[Dịch] Đan Vũ Càn Khôn

Chương 58 : Trùng trùng điệp điệp vây quanh

Người đăng: 

.
Dùng thực lực của hắn, nhiều nhất chỉ có thể đối phó Võ Giả thất cấp bình thường thôi, nếu như Võ Giả thất cấp hiểu lợi võ kỹ lợi hại, như vậy hắn cũng không phải là đối thủ! Một tên cũng không đối phó được, huống chi là mấy tên chứ? Cho nên, hôm nay hắn chỉ có một con đường -- chạy! - Thanh Ưng mạo hiểm đoàn đúng không? Hừ, chuyện hôm nay ta sẽ ghi nhớ, ngày sau có cơ hội, ta nhất định sẽ khiến các ngươi gà chó không yên! Khóe miệng Tần Phàm nổi lên lạnh như băng, trong miệng âm u nói. - Vào lúc này còn dám lộ ra địch ý với ta, quả thật là có dũng khí! Bất quá ngươi nói như vậy, không thể nghi ngờ là rất ngu xuẩn, càng làm tăng quyết tâm muốn giết ngươi của ta! Nam tử mũi ưng âm hiểm cầm đầu đối phương lạnh nhạt nói, hai mắt tràn ngập sát cơ, bất quá bản thân của hắn cũng không lập tức động thủ, chỉ ở nguyên tại chỗ trấn áp tràng diện. - Ha ha, chẳng lẽ trước kia ta còn cơ hội không chết sao? Tần Phàm khinh thường cười lạnh nói, vừa rồi Thanh Ưng mạo hiểm đoàn này rõ ràng đã quyết tâm giết chết hắn báo thù cho mấy người lão Hắc bọn họ, cho dù hắn giao ra lân phiến của Độc Giác Giao Long cũng chỉ có đường chết. - Quả thật không có. Nam tử mũi ưng nham hiểm kia híp mắt nhìn Tần Phàm, âm trầm nói, sát cơ không che dấu chút nào. Nhìn mấy người còn lại của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn chậm rãi vây quanh tới, sát cơ trong mắt Tần Phàm cũng đại thịnh, cho dù chạy thì trước tiên cũng phải giết cho đủ vốn đã. Mấy khối lân phiến của Độc Giác Giao Long và hắc sắc trường đao đều bỏ vào trong giới chỉ, con mắt Tần Phàm bắt đầu dò xét mấy tên võ giả đang xông tới, tìm kiếm đối tượng để ra tay đầu tiên. - Ồ? Tiểu tử này lại có trữ vật giới chỉ! Hắc hắc, lão Tứ lần này ngươi thật có phúc. Trong đó một gã võ giả trông thấy Tần Phàm sử dụng trữ vật giới chỉ, không khỏi con mắt sáng ngời. - Hắc hắc, ta muốn một cái trữ vật giới chỉ đã lâu rồi, tiểu tử, cám ơn ngươi, đợi lát nữa ta sẽ cho ngươi chết thống khoái một chút. Một gã Võ Giả thất cấp cao gầy khác cười hắc hắc nói, ánh mắt nổi lên vẻ tham lam. Trong mắt bọn họ, Tần Phàm giống như là một cỗ thi thể rồi. - Hừ, đã như vầy, vậy từ ngươi đi! Trên mặt Tần Phàm hiện lên một tia lãnh ý, thân hình bắt đầu cấp tốc lui về sau, chỗ đó vừa vặn có một khe hở rộng ba mét rộng, mà vị trí này vừa hay cách tên Võ Giả thất cấp cao gầy gần nhất, Tần Phàm biết rõ từ nơi này lui lại, đầu tiên xông tới nhất định sẽ là người này. - Ha ha, hiện giờ mới muốn đi không phải đã muộn sao? Quả nhiên, tên cao gầy kia trông thấy Tần Phàm muốn chạy trốn liền dữ tợn cười cười, lập tựu vọt tới. Mà trên mặt mấy người khác cũng lộ ra vẻ trêu tức, thầm nghĩ tên này quả nhiên chỉ là đệ tử thế gia mới ra đời, tâm cao ngất, nhưng lại không biết biến báo. - Chết đi! Thấy tên cao gầy kia tới gần, Tần Phàm thừa cơ đánh ra Huyền Trọng quyền, thoáng cái vây hắn vào Trọng Lực Vực dị thường, hiện giờ đột phá đến Võ Giả nhị cấp, Tần Phàm đánh ra Trọng Lực Vực gấp ba lần cũng không chút cố sức. Trọng Lực Vực hơn gấp ba lần này đối với Võ sư mà nói thì ảnh hưởng không lớn, nhưng đối với tại võ giả, coi như là Võ Giả cửu cấp thì vẫn sẽ có ảnh hưởng nhất định! Tên cao gầy kia chỉ là Võ Giả thất cấp, thân hình dưới ảnh hưởng của trọng lực dị thường không khỏi trì hoãn rất nhiều, ngay khi hắn kinh nghi bất định, Tần Phàm đã triển khai Lưu Tinh Bộ nhanh chóng đánh qua! Bởi vì trước kia đã có kinh nghiệm, Tần Phàm biết rõ Huyền Trọng quyền ở giai đoạn hiện giờ thế lớn nhất chính là thừa lúc đối thủ không sẵn sàng, vượt ngoài dự đoán mọi người! Cho nên lần này hắn lộ ra trầm ổn hơn nhiều, cho đến khi hán tử cao gầy kia cách hắn chưa đầy năm mét thì mới đánh ra Huyền Trọng vực, như vậy đối phương sẽ phản ứng không kịp, hắn có thể đánh tới trước mặt hắn! Gã hán tử cao gầy kia căn bản tránh cũng không thể tránh! - Man ngưu trùng kích! Nắm đấm trực tiếp đánh ra. Đối với chiêu Nhân giai võ kỹ do Cổ Mặc cải tiến qua này, Tần Phàm càng ngày càng thuần thục, thậm chí hắn cho rằng một chiêu này lực công kích một chút cũng không yếu hơn võ kỹ Địa giai cao cấp! Hơn nữa hiện giờ bởi vì võ khí biến dị nên uy lực càng phi thường cương mãnh! Tần Phàm có lòng tin, một quyền này đánh trúng gã cao gầy kia thì hắn không chết cũng phải trọng thương! Nhưng ngay lúc này, Tần Phàm đột nhiên ngửi được một vòng khí tức nguy hiểm đến mức tận cùng, thân thể như bản năng, Lưu Tinh Bộ vào thời khắc này toàn lực triển khai, lướt ngang hai bước! Vèo! một tiếng, một mũi tên bắn lén mang theo cam sắc võ khí từ không trung cách mặt hắn chưa đủ một phân bay qua! Cực kỳ lăng lệ ác liệt! Tiếng xé gió thậm chí lướt ngang mặt hắn! Tần Phàm men theo phương hướng bắn ra nhìn lại, lại phát hiện tên Võ sư mũi ưng kia dĩ nhiên là võ giả chuyên tinh cung tiễn! Trách không được hắn một mực vẫn không xông lại đối phó Tần Phàm, bởi vì khoảng cách với hắn mà nói ngược lại là ưu thế! Nhìn mấy người khác càng ngày càng bức gần, lại có một Võ sư chuyên tinh cung tiễn ở một bên nhìn xem, Tần Phàm biết rõ mình đã càng ngày càng nguy hiểm, không nên ở lâu! - Tiểu tử là ngươi giở trò quỷ? Tên hán tử cao gầy kia phát ra một tiếng nổi giận, song chưởng nổi lên hoàng sắc võ khí nồng hậu dày đặc, lại sử ra võ kỹ lợi hại nhất của bản thân giết qua, tuy rằng thân hình trì trệ một chút, nhưng vẫn hung mãnh phi thường. Tần Phàm thân hình cấp tốc lui về phía sau, làm bộ như muốn chạy trốn, Võ sư kia hừ lạnh một tiếng, lần nữa phát ra một mũi tên. Chính là cơ hội này! Tần Phàm biết rõ hắn bắn ra một mũi tên muốn bắn tiếp cần một khoảng thời gian, vì vậy Lưu Tinh Bộ lập tức toàn lực triển khai, hắn có lòng tin có thể tránh khỏi một mũi tên này, đồng thời đón đánh tên hán tử cao gầy kia. Mà vào lúc này, dị biến tái sinh! Vèo! Vèo! Vèo! Đột nhiên ba đạo ánh sáng lạnh từ xa bay tới, theo ba đường thượng trung hạ phóng về phía Tần Phàm! Khóe mắt Tần Phàm quét thấy tên Võ sư mũi ưng kia phát ra một tiếng cười lạnh, lại dùng trực tiếp dùng võ khí ngưng tụ thành ba mũi tên, căn bản không cần bất luận chuẩn bị gì liền bắn về phía Tần Phàm! Đây là Võ sư! Có dùng võ khí ly thể! Võ sư chuyên tinh cung tiễn thậm chí có thể dùng võ khí ngưng tụ thành mũi tên công kích địch nhân! - Thất sách! Tần Phàm trong lòng không khỏi trầm xuống, lấy tốc độ của ba đạo lưu quang kia đến đây, mấy người sau lưng lại cách hắn chưa đầy ba met, nếu như không phải do bọn hắn vừa tiến vào Huyền Trọng vực có chỗ chậm chạp và phản ứng không kịp thì giờ có lẽ đã công kích đến rồi. Tránh cũng không thể tránh! Lui không thể lui! Tần Phàm cắn răng một cái, thân hình đột nhiên xông về phía gã hán tử cao gầy, Man ngưu trùng kích.!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang