[Dịch] Đế Bá
Chương 58 : Dược sư chỉ là chút hứng thú thôi (hạ)
Người đăng: Tiếu hồng trần
.
Tư chất của Lý Thất Dạ như thế, nhưng lại có thể đạt tới cảnh giới này chỉ trong một năm, thì giải thích duy nhất chính là hắn đã tu luyện "Nguyệt Qua Dương Luân công".
- Đúng thế.
Trong Tẩy Nhan Cổ Phái, chuyện này đã không còn là bí mật, hơn nữa Lý Thất Dạ cũng không có gì để giấu diếm.
Đại trưởng lão nghe thấy, không khỏi trở nên trầm mặc. Nếu đổi là đệ tử khác, chắc chắc lão sẽ khuyên kẻ đó không nên tu luyện công pháp này. Nhưng nếu là Lý Thất Dạ thì còn có lựa chọn khác sao? Phàm thể, phàm luân, phàm mệnh, tư chất bình thường như vậy, bất luận là luyện công pháp gì, thì kết quả sau cùng chỉ sợ đều không khác nhau bao nhiêu.
Sau đó, đại trưởng lão nói:
- Đây là dược liệu của một phần Hoàng thể cao, tông môn đã chuẩn bị xong. Có điều ngươi phải chuẩn bị tâm lý. Phần thể cao này, ngoại trừ chủ dược ra thì linh dược đều là mười vạn năm, thậm chí là mười một mười hai vạn năm. Chỉ là, chủ dược là Địa Ngục Thiết Ngưu tủy thì kém hơn một chút, có chút chênh lệch với linh dược mười vạn năm. Cho nên, đối với dược tính của thể cao này ngươi phải chuẩn bị tâm lý cho tốt.
Nói xong, đại trưởng lão còn chêm thêm một câu:
- Vì một phần thể cao này, tông môn đã cố gắng hết sức, hi vọng ngươi chớ để chúng ta thất vọng.
Nói cho chính xác hơn, thì để chuẩn bị phần thể cao này cho Lý Thất Dạ, Đại trưởng lão đã tận tâm, tận lực, dốc hết vốn liếng. Để Lý Thất Dạ có thể lấy được Lý Sương Nhan, có thể nói lão đã không tiếc gì.
- Điều này xin trưởng lão yên tâm.
Lý Thất Dạ cười nói. Thật ra, trong lòng hắn cũng đã có chuẩn bị. Hôm nay Tẩy Nhan Cổ Phái xuống dốc, có thể gom góp một phần Hoàng thể cao, đã vô cùng không dễ dàng.
Đại trưởng lão trầm mặc một chút, nói tiếp:
- Còn có một việc hơi khó giải quyết, là chuyện chọn Dược sư. Trong Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, nói về dược đạo thì có hai người có thiên phú cao nhất, chính là Tào trưởng lão và Tôn trưởng lão.
Đại trưởng lão nhìn Lý Thất Dạ rồi mới nói tiếp:
- Nhưng luận về công lực dược đạo, thì Tào trưởng lão mạnh hơn Tôn trưởng lão một chút. Tôn trưởng lão luyện thể cao, sáu lần thì không sao nhưng bảy lần thì chỉ sợ lực bất tòng tâm. Còn Tào trưởng lão có luyện bảy lần cũng không có vấn đề gì.
- Tào trưởng lão chưa chắc đã cam tâm tình nguyện luyện thể cao cho ta.
Lý Thất Dạ cười.
Đại trưởng lão xem ra không muốn nói nhiều về vấn đề này, chỉ nói tiếp:
- Đối với việc luyện cao, Tôn trưởng lão rất bằng lòng luyện cho ngươi. Chỉ là hắn không dám đảm bảo dược tính.
- Chuyện luyện thể cao này trưởng lão không cần phải lo lắng. Như thế này đi, trưởng lão chỉ cần chuẩn bị dược liệu kĩ càng, về chuyện luyện thể cao thì cứ để ta tự thu xếp. Được chứ?
Lý Thất Dạ đã tính trước. Tào Hùng không chấp nhận luyện thể cao cho hắn là điều đã nằm trong dự liệu. Có điều hắn cũng chẳng cần phải đi cầu Tào Hùng.
- Cũng được.
Đại trưởng lão thấy Lý Thất Dạ vô cùng tự tin, cũng đành gật đầu:
- Ta sẽ bảo đệ tử coi kho chuẩn bị kĩ càng dược liệu cho ngươi. Khi nào ngươi muốn luyện, chỉ cần nói một tiếng, ta sẽ sai hắn đưa dược liệu đưa đến chỗ ngươi.
Lý Thất Dạ sau khi tạ ơn đại trưởng lão, liền về đỉnh Cô Phong.
Còn chưa đến nơi đã thấy Nam Hoài Nhân sắc mặt không tốt, hớt ha hớt hải lao đến nói to:
- Đại sư huynh, không xong, không xong rồi!
Đi theo Nam Hoài Nhân còn có Hứa Bội và mấy tên đệ tử Tẩy Thạch cốc, sắc mặt bọn hắn đều vô cùng khó coi.
- Sao? Trời sập rồi hả?
Lý Thất Dạ nhìn Nam Hoài Nhân hỏi.
Nam Hoài Nhân vội vàng nói:
- Đại sư huynh, trời thì chưa sập nhưng tiểu viện của ngươi đã bị phá rồi.
- Tiểu viện của ta bị phá?
Nghe nói như thế, Lý Thất Dạ không khỏi nhíu mày, cười híp mắt:
- Là ai lại có hứng thú tới phá tiểu viện của ta?
Hắn đột nhiên nhíu mày lại khiến bọn Nam Hoài Nhân và Hứa Bội không khỏi rùng mình một cái. Dáng vẻ tươi cười kia của Lý Thất Dạ ở trong mắt bọn hắn xem ra còn lạnh lẽo hơn cả gương mặt ác ma đang cười.
- Là, là sư huynh Hà Anh Kiếm.
Hứa Bội nói nhỏ.
- Đại sư huynh, nghe nói, nghe nói Hà sư huynh đang theo đuổi Lý tiên tử.
Có đệ tử bạo gan hơn, nói.
Mặc dù đám đệ tử Tẩy Thạch Cốc đều xuất thân từ Tẩy Thạch Phong. Nhưng hiện tại cả ba trăm đệ tử này đều đứng về phe Lý Thất Dạ, cùng chung một chiến tuyến với hắn.
- Ta còn nghe nói hắn đã từng tặng bảo vật cho Lý tiên tử nữa...
- Đại sư huynh, Hà sư huynh là thiên tài của Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, rõ là một tình địch cường đại.
Có đệ tử lo lắng nói.
Trong một lúc, bọn họ đều nhao lên, ngươi một câu ta một câu, ngay lúc này bọn họ cùng với Lý Thất Dạ có chung một mối thù, nên không khỏi lo lắng cho Lý Thất Dạ. Dù sao Hà Anh Kiếm cũng chính là thiên tài của Tẩy Nhan Cổ Phái, là đệ tử thân truyền của Tào trưởng lão.
Có thể nói, Hà Anh Kiếm muốn tướng mạo có tướng mạo, cần thiên phú có thiên phú, muốn chỗ dựa có chỗ dựa, cần xuất thân có xuất thân. Mặc dù về mặt tình cảm thì các đệ tử Tẩy Thạch Cốc đều hi vọng Lý Thất Dạ có thể lấy được Lý Sương Nhan. Dù sao trong những ngày này, mọi người đều thấy hắn sóng đôi vui vẻ với Lý Sương Nhan.
Nhưng tình địch Hà Anh Kiếm lại mạnh mẽ như vậy, khiến đám người Hứa Bội không khỏi lo lắng cho Lý Thất Dạ.
- Tình địch cường đại?
Nghe câu nói đó, Lý Thất Dạ không khỏi cảm thấy buồn cười. Khóe miệng nhếch lên đầy tiếu ý.
Nam Hoài Nhân nhắc:
- Đại sư huynh, chuyện này hẳn Hà Anh Kiếm đã được Tào Hùng ngầm đồng ý, thậm chí ủng hộ. Minh thương dễ trốn, ám tiễn khó phòng. Đại sư huynh vẫn nên cẩn thận là hơn.
Nam Hoài Nhân biết rõ về Lý Thất Dạ. Tình địch cường đại ư? Nên tất nhiên hắn sẽ không cho rằng Hà Anh Kiếm có tư cách trở thành tình địch cường đại của Lý Thất Dạ. Hà Anh Kiếm đáng là gì? Ngay cả Cửu Thánh Yêu Môn, Lý Thất Dạ cũng dám mắng chửi, há gì một tên Hà Anh Kiếm?
Lý Sương Nhan đến Tẩy Nhan Cổ Phái là vì cái gì? Chỉ đơn giản là vì Lý Thất Dạ, nên dù Hà Anh Kiếm có ưu tú đến đâu, cũng không thể so sánh với Lý Thất Dạ được. Hai người vốn không cùng một đẳng cấp, thì Hà Anh Kiếm lấy tư cách gì mà trở thành tình địch của Lý Thất Dạ?
- Đi, chúng ta đi xem xem tình địch cường đại nhất của ta phá tiểu viện như thế nào nào.
Lý Thất Dạ ung dung nói. Cứ như thứ bị hủy đi không phải là tiểu viện của hắn vậy.
Lúc Lý Thất Dạ mang theo bọn Nam Hoài Nhân leo lên đỉnh Cô Phong, nghe thấy từng tiếng "ầm ầm" vang lên. Lúc này, Hà Anh Kiếm đang chỉ huy đám môn hạ đệ tử phá tiểu viện của Lý Thất Dạ, tiểu viện cũng đã bị hủy hết bảy tám phần rồi.
Lý Sương Nhan ở một bên chỉ lạnh nhạt đứng xem, không nói không rằng.
- Lý Thất Dạ, ngươi tới rất đúng lúc.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ mang theo bọn Nam Hoài Nhân tới, Hà Anh Kiếm hất hàm nói:
- Từ nay trở đi, ngươi đến Tiểu Tuyền Phong ở.
Hà Anh Kiếm nói với Lý Thất Dạ bằng giọng điệu ra lệnh. Tựa như Lý Thất Dạ nhất định phải nghe lời hắn vậy.
- Sao ta phải đến Tiểu Tuyền Phong?
Lý Thất Dạ nhìn tiểu viện đã bị phá kia, dáng vẻ vẫn luôn tươi cười. Tựa như không tức giận chút nào.
Hà Anh Kiếm hơi mất kiên nhẫn, lạnh lùng nói:
- Ta cho ngươi ở đâu thì ngươi ở đó, ai cho phép ngươi dông dài. Từ hôm nay ta sẽ ở đây, tiểu viện này chỉ tổ chướng mắt, sau khi phá xong ta sẽ xây thần các.
Nói đến đây, Hà Anh Kiếm không thèm để ý tới Lý Thất Dạ nữa, bày ra một dáng vẻ tươi cười tự cho là tiêu sái, cười nói với Lý Sương Nhan phía xa:
- Ở Cô Phong nhìn ra xa có thể thấy được toàn cảnh của Tẩy Nhan Cổ Phái, phong cảnh rất đẹp. Lý tiên tử lựa chọn ở đây, có thể nói là tuệ nhãn vô song. Ta may mắn được cùng Lý tiên tử luận bàn đạo pháp, nghiên cứu, thảo luận về huyền ảo, hẳn sẽ là một đoạn giai thoại.
Từ sau khi Lý Sương Nhan vào Tẩy Nhan Cổ Phái, Hà Anh Kiếm vẫn luôn tán tỉnh nàng. Chỉ là, lần nào cũng chịu sự lạnh nhạt, Lý Sương Nhan căn bản không để ý gì tới hắn.
Không có cửa theo đuổi nên Hà Anh Kiếm dứt khoát dời đến đỉnh Cô Phong, muốn được ở gần Lý Sương Nhan, nhân đó mà tiếp cận nàng. Tục ngữ có nói, làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật.
Hà Anh Kiếm tỏ "thái độ" như vậy trước mặt mọi người, khiến bọn Nam Hoài Nhân khó chịu trong lòng. Lý tiên tử có hôn ước với Đại sư huynh, chuyện này trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái ai cũng biết. Hiện tại Hà Anh Kiếm lại tán tỉnh Lý Sương Nhan ngay trước mắt Lý Thất Dạ, khác nào không xem Lý Thất Dạ ra gì.
Lý Sương Nhan thì thấy Hà Anh Kiếm đúng là một tên ngu xuẩn. Loại người này chết thế nào cũng không biết. Lấy thực lực của hắn mà cũng dám đi vuốt râu hùm, khiêu khích Lý Thất Dạ? Đúng là chán sống. Lý Thất Dạ ở Cửu Thánh Yêu Môn, đến sư phụ nàng là Luân Nhật Yêu Hoàng cũng kiêng kị ba phần. Chỉ là một tên Hà Anh Kiếm thì tính cái gì?
Thấy Hà Anh Kiếm khoe mẽ trước mặt mình, Lý Thất Dạ không khỏi phì cười. Hắn tất nhiên biết chuyện Hà Anh Kiếm tán tỉnh Lý Sương Nhan, chỉ là Lý Thất Dạ có lòng tin tuyệt đối với nữ nhân bên cạnh mình. Mấy việc nhỏ nhặt này hắn chẳng buồn hỏi đến.
Vậy mà giờ Hà Anh Kiếm lại dám động thổ trên đầu thái tuế, hắn không khỏi buồn cười, nhìn Hà Anh Kiếm với ánh mắt thương hại, rồi nói với Lý Sương Nhan:
- Ngươi cứ vậy mà đứng xem tiểu viện bị phá đi?
- Đây không phải là chuyện nội bộ của Tẩy Nhan Cổ Phái các ngươi sao? Liên quan gì đến ta?
Lý Sương Nhan cười, đến khuynh quốc khuynh thành.
Chỉ một nụ cười của nàng đã khiến Hà Anh Kiếm thần hồn điên đảo. Khi hắn bình tâm lại, liền thấy ghen tuông vô cùng. Hắn tiếp cận Lý Sương Nhan nhiều lần, nàng không một chút biểu cảm chứ đừng nói là mỉm cười. Nhất thời càng khiến hắn căm thù Lý Thất Dạ.
- Còn lắm chuyện ở đây làm gì? Biến nhanh! Cô Phong là chỗ của ngươi sao? Sau này, ngọn Cô Phong là nơi ta tu tâm dưỡng tính, nếu ngươi dám đi loạn lên đây, sẽ dùng phái quy để xử.
Sắc mặt Hà Anh Kiếm lúc này lạnh lẽo, quát lên.
Hà Anh Kiếm như vậy, Lý Thất Dạ còn chưa tức giận, bọn đệ tử Tẩy Thạch cốc đã vô cùng bất bình, đặc biệt là Nam Hoài Nhân. Cô Phong là trưởng lão phân cho Lý Thất Dạ ở. Bây giờ Hà Anh Kiếm không chỉ cưỡng chiếm, còn phá cả tiểu viện của Lý Thất Dạ, lại lấy phái quy ra uy hiếp. Đúng là kiêu ngạo, khinh người quá đáng rồi.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện