[Dịch]Dày Mặt Đen Lòng- Sưu tầm
Chương 25 : Năm mới bắt đầu
.
"Tử Nhu, bây giờ nguy cơ của Kinh Châu cơ bản đã bị quét sạch, chúng ta cũng nên thi triển đại kế phát triển lúc ban đầu rồi!"
"Đúng vậy! Từ khi đại nhân nhậm chức Kinh Châu, trăm họ không có ai không khen ngợi đại nhân, Khoái Lương hôm nay mới biết cái gì là quan cha mẹ của trăm họ ".
"Ha ha ~ Tử Nhu đừng có vỗ mông ngựa hay như thế!"
"Lời tâm huyết, tuyệt đối lời tâm huyết ".
"Tốt! Nói chuyện chính sự đi, mùa Xuân đến rồi, ngươi đi giúp ta thông cáo, toàn châu chiêu mộ lưu dân khai hoang đồn điền, do quan phủ phát cho công cụ sản xuất cùng hạt giống, 5 năm đầu thu hoạch năm phần, mười năm sau ruộng đồng khai hoang thuộc về người khai khẩn. Chú ý, nghiêm lệnh các nơi không được tranh cùng dân tộc thiểu số, nếu như dẫn tới tranh chấp, bảo bọn họ mang đầu tới ta thỉnh tội. Tập trung thợ rèn thợ mộc đến sống trong thành, bắt đầu sản xuất nông cụ quy mô lớn. Những phạm nhân không thể nuôi không bọn họ, nam đưa đi tu đường khai thác mỏ trị thủy, nữ đem đến Quân Sơn đảo đi ủ rượu chế trà. Mặt khác, kêu Âu Dã Kim chiếu theo hàng mẫu lần trước bí mật chế tạo 30 bếp lò đưa đến Quân Sơn đảo cho ta".
"Đại nhân, lấy phạm nhân đi sản xuất đồ vật, chỉ sợ bọn họ có oán hận, không cam lòng làm việc!"
"Không quan hệ, người nhà bọn họ nằm trong tay chúng ta, chúng không dám làm bậy ! Hơn nữa nên lấy số lượng hoàn thành công việc mỗi ngày để cung cấp đồ ăn cho bọn họ, không sợ bọn họ không làm việc!"
"Đại nhân quả nhiên kiến thức cao minh ".
"Được rồi! Ngươi nhanh đi làm, cần nắm chắc thời gian đừng để lỡ vụ mùa!"
"Thuộc hạ cáo lui ".
Thời gian sau, Kinh Châu các nơi đều bận đến sứt đầu mẻ trán. Mọi người đã nhận thức thủ đoạn của vị thứ sử đại nhân này, Kinh Châu đã không có người dám chống đối thứ sử đại nhân đang ra oai hổ, chỉ cẩn trọng hoàn thành cấp trên giao phó nhiệm vụ. Cả Kinh Châu thể hiện ra tinh thần thay đổi mạnh mẽ, đầu xuân rét lạnh cũng không có cách ngăn cản trăm họ vui mừng nhiệt tình.
Tháng 3, triều đình hạ chỉ phong Trần Bình làm An Lạc hầu, luận công bình định phản loạn cùng dẹp yên thủy tặc, phong Văn Sính Thảo Nghịch tướng quân, phong Hoàng Trung Thảo Khấu tướng quân, phong Cam Ninh Phấn Uy hiệu úy.
Cùng tháng, Khoái Việt cùng Điển Vi trở lại Kinh Châu, mang về Hứa Chử, Nhạc Tiến, Vu Cấm, Gia Cát Khuê và gia đình, thân tộc của Từ Thứ và Thái Sử Từ. Triệu Vân không tìm được, phỏng chừng bây giờ còn ở trên núi học nghệ. Từ Thứ cùng Thái Sử Từ đều ra ngoài du lịch, đành phải mang bọn họ thân tộc về trước và lưu lại tin tức. Nhắc tới Điền Phong, Tự Thụ, Điển Vi một bụng nổi lửa, đã không đến mà rõ ràng còn châm biếm đại ca là đồ nịnh nọt, nếu không phải Khoái Việt kéo tay gã cản lại, gã chắc đem hai tên này đánh tới má chúng cũng không nhận ra.
Hừ, xem ra hai người đó nếu không phải do ánh mắt thiển cận, quả thật là người không biết thức thời; nếu không bọn họ chính là cương trực công chính quân tử, ghét ác như thù. Được rồi, có lẽ chính ta hướng thượng quá nhanh, không từ thủ đoạn cho nên mang đến hậu quả không tốt, ít ra không có bọn họ hai người trời cũng chưa chắc đã sụp xuống. Trong nhóm người này thấy nổi bật nhất là Hứa Chử, căn bản không cần giới thiệu, đứng trong đám người chỉ cần nhìn một mắt là có thể xác định hắn, bởi vì nhìn thấy hắn ta nhớ tới O'Neal (1), Kinh Châu ta lương thực có phải đủ ăn không? Mà Nhạc Tiến cùng Hứa Chử đứng chung một chỗ xem ra có chỗ kỳ cục, rõ ràng hắn chỉ đứng trên lưng Hứa Chử một chút, quả nhiên là nhỏ bé nhanh nhẹn hình mẫu. Còn Vu Cấm thật sự không có gì đặc điểm, thuộc về loại người ném vào trong đám đông sẽ tìm không ra người. Đối với Gia Cát Khuê ta thoáng ứng phó một chút rồi đem sức chú ý chuyển hướng đến Gia Cát Lượng. Lúc này Gia Cát Lượng mới năm tuổi, ngoại hình phấn điêu ngọc mài, thật xinh đẹp, không trách được sau khi lớn lên sẽ là mỹ nam tử.
Ta vẻ mặt mỉm cười đi tới trước mặt Gia Cát Lượng rồi ngồi xuống, sờ khuôn mặt nhỏ nhắn non choẹt biết rõ còn hỏi: "Ngươi tên là gì?"
"Ta tên Gia Cát Lượng!" Tiểu quái vật nũng nịu trả lời, hơn nữa lấy tay đẩy tay ta ra, "Không được sờ mặt ta ".
"Tiểu Lượng, không thể vô lễ!" Gia Cát Khuê thấy vậy vội ngăn cản Gia Cát Lượng, để tránh đại nhân tức giận. "Đại nhân thích ngươi mới sờ ngươi ".
"Ha ha, không sao, trẻ con mà! Ta muốn thu Gia Cát Lượng làm con nuôi, không biết Gia Cát huynh đồng ý không?"
"Đại nhân ưu ái Tiểu Lượng, là Tiểu Lượng may mắn, sao lại không đồng ý. Tiểu Lượng, mau mau bái kiến cha nuôi!"
Gia Cát Lượng vẻ mặt không cam tâm tình nguyện quỳ xuống dập đầu lạy ba cái, "Cha nuôi, xin nhận Tiểu Lượng một bái ".
Mọi người cùng hô to: "Chúc mừng đại nhân!"
Đợi Gia Cát Lượng lớn lên, chính sự đã không cần quan tâm rồi, bất quá ta cương quyết không thể cho hắn quản lý người, ánh mắt Gia Cát Lượng xem người thật sự không tốt, hơn nữa tiêu chuẩn chọn người thật sự chẳng ra gì.
Nâng Gia Cát Lượng dậy, hướng mọi người chấp tay, "Vừa rồi thấy Tiểu Lượng làm người khác thích, lạnh nhạt các vị, là lỗi của Trần mỗ. Trong phủ đã chuẩn bị rượu ngon với thức ăn để đón gió tẩy trần các vị, Trần mỗ tự phạt mình ba chén vì các vị thỉnh tội ".
Vừa rồi vẫn không lên tiếng Vu Cấm lúc này lên tiếng nói, "Sớm đã nghe nói trong phủ Thứ Sử đại nhân có giấu tuyệt thế rượu ngon, không bằng đợi đến lúc đó ta sẽ uống ba chén thay phạt cho đại nhân!" Nói xong còn liếm liếm môi.
Vừa nghe xong mọi người mở miệng cười to, bầu không khí dị thường tích cực lên.
Hứa Chử cũng ồn ào nói thêm: "Đúng vậy đúng vậy! Ta chính là cùng Điển huynh liều mạng rượu, bị hắn dụ dỗ lại đây, đợi chút nữa ta nhất định uống cho đã nghiền!"
"Cái gì nói ta dụ dỗ ngươi lại đây? Muốn bị đánh phải không? Rõ ràng là chính mình đến mượn cớ uống rượu!"
Hứa Chử vừa nghe xong trên mặt đỏ bừng, lập tức chuyển hướng lời nói, "Đến đây! Ai sợ ai! Lần trước chúng ta không phân thắng bại ".
"Tốt, tốt lắm, rượu ngon đang đợi các ngươi, không say không về ". Nói xong ôm lấy Gia Cát Lượng làm thủ lĩnh hướng bên trong phủ bước đi.
Mọi người ầm ầm hưởng ứng đi theo...
Ngày thứ hai sau khi tỉnh rượu đối với Kinh Châu nhân sự một lần nữa làm điều chỉnh. Cho Gia Cát Khuê đi Trường Sa làm thái thú, kỳ đệ Gia Cát Huyền nhậm chức Ba Lăng thái thú, Văn Sính nhậm chức Nam Dương thái thú, Khoái Việt và Nhạc Tiến cùng đi Kinh Nam trấn an Sơn Việt dân tộc thiểu số, Vu Cấm phụ trách chiêu mộ huấn luyện một vạn quân mới, Hoàng Trung vẫn là thống lĩnh thuỷ quân đóng ở Giang Hạ, Cam Ninh tự chiêu mộ năm nghìn thuỷ quân đóng ở Quân Sơn đảo, Điển Vi tự nhiên tiếp tục làm tay chân, Hứa Chử giữ ở bên người làm siêu cấp vệ sĩ. Đồng thời thượng biểu thông báo triều đình và lần nữa tiến cống mười xe rượu ngon! (Đương nhiên riêng tư cho Hà Tiến cùng Trương Nhượng lợi ích không thể ít! )
Từ đó, Kinh Châu nằm chặt trong lòng bàn tay ta!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện