[Dịch]Đế Hậu Khuynh Thành - Sưu tầm
Chương 30 : Đồng Đội Mới
.
Liễu Giai Giai mang tâm trạng rối bời đi theo Mạc Đoan Hạo Nhiên đến đại sảnh. Từ xa nàng có thể nhìn thấy một bóng dáng đỏ rực đang lười biếng chơi đùa, đến khi lại gần nàng mới phát hiện Tiểu Huyết đang chơi cùng tiểu tiên nữ ban nãy. Tiểu Huyết thấy người đến là Liễu Giai Giai thì vẫn điềm nhiên chơi tiếp.
"A, chủ của ngươi đến rồi kìa ~"
Tiểu tiên nữ vui vẻ nhắc nhở. Tiểu Huyết nằm im một lúc mới từ từ đứng lên tiến về phía nàng
Liễu Giai Giai im lặng nhìn nó
Tiểu Huyết: "Ta là đực"
Liễu Giai Giai: "...Về thôi" dứt lời nàng liền chuẩn bị cáo từ thì Mạc Đoan Hạo Nhiên đột nhiên cất giọng
"Vị công tử khoan đi vội, ở Suối Tinh Linh có một thông tục là sau khi cho Tinh Linh tắm xong, chủ tử sẽ được chọn một tiên nữ ở đây để làm bạn cho Tinh Linh"
Liễu Giai Giai hơi ngạc nhiên, nếu như để làm bạn thì Tiểu Huyết sẽ cần chăng ? Nhìn con cáo ngu ngốc suốt ngày kiêu ngạo này thì có thể cần hay không?
"Trong đôi cánh của tiên nữ có chứa bột phấn, giúp Tinh Linh dễ dàng trong việc thăng cấp và đảm bảo tình trạng sức khỏe" Mạc Đoan Hạo Nhiên lại nói "Vì vậy công tử nên chọn lấy một tiên nữ."
Liễu Giai Giai bất giác nhìn sang tiểu tiên nữ đang mỉm cười bên cạnh "Ngươi nhé ?" khi nàng chọn, nụ cười trên gương mặt kia càng rạng rỡ
"Nó vẫn còn nhỏ, liệu có thể đủ bột phấn cho Tinh Linh của ngươi ?"
Bạch Linh im lặng suốt buổi rút cục cũng mở miệng
"Tiểu tiên đã sắp trưởng thành, nhất định sẽ đủ phấn cho Tiểu Huyết mà"
Tiểu tiên nữ nghe Bạch Linh nói vậy thì hơi hụt hẫng, vội kiên quyết đáp
Liễu Giai Giai hài lòng chắp tay nói "Được. Cứ như vậy đi. Chúng ta xin cáo từ trước"
***
Lúc trở lại khách điếm là đã quá giờ ăn tối, nàng liền đóng cửa phòng, thay một bộ trang phục sạch sẽ hơn rồi gọi Tiêu Nguyệt ra.
"Chủ tử... đây là?"
"Ta là Giản Điềm, tiên nữ của Suối Tinh Linh. Các ngươi có thể gọi ta là Điềm Điềm"
Giản Điềm phấn khởi giới thiệu
"Ừm, Điềm Điềm. Ta là Tiêu Nguyệt, trước đây là ma Tân Nương, bây giờ là thuộc hạ của chủ tử"
Tiêu Nguyệt sau khi đại khái hiểu được tình hình liền mỉm cười nói. Giản Điềm có vẻ hơi kinh ngạc, người đứng trước mắt nàng đúng là rất xinh đẹp, vậy mà lại làm loại ma biến thái đó ư ?
Tiêu Nguyệt thấy nàng ta mở to mắt nhìn mình thì phì cười "Lúc trước ta bị ép gả thay cho tỷ tỷ của mình, vào đúng giờ động phòng ta liền tự sát. Khi xuống địa phủ, diêm vương lại phân ta vào hàng ngũ Ma Tân Nương."
Giản Điềm một bộ dáng không hiểu nổi hỏi lại "Cái gì ? Nhà của ngươi ép ngươi đi gả thay ư ?"
Liễu Giai Giai cũng chưa bao giờ nghe Tiêu Nguyệt kể về chuyện của chính mình, trong lòng không khỏi thương tiếc, liền im lặng chờ nàng ta nói tiếp.
Vẻ mặt Tiêu Nguyệt thoáng qua nét tự giễu "Nhà ư ? Họ đã không coi ta là con từ lâu rồi. Cha ta có tất cả năm người thiếp và một chính thê... Mẹ ta chỉ là một trong những tiểu thiếp, sinh ta ra rồi bỏ rơi ta mà đi. Vì thân phận là nữ nhi lại là con của tiểu thiếp, suốt hai mươi năm trời ta ở đó làm không khí, có lẽ không còn ai nhớ tới vị Tam Tiểu Thư như ta." Dừng một chút, ánh mắt nàng ta nén bi thương cất giọng "Đại Tiểu Thư tức tỷ tỷ ta bị ép gả cho một người ả không yêu, họ liền thay thế ta vào. Hừ, nực cười. Tại sao tỷ ta lại có quyền được chọn người mình thích còn ta thì không ? Ta trở thành ma đã hơn một trăm năm, bọn người đó có lẽ cũng đều chết cả rồi." Nói xong nàng ta đưa tay lau nhanh giọt lệ còn vương nơi khóe mắt, cười xòa nói
"Chết thật, phải cho đồng đội mới chứng kiến cảnh ta rơi lệ vào ngày mới nhập hội thế này. Giản Điềm, chủ tử rất tốt, cũng rất nghĩa khí với mọi người. Vậy nên sau này hãy cùng nhau bảo vệ chủ tử nhé ?"
Giản Điềm nghe xong liền gật đầu lia lịa "Tất nhiên. Từ giờ mạng của chúng ta đều là của chủ tử"
Liễu Giai Giai nói không cảm động thì là giả, vội mỉm cười nhìn hai người
Tiểu Huyết chỉ lười biếng liếc các nàng một cái, không nói một lời liền chui vào vòng ngọc.
***
Buổi tối, Liễu Giai Giai trằn trọc trở mình, không ngủ được liền bật dậy suy nghĩ. Nàng nghỉ ngơi thế là đã đủ rồi, bây giờ phải mau chóng nhờ Mạc Cung Hinh đưa nàng nhập cung để tìm vị Đại Sư Huynh kia. Liễu Giai Giai không phải kẻ đần, nàng cũng lờ mờ đoán được nhờ vào hai lão sư phụ: Đại Sư Huynh bây giờ vẫn còn ở trong cung có nghĩa hai lão kia là hoàng tử, mà vị Đại Sư Huynh đây chắc chắn là hoàng đế. Làm thế nào để cho hoàng đế biết được mình cần hắn để cứu sư phụ ? Làm thế nào để tiếp cận vua ? Việc này khó hơn nàng nghĩ.
Thở dài một tiếng, Liễu Giai Giai từ từ nhắm mắt đi gặp Chu Công đánh cờ.
Vừa chợp mắt được không lâu, nàng bị đánh thức bởi cú lay người dữ dội. Nhanh chóng mở mắt ra, chỉ thấy trước mặt nàng là Tiểu Nhã
"Giai Sư Huynh, cả ngày nay huynh đi đâu vậy ? Mọi người đi tìm huynh muốn chết a !"
Liễu Giai Giai ngây ra một hồi, lập tức đáp "Ta ..." Hãm cha, nàng còn chưa nói cho mọi người về việc nàng có một con Tinh Linh.
....
"Vậy ra chuyện là thế này à ?" Mạc Cung Hinh mang bộ mặt vừa lo vừa giận nhìn nàng và Tiểu Huyết
"Ngươi cũng thật là, đi mà không báo trước một tiếng, để chúng ta tìm khắp nơi."
"Xin lỗi, đã để các ngươi phải lo lắng rồi"
Nàng gãi đầu cười hì hì
"Ân. Ngươi không sao là tốt rồi"
"Cung Hinh này ..."
"Hả ?"
Mạc Cung Hinh nhướn mày
Liễu Giai Giai nuốt nước bọt, đánh 'ực' một tiếng
"Ta... Ta muốn nhập cung"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện