[Dịch]Đệ Nhất Sủng Phi- Sưu tầm
Chương 44 : CHƯƠNG 44
.
Trong đêm tối, Tuyết Nguyệt cung như một tòa thành tọa lạc giữa hàng ngàn quân lính, khiến ai nấy cũng phải giật mình khi nhìn vào? Không chỉ trong lịch sử triều đại Đông Bang, ngay cả các đế quốc khác, chưa một vị hoàng đế nào mạnh tay điều động Cấm Vệ quân canh giữ an toàn cho một tần phi hậu cung, nhưng nay lại có ngoại lệ. Cấm Vệ quân là quân đội bảo vệ kinh thành. Lực lượng này được tuyển chọn rất khắt khe và rèn luyện kỹ năng hơn hẳn những đội quân khác, là lực lượng quân đội có nhiệm vụ bảo vệ vua và kinh thành, được tuyển chọn chặt chẽ và được luyện tập với sự tinh nhuệ, có khả năng chiến đấu cao, phép quân chế khắt khe, nay được trưng dụng để bảo vệ xung quanh cung của một tần phi hậu cung.
Ngoài ra, còn có một đội quân khác có nhiệm vụ bảo vệ chính điện Tuyết Nguyệt cung, nhìn những người đang đứng nghiêm cảm canh gác kia, Han công công cũng phải hít một ngụm khí lạnh. Ông chưa từng nghĩ hoàng thượng lại mạnh tay điều động đội quân được coi là thứ “vũ khí” vĩ đại và nguy hiểm hơn bất kỳ thứ gì khác – đội Cẩm Y Vệ – đội thị vệ vô cùng có thanh thế.Đội Cẩm Y Vệ này thu gom và bí mật huấn luyện những đứa trẻ mồ côi không nơi nương tựa ngoài đường. Chúng được dạy dỗ từ nhỏ, và trở thành những tay sát thủ sử dụng thông thạo 14 Lưỡi dao – 8 lưỡi dùng cho việc tra tấn kẻ thù, 5 lưỡi dùng để giết và lưỡi dao cuối cùng dùng để tự sát khi nhiệm vụ không thành. Đội Cẩm Y Vệ không phải tuân theo pháp luật, có quyền giết người mà không cần hỏi trước, và hiến dâng cả cuộc đời của mình để phục vụ Hoàng đế.Bao trùm Tuyết Nguyệt cung là thế giương cung bạt kiếm, nhưng người nằm bên trong – chủ nhân của nó lại không hay biết. Dù đã qua nguy hiểm nhưng Jaejoong vẫn chưa thể phục hồi lại như lúc đầu, cậu vẫn phải nằm trên giường tĩnh dưỡng, lúc mê lúc tỉnh. Phải mất gần một tuần, cơ thể cậu mới dần dần khôi phục, có thể ngồi dậy nói chuyện. Đợi khi Yunho rời đi giả quyết chính sự, Jaejoong mới nhìn Jessica hỏi:“Muội nói những chuyện sau khi ta ngất cho ta nghe!’’Jessica cắn môi nhìn Jaejoong, nước mắt rơi lã chã kể:“Chủ tử, lúc muội đưa thái y đến, người đã ra máu rồi, rất nhiều, hoàng thượng bế người lên giường rồi để Yoo thái y khám. Sau khi muội thay đồ khác cho người, ông ấy tiến lại bắt mạch rồi kiểm tra cả cơ thể nữa. Rất lâu sau ông ấy thở phào nhẹ nhõm nói mọi chuyện vẫn ổn. Lúc ấy muội mới thấy nhẹ nhõm cả người. Chủ tử, người không biết muội sợ hãi thế nào đâu, vì sao người lại liều lĩnh như thế chứ?’’Nhìn Jessica ôm mặt khóc, Jaejoong nhíu mày, cậu đưa tay ra kéo cô bé ngồi xuống giường, vuốt vuốt mái tóc đen dài, để cho những ngón tay mảnh khảnh của mình len lỏi giữa những sợi tóc mềm mượt, cậu khẽ nói:“Ta cũng chỉ nghĩ là thứ thông thường, dù có hại nhưng cũng chỉ ở mức nhẹ, không ảnh hưởng nhiều. Ai ngờ lại có thể khiến ta mất đi nửa cái mạng như vậy. Nếu ta biết trước thì cũng sẽ không liều mình đâu!’’Jessica vẫn chưa ngừng khóc, hai tay níu chặt góc áo của Jaejoong mà khóc, Jaejoong đợi khi tiếng khóc nhỏ dần mới kéo cô bé ra:“Được rồi, khóc đủ chưa, sát thủ gì mà lại mít ướt như vậy chứ?’’Thấy Jessica thôi khóc, cậu mới hỏi tiếp:“Changmin huynh đã điều tra ra được kẻ nào làm ra việc này chưa?’’“Điều này muội chưa biết được ạ, ở ngoài kia hoàng thượng bố trí người canh giữ rất chặt chẽ, muội e là sư phụ không có cách nào vào được!’’“Hửm? Nhiều người lắm sao?’’ “Vâng, muội nghe Han công công nói, đó đều là đội quân tinh nhuệ, là Cấm Vệ quân cả Cẩm Y Vệ gì đó nữa!’’Jaejoong ngạc nhiên:“Muội nói có cả Cẩm Y Vệ?’’“Vâng!’’Jaejoong nhíu mày, tay nắm chặt góc chăn. Thấy thế, Jessica cũng không dám nói thêm gì nữa, lúc này khuôn mặt cậu toát ra vẻ mãnh liệt ngang ngạnh khó tả, cô bé không dám lại gần, cứ như thế đứng dậy đứng ở cạnh giường như bình thường.Xoa xoa huyệt thái dương, Jaejoong nói:“Jessica, muội cần phải tìm cách liên lạc với Changmin huynh, kẻ đứng sau việc này không hề đơn giản.’’“Chủ tử, người nghĩ ra là ai rồi sao ạ?’’“Không, ta chưa nghĩ ra, nhưng để Yunho điều động cả Cấm Vệ quân và đội Cẩm Y Vệ thì chắc đó phải là một kẻ nguy hiểm!’’“Chủ tử, trước đó sư phụ có lấy phần còn lại của chén chè long nhãn đó đi rồi, có lẽ mang đến chỗ sư bá ạ!’’Nghe thế Jaejoong ngẩng đầu lên hỏi:“Vậy sao? Lúc nào?’’“Dạ, là lúc muội cầm đơn thuốc đi lấy thuốc sắc đã gặp sư phụ, người yêu cầu muội mang nốt chỗ còn lại của chén chè kia đưa cho nên muội đã quay lại lấy!’’Jaejoong thả lỏng người dựa về phía sau nói:“Vậy thì muội không cần phải vội vã liên lạc với Changmin huynh nữa, chắc hẳn lúc này huynh ấy đã có đáp án!’’“Chủ tử, vừa nãy người còn lo lắng, sao giờ lại…?’’ – Jessica ngập ngừng không dám hỏi tiếp.“Muội yên tâm, nếu Heechul tiếp nhận chén chè kia hẳn là đã biết lại lịch người đứng sau, huynh ấy sẽ loại bỏ giúp ta. Vậy nên chúng ta cứ thoải mái ở đây dưỡng bệnh đi!’’Jessica lén nhìn Jaejoong, có điều muốn hỏi nhưng lại lưỡng lự. Nhìn ra được điều này, Jaejoong mỉm cười:“Có việc gì khiến muội tò mò như vậy? Cứ hỏi đi.’’Được Jaejoong cho phép, Jessica chớp mắt hỏi:“Chủ tử, người rất mạnh mẽ!’’Jaejoong đang mỉm cười thì khựng lại:“Jessica, để mạnh mẽ không phải ngày một ngày hai!’’Ngừng lại một lúc, cậu nhìn xa xăm, nói tiếp:“Thời gian đều từng phụ bạc chúng ta, giây trước chúng ta còn ôm nhau, giây sau trở thành người xa lạ.’’Jessica nghiêng đầu nhìn chủ tử của mình, ánh trăng màu bạc bao trùm cả gương mặt kia khiến cô bé thấy mờ ảo mông lung vô cùng.“Chủ tử, hoàng thượng rất yêu người, nhưng người hình như…thật ra không phải muội lắm lời nhưng muội cảm thấy chủ tử có phần bất công với hoàng thượng!’’Nghe vậy, Jaejoong thu hồi tầm mắt, nói:“Trên thế gian này, trong tình yêu, thật ra, không phải yêu chưa tới, không phải tình chưa sâu, mà do họ không đủ vững lòng trước hiện thực nghiệt ngã!Khi phải lựa chọn, họ lựa chọn từ bỏ…’’“Nhưng chủ tử, muội từng nghe mấy cung nữa ở các cung khác nói người chỉ là kẻ thay thế cho quá khứ của hoàng thượng, người buồn vì chuyện này sao ạ?’’“So bì, tị nạnh với quá khứ chẳng có gì là thú vị cả, trong chuyện tình cảm, một người sáng suốt sẽ không bao giờ tính toán đến chuyện làm thế nào để chiếm được quá khứ của người kia, mà chỉ suy nghĩ xem làm thế nào để có được hiện tại và tương lai của họ! Jessica, đó mới là kẻ trụ lại cuối cùng, là người chiến thắng duy nhất trong cuộc chiến tình duyên!’’Nói xong, Jaejoong lại nhìn ra xa, Jessica nhìn theo hướng nhìn của cậu cảm thấy rất khó hiểu, ở nơi xa đó có gì khiến chủ tử của mình thường xuyên nhìn đến thất thần như vậy!Ở một nơi khác, Yoochun ngồi trên một tảng đá nhìn lên bầu trời đêm, để mặc cho gió vờn những sợi tóc rối của mình, khẽ nói:“Con người có những người vì tình yêu mà chờ đợi 5 năm, 10 năm, thậm chí cả trăm năm. Có điều, còn hơn cả chục nămm của họ, ta đã tìm kiếm đệ cả ngàn năm. Jaejoong, dù thực sự có kiếp sau, ta phải đi đến đâu mới có thể đuổi theo được dấu chân phiêu bạt của đệ, bóng dáng cao lớn của đệ, linh hồn bướng bỉnh của đệ?’’
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện