[Dịch] Bất Hủ Đan Thần

Chương 55 : Đan Phượng Trâm

Người đăng: 

Bọn hắn bên kia nguyên một đám hưng phấn giống như đã ăn dược tề, nhưng mà bên võ tướng lại không phản ứng. Lần này sự tình trọng đại, bình thường Chu Tùng, Trình lão gia tử, Lôi Nhạc không tham dự triều chính, lúc này đều có mặt. Trình lão gia tử giống như là ngày hôm qua ngủ không ngon, mắt nhắm lại, hai tay đặt ở bụng, hoàn toàn là bộ dáng thần du. Nghe được những người kia nói Tôn nhi mình làm nhục văn nhân, vớ vẩn..., trong lòng Trình lão gia tử tự nhủ, đám phế vật các ngươi có thể hiểu được cháu của ta đang suy nghĩ gì sao. Cháu của ta không ra tay thì thôi, vừa ra tay là bỗng nhiên nổi tiếng, bất quá về nhà phải hỏi lại tiểu tử này một chút, lần này lại muốn làm cái gì, không biết có cần ta phối hợp hay không. Lần trước muốn giao một nửa Huyết Chiến cho hắn, hắn chết sống không muốn, không biết hắn làm việc có thiếu nhân thủ không. Nghe những người kia nói càng ngày càng kích động, nói cái gì cũng có, thậm chí có một ít người quá mức kích động, còn muốn hoàng đế bắt cả nhà Trình Tiếu Thiên. Lôi Nhạc thầm mắng bọn gia hỏa ngu ngốc này, bản thân mình sai, các ngươi nói Trình Cung vớ vẩn, tuổi trẻ khinh cuồng cũng đã đủ khoa trương, thực cho rằng loại chuyện này là do hắn sao. Chỉ là hôm nay hơi kì quái, sao Trình lão điểu không phản ứng gì nhỉ, nếu là thường ngày hắn đã sớm phát nổ. Thật đúng là lạ, có không ít người đều đang kỳ quái, phản ứng hôm nay của Trình lão gia tử là sao đây, Chu Tùng ngoài kích động ra cũng không quên nhìn một chút. Về phần hoàng đế càng thêm kỳ quái, đồng thời cũng rất là đau đầu, chuyện này bị quên lãng mấy trăm năm, sao bây giờ lại có người moi ra, còn huyên náo lớn như vậy. Xử phạt Trình Cung, nói đùa gì vậy, đừng nhìn hiện tại Trình lão gia tử cái gì cũng không nói, nếu quả thật muốn xử phạt cháu trai hắn, hắn khẳng định lập tức bạo phát. - Được rồi! Chứng kiến phía dưới kích động đã có chút qua, hoàng đế rốt cục lên tiếng: - Việc này dừng ở đây, nghe chỉ, từ. . . ngày hôm nay, huỷ bỏ chính sách nạp lật nhập giam, tử tôn đời sau vĩnh viễn không được dùng bất luận danh nghĩa gì làm ra sự tình bực này. Sĩ. . . chính là căn cơ quốc gia, há có thể dùng tiền tài mua bán. Trình Cung trước mặt mọi người như thế, tuy có tuổi trẻ khinh cuồng, không biết nặng nhẹ, nhưng cũng là nhắc nhở mọi người, ưu khuyết bù nhau, không truy cứu nữa. Hoàng đế rất rõ ràng, sĩ tử thiên hạ cùng cả đại thần triều đình, sẽ không vì một người Trình Cung có phải là cống sĩ hay không mà gây chiến, cho nên đối với việc Trình Cung hắn không nói. Càng không có nhắc sự tình Trình Cung mua cống sĩ, từ ngày hôm nay, nói cách khác trước kia hữu hiệu. Hắn đã dẹp loạn nhiều người tức giận, sĩ tử chi hỏa, cũng không đắc tội Trình gia. Trình Cung vừa bị phế không lâu, không cần phải vì những chuyện nhỏ nhặt này mà phát sinh không thoải mái cùng Trình gia, kỳ thật không phải là một cái cống sĩ thôi sao. Dùng thế lực của Trình gia, cho dù đi vào trường thi không ghi một chữ, muốn làm tú tài, cử nhân, cống sĩ mà nói cũng rất nhẹ nhàng, thậm chí muốn làm Trạng nguyên, mình cũng phải châm chước cho qua, chuyện này đâu đáng kinh thiên động địa như vậy. Tuy phong ba được dẹp loạn rất nhanh, đám sĩ tử nhận được tin tức hoàng đế triệt để huỷ bỏ chính sách nạp lật nhập giam vui vẻ vô cùng, cho dù ngẫu nhiên có một ít người nói lên Trình Cung, cũng không có nhiều người hưởng ứng, nhưng Trình Cung nện tiền mua cống sĩ lại truyền khắp thành, tất cả mọi người đang chờ mong một sự kiện, chẳng lẽ Trình Cung này thật sự muốn tham gia giải thi đấu Tứ đại tài tử? . . . Băng động tầng thứ ba của Trình gia, La Anh Hùng vừa về đã lập tức đi xuống, trước khi La Anh Hùng vào đã ăn một viên đan dược do Trình Cung cho hắn, nhưng toàn thân đông lạnh không ngừng run rẩy như trước. Lạnh, rét thấu xương, lạnh như băng, đây cũng không phải là băng động bình thường ở các đại gia tộc. Trên thực tế ở đây cũng không có khối băng gì, chung quanh hoàn toàn là băng, không gian rất to lớn. - Người đâu. . . La Anh Hùng vận đủ nguyên khí hô một tiếng. Cả buổi không có phản ứng, La Anh Hùng giận dữ hét: - Còn nói với ta công pháp ngươi dạy ta rất lợi hại, kết quả đi ra ngoài ta ngay cả cơ hội ra tay cũng không có đã bị Trình đại thiếu đánh bại, hiện tại hắn còn đưa đan dược cho ta để cho ta nói với ngươi, muốn bao nhiêu đan dược hắn cũng cung cấp, nhưng kết quả đều đồng dạng. Hắn nói hắn muốn chơi trò chơi với ngươi, tương lai trong một năm, mỗi tháng hắn cho ta một cơ hội khiêu chiến, chỉ cần ta có thể thắng một lần, hắn liền cho ngươi một hạt Viêm Dong Đan. La Anh Hùng cũng muốn trở nên mạnh mẽ, hắn hiểu được lời này của Trình Cung là muốn giúp mình, làm cho người ở trong băng động này dạy mình, nếu không có người này mấy lần tương trợ, mình cũng không có khả năng tăng lên nhanh như vậy. Tuy rất không tình nguyện, nhưng hắn vẫn đem lời Trình Cung nói với hắn nói ra. Hắn muốn trở nên mạnh mẽ, nhất định phải đường đường chính chính đả bại Trình Cung, đánh cho hắn một trận. Tâm nguyện lâu rồi, đôi khi nguyên nhân ngược lại là không trọng yếu, cho dù hiện tại hắn cảm nhận được Trình Cung biến hóa, nhưng vẫn muốn chiến thắng Trình Cung như trước, đánh cho hắn thành đầu heo. Về phần cái gì là Viêm Dong Đan, La Anh Hùng cũng không biết rõ, nhưng hắn vẫn nói y như lời Trình Cung nói. - Nhìn ngươi giống như một con gấu, nhưng đầu cũng không ngu ngốc. Ngược lại là thông minh nhiều hơn so với Trình Vũ Phi táo bạo lại không cần đầu kia, Trình Cung, tiểu gia hỏa có ý tứ, thông qua loại phương thức này còn muốn thăm dò sâu cạn của ta. Ngươi đã muốn tăng tốc độ lên siêu việt bình thường, vậy ngươi cũng đừng ở đó, đến tầng thứ tư đi. Tự mình nghĩ thông suốt, càng nhanh chóng mạnh mẽ thì nguy hiểm càng lớn. Lúc này, đột nhiên một thanh âm lăng không vang lên, thanh âm này mang theo khí tức lạnh như băng, làm cho người ta nghe xong cũng cảm giác toàn thân rét run. La Anh Hùng không hề nghĩ ngợi, trực tiếp cất bước đi đến tầng thứ tư, thân thể cũng dần dần bị một tầng băng khí bao khỏa, đột nhiên hắn nhớ tới thời điểm Trình Cung cho hắn đan dược nói, lấy ra một hạt đan dược ném vào trong miệng lần nữa. . . . Bên ngoài náo như thế nào, Trình Cung căn bản không để ý tới, hắn rất vui vẻ về phủ, Bàn Tử đã sớm sưu tập tư liệu đại hội Tứ đại tài tử cho Trình Cung, nhưng khi đó hắn đột nhiên nghĩ tới một việc, Trình Cung ngay cả đồng sinh cũng không phải. Vì vậy suy nghĩ rất nhiều biện pháp, rốt cục tìm ra được chính sách nạp lật nhập giam, vì thế Trình Cung mới làm chuyện lấy tiền mua cống sĩ. Sau khi đóng cửa tiểu viện, Trình Cung lập tức từ trên mặt ghế nhảy dựng lên, hoạt động thân thể vài cái. Tuy ngoại nhân nhìn hắn tiền hô hậu ủng rất ngưu bức, nhưng đây cũng là Trình Cung không có biện pháp, cái loại tiền hô hậu ủng này hắn không mấy thích. Vừa rồi trước khi đi vào, Trình Cung liền bảo La Anh Hùng chạy về băng động kia lần nữa, vốn là Trình Cung muốn tự tay dạy La Anh Hùng, nhưng phát hiện trong băng động kia che dấu một tồn tại rất mạnh, lại ra tay giúp La Anh Hùng, làm cho lực lượng của hắn tăng lên vượt qua mình dự liệu, loại cơ hội tốt này ngu sao không dùng. Hơn nữa Trình Cung cũng rất tò mò, rất muốn biết người kia là ai, mạnh bao nhiêu? Trình Cung cũng không có đi hỏi thăm Trình lão gia tử, cũng không tự mình đi, để cho La Anh Hùng trở lại trong băng động tu luyện, hắn thì trở về chữa trị Đan Phượng Trâm này. Bởi vì hắn không có đủ tài liệu, cho nên giờ phút này Trình Cung tối đa chỉ có thể trước chữa trị địa phương tổn hại bên trong, dùng nguyên khí bản thân trợ giúp nó, kể cả chữa trị một ít trận pháp mini. Nói như vậy, tuy không thể làm cho Đan Phượng Trâm này khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh, nhưng đạt tới trình độ Nguyên khí cấp bảy là không có vấn đề. Chữa trị cũng không cần lực lượng mạnh cỡ nào, mà là hiểu rõ đối với phương diện luyện khí cùng khống chế lực lượng, tinh thần lực. Tuy như thế, nhưng Trình Cung cũng dùng hai canh giờ mới khôi phục Đan Phượng Trâm tám phần, đạt tới trình độ Nguyên khí cấp bảy. Lau nhè nhẹ mồ hôi trên trán, tinh thần lực cùng lực lượng vẫn là quá yếu, chữa trị đã khó khăn như thế, nếu như về sau muốn luyện khí mà nói, độ khó so với hiện tại lớn gấp trăm lần, xem ra còn cần mau chóng tăng lực lượng lên. Chữa trị tốt Đan Phượng Trâm này, Trình Cung gọi tiểu Tuyết đi đến Linh Lung Các, những ngày này Trình Cung đã khôi phục hoàn toàn. Đối ngoại tuyên bố gia tộc đã tìm được một ít dược vật tốt, hắn đã có thể đi lại bình thường. - Đan Phượng Trâm. . . Là ngươi. . . sửa tốt? Trong Linh Lung Các, Đông Phương Linh Lung đang xem sách, thấy Trình Cung đột nhiên ném Đan Phượng Trâm tới trước mặt mình, ban đầu định mở miệng nói không muốn thu, nhưng nháy mắt sau đó Đông Phương Linh Lung cũng không dám tin nhìn Đan Phượng Trâm trước mặt mình. Trong tay vốn là cầm thẻ tre, cũng bị nàng vô ý thức bóp vỡ vụn cũng không biết. - Ân. Trình Cung gật gật đầu, lần nữa chứng kiến trên tay Đông Phương Linh Lung, khóe miệng nổi lên mỉm cười. Mỗi người đều có phương pháp biểu đạt cảm xúc của mình, phương pháp biểu đạt của Đông Phương Linh Lung rất có ý tứ. - Còn chưa sửa xong toàn bộ, chỉ có thể khôi phục đến trình độ Nguyên khí cấp nảy, nhưng đối với nàng bây giờ mà nói đã đủ rồi. Thấy Đông Phương Linh Lung không có lập tức nhận lấy, Đông Phương Thanh Mai ở một bên cũng sốt ruột theo: - Tiểu thư, hiện tại cái này đối với người rất trọng yếu, cùng lắm thì coi như chúng ta mượn hắn, đến lúc đó trả lại hắn là được. Không được mà nó, phía dưới còn có một chút dược vật cùng đan dược không cần, tùy tiện cho hắn là được rồi. Trình Cung nghe xong cười gật đầu: - Không thành vấn đề. - Chớ nói lung tung. Đông Phương Linh Lung nhẹ nói với Đông Phương Thanh Mai, sau đó nói: - Một số Đan Phượng Trâm gần như chữa trị tốt, giá trị khó có thể lường, cộng thêm nó đối với luyện đan có huộc tính phụ trợ. Đan Phượng Trâm cấp bảy so với Nguyên khí cấp chín bình thường cũng quý trọng hơn rất nhiều, đối với Luyện đan sư mà nói, giá trị tuyệt đối không thua kém một viên đan dược Thiên cấp hạ phẩm. - Thật sự, không phải ba trăm vạn lượng ư, như thế nào? Đông Phương Thanh Mai cũng có chút hôn mê, còn trân quý hơn Nguyên khí cấp chín, có thể so với đan dược Thiên cấp hạ phẩm, đó là khái niệm gì ah. Bọn hắn ở đây tuy cũng không thiếu đan dược, nhưng nhiều năm như vậy, đa số đan dược luyện chế đều bị gia tộc lấy đi, bọn hắn lưu lại cũng chỉ là một ít, nhưng tuyệt đối không đạt được giá trị đan dược Thiên cấp hạ phẩm. Đông Phương Linh Lung không giống như Đông Phương Thanh Mai, lúc ấy tuy khoảng cách rất xa, nhưng nàng lại thấy rõ ràng, Đan Phượng Trâm này đã hoàn toàn hư hao. Cho dù tìm được những cao thủ luyện khí Siêu Phàm kỳ trở lên trợ giúp khôi phục, cũng cần thời gian rất lâu, nửa tháng cũng xem như ngắn. Tuy nàng không biết Trình Cung dùng thời gian bao lâu, nhưng từ khi vào tay hắn đến bây giờ, cũng không quá một ngày, lại cơ bản chữa trị tốt rồi, chẳng lẽ hắn đã là Luyện khí đại sư hay sao? - Không biện pháp đánh đồng cùng đan dược Thiên cấp hạ phẩm. Trình Cung như tùy ý nói. Ánh mắt Đông Phương Linh Lung nhìn Trình Cung, trong ánh mắt cũng nhiều một ít ngoài ý muốn, chẳng lẽ hắn biết rõ chuyện ngày đó rồi hả?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang