[Dịch] Đế Bá

Chương 51 : Tiên Vương giảng kinh cũng thế này thôi (Thượng)

Người đăng: Tiếu hồng trần

.
Trong khi Lý Thất Dạ giảng đạo ở Tẩy Thạch Cốc thì lớp cao tầng của Tẩy Nhan Cổ Phái đang tiến hành tổ chức một cuộc hội nghị bí mật. Trên thực tế, hội nghị này chỉ có sáu trưởng lão là đủ tư cách tham dự. Hội nghị lần này do thủ tịch Đại trưởng lão - Cổ trưởng lão tự mình tổ chức, Đại trưởng lão ngồi trên ghế thượng tọa, nhìn lần lượt năm vị trưởng lão, trầm giọng nói: - Lần này tập trung năm vị sư đệ ở đây, là để bàn bạc về chuyện Hoàng Thể Cao. Đại trưởng lão nói xong, năm vị trưởng lão không khỏi liếc nhau, tất cả đều cùng trầm mặc. Trong sáu vị trưởng lão thì dù luận tư cách hay công lao, Đại trưởng lão cũng đứng đầu. Hơn nữa, Đại trưởng lão còn là thân truyền đệ tử của chưởng môn tiền nhiệm, có thể nói ở Tẩy Nhan Cổ Phái không ai có thể so sánh với địa vị của Đại trưởng lão. Mặc dù trong phái lưu truyền một câu chuyện rằng chưởng môn đương nhiệm Tô Ung Hoàng chính là truyền nhân, là thân truyền đệ tử được chưởng môn tiền nhiệm bí mật bồi dưỡng. Nhưng, cả sáu vị trưởng lão đều biết rõ, điều đó không phải sự thật. Trong sáu vị trưởng lão, ngoại trừ Tào Hùng ra, thì bốn vị khác không ai có dã tâm muốn làm chưởng môn cả, bởi bọn họ đều hiểu, dù là xét về đạo hạnh hay công lao, địa vị, thì bọn hắn đều không đủ điều kiện để làm chưởng môn. Hơn nữa, cả bốn người họ đều cho rằng, ngoại trừ Đại trưởng lão ra, không ai có thể ngồi lên cái ghế này. - Chúng ta đã từng đồng ý với Thất Dạ, nếu như hắn có thể thành công chuyện liên hôn với Cửu Thánh Yêu Môn thì sẽ được ban cho Hoàng Thể Cao. Đại trưởng lão nhìn năm người, trầm giọng nói. Bốn vị trưởng lão đều trầm mặc, chỉ có Tào Hùng là vô cùng khó chịu trong lòng, nếu Lý Thất Dạ thành công kết thông gia với Cửu Thánh Yêu Môn, thì sẽ là một trở ngại rất lớn đối với chuyện đệ tử Hà Anh Kiếm của hắn giành lấy vị trí chưởng môn trong tương lai. Tào Hùng đã có tính toán cho riêng mình, dù đời này, hắn không có cơ hội ngồi lên vị trí chưởng môn kia, thì hắn cũng nuôi hi vọng đồ đệ của hắn - Hà Anh Kiếm có thể trở thành chưởng môn đời sau, mà Hà Anh Kiếm rõ ràng cũng không phụ kỳ vọng của hắn. Đáng chết là tự dưng nửa đường lại nhảy ra một tên Lý Thất Dạ! Nếu như Lý Thất Dạ thật sự lấy được Lý Sương Nhan, hơn nữa với thân phận là thủ tịch đại đệ tử, thì e rằng chuyện hắn sẽ trở thành chưởng môn đời kế tiếp là một xu thế rất khó lay chuyển, chỉ sợ ngay cả Chưởng môn Tô Ung Hoàng cũng không làm gì được. Tôn trưởng lão, người đứng thứ tư trong sáu vị trưởng lão, vuốt râu, gật đầu nói: - Nếu chúng ta đã đồng ý, Thất Dạ cũng đã thành công, thì chuyện ban thưởng Hoàng Thể Cao là việc phải làm. Tôn trưởng lão, không biết từ lúc nào đã ủng hộ Lý Thất Dạ. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì đệ tử của hắn là Mạc hộ pháp! Tôn trưởng lão không chỉ có một đệ tử, thật ra trong số các đệ tử thì Tôn trưởng lão nhìn Mạc hộ pháp không mấy thuận mắt. Dù đạo hạnh Mạc hộ pháp không đến nỗi kém cỏi, nhưng mà tính cách thì đúng là khác một trời một vực với đệ tử Nam Hoài Nhân của mình, Mạc hộ pháp rất kiệm lời, không am hiểu giao tiếp. Hơn nữa, thiên phú dù không kém nhưng cũng không phải là tốt nhất, cho nên, Tôn trưởng lão không hề nghĩ đến chuyện để Mạc hộ pháp kế thừa y bát của hắn. Tôn trưởng lão có ý định nâng đỡ một đệ tử khác nhằm kế thừa vị trí trưởng lão của hắn sau này. Nhưng gần đây, mọi việc lại có chuyển biến. Chỉ một câu của Lý Thất Dạ, đã khiến Mạc hộ pháp và đệ tử Nam Hoài Nhân của hắn trở thành người liên lạc giữa Tẩy Nhan Cổ Phái và Cửu Thánh Yêu Môn. Dù là chuyện gì thì thủ tịch hộ pháp Úc Hà của Cửu Thánh Yêu Môn đều thông qua Mạc hộ pháp và Nam Hoài Nhân để truyền đạt đến Tẩy Nhan Cổ Phái. Phải biết rằng với tư cách là Vương Hầu thì địa vị của Úc Hà ở Cổ Ngưu Cương Quốc rất cao, bình thường ngay cả sáu vị trưởng lão bọn hắn chưa chắc đã có thể tiếp cận. Nhưng giờ đây, dù bất cứ chuyện gì cũng đều do Mạc hộ pháp và Nam Hoài Nhân thông báo, nên chỉ trong một thời gian ngắn, địa vị của Mạc hộ pháp và Nam Hoài Nhân trong Tẩy Nhan Cổ Phái đã có biến chuyển lớn. Đồ đệ và đồ tôn của mình đều được lợi ích không nhỏ, Tôn trưởng lão đương nhiên là ủng hộ Lý Thất Dạ rồi. - Chư vị sư đệ cũng biết, môn phái chúng ta chỉ còn một phần Hoàng Thể Cao. Đại trưởng lão nói. Một câu này khiến các trưởng lão trầm mặc, trong lòng Tào Hùng thì đầy nhức nhối. Phần Hoàng Thể Cao này của Tẩy Nhan Cổ Phái được cất giữ từ rất lâu rồi, thế nhưng đến nay vẫn chưa được sử dụng. Thực ra, Đại trưởng lão đã từng lập được công lao hiển hách, phần Hoàng Thể Cao này vốn có thể thưởng cho hắn, thế nhưng Đại trưởng lão trước sau cũng không muốn dùng, bởi hắn cho rằng hắn đã lớn tuổi, thiên phú bị hạn chế, sử dụng phần Hoàng Thể Cao này sẽ rất lãng phí. Đại trưởng lão đã không dùng thì những trưởng lão khác càng không thể dùng, cũng không có lý do để dùng. Ý tứ của sáu vị trưởng lão lúc đó, là nếu trong tương lai Tẩy Nhan Cổ Phái xuất hiện một đệ tử có thiên phú cực tốt, có thể đảm đương trách nhiệm, thì phần Hoàng thể cao sẽ dành cho đệ tử đó đúc thể. Giờ lại đem nó ban cho Lý Thất Dạ, việc này do Đại trưởng lão đồng ý, bốn vị trưởng lão khác khó nói gì được. Trong lòng Tào Hùng vô cùng khó chịu, bởi hắn từng muốn đem phần Hoàng Thể Cao này cho đồ đệ Hà Anh Kiếm của hắn đúc thể lần hai. - Chỉ là, Lý Thất Dạ yêu cầu đổi dược liệu chính làm nên Hoàng Thể Cao, từ thú tủy đổi sang Địa Ngục Thiết Ngưu tủy. Đại trưởng lão trầm giọng nói. Lời vừa thốt ra, bốn vị trưởng lão kia đều biến sắc. Tiền trưởng lão là trưởng lão đứng hàng thứ ba, giật mình nói: - Sư huynh, Địa Ngục Thiết Ngưu là Thiên thú cực kỳ quý hiếm. Chắc mọi người đều biết, thú tủy của Địa Ngục Thiết Ngưu luôn có giá trên trời! Mà để làm chủ dược cho Hoàng thể cao thì cấp bậc kém nhất cũng phải là thú mười vạn năm. Giá cả chắc chắn sẽ rất kinh người! Đại trưởng lão gật nhẹ, nói tiếp: - Ta đã liên lạc với phòng đấu giá, vừa lúc có một phần Địa Ngục Thiết Ngưu tủy, số tuổi cũng vừa vặn, hơn chín vạn năm xem như là mười vạn năm cũng được. Đối phương đã đồng ý đổi lấy thú tủy của chúng ta. Chỉ là, chúng ta phải bù thêm một nghìn khối Cổ Thánh Tinh Bích! - Một nghìn khối Cổ Thánh tinh bích? Chu trưởng lão, trưởng lão đứng thứ năm biến sắc, nói: - Đúng là công phu sư tử ngoạm, với một nghìn khối Cổ Thánh Tinh Bích, chúng ta có thể mua được cả thú tủy hai mươi vạn năm! - Sư huynh, Lý Thất Dạ thật quá phận, đúng là được voi đòi tiên. Tào Hùng liền bắt lấy cơ hội khó có được này, trầm giọng: - Đại sự của Tẩy Nhan Cổ Phái, khi nào thì đến phiên hắn đòi hỏi. Chẳng qua chỉ là đại đệ tử đời thứ ba mà thôi, lại dám mặc cả với chúng ta, đúng là quá láo xược, không xem ai ra gì. Nghe Tào Hùng nói vậy, đại trưởng lão chỉ trầm mặc, không nói gì. Tào Hùng liền nói với bốn vị trưởng lão kia: - Các vị sư huynh đệ đều biết rõ Hoàng Thể Cao rất trân quý, ban nó cho một đệ tử đời thứ ba, đã là ân tình to lớn của Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta rồi. Vậy mà, cái thứ vô ơn kia còn dám mặc cả... - ...Hơn nữa, thân phận cùng lai lịch của Lý Thất Dạ còn nhiều nghi vấn, nói không chừng là gian tế! Chúng ta lại ban phần Hoàng thể cao trân quý này cho một phản đồ, vậy chẳng khác nào cầm bánh bao thịt đánh chó. Giờ lại còn muốn tốn thêm một nghìn khối Cổ Thánh Tinh Bích, Tẩy Nhan Cổ Phái đúng là tổn thất thảm trọng rồi, nói không chừng đến một ngày Lý Thất Dạ lấy được hết chỗ tốt rồi còn quay ngược lại cắn chúng ta... Cơ hội này đúng là khó có được, Tào Hùng liền toàn lực thuyết phục bốn vị trưởng lão, đương nhiên hắn không hy vọng gì lý Thất Dạ sẽ có được phần Hoàng Thể Cao này. Ngô trưởng lão, vị trưởng lão đứng thứ sáu, cũng lên tiếng khuyên can Đại trưởng lão: - Sư huynh, chúng ta ban thưởng Hoàng thể cao, đã là ân đức to lớn, Lý Thất Dạ chỉ là đệ tử đời thứ ba, phải biết giác ngộ! Hơn nữa, sư huynh cũng rõ, Cổ Thánh Tinh Bích trong kho chúng ta đã không còn nhiều, nếu lúc này xuất ra một nghìn khối, không khác gì việc vét sạch nó. Sư huynh, chuyện này không đùa được. Những trưởng lão khác cũng không khỏi nhìn về phía Đại trưởng lão, mặc dù không nói ra nhưng biểu tình cũng đã thể hiện rõ. Thấy một màn như vậy, Tào Hùng mừng thầm trong bụng, được nửa đường rồi. Chờ thêm một lúc nữa, hắn sẽ tiếp tục châm thêm dầu vào lửa, nói không chừng ngay cả Hoàng Thể Cao, Lý Thất Dạ cũng không có được. - Một nghìn khối Tinh Bích, thật không đáng. Vị trưởng lão đứng thứ ba cũng lên tiếng. Không thể phủ nhận rằng bốn vị trưởng lão rất tôn kính Đại trưởng lão, trong lòng bọn họ, địa vị của Đại trưởng lão không gì lay chuyển được. Thế nhưng, trong mấy năm nay có rất nhiều chuyển biến. Cho tới nay, trong lòng bọn họ đều luôn bài xích chưởng môn đương nhiệm Tô Ung Hoàng, họ đều hy vọng Đại trưởng lão là chưởng môn, chấp chưởng Tẩy Nhan Cổ Phái. Thế nhưng, Đại trưởng lão vẫn luôn không tỏ thái độ gì đối với vị trí chưởng môn này, qua thời gian, những trưởng lão khác không khỏi cảm thấy thất vọng. Đặc biệt những năm gần đây biểu hiện của Đại trưởng lão còn là nản lòng thoái chí, hoàn toàn không còn cái oai phong của năm đó, nên càng làm cho lòng các trưởng lão dao động. Ngược lại, Tào Hùng – trưởng lão đứng thứ hai thì vẫn luôn nhắm vào vị trí chưởng môn. Tào Hùng còn rất thân cận với vị khách khanh Đổng Thánh Long của Tẩy Nhan Cổ Phái. Trong lòng các vị trưởng lão, Tào Hùng không phải là người lý tưởng để chọn làm chưởng môn, thế nhưng, nếu như trong tương lai, thực sự phải lựa chọn giữa Tô Ung Hoàng và Tào Hùng, các vị trưởng lão lại không khỏi do dự. Đặc biệt gần đây Tào Hùng còn ba lần bốn lượt ám chỉ lấy lòng, càng làm cho bốn vị trưởng lão dao động. Hôm nay, Đại trưởng lão đưa ra việc này, Tào Hùng lại chỉ ra mối quan hệ lợi – hại trong đó, điều này đã khiến cho bốn vị trưởng lão thêm dao động. Ngay lúc Tào Hùng đang nắm thế chủ động, tinh quang trong hai mắt Đại trưởng lão đột nhiên tăng vọt. Chỉ trong chớp mắt, Đại trưởng lão toát ra khí thế bức người, hào quang toàn thân liên tục phun ra nuốt vào, trong tích tắc này, Đại trưởng lão dường như thay đổi thành một người khác, thần thái phấn chấn, cử chỉ tràn đầy khí thế hào hùng, mơ hồ có được oai phong của Vương Hầu. Dù gì, Đại trưởng lão cũng là người có thể phong Hào Hùng, trong sáu vị trưởng lão, hắn nhập môn lâu nhất, cũng là kẻ có đạo hạnh sâu nhất! Hắn đột nhiên giương oai, liền khiến các trưởng lão khác chấn động, không khỏi cảm thấy đầy áp lực. Lúc này, đại trưởng lão mới nói một cách chầm chậm: - Các vị sư đệ phản đối là có đạo lý, thế nhưng, các vị đều rõ ràng đại thế trước mắt, Cửu Thánh Yêu Môn cực kỳ trọng yếu đối với Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta! Lý Thất Dạ cũng vậy! Không có hắn, sẽ không có Cửu Thánh Yêu Môn! Cho nên lần này ta triệu tập các vị sư đệ đến đây, chính là hy vọng các vị thông qua chuyện này! Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang