[Dịch]Đệ Nhất Sủng Phi- Sưu tầm
Chương 45 : CHƯƠNG 45
.
“Ngươi nói bà quận chúa kia ngày trước ra vào cung của Hwang phi vài lần?’’“Vâng! Bà ta tìm cách trở lại Đông Bang và trà trộn vào cung, sau mới gặp Hwang phi, trở thành người của Hwang gia!’’“Hừm, che dấu khâm phạm triều đình, Hwang gia cũng là to gan lớn mật, trận thảm án vừa rồi quả không oan chút nào.’’
Yunho ngồi chống tay lên cằm thảnh thơi đùa nghịch hai viên ngọc dạ lam trong lòng bàn tay, chỉ ai ở bên cạnh phục dịch hắn lâu năm mới biết hành động này của hắn ám chỉ điều gì, không phải bày mưu thì cũng là tính kế kẻ khác.“Bên Tuyết Nguyệt cung ổn cả rồi chứ?’’Nghe thế Han công công liền bước lên thưa:“Đã chuẩn bị tươm tất thưa hoàng thượng, chỉ cần có động tĩnh thì đội Cẩm Y Vệ sẽ nhanh chóng tóm gọn kẻ khả nghi, ở bên ngoài Cấm Vệ quân cũng trong trạng thái sẵn sàng cứu viện khi có biến.’’“Tốt, ta không muốn có bất kỳ sai sót gì ở đây. Nhớ cho kỹ, chỉ cần bóng dáng bà ta xuất hiện, ta cho phép giết ngay tại chỗ!’’“Rõ!’’Ngoài sáng trong tối đồng loạt thưa. Ít ai biết rằng, đội quân tinh nhuệ của hoàng thượng xưa nay ngoài ám vệ thường xuyên ẩn thân còn có một đội khác, luôn trà trộn ở các nước khác, bóp chết những kế hoạch bất lợi đối với Đông Bang, chỉ được triệu tập khi có khẩu dụ do chính hoàng thượng viết và truyền bí mật.Yunho dựa người vào ghế rồng, ngón tay thô ráp vuốt ve đường gân xanh mờ ảo chìm trong ngọc dạ lam. Xưa nay hắn làm việc luôn chặt đứt mọi đường lui của kẻ khác, chỉ duy nhất một sai lầm chính là bà quận chúa năm nào. Năm xưa nếu không vì vị nguyên lão hai triều có công kia quỳ xuống xin hắn tha mạng cho cô cháu ngoại, lại xét đến gia thế là công thần lập quốc phía bên nhà ngoại công bà ta thì hắn đã không nhấc tay tha bổng để xót một con rắn nhỏ để giờ quay sang cắn lại hắn. Mắt phượng híp lại phi tiếu tựa như thoảng qua nhưng lại lóe lên tia sáng sắc lẻm lan tỏa đến đuôi mắt sợ khiến cho ai nhìn vào cũng rùng mình vì sợ hãi, hắn đứng lên, khởi hành đến Tuyết Nguyệt cung.Qua giờ Sửu hai khắc, Tuyết Nguyệt cung yên tĩnh vùi trong giấc ngủ. Jaejoong đang nằm trên giường bỗng thấy có mùi lạ, theo phản ứng cậu bật người dậy, chưa đến nửa khắc liền nhanh nhẹn xuống giường, vừa đi được vài bước đã thấy Jessica chạy vào.“Chủ tử, muội thấy có sự lạ, người có thấy không ạ?’’“Ta cũng thấy thế, Jessica, ta cảm nhận có sự nguy hiểm ở gần đây, chúng ta ra khỏi đây đã!’’Nhưng khi Jaejoong định bước ra cửa thì chợt khựng lại, cậu nhíu mày xem xét xung quanh, chợt nhận thấy trên tường có kẽ nứt chạy dọc xuống chỗ giường cậu nằm, bước đến gần cậu cúi người xuống xem xét. Jessica cũng tiến lại gần, một mùi hắc xông vào mũi khiến cả hai người vội lùi lại phía sau.“Là dầu hỏa? Có kẻ muốn thiêu sống ta?’’ Jaejoong ngạc nhiên nói khẽ. Cậu nheo mắt suy nghĩ lại sững người nói:“Không ổn, chắc chắn xung quanh Tuyết Nguyệt cung cũng có. Mọi đường thoát của chúng ta e là đã bị chặn!’’Jessica ngạc nhiên:“Sao cơ? Ai? Là ai có thể vượt qua tầng tầng lớp lớp quân lính để làm được điều này?’’“Chắc chắn là người thông thạo hoàng cung, hơn nữa không chỉ có một, ít nhất phải hơn chục người! Chúng phải theo mật đạo trong hoàng cung mới tránh được người do Yunho bố trí. Bên trong xảy ra chuyện mà bên ngoài không hề có động tĩnh đủ biết kẻ kia cao tay thế nào!’’Jaejoong vừa dứt lời, ở bên ngoài màn đêm tối mịt mờ, một mũi tên đốt lửa vụt qua khiến Cấm Vệ quân không kịp phản ứng, hướng đến đích là chính điện Tuyết Nguyệt cung. Đội Cẩm Y Vệ có người phi thân một cước đá mũi tên kia lạc hướng bay vào bụi hoa bên cạnh hiên.Như một cái bẫy đã lên dây, hàng chục mũi tên như thế như mưa xé gió lao đến. Jaejoong và Jessica đứng bên trong chưa kịp phản ứng thì một mũi tên cắm phập vào màn sa trước giường, lửa bốc lên nhanh chóng kéo theo những vật dụng khác bị nghiến theo.Ở bên ngoài, hai đạo quân ồ ạt tiến vào, khi cách chính điện một khoảng sân nhỏ thì trong màn đêm vút ra những chiếc móc sắt với tốc độ cực nhanh, thậm chí có người bị nó xuyên qua cơ thể, dật ngược lại tạo một lỗ hổng lớn trên người, máu từ nơi đó trào ra không ngớt. Những bóng đen lao ra tấn công với thế bất ngờ. Ở một hướng khác, những chiếc móc tương tự lướt qua khoảng không lao đến ghim chặt vào vào thứ gì đó, các sợi dây trùng xuống rồi căng ra đột ngột, kéo theo chiếc cột lớn bị bẻ gãy đôi, khiến cho một mé chính điện nhanh chóng sụp xuống.“Chủ tử, không ổn, chúng ta phải thoát ra nhanh chóng nếu không cũng bị đè chết trước khi chết cháy mất! Ám vệ hoàng thượng bố trí cho chúng ta đâu hết cả rồi chứ?’’ – Jessica một tay xé rách tấm sa trướng gần mình phủ lên người Jaejoong tránh cho lửa tạt vào cậu vừa nói.“Jessica, bọn họ e là đã bị bí mật thủ tiêu rồi! Kế hoạch này được tính toán kỹ lưỡng từ trước!’’Jaejoong kéo tấm màn sa trùm lên người, kéo tay Jessica thoát khỏi chiếc xà ngang ở đâu rơi xuống.“Chủ tử, thân thể nguời chưa hồi phục hẳn, muội sẽ tìm lỗ hổng nào đó, rồi dùng khinh công đưa người ra khỏi đây!’’Jessica vừa dứt lời thì chiếc lư đồng đổ rạp xuống ngay chân hai người, lửa thốc lên đỏ rực, sức nóng trong không khí khiến Jaejoong khó thở, cậu cúi gập người xuống ho.“Khụ…khụ…Jes..Jessica, muội xem xung quanh chỗ nào vừa sụp xuống, nương theo chỗ hổng đó hai chúng ta xông ra ngoài!’’Cậu vừa dứt lời, một mảng lớn phía bên trái chính điện đổ xuống, tạo ra tiếng vang lớn, lửa nhanh chóng tràn ra khắp phía, thiêu rụi những gì chúng lướt qua. Những người ở ngoài đang đánh nhau cũng giật mình vì tiếng động lớn, nhìn lại cả Tuyết Nguyệt cung giờ như một bó đuốc khổng lồ khiến cho cả hậu cung được soi sáng trong đêm sương gió.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện