[Dịch] Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1839 : Đại kết cục. (4)

Người đăng: 

.
- Hắc hắc, dựa theo cốt truyện mà nói, kế tiếp có lẽ là từ nay về sau ba ba cùng tất cả mọi người sinh sống trong hạnh phúc. Sau khi tiểu cô nương này xuất hiện tiến lên nghịch ngợm khoác lấy tay Tần Phàm nói ra. - Vẫn là Tần Linh Nhi con tinh quái nhất. Tần Phàm có chút dở khóc dở cười ở trên trán tiểu nữ hài gõ gõ nói ra. - Về sau đừng khắp nơi xuyên việt không gian chơi, hiện tại con còn nhỏ, không cẩn thận rất dễ dàng rớt xuống khe hở không gian, đến lúc đó ta muốn tìm con về cũng khó khăn rồi. - Đúng vậy đúng vậy, tỷ tỷ là không nghe lời nhất rồi. Một bên tiểu nam hài vội vàng bỏ đá xuống giếng. - Tần Tiểu Tinh, ngươi ngứa da đúng không, chính ngươi còn không phải cả ngày bay khắp nơi, lần kia không biết là ai rớt xuống Yêu Thú Hoang Nguyên ? Nếu như không phải Tiểu Chiến thúc thúc kiếm ngươi trở lại, nói không chừng ngươi đã bị Yêu thú ăn hết. Tần Linh Nhi lập tức là thẳng eo làm ra một bộ ngữ khí tỷ tỷ nói. - Những Yêu thú Cửu cấp cũng chưa tới kia còn muốn ăn ta? Ta không ăn chúng là tốt lắm rồi. Tần Tiểu Tinh thì không cho là đúng vểnh vểnh cái miệng nhỏ nhắn lên nói ra. - Tốt rồi tốt rồi, hai tiểu quỷ các con còn muốn nghe nữa hay không? Không nghe thì ta đi tìm mẹ của các con chơi. Nhìn xem hai tiểu hài tử này chi chi tra tra, Tần Phàm cảm giác được có chút ấm áp, đồng thời cũng có chút đau đầu, hai hài tử này bình thường là chọc cho hắn không ít phiền toái. - A… muốn, ba ba nói tiếp đi. Tần Tiểu Tinh lập tức nói ra. - Con cũng muốn nghe, cái này con còn không có nghe xong. Tần Linh Nhi cũng nói. - Được rồi, vậy thì đừng làm rộn nữa, hãy nghe cha nói, ngày đó... Lúc này ký ức của Tần Phàm cũng trở về đến mười năm trước. ... Ở bên trong Thần đình một đống bừa bộn, Tần Phàm nhìn xem bóng người xinh đẹp chậm rãi đi ra kia, khí tức quen thuộc lại để cho đầu hắn hơi có chút xúc động, hắn hít sâu một hơi, hai mắt yên lặng nhìn xem. - Tựa hồ... Thật lâu không thấy rồi. Một lát sau, Tần Li rốt cục hoàn toàn ở trong đó đi ra, nàng xem thấy Tần Phàm mang theo dịu dàng vui vẻ nói ra, thật giống như lúc trước Tần Phàm đẩy cửa phòng, liền chứng kiến chính bộ dáng thanh lệ vô song kia. Mà ở phía sau của nàng, đứng đấy chính là Tử Hà trưởng lão. - Đúng vậy... Nếu như nói là chúng ta đây, đã trên vạn năm không thấy đi à nha... Tần Phàm mỉm cười, xa xa nhìn xem nói ra. - Li nhi? Mà ở phía xa Tần Hồng trong khi giao chiến nghe vậy, thì không khỏi khẽ giật mình, mở to hai mắt. - Chân Vũ Thần, lúc này đây ngươi lại không ra tay, Thiên Thần nhất tộc chúng ta sẽ toàn bộ bị diệt rồi... Lúc này Bát đại Thánh Chủ thì như là bắt được một cây cỏ cứu mạng cuối cùng, nguyên một đám Thiên Thần cũng đều đầy cõi lòng lo lắng cùng chờ mong nhìn xem bóng người đi tới. - Chúng ta đi một địa phương thanh tĩnh rồi nói sau. Tần Li chỉ là tùy ý liếc nhìn chiến trường, sau đó nhàn nhạt nói, giống như hết thảy đều cùng nàng không quan hệ. - Tốt, trí nhớ của nàng khôi phục so với ta sớm hơn, biết được so với ta còn nhiều hơn nữa.... Tần Phàm nhẹ gật đầu, sau đó một cỗ lực lượng đưa bao vây lấy bọn họ, rất nhanh đi tới một không gian hư vô, tại đây không có bất kỳ người nào có thể dò xét được. Đi tới chỗ yên tĩnh này, Tần Li đầu tiên là nhìn chằm chằm vào Tần Phàm thật lâu, thẳng đến khi Tần Phàm có chút sợ hãi. - Có phải ngươi ở thời Viễn Cổ xa xưa, trước khi chúng ta chuyển thế đối với ta làm Đại Vận Mệnh Thuật hay không? Lúc này Tần Li mới mở lời ép hỏi nói. - Cái này... Tần Phàm lộ ra thần sắc khó xử. - Trách không được Luân Hồi Bách Thế, không có đời nào mà không gặp được ngươi. Chứng kiến bộ dáng này của Tần Phàm, Tần Li ở đâu còn không rõ, trên mặt đại nộ, một quyền đánh vào trên lồng ngực Tần Phàm. Mà trong đầu của nàng thì rất nhanh xuất hiện rất nhiều trí nhớ tiền thế, tỷ như thời điểm ở địa cầu truyền thuyết Hậu Nghệ Hằng Nga, Ngưu Lang cùng Chức Nữ, Lương Sơn Bạc cùng Chúc Anh Đài,… những truyền thuyết này đều là cùng bọn họ có quan hệ. Mà trong truyền thuyết Thiên đình, trên thực tế là Vũ Thiên đại lục, Tần Li đã từng khôi phục qua rất nhiều lần trí nhớ, về tới Vũ Thiên đại lục, nhưng cuối cùng vẫn là về tới địa cầu. Thẳng đến một lần cuối cùng này, bọn hắn đều chuyển sinh trở lại Vũ Thiên đại lục. - A… Tần Phàm quái gọi một tiếng, thân hình bay ngược mấy ngàn trượng. - Giả trang cái gì, ngươi đã thành Nhân Thần rồi, ta ở đâu còn có thể là đối thủ của ngươi. Tần Li tức giận nói, mặc dù có chút tức giận Tần Phàm ở dưới tình huống mình không biết thi triển Đại Vận Mệnh Thuật, nàng biết rõ cái này cũng là bởi vì yêu nàng, để cho bọn hắn vô luận trải qua bao nhiêu thế cũng có thể cùng một chỗ. - Hắc hắc, nàng là Chân Vũ Thần nha. Trên mặt Tần Phàm mang một loại vui vẻ có chút bất cần đời, hắn hôm nay, hết thảy đã giải quyết, cũng khôi phục toàn bộ trí nhớ Viễn Cổ, đã không có gì gánh nặng: - Nói nàng ở kiếp này là như thế nào trở thành Chân Vũ Thần? - Vũ Thiên đại lục vốn là thế giới do ngươi sáng tạo, ta đối với nơi này tự nhiên là giữ lại trí nhớ, thậm chí một mực muốn tới nơi này. Ở kiếp này, bởi vì ta trước khôi phục chính là trí nhớ Thiên Thần, thẳng đến ta một lần nữa hóa bướm, nhân tính của ta mới hoàn toàn trở về. Lúc này Tần Li cũng không giấu diếm, nhẹ gật đầu giải thích nói ra. - Kế tiếp, hẳn là ngươi muốn giải tán Chân Vũ Thánh Điện, nhưng Thiên Thần Thần Chủ kia không muốn, đúng không? Tần Phàm cũng đại khái có thể đem manh mối đoán ra được. Thiên Thần chuyển thế kỳ thật đều nhiễm nhân tính, bọn hắn có hai loại lựa chọn, một loại là chém đoạn nhân tính lần nữa trở thành Thiên Thần, một loại là kết hợp nhân tính, chém diệt Thần tính triệt để thành nhân loại. Nhìn ra được, là Thiên Thần Thần Chủ lựa chọn loại thứ nhất, mà Tần Li thì lựa chọn loại thứ hai. - Đúng vậy, về sau Thiên Thần Thần Chủ là Thú Thần nguyên lai, hắn là một Đại Thiên Thần chuyển thế, hắn tìm được ta, cùng với ta cộng hưởng tín ngưỡng của Vũ Thiên đại lục, lúc mới bắt đầu hắn chỉ cần một Đại Khôn quốc, cho nên ta đáp ứng hắn. Nhưng về sau, phân thân Tần Li của ta đi vào Chân Vũ Thánh Địa, do tỳ nữ Tử Hà của ta dạy bảo, nhân tính của ta bắt đầu dần dần trở về, ta lại một lần nữa kết hợp nhân tính, bởi vì đoạn tuyệt hấp thu Tín Ngưỡng Chi Lực, thực lực của ta ngược lại không bằng hắn rồi, mà ta biết rõ Thú Thần đã bắt đầu dần dần cường đại, hắn cũng tìm tới phân thân của mình, muốn một lần nữa trở thành Đại Thiên Thần. Tần Li tiếp tục nói: - Cho nên sau khi ta nhớ lại thân phận của ngươi, lại để cho Tử Hà an bài ngươi đến Tân Thế Giới, bởi vì ta biết rõ ở đó ngươi mới có cơ hội thành Nhân Thần một lần nữa, hơn nữa Cổ Mặc kia dĩ nhiên là phân thân nhân tính của Thú Thần, có trợ giúp của hắn, ngươi mới có thể thành công. - Nguyên lai như vậy. Tần Phàm đều hiểu rõ ra, sau đó hắn lại nghĩ tới Kỷ Huyên Nhi, liền hỏi: - Vậy Huyên Nhi thì sao? Nàng có phải cũng là mảnh vỡ phân thân của linh hồn nàng hay không? - Cái kia trọng yếu lắm sao? Lúc này Tần Li nhìn xem Tần Phàm, mang một loại vui vẻ có ý tứ hàm xúc cười nói. Tại thời Viễn Cổ xa xưa, trong Chư Thần đại chiến Tần Li vẫn lạc, sau đó Tần Phàm đuổi sát phía sau cùng một chỗ Luân Hồi chuyển thế, nhưng trải qua 100 thế, bọn hắn mới rốt cục một lần nữa khôi phục tất cả trí nhớ ở cùng một chỗ. - Đúng, không trọng yếu... Tần Phàm cũng cười ha ha nói, bất quá sau một lát, hắn bỗng nhiên lại sắc mặt mang theo một tia xấu hổ cười nói: - Bất quá còn có một chuyện trọng yếu? - Chuyện gì? Chứng kiến nụ cười này của Tần Phàm, Tần Li nao nao. - Nàng không nhớ sao? Chúng ta ở kiếp này tuy kết hôn rồi, nhưng còn có một bước trọng yếu nhất cuối cùng còn không có làm đây này. ... - Là chuyện trọng yếu gì không có làm? Phía trên Đan Vũ Thần Cung, Tần Linh Nhi cùng Tần Tiểu Tinh đều là một bộ ngây thơ hiếu kỳ nhìn xem phụ thân của mình. - Khục khục, chuyện kế tiếp, nhi đồng không nên hỏi nhiều, chờ các con trưởng thành lại nói với các con... Tần Phàm sờ lên mũi, ý vị thâm trường nói.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang