[Dịch]Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Sưu tầm
Chương 547 : Đại chiến dưới Tang Sơn (1)
.
Trước mặt một Hoang cường đại, trước mặt với thế lực có thể coi là mạnh nhất Đông Thiên hiện nay, trước mặt tòa Đông Thiên Đệ Nhất Hùng Quan không biết bao nhiêu năm không bị công phá vậy mà trong mắt Hồng Trần Vương Phi không có một chút áp lực bởi trong mắt trận chiến này không phải là trận chiến.
Ngày hôm nay Vô Tận Hải muốn cho cả thiên hạ sợ hãi, ngày hôm nay Vô Tận Hải muốn dương oai.
Đông Thiên?, Tây Thiên?, Nam Thiên?, Bắc Thiên? Không khác gì nhau.
Thần Giới?, Ma Giới?, không khác gì nhau.
Ngày hôm nay Vô Tận Hải làm chủ.
Áo đỏ tung bay trong gió, làn gió nhè nhẹ thổi bay những lọn tóc đen của nàng, những cơn gió nhè nhẹ như tô điểm thêm sự xuất trần của nữ tử này, Tiêu Dao Vương Phi bá chủ Tiêu Dao Hải Vực.
Một ngón tay của nàng đưa ra, đây là hiệu lệnh của Hải Tộc.
Sau một ngón tay này Hồng Trần Vương Phi khoanh chân ngồi trên thiên không, cây đàn huyền cầm màu hoàng kim xuất hiện trên đùi nàng, ánh mắt nhè nhẹ nhắm lại, những ngón tay ngọc nhẹ lướt trên phím đàn.
Giây phút đôi mắt xinh đẹp kia nhắm lại có cảm giác toàn bộ thiên địa như cũng đóng lại.
Tiếp theo một thứ áp lực kinh khủng khiếp từ dưới đáy biển phun trào, thứ áp lực như hồng hoang thái cổ sinh vật sống lại, thứ áp lực này đè thẳng lên toàn bộ Đông Thiên Đệ Nhất Hùng Quan.
Toàn bộ Hoang lúc này đều hít vào một hơi lãnh khí, bọn họ biết giờ phút chiến đấu rốt cuộc đã đến, thứ duy nhất để bọn họ còn phải chờ đợi chỉ là Vô Tận Hải phái ra Đại Tộc nào trong Thập Đại Hải Tộc mà thôi.
Dưới đáy biển xuất hiện một làn khói bạc, làn khói bạc kia che phủ toàn bộ mặt biển rộng lớn của Vô Tận Hải, ít nhất Vô Song cho dù có kéo dài linh hồn lực đến tối đã cũng không nhìn được điểm cuối của làn khói bạc đáng sợ kia.
“Ngưng Băng Sương”. Đây là loại không khí chỉ tồn tại trong Vô Tận Hải, nó tạo thành một tấm kinh mỏng trong suốt, một vách ngăn cách mọi sự quan sát, không có cách nào có thể nhìn xuyên qua vùng không gian bị Ngưng Băng Sương bao phủ, Ngưng Băng Sương chính là dấu hiệu rõ ràng nhất để đại diện cho Vô Tận Hải, lúc này ai mà biết được ở dưới mặt biển có bao nhiêu quân đội trừ khi lao thẳng qua Ngưng Băng Sương, trừ khi độc thân tiến xuống Vô Tận Hải chỉ là việc này có thể sao?.
Từ trước đến nay chưa kẻ nào dám liều mạng xuyên qua Ngưng Băng Sương để có thông tin chính xác về số lượng Hải Tộc Đại Quân được điều động, vừa mới bắt đầu cuộc chiến số lượng quân lực của Vô Tận Hải lập tức được che dấu, Vô Tận Hải không có được ưu thế địa lợi như Hoang nhưng bọn họ lại có được ưu thế thần bí, chỉ cần không biết Vô Tận Hải dốc bao nhiêu lực lượng cho cuộc chiến này thì binh sỹ của Hoang căn bản không có một giây một phút nào yên tâm
Hành động tiếp theo của đám người Hải Tộc chính là xuất cường giả, bất cứ cuộc chiến nào cũng là cường gải đi đầu, cường giả là lãnh tụ của tất cả đại quân bên dưới đồng thời cường giả hiện thân cũng là tiêu chí Hải Tộc, Hải Tộc luôn cho cường giả đi đầu tiên, luôn muốn cho đối thủ dựa vào tiêu chí cường giả dẫn đội mà đoán thông tin của Hải Tộc đại quân xuất chiến lần này.
Nếu Ngưng Băng Sương để che đậy thì hai cường giả hiện ra sau lưng Hồng Trần Vương Phi lại hé lộ ra thực lực chân chính của bọn họ, hư hư thực thực căn bản không cách nào dò ra, bao nhiêu năm nay đây là đạo dùng binh của Hải Tộc.
Hai thân ảnh sau lưng Hồng Trần Vương Phi hiện thân lập tức làm cả Chiến Thần lẫn Sở Hùng Bá ánh mắt hiện ra một vết lo lắng bởi bọn họ rốt cuộc cũng biết hai Đại Hải Tộc tham chiến lần này là hai tộc nào.
Vô Tận Hải xếp hạng thứ 5 đại tộc – Ám Hắc Ma Ngư.
Vô Tận Hải xếp hạng thứ 8 đại tộc – Kình Sa.
Sau lưng Hồng Trần Vương Phi thình lình xuất hiện một tro bào nhân, lưng của hắn còng xuống khiến thân thể trở nên phi thường nhỏ nhắn, so với Sở Hùng Bá phiên bản nhân loại có lẽ chỉ cao hơn một cái đầu, sau lưng hắn có hai con dao găm nhỏ đồng thời cả người xuất hiện vô số huyết khí màu đỏ bốc lên.
Ám Thiên Tiếu, 24 Trùng Thiên Đỉnh Phong Cực Đạo Chân Thần, Ám Hắc Ma Ngư đệ nhất cường giả.
Kẻ thứ hai hiện thân là một nam tử thân cao hơn Vô Song khoảng 2 cái đầu, thân hình cân đối với những đường cơ bắp hoàn mỹ, trên người hắn khoác một bộ đồ bó sát người với hai màu trắng đen, khuôn mặt cũng bị ẩn trong bộ áo bó sát căn bản khó đoán được dung mạo, hai nắm tay kẻ nay có hai bao tay cũng mang hai màu trắng đen cực kỳ bắt mắt.
Sát Nhân Kình, 24 Trùng Thiên Đỉnh Phong Cực Đạo Chân Thần, Kình Sa Tộc đệ nhất cường giả.
Hai kẻ này hiện ra rốt cuộc đã xác định hai Đại Hải Tộc tham chiến trong chiến dịch lần này, tất nhiên còn có thể Đại Hải Tộc nào khác không thì không ai biết, tất cả thông tin lúc này chỉ là những thông tin Hải Tộc muốn cho Hoang nhìn thấy.
Sau màn chào hỏi cực kỳ đơn giản, mặt biển của Vô Tận Hải bắt đầu hiện lên những ngọn núi lớn màu xanh, tất nhiên đây không phải là ngọn núi gì mà đơn thuần chỉ là lưng của một sinh vật khổng lồ.
Giây phút những sinh vật này hiện ra lập tức làm ánh mắt Vô Song trở nên ngưng trọng, hắn biết bọn chúng thậm chí đã được nhìn thấy không ít.
Một nhánh của Kình Sa Tộc, Cự Kinh Tộc.
Cự Kình Tộc trưởng thành nếu không có thiên đại tạo hóa thực lực mãi mãi dừng lại ở Hỗn Nguyên Chân Thần không thể tiến thêm nhưng lực phòng ngự không thua kém gì Vĩnh Sinh Chân Thần, sức mạnh cơ thể cũng không hề thua kém.
Cự Kình Tộc trưởng thành cao từ 300 – 500m thậm chí có cá thể cao đến 1000m.
Không ai biết Cự Kình Tộc sống ở đâu của Vô Tận Hải chỉ biết đây là vũ khí công thành hàng đầu của Hải Tộc.
1 con Cự Kình.
2 con Cự Kình.
10 con Cự Kình.
20 con Cự Kình.
Dần dần số lương Cự Kình hiện thân từ dưới đáy biển càng ngày càng nhiều, số lượng lúc này đã lên tới trăm đầu Cự Kình, con thấp nhất cũng đạt chiều cao 600m, con cao nhất không ngờ cao đến 1000m, toàn thân mặc một bộ giáp bóng loáng, khi những con quái vật này hiện thân liền khiến vô số binh sỹ Hoang Tộc hít một hơi khí lạnh.
Khoảng cách lúc này của Hoang cùng Hải Tộc quân đội cách một bãi biển dài, khoảng cách này vừa vặn là một lằn ranh sinh tử, không một cao thủ nào của Hoang dám lao ra xử đám Cự Kình khổng lồ kia kể cả Vô Song đồng thời năng lượng pháo trong 36 tòa Thiên Tháp cũng không đủ sát thương tiêu diệt Cự Kình trong một pha bắn xa đến vậy.
Tất cả những việc đám người của Hoang có thể làm chỉ là chờ, chờ đàn Cự Kình đặt chân lên bờ, chờ chúng lại gần tầm sát thương cực đại của năng lượng pháo. Năm đó Vô Song tận mắt thấy Phương Anh phát uy, nàng giết Cự Kình như thái dưa cắt rau nhưng số lượng Cự Kình nàng giết cũng chưa đến 30 con hơn nữa nàng lúc đó đã là 24 Trùng Thiên Cực Đạo Chân Thần đỉnh phong.
Phương Anh có thể dễ dàng giết chết Cự Kình bởi nàng là một trong những nhân vật có sức sát thương cùng tốc độ di chuyển cao nhất Nguyên Tố Thế Giới, chỉ bàn về khả năng ‘nhất kích tất sát’ Phương Anh liền chưa sợ người nào, thiên địa này ngoại trừ Phương Anh Sát Đế chỉ sợ hiếm ai có thể diệt được Cự Kình nhanh như vậy, ít nhất đám cường giả hiện tại của Hoang không thể.
Thời gian trôi qua lúc này bỗng dưng trở nên chậm đến đáng sợ, cho đến khi bước chân khổng lồ đầu tiên in trên bờ cát dài mới như một quả boom phá tan không khí yên ắng cùng áp lực đến đáng sợ này.
Con Cự Kình đầu tiên lên bờ, rồi con thứ hai, thứ ba mãi đến con thứ mười.
Mười đầu Cự Kình tiến lên liền chiếm chọn bờ biển, chúng như 10 tòa đại sơn biết di chuyển, mỗi bước chân lại như tiếng sét đánh giữa trời quang, nếu không phải ở khu vực này được cấu tạo từ Trọng Lực Thạch chỉ sợ mặt đất đã nứt toác từ lâu.
Cùng lúc đợt Cự Kình đầu tiên tiến lên Sở Hùng Bá cũng bay lên không trung, trong thân hình một đứa bé hắn xuất hiện ngay sau lưng Hoang Chủ đồng thời khi Sở Hùng Bá hiện ra bên trái của Hoang Chủ thì ở bên phải chẳng biết từ lúc nào Chiến Thần cũng hiện ra, ba người này mạnh mẽ đối đầu với bộ ba bên kia của Hải Tộc.
Hành động tiếp theo của Hoang rốt cuộc cũng đã đến, Mio lạnh lùng và dứt khoát đưa một tay lên cao, dựa theo hiệu lệnh của nàng toàn bộ 36 tòa Thiên Tháp hoàn toàn chuyển thành màu đỏ, tất cả chỉ chờ một lệnh của Mio mà thôi.
Đàn Cự Kình đầu tiên sau khi toàn bộ thân thể lộ ra, chúng như được huấn luyện bài bản hai tay nắm chặt một cái mỏ neo khổng lồ, mỏ neo sáng loáng không một vết hoen ố thậm chí khi nhìn vào nó còn khiến người khác có cảm giác bị một loại áp lực đè nặng lên cơ thể.
Định Hải Thiết – khoáng vật chỉ có ở Vô Tận Hải.
Định Hải Thiết phi thường khó xuất hiện ở Tứ Thiên vì vậy cách tôi luyện nó cũng là một bí mật chỉ biết Định Hải Thiết rất nặng, phi thường nặng.
Định Hải Thiết sau khi rèn ra binh khí liền khiến nó nặng gấp trăm lần, cả Vô Tận Hải quả thật cũng chỉ có Cự Kình thích hợp nhất dùng Định Hải Thiết làm thành binh khí.
Tốc độ của Cự Kình rất chậm dù sao thân thể bọn chúng quá nặng nề, quá khổng lồ lại cộng thâm vũ khí siêu nặng trên tay căn bản không thể tăng tốc nhưng bù lại cũng chính thân thể khổng lồ đó khiến từng bước chân của Cự Kình lại giúp nó đi được một đoạn dài.
Không khí lại một lần nữa trở nên ngưng trọng hơn bao giờ hết, tất cả mọi người đều chờ, đều đang chờ.
Đây là cuộc chiến đơn thuần về khoảng cách, chỉ khoảng cách mà thôi.
Vô Song ánh mắt nhìn toàn bộ chiến cuộc, hắn lúc này cũng không thể làm gì trợ giúp cho Mio, hắn chỉ có thể đứng đây làm điểm tựa cho nàng mà thôi, trận chiến quy mô như vậy không phải là hắn có thể nhúng tay, không phải là cuộc chiến chỉ bằng vũ lực một người thay đổi toàn bộ như Tử Vong Sa Mạc.
Vô Song thở dài một hơi, hắn lúc này thản nhiên quay đầu lại nhìn Ma Kha Thiên, giọng nói phi thường bình thản.
“Ngươi tin cũng được, không tin cũng được, ta quả thật có khả năng chữa tốt cho Ma Kha Lượng cũng như Ma Kha Vấn nhưng lúc này căn bản không đủ thời gian”.
“Trong ba kẻ các ngươi chỉ có một mình ngươi lúc này ta có nắm chắc chữa trị tổn thương thức hải”.
Vô Song nói đến đây liền không nói nữa, hắn yên lặng nhìn Ma Kha Thiên.
Ma Kha Thiên khi thấy Vô Song bất chợt lên tiếng liền ngạc nhiên nhìn hắn nhưng sau khi nghe Vô Song nói xong, Ma Kha Thiên không hề có bất cứ thứ gì lo lắng.
“Ca ca của Hoang Chủ đại nhân ta còn không tin thì khác gì không tin Hoang Chủ?, đại chiến sắp đến vậy phiền công tử vậy”.
Vô Song nghe vậy cũng gật đầu, hắn cùng Ma Kha Thiên bắt đầu rời khỏi tường thành.
Trong giây phút này thêm một phần thực lực cũng là thêm một phần bảo vệ, Ma Kha Thiên hiện nay thức hải bị thương tổn, 10 phần thực lực chỉ còn lại 7. Chỉ cần Ma Kha Thiên trở lại 10 thành thực lực như xưa liền đảm bảo Hoang có thêm một phần chiến thắng, cho dù không nhiều nhưng có lẽ đây là việc duy nhất hiện nay Vô Song có thể làm cho cô gái nhỏ kia.
...
“Bắn”.
Âm thanh lạnh lùng vang vọng toàn bộ Hoang Thành, bàn tay của Mio mạnh mẽ hạ xuống cùng lúc với 36 cột huyết sắc năng lượng khổng lồ phá không mà tới, 36 cột huyết sắc năng lượng như muốn xé rách không gian này, như muốn phá hủy tất cả bắn thẳng vào người 10 đầu Cự Kình khủng lồ trước mặt.
“Gruuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu”.
Những âm thanh hét vang cả thiên khung, những tiếng gầm rú làm người khác tê cả da đầu, 10 con Cự Kình đầu tiên mạnh mẽ dùng nhục thể chống lại năng lượng pháo, bước chân nặng chịch vẫn bước về phía trước.
“Khởi động Xích Thiên Cấm Chú”.
“Thiên Tháp lập tức nạp năng lượng”.
Giọng nói của Mio cực kỳ lạnh lùng cũng cực kỳ bình tĩnh, tiếp theo chỉ thấy dưới chân 36 tòa Thiên Tháp lại chuyển màu đỏ, từng vòng năng lượng màu đỏ bắt đầu lại được tích tụ.
Dưới chân Hoang Thành lúc này chẳng biết bao giờ đã xuất hiện vô biên vô tận trận văn, trận văn như những rễ cây lan tràn ra toàn bộ mặt đất sau đó bao phủ toàn bộ mặt đất dưới chân 10 đầu Cự Kình.
Dưới áp lực của Xích Thiên Cấm Chú đám Cự Kình nhấc chân cũng trở nên phi thường khó khăn, gần như không cách nào cử động, Cự Kình lại tiếp tục gào rú đầy tức giận.
“Hai chân không đi được, thì bò, chết cũng phải tiến lên”.
Giọng nói lạnh lùng của Sát Nhân Kình vang lên, đương nhiên đây là Hải Ngữ.
Ngay sau khi hắn nói xong một tay lại chỉ về phía trước, đợt Cự Kình thứ hai cũng chuẩn bị bước lên mặt đất.
Đợt Cự Kình đầu tiên lúc này toàn thân đều là máu, sau pha năng lượng pháo đầu tiên nhiều con đã bị mất cả mảng thịt lớn trên người chỉ là càng đau đớn ánh mắt của chúng càng đỏ hơn, càng điên cuồng hơn.
Một lệnh của Sát Nhân Kình làm những sinh vật khổng lồ này tiếp tục gào rú, một tay cố gắng đấm mạnh xuống mặt đất, cả thân thể khổng lồ lại một lần nữa bứt lên nhưng sau đó lại ầm ầm ngã xuống, Xích Thiên Cấm Chú không phải việc đùa.
Những tiếng gầm thé điên cuồng trong tuyệt vọng vang lên khắp chiến trường, bọn chúng là đám pháo hôi công thành đầu tiên, nhiệm vụ của bọn chúng căn bản là chết.
Khi đám Cự Kình thứ hai bước lên, chúng dẫm thẳng vào thân thể đám Cự Kình đầu tiên vẫn còn đang cố gắng bồ từng mét từng mét về phía Hoang Thành, đám Cự Kình đầu tiên chính làm thảm chùi chân cho đám thứ hai, chỉ có như vậy Cự Kình mới có thể tiến về Hoang Thành.
Mio lúc này hít một hơi lãnh khí, bàn tay của nàng đưa thẳng lên cao, giọng nói mang theo một tia kinh người sát khí.
“Năng lượng pháo lần 2, bắn”.
Giống như lần đầu tiên, đám Cự Kình thứ hai cũng gục xuống, cũng bị Xích Thiên Cấm Chế khóa chặt nhưng bọn chúng kéo gần khoảng cách so với Hoang Thành lại 200m.
200m này không phải quãng đường dài nhưng đây là sinh mệnh của 20 con Cự Kình Hỗn Nguyên Chân Thần tạo nên.
Đàn Cự Kình thứ ba tiến lên rồi lại gục ngã, khoảng cách được kéo ngắn đi 500m
Đàn Cự Kình thứ tư lên bờ rồi ngã xuống.
Đàn Cự Kình thứ năm bắt đầu lên bờ...
Không khí lúc này càng ngày càng ngưng trọng, áp lực kinh khủng ép thẳng vào vô số binh sỹ, áp lực của trận chiến, áp lực của quân lệnh, áp lực đến từ những người đứng đầu mỗi thế lực, từng giây từng phút căng như dây đàn.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện