[Việt Nam] Đế Chế Đại Việt
Chương 59 : Hải chiến (1)
Ngày đăng: 19:50 13-11-2018
                                            .
                                    
             Tinh Thiều đứng trên tường thành nhìn từng đoàn dân chúng có thứ tự được  Hải Đông quân hướng dẫn ra khỏi thành lui về phía Thăng Long. May mắn  là danh vọng của triều đình Đại Việt rất cao, thậm chí người ta cho rằng  Thừa Mệnh hoàng đế chính là thần linh giáng thế để tạo cho họ một cuộc  sống hạnh phúc, nên chiếu chỉ của Thừa Mệnh hoàng đế vừa ban ra ai cũng  nhất nhất làm theo. Nông dân thu hoạch những gì có thể thu trên đồng  ruộng, thương nhân, thợ thủ công thu thập đồ đạt dời khỏi thành, hàng  chục con ngựa thồ, trâu, bò được phủ sứ cung cấp cho dân chúng làm công  cụ vận chuyển.
- Bẩm phủ sứ, có người đưa tin từ Phạm đô đốc chạy đến.
Một  binh lính tiến đến nói. Phạm đô đốc chính là Phạm Cự Lượng. Quan võ  thăng cấp cần chính là chiến công, Phạm Cự Lượng mới đến vẫn chưa có  chiến công gì, chỉ đảm nhiệm huấn luyện Thần Sách quân Lý Anh Tú tạm  thời ban cho hắn một chức đô đốc. 
- Gọi hắn đến.
Tinh Thiều cũng không quay lại nói. Lát sau tên lính dẫn theo một khinh kỵ do thám đến nói.
- Bái kiến phủ sứ.
- Phạm đô đốc có gì truyền đến?
-  Bẩm phủ sứ, Phạm đô đốc hiện tại đang xuất lĩnh bốn chiến thuyền đi  quấy rồi địch kéo dài thời gian, được biết bên An Bang cũng có mười  chiến chiến thuyền, hi vọng phủ sứ có thể để mười chiến thuyền phối hợp  cùng đô đốc tranh thủ thời gian cho dân chúng kịp thời lui về Tam Điệp.
Tam  Điệp là một nơi có hệ thống ba ngọn núi xếp thành một hình tam giác, ở  giữ là một hạp cốc, địa hình khá hiểm trở, nhưng lại là con đường bắt  buộc phải đi qua để đến Thăng Long. Từ ngày hôm qua Trần Thư đã thống  lĩnh Cấm quân đến đó xây dựng phòng tuyến. Dân chúng An Bang cũng rút về  Tam Điệp để về hậu cứ, Hải Đông quân cũng sẽ rút về đó chờ đợi viện  binh. 
Phạm Cự Lượng theo lệnh của bệ hạ đi quấy rối địch kéo dài  thời gian, dưới ánh mắt của Tinh Thiều nhiệm vụ này tương đương với cảm  tử, cửu tử nhất sinh. Nhưng An Bang rất cần thời gian để di tản dân  chúng, khi cần hi sinh, buộc phải hi sinh tiểu tốt để giữ lấy đại cục.  Tinh Thiều nói.
- Được, ngươi cầm theo thư lệnh của ta đến bến tàu, thủy quân An Bang toàn bộ nghe theo Phạm đô đốc chỉ huy.
Trên  biển Bắc một đội tàu khổng lồ lên đến gần hai trăm chiếc chầm chậm di  chuyển theo hướng Đông Nam. Giữ đội tàu là một thuyền chiến ba cột buồm  khổng lồ, lớn nhất so với những chiếc còn lại, trên cột buồm giữa, cao  nhất có treo một lá cờ màu xanh lam, chữ thập màu đen và một hình con sư  tử uy vũ. Đây chính là gia huy của Crow gia tộc, nổi khiếp sợ của những  vùng đất ven biển Bắc.
Crow tâm tình hiện tại rất không tệ, đã  lâu rồi hắn không kiếm được một con mồi vừa ý. Các lãnh chúa ven biển  Bắc đều sợ hãi hắn cúi đầu xưng thần, làm bấy lâu hắn không thể thực  hiện một cuộc chiến tranh nào ra hồn. Đám người Celt thì ăn rồi cố thủ  tại vùng cực Bắc làm hắn cũng không thể ra tay. Nào ngờ đang buồn ngủ  thì gặp chiếu manh, Đại Việt xuất hiện với sự giàu có làm hắn thèm  thuồng, không thể không xuống tay được. Gemanic quốc vương đối với kế  hoạch của hắn cũng rất vừa ý, liền giao cho hắn lần này làm tổng chỉ huy  cuộc viễn chinh, chinh phục cả vùng đất này. Khi chiếm được Đại Việt,  với sự giàu có của nó Gemanic lại có thể lần nữa khếch trương sức mạnh.
- Bẩm công tước, phía trước có mười mấy chiếc tàu chặn đường chúng ta.
Bỗng nhiên một binh lính chạy vào nói. Crow công tước không vui nói.
- Bảo bọn hắn tránh ra, chẳng lẽ không có mắt hay sao mà dám cản đường Crow gia tộc.
Binh lính có chút không chắc nói.
- Nhưng nhìn kỳ hạm của bọn hắn hình như là tàu của Đại Việt.
Crow lại càng khinh thường nói.
- Chỉ được có mười mấy chiếc tàu lại dám cản đường ta. Lệnh cho Wilson Tử tước tiêu diệt bọn hắn.
Wilson  bá tước là một trong những phong thần, tay sai đắc lực của Crow, gia  tộc Wilson bên dưới trướng cũng có mười chiếc chiến hạm, lần này được  phân phối chỉ huy đám chư hầu của Crow gia tộc.
Mà bên Đại Việt  có mười bốn chiếc chiến hạm, trong đó mười chiến chiến hạm của An Bang  là chiến hạm kiểu cũ, chỉ có một cốt buồm cùng tám tay chèo, bốn chiếc  của Thần Sách quân là chiến hạm mới hai cột buồm. So với hạm đội hàng  trăm chiếc phía trước chủ yếu là hai cột buồm nhìn hạm đội Đại Việt như  con kiến vậy. Phạm Cự Lượng đứng trên soái hạm nhìn sắc trời một chút  liền nói.
- Hiện giờ còn chưa phải lúc đánh nhau, chậm rãi lui về sau.
Wilson  tử tước đang chuẩn bị điều động tàu đi đánh Phạm Cự Lượng, nào ngờ  chiến thuyền Đại Việt lại lui lại, hắn cảm giác như mọi chuẩn bị của  mình đều bị đổ xuống sông, xuống biển vậy. Bọn Đại Việt này thật nhát  gan, vừa thấy bọn hắn đã bỏ chạy rồi.
Tầm bốn giờ chiều, lúc này ở  biển Bắc trời đã bắt nhá nhem, mười bốn chiến thuyền Đại Việt vậy mà  lần nữa xuất hiện trước mắt đội tàu khổng lồ. Lần này Wilson không thể  chờ đời lệnh của Crow thêm nữa liền hô lên.
- Nhanh, khinh hạm đi bắt bọn hắn lại, đừng để bọn hắn chạy thoát.
Khinh  hạm là một loại thuyền hai cột buồm, thân lại không quá lớn, rất nhẹ,  cũng không có trang bị vũ khí gì, nhiệm vụ của nó chủ yếu là quần vây,  chặn đường để chờ hạm đội đến làm thịt địch nhân. 
Sáu chiếc khinh hạm nhanh chóng tách ra khỏi đoàn tàu hung hăng xông về phía hạm đội Đại Việt. Phạm Cự Lượng khinh thường nói.
- Quá chán sống, vậy mà dam lao thẳng đến đội tàu của ta. Sàn nỏ chuẩn bị, máy bắn đá chuẩn bị.
Binh sĩ Đại Việt trên tàu liền khẩn trương lên làm việc. Chờ địch nhân đến tầm ba trăm mét Phạm Cự Lượng liền ra lệnh.
- Sàn nỏ, phóng.
Phanh, phanh, phanh…
Mấy  chiếc khinh hạm chỉ thấy một bóng đen bay về phía bọn hắn, mấy tên binh  sĩ không may liền bị những mũi lao dài hai mét đâm xuyên qua người rơi  thẳng xuống biển.
Ầm, Ầm, Ầm.
- Không xong, thuyền vỡ rồi.
Một  binh sĩ liên quân hô lên. Đợt bắn tên này tám mũi phóng đi trúng ba  mũi. Phải biết lần này chiến tranh Phạm Cự Lượng đặc biệt xin tám chiếc  sàn nỏ còn lại trong trận chiến với Leviathan trang bị lên bốn chiếc  chiến hạm mới. Sức xuyên của nó là không thể bàn cải, cộng với gỗ của  khinh hạm là loại gỗ nhẹ, phòng ngự cũng không phải quá cao, thân thuyền  trúng tên liền bị đâm một cái lỗ thủng lớn. Một trong sáu chiếc khinh  hạm bị mũi tên đâm thủng liền chững lại, năm chiếc khác tiếp tục tiến  lên, địch nhân vào hai trăm mét Phạm Cự Lượng lại ra lệnh.
- Sàn nỏ, máy bắn đá cùng phóng. 
Ầm, Ầm, Ầm.
- Cứu mạng.
- Thuyền vỡ, bị đá đập vỡ rồi. Chạy mau.
- Mẹ ơi, cứu con.
…
Nhất  thời vừa mũi tên, vừa đá tảng hướng mấy chiếc khinh hạm bay đến. Tuy tỉ  lệ trúng không phải quá cao nhưng chiến thuyền dù là trúng tên hay  trúng đá đều bị thương vong thảm trọng. Chưa tiếp cận được thuyền chiến  Đại Việt liền bị thương hai chiếc khinh hạm, thương vong hơn hai mươi  tên lính. Lãnh chúa chỉ huy cắn răng ra lệnh.
- Mau tiếp cận bọn hắn, chỉ cần đến gần máy bắn đá của bọn hắn vô dụng. Cung thủ chuẩn bị phóng tên.
Phải  nói rằng suy nghĩ của tên Lãnh chúa này là chính xác, nhưng hắn không  biết rằng đến gần hơn mới thực sự là tử thần đòi mạng hắn. Bọn cung thủ  trên khinh hạm dùng cung tên bắn trả, bọn chúng đều dùng trường cung,  tầm bắn rất xa, nhưng điều kiện thời tiết trên biển mà nói khoảng cách  hai trăm mét mũi tên không biết đã bị gió biển thổi đi đâu. Không những  thế bọn hắn còn liên tục bị những mũi lao, đá tản đập trúng, binh sĩ bị  hai thứ này đập trúng chắc chắn trở thành thịt nát, sàn tàu nhất thời  như máu me như địa ngục, đẩy rẫy các đoạn ruột, tay chân đứt, vỡ.
Phạm  Cự Lượng nhìn bốn chiếc khinh hạm xiêu vẹo đi đến nụ cười liền lớn hơn  rồi. Chờ đợi quân địch đến một trăm mét Phạm Cự Lượng lần nữa nói.
- Liên châu nỏ, phóng.
Thủy  quân Đại Việt có trang bị hai loại cung nỏ là Liên châu nỏ và cung phức  hợp, tầm bắn đều gần hai trăm mét, nhưng để đảm bảo chính xác Phạm Cự  Lượng chờ đời đến một trăm mét mới phóng tên. 
Theo lệnh của Phạm  Cự Lượng một trời mũi tên phô thiên đại cái đổ xuống đầu đám binh sĩ  liên quân trên khinh hạm, đám cung thủ trên tàu chưa kịp phản kích liền  bị mũi tên đâm thành con nhím. Tên Lãnh chúa kinh hoảng gào lên.
- Không thể, bọn hắn chỉ có mấy trăm người làm sao có thể phóng ra nhiều mũi tên như vậy. Mau phản kích, tấn công cho ta. Ặc.
Vừa  nói dứt lời hắn liền một mũi lao đâm xuyên lớp trọng giáp trên người  gim vào thân thể hắn, dư lực của mũi tên còn lôi hắn gim chặt vào trong  cột buồm. Tên lãnh chúa nhìn nửa phần mũi lao còn lộ ra trước bụng mình,  đôi mắt trợn tròn.
- Không…thể nào.
Nói rồi liền tắc thở.  Hắn quên một điều là đến gần tuy máy bắn đá không thể hoạt động, nhưng  sàn nỏ lại tăng lên độ chính xác, cộng thêm Liên Châu nỏ áp chế, mấy  chiếc khinh hạm hoàn toàn không phải là đối thủ.
- Lãnh chúa chết rồi, chạy mau. 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện