[Dịch] Đấu Phá Hậu Truyện
Chương 49 : Đi đến Hồng Viễn phủ
.
Nghĩ ngơi một chút, Tiêu Viêm xác định phương hướng rồi đi về phía Hồng Viễn phủ, đương nhiên là mang theo Ly Quắc.
Hồng Viễn phủ, tọa lạc ở phía đông của Viễn Cổ đại lục. Đại bộ phận thế lực ở mảnh địa vực này cơ hồ đều là các môn phái phụ thuộc tứ đại gia tộc ở Đấu vực. Đương nhiên, thậm chí còn có một số thủ lĩnh thế lực tựa hồ đối với bốn đại thế lực này vô cùng xa cách. Bọn hắn duy nhất biết đến chính là tồn tại bốn vị Thái thượng hoàng, có thực lực khủng bố. Muốn tại đây bao la vô tận Viễn Cổ đại lục đông vực trà trộn, trên đầu đỉnh một cái tứ đại gia tộc phụ thuộc thế lực cột cờ, tóm lại là một mặt dĩnh vi hữu hiệu miễn tử kim bài.
Tứ đại gia tộc ở Đấu vực. Theo thứ tự là Vương gia, Lưu gia, Tuyết gia cùng Quản gia.
Tứ đại gia tộc vô cùng cường thế và kỳ bí, được truyền thừa từ thời Viễn Cổ đến nay. Bọn hắn có được thiên phú mà người thường vô cùng hâm mộ. Với người thường, con đường tu luyện lắm gian truân nhưng với bọn hắn thì lại bằng phẳng vô cùng. Bọn hắn chỉ tu luyện một chút đã có thể trở thành cường giả trong mắt người thường, nhanh chóng vượt qua những kẻ cùng thế hệ ngày đem dốc sức liều mạng tu luyện, bao nhiêu ánh hào quang, những cái nhìn ngưỡng mộ đều tập trung lên bọn hắn. Bởi vậy có thể thấy được thế lực của tứ đại gia tộc này khủng bố cỡ nào.
Bởi vì vậy nên trong mắt người thường, hay thậm chí là ở những vực xa xôi, bọn họ đều coi bọn hắn nhưng thần minh tồn tại. Cuồng nhiệt đến trình độ người bình thường khó có thể tin nổi, bởi vì ai cũng biết thế gian này vốn không có thần tồn tại.
Vị trí hiện tại của Tiêu Viêm cách phía Đông của Viễn Cổ đại lục tương đối xa, mặc dù tốc độ của Tiêu Viêm rất nhanh, hơn nữa lại sử dụng không gian trùng động để đi nhưng muốn đến Đấu vực còn cần phải tốn một tháng.
Đối với loại tình huống này, Tiêu Viêm chỉ có thể cười khổ. Vừa đi vừa tập luyện Thiên Hồ Mị Hoặc đại pháp.
"Xùy~~!"
Trên bầu trời xanh thẳm, một bóng đen bay lướt qua nhanh chư tia chớt mang theo từng trận gió reo vun vút, lấy mắt thường có thể nhìn thấy được từng đợt khí lưu đang phát tán trên không trung.
“Dựa theo tốc độ của chúng ta hiện tại, hẳn ngày mai có thể đến Đông vực Viễn Cổ đại lục, tiến vào cảnh nội Hồng Viễn phủ!”
“Hồng Viễn phủ, Minh Đức thành?”
Tiêu Viêm khẽ gật đầu, hắn đã từng nghe qua cái tên này. Tại Đông vực Viễn Cổ đại lục, thành phố này rất có tên tuổi, thậm chí thanh danh của nó còn hơn Vân thành của Vân phủ rất nhiều lần. Bởi vì, nơi này có không gian trùng động có thể đến tứ đại gia tộc ở Đấu vực.
“Hồng Viễn phủ, Minh Đức thành là thành thị nghiêm cấm ngoại nhân tiến vào trong thành, ở trong đó có không ít cường giả của tứ đại gia tộc trấn thủ. Bất quá đối với chúng ta mà nói thì chuyện này cũng chẳng có vấn đề gì. Bởi vì trong Đấu vực cũng có không ít thành phố cỡ lớn đều có không gian trùng động đi đến tứ đại gia tộc.”
Tiêu Viêm nghe vậy thì gật đầu, mắt nhìn Ly Quắc nói: “Không có việc gì sao?”
“Vâng, không có gì!” Ly Quắc chẳng hề để ý trả lời, không có ý kiến gì với lời Tiêu Viêm nói.
Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng cười cười: “Đã thế thì chúng ta nhanh tăng tốc thôi!”
Tiêu Viêm vừa nói xong, con cự mãng do năng lượng trời đất tạo thành quất đuôi lên, thân thể cao lớn của nó lướt nhanh trên mặt đất tựa như sao băng, trong chớp mắt đã biến mất nơi cuối chân trời.
Một đường tiến lên, đám người Tiêu Viêm ngay sáng sớm ngày thứ hai đã tiến vào lãnh địa của Đông vực Viễn Cổ đại lục. Lúc ở trong không gian trùng động, đám người Tiêu Viêm thoáng kinh ngạc phát hiện quanh không gian trùng động này rất náo nhiệt, thỉnh thoảng lại có nhiều người tiến vào, đôi lúc còn nhìn thấy một số cường giả trực tiếp phi hành. Ở nơi này, Tiêu Viêm nhìn thấy kẻ thấp nhất cũng có thực lực Đấu Thánh. Hiển nhiên, những người này có lẽ đi về phía tứ đại gia tộc nhưng lại không biết những người này đến tột cùng là thuộc về phe nào hay là những người thuộc thế lực khác. Đám người Tiêu Viêm không hề nói chuyện với những người xung quanh, cứ yên tĩnh đi trong không gian trùng động suốt năm ngày rồi biến mất.
Xa xa đằng trước trùng động xuất hiện ánh sáng, Tiêu Viêm lẩm bẩm: “Hồng Viễn phủ, ta đến rồi!”
Nơi này là một mảnh rừng bao la bát ngát dài vô tận, những chiếc lá thanh thúy xanh rờn tràn đầy sinh cơ. Ở trong này có một quảng trường nguy nga bằng đá đứng sừng sững, bên dưới trăm trượng có vô số cột đá to lớn chống đỡ. Từ xa nhìn lại để cho người ta cảm thấy như một người khổng lồ, nguy nga đồ sộ.
Trên quảng trường thỉnh thoảng lại xuất hiện không gian bị vặn vẹo ở một số nơi, ánh sáng lập lòe, từng đạo thân ảnh từ trong đó nhanh chóng bay ra hạ xuống quảng trường. Giờ phút này đây, trên quảng trường tràn ngập thân ảnh, huyên náo khắp nơi.
"Xùy~~"
Không gian trên không trung, lúc này đột nhiên vặn vẹo kịch liệt, vài đạo thân ảnh từ trong đó lướt đi ra vừng vàng hạ xuống trên bình đài, đưa mắt nhìn chung quanh, trên gương mặt hiện lên vẽ kinh ngạc.
“Ta hiện tại hẳn là đang ở cảnh nội Hồng Viễn phủ đi, xem ra ta không có đi nhầm nơi!”
Tiêu Viêm nhìn lướt qua bình đài, lấy nhãn lực của hắn tự nhiên có thể phát hiện ra vài cổ khí tức tương đương thậm chí là hơn hẳn hắn.
“Không biết người tên Tiêu Viễn đó đến tột cùng là ở chỗ nào? Tiêu tộc có hay không tồn tại trên mảnh đại lục này nhỉ? Ở đằng kia có nhiều người vậy hẳn có thể hỏi thăm được chút gì đó.” Nghĩ vậy nên Tiêu Viêm nhanh chóng đi đến nơi tập trung đông người dò la tin tức.
“Vị huynh đệ này, ngươi có biết người nào tên là Tiêu Viễn không?”
“Tiêu Viễn? Ngươi muốn tìm Đoạt hồn đế giả Tiêu Viễn của Hồng Viễn phủ chúng ta sao?”
“Hẵn là vậy, ngươi biết hắn ở đâu không?”
“Đương nhiên biết chứ. Đoạt hồn đế giả Tiêu Viễn rất nổi tiếng tại Hồng Viễn phủ chúng ta, ta làm sao có thể không biết được. Huynh đệ, chẳng lẽ ngươi không biết sao?”
“Ta không biết cho nên mới hỏi thăm đây này, không biết người đó ở nơi nào?”
“Lâm thánh, nhưng Tiêu Viễn tiền bối đâu phải ai muốn gặp cũng gặp được đâu. Ngươi muốn gặp người sao, đừng có đùa.”
“Ai, ta chỉ muốn thử xem thôi! Cảm ơn!"
Lâm thành cách chỗ Tiêu Viêm hiện tại cũng không xa lắm, cách có một ngày đường mà thôi. Bất quá trên đường đi đến sẽ đi qua một ít thành khác, Tiêu Viêm có chỗ dừng chân, bởi hắn đang cần thu thập một số dược liệu.
Bất quá, không thể không nói Hồng Viễn phủ không hổ là khu vực trung tâm của Đấu vực. Ở nơi này, hết thảy đồ vật đều có thể dễ dàng tìm được so với nơi khác, dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là ngươi phải có tiền hoặc có đồ vật phù hợp có thể đổi được.
Một đường đi đến Lâm thành, Tiêu Viêm dừng lại ở năm tòa thành thị, thu hoạch được một số vật phẩm phong phú ngoài dự đoán, một số dược liệu dùng để luyệ chế Đế Phong Thánh đan hắn cũng tìm được không ít. Mang tâm trạng vui vẻ vì thu hoạch thắng lợi, sắc mặt Tiêu Viêm thoáng tươi lên một chút.
Tiêu Viêm nắm bắt thời gian đem những thứ dược liệu kia mua hết vào trong giới chỉ, đợi đến khi phân loại hoàn tất các dược liệu, Tiêu Viêm mới đi đến Lâm thành, một tòa thành nguy nga thuần sắc đen.
“Đến rồi sao!”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện