứ hỗn độn trước mắt văng sang hai bên tạo khoảng trống giúp hắn nhìn mọi vật rõ hơn, hắn không dám dùng hết sức, sợ Jaejoong đang ẩn nấp đâu đó vô tình bị thương. Yunho lại dáo dác nhìn xung quanh nhưng tuyệt nhiên không thấy bóng hình quen thuộc, điều này càng khiến hắn trở nên điên cuồng hơn, câu chuyện hơn mười lăm năm trước hắn không muốn lặp lại lần nữa, nếu lịch sử tái diễn hắn không dám chắc còn đủ tỉnh táo đợi thêm hay kỳ vọng vào bất kỳ điều gì nữa.Ở bên trong, Jaejoong và Jessica đang cố ép mình phía trong dục trì, nơi ít bị ảnh hưởng nhất, lại có hơi nước nên giảm được sức nóng ở ngoài kia.“Chủ tử, người giữ chặt tấm sa trướng này, muội sẽ ôm người lao ra ngoài, cứ ở trong này không phải cách hay!’’“Ta biết, nhưng như thế quá nguy hiểm cho muội, Jessica, muội không thể liều lĩnh như vậy được!’’Đang nói thì Jaejoong ngừng lại tập trung lắng nghe, Jessica nhìn quanh quất tìm đường lui, thấy vậy liền hỏi:“Chủ tử, người sao vậy?’’“Suỵt!’’Jaejoong đưa tay lên khẽ nói, cậu nhắm mắt cố gắng nghe ngóng xung quanh, mỉm cười:“Yunho đang ở gần đây, cả An Chil Hyun nữa. Nếu ta không nhầm, Changmin huynh và Heechul huynh cũng sắp đến rồi!’’Cậu vừa dứt lời, Jessica cũng thoang thoảng nghe được trong tiếng lửa cháy hỗn loạn dần vang dội đến có tiếng gọi như xa như gần.Bất ngờ, tiếng vải bị xuyên toạc khiến hai người giật mình, thanh âm bén nhọn vút qua, dù không có võ công nhưng Jaejoong cảm nhận được sự nguy hiểm cận kề đến ngay sau lưng, thân thể cậu lung lay bị kéo sang một bên, như làn gió sắc nhọn vụt đến rồi sượt qua ngay bên tai cậu cắm thẳng đến vật cản ngay phía trước nó, máu tựa như mặt nước bị vỗ mạnh bắn tung tóe, Jaejoong đứng sững người nhìn thân thể trước mắt mình nặng nề rơi xuống, mặc cho thứ chất lỏng đỏ tanh vương vãi trên khuôn mặt trắng bệch của mình nhỏ xuống y phục như tuyết, điểm xuyết tựa những cánh hoa vươn mình tung bay trên nền mây trắng hư ảo.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện