[Dịch] Đế Bá - Sưu tầm

Chương 4760 : Chưởng môn quyết đấu

Người đăng: 

Ngày đăng: 18:02 08-10-2018

.
- Oanh, oanh, oanh... Âm thanh vang lên không dứt bên tai, vào lúc đó, cả thiên địa lay động, thiên băng địa liệt, trăm vạn đại quân của Tam Chân Giáo phát động thế công cường đại nhắm vào Thần Huyền tông. Trăm vạn đại quân này phân biệt do ba người trong thất tử suất lĩnh tấn công vào ba ngọn núi chính của Thần Huyền tông. Mà đám người Trương Việt, Thừa Sơn Nhạc Vương phân biệt suất lĩnh môn hạ đệ tử tiến hành phản công cường địch, tất cả đệ tử các đại chủ phong bộc phát khí thế như cầu vồng, nhiệt huyết sôi trào, thấy chết không sờn, bọn họ lao lên hỗn chiến với địch nhân. Trong khoảng thời gian ngắn, trên bầu trời có chim xanh chém giết sinh tử với Thanh Loan, vật lộn giữa không trung. Trên mặt đất có Bạch Hổ đang chém giết cận thân, chiến đấu thập phần hung mãnh, thập phần tàn khốc, song song gào thét vang vọng thiên địa, đạp nát núi sông, hai đầu cự thú chém giết quên đi tất cả, uy lực cường đại, chúng dễ như đánh nát các ngọn núi lớn. Cự thuẫn của Bát Trượng phong thủ hộ sơn môn, ngăn cản bảo tháp, cự thuẫn vô cùng nặng nề quét ngang vạn dặm, một lần lại một lần ngăn cản bảo tháp trấn áp xuống, mặc kệ trăm ngàn vạn đệ tử Tam Chân Giáo điên cuồng thúc dục bảo tháp như thế nào nhưng tất cả công kích đều không làm gì được cự thuẫn của Bát Trượng phong, bị cự thuẫn của Bát Trượng phong ngăn cản bên ngoài sơn môn. Tiếng nổ mạnh vang lên không dứt bên tai, bảo tháp và cự thuẫn đối chiến với nhau, âm thanh vang vọng ngàn vạn dặm, âm thanh va chạm nứt vỡ núi sông, tia lửa bắn tung tóe giống như tận thế, cho dù là kẻ nào cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía. Ở trên bầu trời, chỉ thấy Phá U Đấu Toản điên cuồng tấn công vào vách tường tinh thể của Thần Huyền tông, âm thanh “ầm ầm ầm” vang lên không dứt bên tai, nhưng cho dù Phá U Đấu Toản trùng kích đáng sợ cỡ nào, nhưng nó vẫn không thể phá được vách tường bằng tinh thể của Thần Huyền tông! - Thần Huyền tông rất mạnh! Vào lúc này, ở xa xa có không biết bao nhiêu tu sĩ thở dài, mặc cho bọn họ nghĩ thế nào, thực lực của Thần Huyền tông vẫn còn giữ lại, bọn họ vẫn chưa dốc hết toàn lực. Dưới tình huống như vậy, Thần Huyền tông cũng đã ngăn cản trăm vạn đại quân của Tam Chân Giáo ở ngoài cửa, việc này đủ thể hiện thực lực của Thần Huyền tông. - Nhưng, Tam Chân Giáo có tới ba Đại Đạo Thánh Thể chưa ra tay. Tuy thực lực Thần Huyền tông rõ như ban ngày, lại không có ai xem trọng Thần Huyền tông, ánh mắt rất nhiều người nhìn vào chưởng môn Tam Chân giáo và Từ Nam. Việc này làm nội tâm nhiều người căng thẳng. Tuy nhiên vào lúc này, mặc cho ai cũng nhìn ra được, đối mặt vòng công kích thứ nhất của Tam Chân Giáo, Thần Huyền tông vẫn ứng phó tự nhiên, nhưng bên phía Tam Chân Giáo còn có chưởng môn và Từ Nam chưa ra tay. Với tư cách Đại Đạo Thánh Thể, đối với một hồi chiến tranh mà nói, đây mới là lực lượng trọng yếu nhất, một khi Đại Đạo Thánh Thể thắng được, khi đó có ý nghĩa sẽ thắng toàn bộ cuộc chiến. Hiện tại bên phía Thần Huyền tông chỉ có Bình Thoa Ông là Đại Đạo Thánh Thể, bên phía Tam Chân Giáo có chưởng môn và Từ Nam là hai Đại Đạo Thánh Thể, cho dù nhìn thế nào, Bình Thoa Ông vẫn không thể dùng một địch hai, Tam Chân Giáo còn có tiểu sư đệ thiên tài Lộ Y Linh chưa xuất hiện. Tam Chân Giáo có được ba Đại Đạo Thánh Thể, mà Thần Huyền tông chỉ có một người, đối với Thần Huyền tông mà nói, việc này rất bất lợi, một khi Bình Thoa Ông chiến bại, vậy thì ý nghĩa Thần Huyền tông gặp phải tai hoạ ngập đầu. - Nếu Bình Thoa Ông không có biện pháp thủ thắng, lúc này Thần Huyền tông sẽ nguy khốn, không tốt còn gặp tai hoạ ngập đầu. Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, tuy thế cục trên chiến trường tạm thời có lợi cho Thần Huyền tông, nhưng một ít trưởng lão tông môn lại biết Thần Huyền tông còn chưa thoát khỏi nguy hiểm. Thời điểm đệ tử hai bên đánh nhau ngươi sống ta chết, chiến trường đã chiến đấu đến mức ác liệt, Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo giằng co với nhau, cũng không có ai xuất thủ trước. Vào lúc này, Bình Thoa Ông cùng chưởng môn Tam Chân giáo đứng nhìn nhau, không ai ra tay, nhưng từ khi bắt đầu tới giờ, hai người đã đọ sức với nhau, thời điểm có một cơn gió nhẹ thổi qua, lá rụng bay bay bị kiếm khí xoắn nát, không hề nghi ngờ, Bình Thoa Ông cùng chưởng môn Tam Chân giáo đang dùng chiến ý giao đấu với nhau, chỉ có điều cách đấu này vô hình vô ảnh, dùng mắt thường không nhìn ra được. Rốt cục, chưởng môn Tam Chân giáo bước ra một bước, Bình Thoa Ông cũng bước lên, hắn rời khỏi Nam Loa phong và đứng trên hư không, hai người bọn họ mặt đối mặt với nhau. - Sắp bắt đầu, Đại Đạo Thánh Thể quyết đấu. Nhìn thấy Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo tiến lên, rất nhiều người quan sát gào to. Dù sao, đối với rất nhiều tu sĩ mà nói, cảnh giới Đại Đạo Thánh Thể là truy cầu cả đời của bọn họ, ngày bình thường còn khó gặp chứ đứng nói nhìn thấy Đại Đạo Thánh Thể quyết đấu. Hôm nay, có thể nhìn thấy Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo quyết đấu, đối với rất nhiều cường giả mà nói, đây là hưởng thụ thị giác, nói không chừng có đại thu hoạch. - Thoa Ông, đã lâu rồi. Lúc này chưởng môn Tam Chân giáo vẫn khách khí, nói ra: - Nam Loa kiếm pháp của ngươi thật sự kinh diễm vô song, một trận chiến năm đó, ta được lợi ích không nhỏ. - Không dám, không dám. Bình Thoa Ông nói: - Đạo huynh một tay như ý cũng xuất thần nhập hóa, ta xem mà cảm thấy đã ghiền. Lúc này Bình Thoa Ông nói chuyện không mang chút nóng tính nào. Bình Thoa Ông cùng chưởng môn Tam Chân giáo, hai người bọn họ không phải mới giao thủ lần đầu, trước đó, bọn họ đã giao thủ với nhau vài lần, mấy lần đại chiến sinh tử, cho nên hai bên rất quen thuộc lẫn nhau, cũng xem như bằng hữu cũ trên chiến trường. Thậm chí có thể nói, Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo hiểu nhau còn hơn chính bọn họ hiểu về mình. - Thoa Ông, mời. Chưởng môn Tam Chân giáo vẫn khách khí, nghe như bằng hữu luận bàn với nhau, có ai liên tưởng tới cả hai đang đối chiến sinh tử với nhau chứ? - Đắc tội. Bình Thoa Ông nói một câu, hắn nói xong, đôi mắt bắn ra kiếm quang đáng sợ, vào lúc này, kiếm quang bao phủ toàn thân Bình Thoa Ông. Thân thể Bình Thoa Ông như bị trăm ngàn vạn thần kiếm phụ thể, phía sau hắn có trăm vạn thần kiếm giãn ra giống như nước chảy. Kiếm đạo sâm la, trăm vạn thần kiếm chìm nổi giống như chi phối cả thế giới, dưới thân trăm vạn thần kiếm, cả thế giới bị sát ý của thần kiếm nhấn chìm, bất cứ kẻ nào cũng có cảm giác toàn thân lạnh buốt, giống như lợi kiếm đâm tới trước người, bọn họ đều nổi da gà sợ hãi. Chỉ trong nháy mắt sau đó, Bình Thoa Ông đã cái biến bộ dáng, không còn là lão nhân hòa ái, mà là cường giả nắm quyền sinh sát trong tay. - Đây mới là Bình Thoa Ông. Nhìn thấy Bình Thoa Ông biến hóa bộ dáng, không còn là lão nhân hòa ái, mà là một cường giả sát phạt quyết đoán, một tông chủ thiết huyết vô tình, các trưởng lão tông môn đều thì thào tự nói. Có một ít người mới gặp gỡ Bình Thoa Ông, sẽ bị dáng vẻ hòa ái lừa dối, cho rằng Bình Thoa Ông là một lão nhân bình dị gần gũi mà thôi, giống như lão gia gia nhà bên cạnh. Trên thực tế, bộ dáng trước mắt mới thực sự là Bình Thoa Ông, thử nghĩ một chút, nếu hắn là lão gia gia hòa ái bình dị dễ gần, Bình Thoa Ông có thể chưởng chấp một đại giáo như Thần Huyền tông hay sao? Thời điểm Bình Thoa Ông dùng trăm vạn thần kiếm chúa tể thiên địa, lúc này chỉ thấy chưởng môn Tam Chân giáo vung vẩy như ý trong tay. Như ý trong tay chưởng môn Tam Chân giáo tỏa ra ánh sáng như ngọc, hơn nữa hào quang mênh mông, thao thao bất tuyệt, lập tức bao phủ cả thiên địa. Thời điểm này, thiên địa như bị hào quang màu xanh nhấn chìm, thời điểm hào quang bao phủ thế giới, mỗi một đám hào quang như ngàn vạn châm ngọc lơ lửng giữa không trung. Thử nghĩ một chút, ngàn vạn châm ngọc lơ lửng là cảnh tượng đáng sợ thế nào, nếu ngàn vạn châm ngọc này bay tới, bất cứ kẻ nào cũng bị bắn thủng như tổ ong. - Keng! Một tiếng kiếm minh kinh thiên động địa sinh ra, chỉ thấy trăm vạn kiếm quang sau lưng Bình Thoa Ông đang gắn kết bay vào tay hắn. Thanh kiếm ngưng tụ trong tay Bình Thoa Ông tỏa ra uy thế Đạo Quân, một kiếm nơi tay giống như Đạo Quân lâm thế. - Đạo Quân kiếm. Cho dù có người chưa từng gặp qua kiếm trong tay Bình Thoa Ông, sau khi cảm thụ uy thế Đạo Quân cũng biết nó là binh khí gì. Mà trăm vạn thần kiếm của Bình Thoa Ông hợp nhất, như ý trong tay chưởng môn Tam Chân giáo kêu vang, ngàn vạn châm ngọc lưu chuyển, ngưng tụ biến hóa, chỉ trong nháy mắt đã hóa thành ba đóa hoa sen lơ lừng trên đỉnh đầu của chưởng môn Tam Chân giáo. Thời điểm ba đóa sen này xuất hiện, nó cắm rễ vào không trung, thời điểm đóa sen rung động đã có thể làm âm dương lắc lư, luân hồi dao động. Thời điểm này, như ý trong tay chưởng môn Tam Chân giáo cũng tỏa ra khí tức Đạo Quân bàng bạc, cũng ép những người chung quanh không thở nổi. - Binh khí Đạo Quân quyết đấu. Tất cả mọi người biết rõ, hai vị chưởng môn đã nắm lấy binh khí Đạo Quân, trên binh khí, không ai có thể chiếm ưu thế, có thể nói lực lượng ngang nhau. - Hôm nay không biết tự lượng sức mình, lần nữa kiến thức ‘ Nam Loa kiếm pháp ’ của Thoa Ông. Chưởng môn Tam Chân giáo hét lớn một tiếng. Bình Thoa Ông cũng lạnh lùng nói: - Ta cũng muốn thưởng thức ‘ Như Ý Tam Tuyệt ’ của ngươi! Hắn vừa dưt lời, Đạo Quân kiếm trong tay hắn tỏa ra uy áp Đạo Quân đáng sợ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang